Mục lục
Cám Dỗ Ngoại Tình - Đường Du Nhiên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại bình tĩnh lại Đường Du Nhiên mới biết mùi trên cơ thể mình khó ngửi đến mức nào, đến nỗi cô không nhịn được mà cau mày lại, may thay không lâu sau đó thì tiếng gõ cửa phòng bệnh đã vang lên, là dì Linh đã mang quần áo đến để cho cô thay.

Dì Linh vừa bước vào nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác của Đường Du Nhiên đã không nhịn được mà cau mày, trong lòng vô cùng thương xót.

Khi bình thuốc chỉ còn lại một ít thì Đường Du Nhiên đã lập tức vào nhà vệ sinh tắm rửa thay quần áo.

Sau khi tắm sạch từ đầu đến chân, thay sang một bộ quần áo mới đi, sắc mặt Đường Du Nhiên mới trở nên tốt hơn.

Đường Du Nhiên vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh đã vội sang phòng bên cạnh thăm Quý Viêm Phong, Thời Ngọc Thao cũng đi cùng cô.

Lúc Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao bước vào thì Quý Viêm Phong hết thuốc mê tỉnh lại, y tá đã thay cho Quý Viêm Phong bộ quần áo bệnh nhân sạch sẽ.

Bởi vì mất máu quá nhiều nên sắc mặt Quý Viêm Phong trắng bệnh, không có một chút sức sống nào,  vẫn luôn cau chặt lông mày, chỉ khi nhìn thấy Đường Du Nhiên thì lông mày của Quý Viêm Phong mới giãn ra, anh ta cười với Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, sao em lại đến đây? Em đã đỡ hơn chưa? Còn sốt không? Bác sĩ có nói là có vấn đề gì không?”

Một loạt câu hỏi tràn đầy sự quan tâm.

Đường Du Nhiên nghe thấy vậy hốc mắt đỏ hoe, lắc đầu với Quý Viêm Phong: “Em đã không sao rồi, bác sĩ nói chỉ là em quá sợ hãi cộng thêm quá mệt nên mới dẫn đến phát sốt, vừa truyền nước biển, bây giờ đã hết sốt rồi, không còn bất cứ chuyện nào nữa… bác sĩ nói em có thể xuất viện rồi.”

Đường Du Nhiên vừa nói vừa lo lắng nhìn Quý Viêm Phong: “Nhưng còn anh, nghe bác sĩ nói có thể anh phải ở trên giường bệnh tĩnh dưỡng vài ngày, Viêm Phong, xin lỗi… nếu như không phải vì em, anh cũng sẽ không trở thành bộ dạng này…”

Quý Viêm Phong nghe Đường Du Nhiên nói những lời tràn ngập sự áy náy, anh ta lập tức cười an ủi Đường Du Nhiên: “Đồ ngốc, em nói xin lỗi anh làm gì, đây cũng không phải lỗi của em, em đừng lo lắng, chỉ là vết thương nhỏ, qua mấy ngày là khỏi rồi.”

Quý Viêm Phong vì không muốn để Đường Du Nhiên tiếp tục nên đã rất bình tĩnh đổi chủ đề, ánh mắt chuyển sang Thời Ngọc Thao đứng bên cạnh Đường Du Nhiên: “Đúng rồi, cậu Thời, những người bao vây tôi và Đường Du Nhiên đã bị bắt chưa?”

Đường Du Nhiên cũng vô thức quay sang nhìn Thời Ngọc Thao khi nghe Quý Viêm Phong nhắc đến chuyện này.

Thời Ngọc Thao gật đầu: “Một tên cũng không chạy thoát, toàn bộ đều đã bị bắt đến đồn cảnh sát.”

“Vừa rồi Ứng Hạo Vũ đã gửi tin tức từ đồn cảnh sát tới cho tôi, hơn hai mươi người gây chuyện kia toàn bộ đều là fan trung thành của An Lâm, người đàn ông cầm dao hành hung trong lúc bao vây đã có tính toán từ trước.”

“Anh ta đã nói ra toàn bộ ở đồn cảnh sát, bởi vì anh ta đã nghe những tin mới trên mạng, đồng thời biết được địa chỉ công ty và số điện thoại của Đường Du Nhiên từ những thông tin bị rò rỉ trên mạng, sau khi biết được, vì muốn trút giận cho thần tượng An Lâm nên trước tiên đã gửi chuyển phát nhanh nặc danh tới công ty của Đường Du Nhiên, sau đó gọi điện uy hiếp Đường Du Nhiên, cuối cùng là sắp xếp lần bao vây đó.”

“Ngoài ra hơn hai mươi người tham ra bao vây trước đó không hề biết người đàn ông có mang theo dao trong người, hiện tại hơn hai mươi người tham gia đó đã bị giam giữ hình sự, nhưng bởi vì không tạo ra thương tổn nghiêm trọng nên không thể kết án, nhưng ít nhất cũng bị giam giữ nửa tháng, ngoài ra những người đó còn phải công khai xin lỗi Đường Du Nhiên trên weibo.”

Yêu cầu cuối cùng chính là do Thời Ngọc Thao đặc biệt dặn dò.

Sau đó Thời Ngọc Thao lại nói tiếp: “Còn vì người đàn ông cầm giao là chủ mưu kia, tôi sẽ để cho luật sư của mình kiện anh ta vì tội cố ý hành hung người khác, ngồi tù là cái chắc rồi!”

Ngoại trừ những thứ này ra, người đàn ông cầm dao đâm người kia không trả lời thêm bất cứ câu hỏi nào nữa, vì vậy không bọn họ không hỏi được những tin tức hữu ích nào khác.

Lúc này Quý Viêm Phong mới gật đầu khi nghe Thời Ngọc Thao nói như vậy, nhưng khi nhắc đến những chuyện trên mạng liên quan đến Đường Du Nhiên, thì Quý Viêm Phong lại lo lắng cau mày lại, nhìn Thời Ngọc Thao hỏi: “Còn có, cậu Thời, chuyện này lần liên quan đến Đường Du Nhiên anh đã có cách giải quyết chưa?”

Anh Quý, những tin tức trên mạng liên quan đến Du Nhiên tôi đã giải quyết xong rồi, chuyện này mới phải cảm ơn anh Quý rất nhiều vì đã kịp thời tới cứu Du Nhiên.”

Câu trả lời của Thời Ngọc Thao đã vượt qua dự liệu của Quý Viêm Phong, Quý Viêm Phong không ngờ đến trong khoảng thời gian ngắn như vậy Thời Ngọc Thao đã xử lý xong chuyện nan giải như vậy.”

Quý Viêm Phong không hỏi Thời Ngọc Thao đã giải quyết thế nào, nhưng mà trong lòng thật sự đã yên tâm vài phần, Thời Ngọc Thao có thể giải quyết chuyện nhanh như vậy, có thể thấy Thời Ngọc Thao vẫn là rất quan tâm Du Nhiên.

Quý Viêm Phong lại cau mày nhìn Thời Ngọc Thao khi vừa nhớ ra gì đó: “Đúng rồi, cậu Thời, còn chuyện nữa, tôi cảm thấy tin tức lần này liên quan đến Du Nhiên quá kỳ lạ, hơn nữa lập tức đã trở thành từ khóa tìm kiếm hàng đầu, xâu chuỗi lại chuyện này quả thật quá trùng hợp rồi! Trùng hợp đến lỗi như đã được mưu tính từ trước, tôi cảm thấy chuyện này nhất định có người cố ý làm vậy!”

“Mục đích là muốn gây bất lợi cho Du Nhiên! Nếu như không điều tra rõ chuyện này, lôi người từ trong bóng tối ra ngoài, tôi sợ rằng sau này người đó vẫn tiếp tục hạ thủ với Du Nhiên!”

“Anh Quý, anh yên tâm, hiện tại Du Nhiên là bạn gái của tôi, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn, tôi cũng nhất định triệt để điều tra chuyện này! Những người làm hại Du Nhiên tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua!”

Quý Viêm Phong nghe thấy vậy gật đầu với Thời Ngọc Thao, thấy khuôn mặt Đường Du Nhiên vẫn có chút tái nhợt, khuôn mặt toát ra sự mệt mỏi, anh ta lập tức nói với Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên: “Được rồi, tôi cũng đã không sao nữa, cậu Thời, trước tiên anh hãy đưa Du Nhiên đi về nghỉ ngơi đi.”

Thời Ngọc Thao nghe thấy vậy gật đầu tán thành, sau khi nói lời tạm biệt với Quý Viêm Phong lập tức đưa Đường Du Nhiên ra khỏi bệnh viện.

Dì Linh đến đưa quần áo đã về trước, lần này Thời Ngọc Thao tự mình lái xe, Đường Du Nhiên ngồi ở bên ghế phụ.

Anh lái xe rất nhanh, lại không gặp phải tắc đường nên không tốn nhiều thời gian đã đến sơn trang Đế Đình.

Thời Ngọc Thao nắm tay Đường Du Nhiên về phòng, cửa vừa đóng thì Thời Ngọc Thao đã không nhịn được mà vươn cánh tay ra ôm lấy Đường Du Nhiên vào lòng.

“Du Nhiên, xin lỗi, chuyện hôm nay là anh không tốt, anh đã không nghe điện thoại của em đúng lúc, không đúng lúc đến bên cạnh em ở bên em, đều là lỗi của anh! Xin lỗi, Du Nhiên.”

Trong lòng Đường Du Nhiên ấm áp khi nghe những lời áy náy của Thời Ngọc Thao, cô vươn tay ra ôm eo Thời Ngọc Thao, khuôn mặt dựa vào lồng ngực rộng lớn của Thời Ngọc Thao, rõ ràng mọi chuyện đều đã qua rồi, nhưng khi Đường Du Nhiên nghe Thời Ngọc Thao nhắc đến thì mắt đã không nhịn được mà ẩm ướt.

Giọng nói áy náy của Thời Ngọc Thao vẫn tiếp tục: “Du Nhiên, thật sự xin lỗi, không phải anh cố ý không nghe điện thoại của em, lúc em gọi điện tới anh đang họp, điện thoại không tắt tiếng lên không nghe thấy điện thoại của em.”

“Những chuyện xảy ra trên mạng cũng là lúc anh họp xong mới biết.”

“Du Nhiên, xin lỗi, sau này sẽ không thế nữa.”

Thời Ngọc Thao nói xong càng ôm chặt Đường Du Nhiên vào lòng hơn, nhìn thấy sắc mặt vẫn còn tái nhợt của Đường Du Nhiên , trong lòng Thời Ngọc Thao vô cùng đau đớn, anh cẩn thận cúi đầu xuống hôn lên trán Đường Du Nhiên.

Nghe những lời Thời Ngọc Thao nói, nỗi mất mát trong lòng Đường Du nhiên đã hoàn toàn biến mất.

“Không sao, không phải sau đó anh cũng lập tức đến sao?” Đường Du Nhiên cười với Thời Ngọc Thao, ôm chặt lấy eo của anh, Đường Du Nhiên kiễng chân lên hôn lên môi Thời Ngọc Thao.

Bốn mắt nhìn nhau, ăn ý cười, Thời Ngọc Thao cưng chiều giơ tay lên chạm vào chóp mũi Đường Du Nhiên, lúc này mới nói: “Du Nhiên, trước tiên em nên nghỉ ngơi thật tốt, bác sĩ nói gần đây em quá mệt rồi nên cần phải chú ý nghỉ ngơi.”

Nói đến đây Thời Ngọc Thao nhất thời lại cảm thấy áy náy, những ngày gần đây Đường Du Nhiên rất mệt, ban ngày công việc bận rộn, buổi tối Thời Ngọc Thao còn không biết thỏa mãn mà quấn lấy Đường Du Nhiên, lần nào cũng đòi hỏi đến gần sáng thì Đường Du Nhiên mới được ngủ.

Nghĩ đến đây Thời Ngọc Thao cảm thấy chột dạ sờ mũi bản thân, sau đó lại chân thành nhìn Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, em cứ an tâm nghỉ ngơi, thư ký của em sau khi ở đồn cảnh sát phối hợp lấy lời khai xong đã về công ty rồi, Ứng Hạo Vũ cũng đã gọi điện cho quản lý chuyên ngành của công ty em rồi.”

“Nếu như công ty có chuyện gì quan trọng, bọn họ sẽ gọi điện thoại cho em.”

Sau khi Tịch Linh Linh bị bao vây tấn công, đã vật lộn với cùng cô gái khác trong số đó, nhưng may mắn chỉ bị thương ngoài da, nên đã quay về công ty làm việc rồi.

Đường Du Nhiên nghe Thời Ngọc Thao nói vật ngoan ngoãn gật đầu, Thời Ngọc Thao không nhịn giống như trấn an Đường Du Nhiên mà cúi xuống hôn xuống ấn đường của cô, sau đó lại nói: “Em đi ngủ trước đi, anh ở bên phòng sách bên cạnh, có chuyện gì em gọi anh.”

Thời Ngọc Thao chưa quên rằng chuyện hôm nay còn chưa được điều tra rõ ràng.

Sau khi Thời Ngọc Thao sang phòng sách bên cạnh, trong phòng ngủ chính chỉ còn lại một mình Đường Du Nhiên, ước tính thời gian cô vừa mới đã ngủ thiếp đi ở bệnh viện, vì thế tuy hiện tại Đường Du Nhiên cảm thấy toàn thân đều kiệt sức, nhưng lại không muốn ngủ.

Trong đầu đột nhiên nghĩ tới lời Thời Ngọc Thao nói với Quý Viêm Phong rằng đã giải quyết xong những chuyện sóng gió trên mạng liên quan đến cô, Thời Ngọc Thao còn chưa nói gì với cô, cô cũng không biết Thời Ngọc Thao đã giải quyết kiểu gì, nghĩ đến đây Đường Du Nhiên có chút tò mò nên đã lấy điện thoại của mình ra, cô do dự một lúc rồi mới mở weibo của mình lên, vừa mở weibo lên thì hơn nghìn bình luận cùng với tin nhắn đã nhảy ra.

Đường Du Nhiên sửng sốt khi thấy những bình luận và tin nhắn riêng chưa đọc, vốn tưởng rằng vẫn là vô số những lời mắng chửi cô, do dự vài giây Đường Du Nhiên vẫn quyết định mở bình luận lên đọc, kết quả nằm ngoài dự liệu của cô, nhưng những bình luận và tin nhắn đó đã không còn chửi mắng cô nữa rồi, ngược lại là xin lỗi cô, nếu không phải vậy thì là chúc Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao hai người hòa hợp trăm năm.

Đường Du Nhiên đơ ra vài giây mới phản ứng trở lại khi nhìn thấy những bình luận cùng tin nhắn kia, vô cùng bất ngờ, bây giờ cô thật sự tò mò rốt cuộc Thời Ngọc Thao đã làm gì, lại có thể khiến cư dân mạng thay đổi thái độ 360 độ như vậy, rồi còn chạy tới mà xin lỗi cô.

Nghĩ đến đây Đường Du Nhiên vội vàng mở phần tìm kiếm hàng đầu lên, lướt vài lần đã nhìn thấy ‘video phỏng vấn cuộc họp báo của Thời Ngọc Thao’.

Đường Du Nhiên mở phần tìm kiếm hàng đầu lên mới biết Thời Ngọc Thao vì làm sáng tỏ mọi chuyện nên đã đặc biệt mở cuộc họp báo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK