Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi có vẻ rất sùng bái Ác linh này."

Thấy Jello rời đi, Vika đưa cho Will một ly rượu khác, rồi nói.

"Không hẳn là sùng bái… mà có lẽ là hy vọng", Will say khướt, nói một cách không chắc chắn, "Ai khi còn trẻ hẳn cũng có ảo tưởng như vậy đi, với sức mạnh tuyệt đối để thực thi công lý trên thế giới này, nhưng khi già đi, chúng ta nhận ra rằng điều đó là không thể".

"Ngươi nghĩ rằng Ác linh sẽ trở thành sức mạnh này?" Vika hỏi.

"Ai mà biết được? Nhưng nghĩ đến việc có một con quái vật săn đuổi kẻ ác như vậy chắc chắn sẽ khiến người ta cảm thấy rằng thế giới này còn chưa tệ đến mức đó, nếu ngươi làm điều ác, sẽ có một con quái vật đuổi theo ngươi cho đến khi ngươi phải trả giá", Will suy tư, "Nó giống như một thanh gươm treo trên đầu mỗi người".

Will đột ngột dừng lại, hắn nghi ngờ nhìn Vika, nhìn người pha chế bí ẩn và cao quý này.

"Ngươi sẽ không biết Ác linh là gì chứ, đúng không?"

Vika mỉm cười, nhưng chưa kịp nói gì thì Will đã vội xua tay ngăn Vika lại, hắn lên tiếng trước.

"Đừng nói, đừng nói gì cả, cho dù ngươi biết cái gì, cũng tốt hơn hết là nên giữ im lặng."

Vicca nói: “Tại sao? Ngươi cho ràng Ác linh sẽ tới giết ta?”

"Không, chỉ là… ngươi có biết tại sao một truyền thuyết như này lại dọa cho Jello khiếp vía không?” Will đột nhiên chuyển sang một vấn đề khác.

"Bởi vì truyền thuyết là truyền thuyết, không phải là người nào đó, cũng không phải là con quái vật nào đó, càng chẳng phải hiện tượng siêu nhiên, hay là mấy thứ đồ vật hỗn tạp... Nói tóm lại, nó mơ hồ, không tồn tại dưới dạng thực thể."

Có lẽ Will đã uống quá nhiều, bắt đầu nói luyên thuyên, nhưng Vika lại cẩn thận lắng nghe con sâu rượu này.

"Không có thực thể chính xác, mọi người sẽ tiếp tục suy đoán, hơn nữa suy đoán sẽ trở thành đủ thứ kỳ quái, tâm lý sẽ không ngừng ám chỉ mỗi người, truyền thuyết sẽ càng trở nên kỳ quái và điên rồ."

"Gây dựng nỗi sợ hãi trong lòng mỗi người?" Vika hiểu ý của Will.

"Đúng vậy, gieo vào trong lòng nỗi sợ hãi, có thể một ngày nào đó, người ta sẽ sợ đến mức đái ra quần chỉ vì nghe thấy tiếng thở hổn hển của Ác linh", Will nói rồi cười lớn.

"Khiến mọi người sống trong sợ hãi?Nghe có vẻ không ổn a", Vika phản đối.

Will liếc nhìn Vika, rồi hỏi: "Vika, ngươi nghĩ vì sao mình có thể kiểm soát được mọi chuyện nơi đây?"

"Họ tôn trọng ta."

"Đúng, nhưng loại tôn trọng này chỉ có giới hạn trong quán bar, và nó cũng dựa trên tiền đề là ngươi có thể mang lại lợi ích, khi mọi người đã giết đến đỏ cả mắt, sẽ không ai quan tâm thứ gọi là kính trọng, nhưng có một ngoại lệ."

Will giơ một ngón tay lên.

"Sợ hãi.

Cho dù một người giết đến đỏ cả mắt, dưới nỗi sợ hãi tuyệt đối, hắn cũng sẽ tìm lại được một chút lý trí."

Uống cạn rượu trong ly, Will ợ một hơi và tiếp tục.

"Đối với kẻ ác, thứ cần không phải là sự kính trọng của chúng, mà là nỗi sợ hãi của chúng đối với ngươi.

Cho dù là ở Khe nứt lớn cũng được, hay toàn bộ Opus cũng tốt, xã hội loài người thực ra giống như một khu rừng, và những người tuân theo quy tắc là những chú cừu nhỏ tội nghiệp bị săn bởi đám ác lang phá vỡ quy tắc.

Sự xuất hiện của Ác linh đó đã phá vỡ chuỗi thức ăn dị dạng này.

Hiện giờ, ác lang không còn chỉ là những kẻ săn mồi nữa, trong mắt Ác linh, ác lang còn là những con mồi, bị săn đuổi bởi Ác linh hung tàn."

"Nghe không giống như những gì ngươi có thể nói", Vika nói.

"Đúng vậy, những lời này là do White nói. Kể từ sau đêm đó, toàn bộ tâm lý của nó đã hoàn toàn thay đổi. Bây giờ nó là một fan cuồng tín của Ác linh, cho rằng Ác linh là một thiên sứ trừng phạt do Thần phái tới."

Will lắc đầu, mệt mỏi nói, "Những người trẻ ngày nay đều có vấn đề về đầu óc".

"Còn Jello thì sao? Hẳn ngươi phải biết điều gì đó thì mới nói những câu như thế với hắn ta, đúng không?" Vika dò hỏi, những lời nói sáo rỗng từ miệng các vị khách là nguồn cung cấp rất nhiều thông tin.

“Ngươi có thể miễn tiền uống rượu của ta không?” Will chớp mắt.

"Đây coi như ta mời ngươi."

Vika nói và đẩy một ly rượu khác. Hắn rất ít khi cảm thấy tò mò với một chuyện như vậy, liền chống cằm, lặng lẽ lắng nghe.

"Ngươi rất lưu tâm đến Ác linh?" Will nói, "Ta nghe được một vài lời đồn, Vika, chẳng hạn như ông chủ bí ẩn kia của người..."

Nói được nửa chừng, Will lại cười và tự ngắt lời.

"Ta biết những gì nên nói và những gì không nên nói. Nhắc đến Jello, gần đây dường như hắn qua lại với đám thương nhân đó, khả năng là dùng một phương pháp bẩn thỉu nào đó để lấy một thứ mà hắn không nên có từ đám thương nhân kia."

Will nhún vai, thấp giọng nói.

"Chúng ta đều hiểu rằng ngoài Ác linh, trong thành phố này, vẫn còn một kẻ săn mồi ở vị trí tuyệt đối, ở trên tất cả mọi người... Jello sớm muộn gì cũng sẽ bị nhắm tới."

“Thông tin cũng không tệ lắm, mặc dù ta đã sớm biết.” Vika đáp lại.

"Ta biết là tất cả những chuyện này không thể giấu được ngươi. Ngươi chỉ muốn xác nhận nó một lần nữa dưới góc độ của những người bình thường như bọn ta mà thôi."

"Gần như là vậy, nhưng ngươi… không, ta khá thích thuyết kẻ săn mồi kia của cháu trai ngươi." Vika đồng ý.

"Ta thì lại hi vọng nó không nghĩ tới nhiều tới mấy thứ linh tinh như vậy, thật là khiến người ta lo lắng." Will thở dài lắc đầu.

Vika nói: "Ít nhất thì cháu trai của ngươi bây giờ cũng có sự kính sợ trong lòng. Đôi khi ngươi phải để một đứa trẻ bị bỏng thì nó mới hiểu được sự nguy hiểm của việc nghịch lửa".

Will gật gật đầu, sau đó lại cười.

"So với những chuyện này, thì điều càng khiến ta tò mò hơn là không biết liệu có thể gặp được Jello vào ngày mai không.

Ngươi nghĩ sao? Vika."

...

Ngã Ba Vô Định không phải là một nơi cụ thể, nó có xu hướng là một tổ hợp các tòa kiến trúc lớn trong một khu vực. Các kiến trúc quanh co và kỳ quái này được nối với nhau bằng các hành lang dài hoặc hành lang trên không được xây trên các bức tường đá, một số ít thì được kết nối bằng cáp treo qua Khe nứt lớn.

Vào lúc này, Jello điên cuồng đang chạy trên một hành lang trên không. Trên đầu hắn là một màn sương mờ ảo, và bên dưới anh là một biển sương mù cuồn cuộn được chiếu rọi bởi ánh sáng.

Hắn sải bước trên hành lang trên không đang lắc lư kia, dưới lớp mặt nạ phòng độc, tiếng thở hổn hển của hắn không ngừng vang lên.

Từ một giây phút nào đó, Jello bỗng cảm nhận được một nỗi sợ hãi không tên. Hắn không biết nỗi sợ hãi này đến từ đâu, nhưng nó lại kéo hắn vào biển băng dễ dàng đến như vậy.

Tiếng bước chân quỷ dị văng vẳng bên tai, nhịp nhàng đều đặn, không ngừng đập vào trái tim mình, cho đến khi hoàn toàn bị nghiền nát.

Jello có thể chắc chắn rằng có thứ gì đó đang đuổi theo hắn, nhưng Jello lại không thể nhìn thấy nó. Trong hành lang trên không biệt lập này, hắn cũng không thể tìm thấy bóng dáng của nó, nhưng Jello chắc chắn rằng nó đang ở bên cạnh hắn, đang nhìn chằm chằm vào hắn.

"Cẩn thận, biết đâu ác linh đang dõi theo ngươi?"

Lời của Will cứ lởn vởn trong tâm trí hắn như một câu ma chú, hắn không tin vào những thứ như này, nhưng hiện thực mà hắn quen thuộc đang dần bị bóp méo và sụp đổ.

Chạy ra khỏi hành lang trên không, Jello bước sang một tòa kiến trúc khác, hắn giảm tốc độ, cố gắng không tỏ ra hoảng sợ, thò tay vào túi và nắm lấy khẩu súng lục.

Trên đường phố, dòng người hòa vào tông màu xám xịt, tiếng thở nặng nhọc dưới lớp mặt nạ phòng độc vẫn không ngừng vang lên, nghe như một xác ướp đang nằm trong quan tài.

Với nỗi sợ hãi len lỏi, Jello cảm thấy ai cũng như đang theo dõi mình một cách bí mật, cho đến khi hắn không thể chịu đựng nổi cảm giác đó nữa, quay đi trốn vào trong con hẻm nhỏ.

Jello tiến vào trong con hẻm hẹp và tối, hắn rất quen đường nơi đây, nó giống như một mê cung, rất ít người có thể tóm được mình ở đây.

Nhưng hôm nay lại là một ngoại lệ, cuối con hẻm tối, một bóng đen chắn ngang đường, hắn chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra con ngươi xanh biếc.

Jello không biết người này, và cũng không chắc đó có phải là người hay không, nhưng khoảnh khắc nhìn vào đôi mắt đó, như có một giọng nói tà ác thì thầm bên tai hắn, tiết lộ danh tính của đối phương.

"Ác linh!"

Jello kinh hoàng hét lên, đồng thời, Ác linh cũng sải bước về phía hắn.

Rút khẩu súng lục ổ quay của mình ra, Jello kinh hoàng bóp cò, sau khi trút sạch đạn, một số viên găm vào bức tường bên kia, một số bắn trượt, một số trúng Ác linh, nhưng hắn vẫn sải bước về phía trước như thể không cảm nhận được điều đó, rồi vung búa về phía Jello.

"Đầu tiên là hạn chế khả năng di chuyển."

Ác linh nói, rồi một búa nện vào bắp chân của Jello, hắn hét lên trong đau đớn, sau đó rút con dao găm dắt ở thắt lưng, cố gắng chống cự, nhưng lại một búa nện xuống, đập nát cánh tay của Jello.

"Tiếp theo là tước vũ khí."

Một vài giọt máu bắn tung tóe lên mặt Ác linh, nhưng hắn không quan tâm, vẫn duy trì phong thái của một chuyên gia.

Jello đã vô cùng sợ hãi trước sự tàn nhẫn của Ác linh. Những lời của Ác linh nghe như đang nấu ăn, đầu tiên đun nước, cho nguyên liệu vào, sau đó là gia vị... Kết hợp với những hành động bạo lực của mình, hắn trông như một tên đồ tể tàn ác.

"Cuối cùng là giữ mục tiêu im lặng."

Ác linh nói và nắm lấy cổ áo Jello, trong ánh mắt tuyệt vọng của Jello, một con sóng sợ hãi trào dâng trong tâm trí hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
philipkaka
10 Tháng bảy, 2023 19:14
làm đi bro. bộ này hay mà ko ai làm
Hunghpll
08 Tháng bảy, 2023 23:39
bọn trung cẩu này tư tưởng nô lệ mà bạn . ko như việt nam mình đâu :))
Nghiant
08 Tháng bảy, 2023 07:42
Đọc đến chương 378 chưa b, có lý do cả đấy
nhin j
08 Tháng bảy, 2023 05:29
y chang bộ á Nhân của tụi Nhật viết, 1 đám nhà khoa học thí nghiệm mổ sẻ mình nhưng vẫn chấp nhận làm chó, đúng là 1 đám nô lệ
nhin j
08 Tháng bảy, 2023 05:26
truyện rất hay, nhưng có tư tưởng nô lệ, main là thằng nô lệ, có ng bị bắt làm nô lệ họ ko phản phán ko có nghĩa là họ ko có suy nghĩ phản kháng, còn thằng main tư tưởng nô lệ
RyuYamada
07 Tháng bảy, 2023 02:06
Bận quá để mai đky nhé
soccerrec28
05 Tháng bảy, 2023 21:06
Mới đọc tới chương 10 thôi nhưng mà phải nói là hay quá hay. Tình tiết chậm rãi nhưng nuốt từng chữ =))
Phương Nam
05 Tháng bảy, 2023 03:42
tự nhiên hôm nay xem lại phim constantine, thì nhớ đến bộ truyện này, bộ này mà dựng làm phim bộ như harry potte thì đúng đỉnh.
Nhã Nguyễn Kts
04 Tháng bảy, 2023 18:33
Làm đi người ae ơi
cuongcon234
03 Tháng bảy, 2023 06:45
Thanks bác
RyuYamada
01 Tháng bảy, 2023 12:37
Để tui đky làm
Phương Nam
17 Tháng sáu, 2023 17:30
kinh thật, truyện hay ntn ko ông nào nhận cv, ko làm gần dịch đc như ông cvt đầu thì cv bình thường thôi là được mà, anh em đọc cv cũng quen rồi ko cần phải kĩ quá đâu.
Phuc9177
14 Tháng sáu, 2023 08:42
cho ai đói chương lên reawn.com ghi endless debt hơn 700 chưởng rồi
Phuc9177
30 Tháng tư, 2023 10:56
sao lại drop rồi ai có link raw ko
Nhã Nguyễn Kts
26 Tháng tư, 2023 21:19
Dịch tiếp đi bác cvt ơi :(((
hasting61993
17 Tháng tư, 2023 14:53
đói thuốc, kíuuuuuu
Nhã Nguyễn Kts
17 Tháng tư, 2023 13:09
Làm tiếp đi đh ơi
Thích Vặn Vẹo
19 Tháng ba, 2023 17:18
Bận quá mấy lão. Để tối ta quăng 1 bản convert lên, lão nào thấy đọc như thế cũng được thì để lại 1 tim ha.
Nhã Nguyễn Kts
19 Tháng ba, 2023 15:51
Truyện hay mà ko ai cv à :(
Long Nguyen
19 Tháng ba, 2023 12:42
tưởng mấy lão bỏ cơ
Spamgod
18 Tháng ba, 2023 12:22
đói chương quá
kicakicuc
09 Tháng ba, 2023 11:11
Móa, làm như truyện khác main chết á. Main khác cũng bất tử mà. Bl tào lao....
lolqwer12
05 Tháng ba, 2023 23:57
Web nào?
cyv97
04 Tháng ba, 2023 13:33
Hix con mực ra đều lắm ngày 2 bi không có sức lão ạ, đợi xong bộ quỷ bí đó chắc ta mới quay về làm tiếp đc @@
Thích Vặn Vẹo
03 Tháng ba, 2023 12:57
về dịch free lại truyện này đi lão :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK