Mục lục
[Dịch] Vô Hạn Khủng Bố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sau khi ba người Tây Hải đội rời đi, người ngoài hành tinh xung quanh đĩa bay cũng dần dần tỉnh lại. Nhưng khiến cho người ta thấy kỳ lạ là đám ngoài hành tinh không hề tiến vào trong đĩa bay, hơn nữa nhìn bộ dạng chúng phảng phất như không hề trông thấy chiếc đĩa bay này vậy, chỉ tuần tự điều khiển robot hình nhện rời đi.

- Thế này cũng rất dễ giải thích. Trong phim gốc người ngoài hành tinh tựa hồ đều sử dụng tinh thần lực để trao đổi phỉa không? Đây là một con dao hai lưỡi, có thể tinh thần lực của bọn chúng đối với người bình thường là cực kỳ mạnh mẽ nhưng đồng dạng, đối với tinh thần lực khống chế giả chuyên dùng tinh thần lực làm vũ khí mà nói, đám ngoài hành tinh tinh này so với người bình thường lại càng yếu ớt, càng dễ bị tinh thần lực khống chế, tấn công. Ta nghĩ cái tên nhắm mắt đó đại khái đã sử dụng một loại kỹ năng tinh thần lực nào đó, làm cho lũ người ngoài hành tinh này giống như bị mù mắt, không nhìn thấy đĩa bay.

Tiếng một thiếu nữ chợt vang lên trong đĩa bay, Triệu Anh Không đột nhiên mỉm cười ngồi dậy. Cô bé nhìn mọi người đang nằm la liệt xung quanh, lập tức mỉm cười tươi tắn, chỉ là đôi mắt thủy chung vẫn giữ vẻ lạnh lẽo. Nàng vừa cười vừa nói:
- Tính toán giỏi thật. Tiêu Hoành Luật, sao ngươi biết bọn chúng chỉ thôi miên chúng ta mà không đánh gãy cả hai tay hai chân?

Tiêu Hoành Luật ngồi dậy nhìn quanh, tiếp đó mới khẽ ngắt ngắt tóc, đáp:
- Cũng không hoàn toàn chắc chắn, đại khái khoảng 70%. Dù sao nơi đây cũng là căn cứ người ngoài hành tinh, không cần biết uy lực kỹ năng tinh thần lực của hắn mạnh mẽ, kinh người đến mức nào nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Nếu hắn đánh gẫy tay chân chúng ta, sau đó lại để bọn ta ở lại đĩa bay, chẳng may người ngoài hành tinh vô ý phá vỡ được thuật che mắt của hắn thì làm thế nào? Đầu tiên là chúng ta chắc chắn phải chết, tiếp đó là ba người bọn chúng cũng đừng mong nhận được chút xíu điểm thưởng nào, đã hiểu chưa? Bây giờ bọn chúng đã bị âm mười mấy điểm tổng rồi, nhân ra phải tới hơn vạn điểm thưởng, nếu như chúng ta bị người ngoài hành tinh giết chết, bọn chúng cũng khó tránh khỏi kết quả bị delete. Cho dù dùng vật phẩm kịch bản thoát được một lần thì bộ phim kinh dị vốn có thể nhận được một lượng lớn điểm thưởng này cũng hoàn toàn bị lãng phí, vì thế để đề phòng vạn nhất, hắn tuyệt không thể đánh gãy tay chân chúng ta.

Triệu Anh Không vừa nghe vừa gật đầu, nàng cười hì hì liên tục đi tới những người xung quanh, vỗ vỗ lên trán từng người một. Những người được vỗ đều lập tức ngồi dậy, lúc này Trình Khiếu cũng đã tỉnh lại, hắn lập tức xoa xoa chân, hỏi:
- Vậy cũng chưa thể giải thích hết. Hắn không phải vẫn thôi miên chúng ta sao? Nếu như người ngoài hành tinh phát hiện ra sự tồn tại của chiếc đĩa bay này thì chúng ta không phải vẫn sẽ chết ư?

Tiêu Hoành Luật cười hắc hắc, đáp:
- Tên đó là tinh thần lực khống chế giả, mà hắn cũng chỉ là tinh thần lực khống chế giả mà thôi. Nếu đã thôi miên chúng ta thì hắn còn có thể giải trừ trạng thái thôi miền cho chúng ta, nhưng nếu đánh gãy tay chân chúng ta thì hắn lại không phải thần tiên, sao có thể từ khoảng cách cực xa khôi phục lại chân tay cho chúng ta được? Nếu như ta suy luận không sai thì cửa vào đĩa bay chắc chắn đã bị hắn đặt thứ gì cấm chế, một khi có người ngoài hành tinh tiến vào trong đĩa bay này thì thứ hắn để lại sẽ hoặc là tấn công người ngoài hành tinh, hoặc là lập tức giải trừ thôi miên cho chúng ta. Tóm lại hắn không thể để chúng ta chết trong tay người ngoài hành tinh... Có điều, khi chúng ta rời khỏi đĩa bay thì có lẽ hắn cũng sẽ lập tức biết ngay.

Trong lúc Tiêu Hoành Luật đang nói, Triệu Anh Không đã cứu tỉnh tất cả mọi người dậy. Nàng nhẹ nhàng vỗ tay, cười nói:
- Ta ngủ tiếp đây... Tiêu Hoành Luật, mỗi ngày ta chỉ thức tỉnh được tối đa năm phút, nếu như ngươi muốn xếp đặt bố cục thì xin mời tính cả thời gian đó vào trong nhé. Ta không hy vọng thực lực của mình bị đánh giá quá cao nên phải mất mạng trong bố cục của ngươi đâu đấy...
Nói đoạn, nàng mỉm cười, nhắm mắt lại rồi từ từ ngã xuống đất.

Triệu Anh Không vừa ngã xuống đất chưa được một giây đã lập tức bật dậy, chỉ là lúc này khuôn mặt nàng chẳng còn chút ý cười nào, chỉ lạnh lùng nhìn xung quanh. Khi nhìn tới Trình Khiếu, nàng đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Trình Khiếu, lúc trước khi ngươi đấu với tên tóc vàng ấy, có phải là cũng có cảm giác đánh không trúng hắn không... Không hẳn là đánh không trúng hắn, nói chính xác là cảm giác không gian bị sai lệch. Một đòn vốn phải đánh trúng nhưng sau khi đánh ra lại hơi lệch mất một chút.

“Hai nhân cách thật sự khác biệt quá xa...”

Trình Khiếu thầm cảm thán, hắn cười khổ, chỉnh chỉnh lại xương chân bị đánh gãy, nói:
- Ừm, lúc đó ta cũng có cảm giác như vậy. Rõ ràng là chắc chắn phải đánh trúng hắn nhưng cuối cùng lại chẳng hề chạm tới. Hơn nữa rõ ràng là có thể tránh được đòn tấn công của hắn nhưng kết quả lại biến thành bị hắn dễ dàng đánh trúng. Ta nghĩ hẳn là cảm giác không gian đã bị sai lệch, do tên nhắm mắt kia đang giở trò.

Triệu Anh Không nghe vậy cũng không nói thêm gì, chỉ giống như những người còn lại, yên lặng nhìn sang phía Tiêu Hoành Luật.

Tiêu Hoành Luật thấy những người xung quanh đều nhìn về phía mình, hắn vỗ vỗ tay nói:
- Vậy chúng ta bắt đầu hành động thôi. Đầu tiên là phải nghĩ cách lấy được các khoa học kỹ thuật của người ngoài hành tinh mà ta đã nói lúc trước... Tiếp đó, theo kế hoạch đã định, mọi người trốn được càng xa càng tốt, cố gắng giữ tính mạng mình là được, trước khi Sở Hiên sử dụng Ma động pháo... Đi thôi!
Dứt lời, thằng nhóc dẫn đầu bước ra khỏi đĩa bay.

Khi Tây Hải đội cùng phần đội của Trung Châu đội tới căn cứ của người ngoài hành tinh, hành động của Trịnh Xá đương nhiên là không cần phải nói nhiều. Hắn là người tài cao mật lớn, giống như một chiếc chiến xa cứ lao ầm ầm, căn bản không hề để ý tới cái gọi là công nghệ cao của người ngoài hành tinh. Dù sao thì đây cũng là căn cứ chính, người ngoài hành tinh cũng không dám sử dụng vũ khí uy lực cao, vũ khí bình thường thì lại chẳng làm gì được hắn, cứ như vậy, Trịnh Xá lại càng không phải lo ngại gì, tất cả những nơi hắn đi qua đều hoàn toàn hỗn loạn.

So với Trịnh Xá cứ mặc sức phá hoại, mấy người Imhotep lại vô cùng đen đủi, họ vừa rời khỏi bãi đáp đã bị vô số robot hình nhện truy đuổi liên tục. Mặc dù Imhotep cũng học theo Trịnh Xá nhảy xuống khỏi bãi đáp nhưng tốc độ sau khi hắn biến thành bão cát dù sao cũng không thể bì được với Thế của Trịnh Xá, trên đường đi không ngừng bị robot hình nhện cuốn lấy, căn bản không thể thoát được đám người ngoài hành tinh đang như ruồi thấy mật này. Hơn nữa, hoàn cảnh ở đây cũng không thích hợp, căn bản không thuận tiện để Imhotep chiến đấu. Địa hình phù hợp nhất để hắn chiến đấu vẫn là trong xa mạc, không cần biết là cần thi thể xác ướp hay là cần gió cát các loại, nơi đây căn bản là hoàn toàn trống trơn. Một điểm quan trọng khác là, những tia năng lượng của robot hình nhện đối với loại như Trịnh Xá có nội lực để bổ sung năng lượng cho vòng cổ long tinh thì có lẽ cũng không mạnh mẽ lắm, nhưng những tia năng lương này đối với mấy người Trương Hằng thì lại vô cùng đáng sợ. Tối đa là ba đến năm phát sẽ khiến vòng cổ long tinh tiêu hao hết năng lượng, tiếp đó là một phát một lỗ, gần như chắc chắn phải chết.

- ...Tuy không có bằng chứng nhưng ta cảm thấy chúng ta hình như lại bị Sở Hiên tính kế. Không, hẳn là Sở Hiên, Tiêu Hoành Luật, Trịnh Xá ba người cùng tính kế... Đáng ghét! Vốn nghĩ tới đây là để liều mạng với người ngoài hành tinh, lúc trước ta vẫn còn nhớ đến cô ấy... Ai mà biết kết quả tới đây lại là làm rùa rút đầu chạy trốn, chạy trốn mãi!

Trương Hằng bực tức kêu lên. Tuy được gió cát bao phủ sẽ không bị tia năng lượng làm tổn thương nhưng cứ bay liên tục như vậy hơn hai mươi phút, hắn cùng Dương Tuyết Lam đã giống như say xe, sắp sửa nôn hết ra. Hơn nữa cũng không phải chỉ có bọn họ, đến cả Imhotep cũng thỉnh thoảng hừ lạnh mấy tiếng, xem ra đối với hắn, hóa cát bay thời gian dài cũng là một thử thách rất lớn.

- ...Trương Hằng, ta sắp không kiên trì được nữa, ít nhất phải nghỉ ngơi khoảng ba mươi phút mới có thể tiếp tục hóa cát...
Trong lúc nói, cơn lốc xoáy cát vàng đã hạ dần xuống đất.

Trương Hằng hơi ngẩn người rồi đột nhiên hét lên:
- Không, không được hạ xuống, hạ xuống đây không phải tìm chết sao? Đừng nói là bị tia năng lượng bắn chết, đám robot này vây quanh dù chỉ giẫm thôi cũng đủ biến chúng ta thành thịt vụn rồi! Đừng có hạ xuống!

Dương Tuyết Lâm cơ hồ đã bị dọa đến phát khiếp, sắc mặt tái nhợt, ngây ngốc nhìn Trương Hằng. Nghe Trương Hằng hét lên, đoàn cát vàng từ từ bay lên mấy chục mét rồi lại nhanh chóng hạ xuống đất. Lúc này Dương Tuyết Lâm cuối cùng cũng thét lên kinh hoàng, ngược lại, Trương Hằng lúc trước hét lên thì bay giờ lại cực kỳ bình tĩnh, trong khoảnh khắc cơn lốc xoáy hạ xuống đất, trong tay hắn đã nắm chặt mấy mũi phụ ma tiễn.

Lúc trước Imhotep đưa hai người chạy trốn, hắn đã liên tục chọn những con đường nhỏ để đi, nhưng căn cứ của người ngoài hành tinh này thật sự quá khổng lồ, dù lựa chọn lối nào cũng vô cùng rộng lớn, không gian hơn trăm mét đâu đâu cũng có, dù hắn bay tới chỗ nào đi nữa thì không lâu sau cũng sẽ có robot hình nhện lao ra truy sát. Khi cơn lốc cát vàng biến lại thành hình người thì xung quanh đã có ít nhất là năm, sáu con robot ở đó đợi họ, có điều tốc độ phản ứng của chúng rõ ràng là đã chậm một nhịp, trong lúc tất cả nòng pháo của robot hình nhện còn đang hạ xuống thì ba mũi tên đã bắn vọt ra khỏi lốc xoáy. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, ba mũi tên lần lượt va chạm vào nhau giữa không trung, mũi tên cuối cùng đạt tới tốc độ mắt thường không thể theo kịp, bụp một tiếng, bắn trúng con robot tới gần nhất.

Bên ngoài robot hình nhệt chợt xuất hiện một vòng bảo vệ năng lượng, Bạo liệt tiễn ba mũi bắn trúng ngay vòng bảo vệ đó. Ầm một tiếng, mũi tên đánh lên vòng bảo vệ năng lượng, tiếp đó dùng tốc độ thấy được bằng mắt thường phá vỡ nó. Sau nháy mắt, robot đó đã nổ tung, sóng nổ mãnh liệt thậm chí còn hất văng một robot khác đứng cạnh đó, nòng pháo nhắm về phía ba người đều lệch sang một đoạn.

Trương Hằng đang chờ đợi chính giây phút này, hắn quát lớn:
- Imhotep! Bảo vệ cô ấy! Luôn tiện ăn mòn một chỗ trên vách tường! Cẩn thận! Cô ấy tuyệt đối không được chết!
Nói đoạn, hai mắt Trương Hằng vụt biến thành mờ mịt, cầm cung lao thẳng ra ngoài.

Imhotep cũng phản ứng rất nhanh, tuy không còn sức biến thành bão cát trên phạm vi rộng nhưng bay thông thường cũng di động tốc độ cao thì vẫn còn làm được. Hắn lập tức biến thành lốc xoáy cỡ nhỏ cuốn Dương Tuyết Lâm lên, khi Trương Hằng nhảy ra, hắn cũng đồng thời bay lên cao hơn mười mét, cùng lúc đó, chỗ họ vừa đứng đã chìm vào trong biển lửa.

Trương Hằng lúc này đã vượt qua hơn mười mét, luồng khí nóng rực đuổi sát sau lưng hắn. Trương Hằng cũng không quay người lại, dù tốc độ của hắn có nhanh cũng không hơn được đạn bắn, những tia năng lượng đó tuy không bằng tốc độ ánh sáng nhưng cũng không phải thứ Trương Hằng có thể tránh né. vì vậy hắn căn bản không hề có thời gian để dừng lại hay xoay người. Chỉ thấy Trương Hằng còn đang ở giữa không trung đã lộn người, đầu dưới chân trên, khi hạ xuống đất hắn dùng sức đẩy mạnh, bật người lên đồng thời vặn người bắn ra một phát. Lại ba mũi tên nuối tiếp nhau bắn về phía một robot hình nhện cách đó không xa, trong tiếng nổ vang dội, số robot bao vây tấn công ba người lại bớt đi một chiếc.

Chỉ hơn một phút ngắn ngủi, Trương Hằng đã giải quyết tất cả số robot hình nhện xung quanh, có điều trạng thái của hắn cũng rõ ràng là không ổn, mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, năng lượng tinh linh trong cơ thể tiêu hao hơn một nửa. Để kết thúc trận chiến trong thời gian ngắn, mức độ tiêu hao của lần chiến đấu này cao gấp ba lần bình thường, nếu lại có từng đó robot tới nữa thì hắn tuyệt đối không thể nhanh chóng kết thúc trận chiến như vậy.

Nhân lúc Trương Hằng đang chiến đấu, Imhotep cũng toàn lực phát động pháp thuật, tuy nhiên nhìn qua có vẻ rất kinh tởm. Từ dưới chân hắn không ngừng có bọ hung bò ra, những con bọ hung đồng nghìn nghịt này không ngờ có thể cứng rắn đào thành một động lớn trên vách tàu, tuy chỉ rộng hơn một mét nhưng cũng đủ cho một người chui qua.

- Thế nào rồi?
Trương Hằng thở hồng hộc, hỏi:
- Sâu được bao nhiêu? Quan trọng là độ sâu thế nào? Nếu không robot tới bắn một phát, chúng ta ở bên trong không phải là chết chắc sao?

- Hừm.
Imhotep khẽ hừ một tiếng, thấp giọng đáp:
- Đã ăn mòn được mấy chục mét rồi, hơn nữa phía sau tấm sắt này hình như trống rỗng, có lẽ là một tầng không gian khác, chăng biết được. Đại khái khoảng mấy chục giây nữa là có thể ăn mòn xuyên qua...

- Không phải chứ? Nhanh vậy sao?
Trương Hằng có chút ngạc hiên hỏi.

Imhotep lại là có khổ mà không nói ra được. Uy lực của loại bọ hung nà tuy rất lớn nhưng cần phải trở về thế giới The Mummy, hơn nữa còn phải xuống tận lòng đất Hamunaptra mới có thể bổ sung được. Thứ này là loại dùng cái nào mất cái đó, có thể nhanh chóng ăn mòn một khối kim loại lớn như vậy hoàn toàn là kết quả của bọ hung không ngừng tự hủy, làm Imhotep cũng phải đau lòng, lông mày nhíu chặt.

Không cần biết Imhotep có đau lòng hay không, hiệu suất đào bới của bọ hung thật sự kinh người, chỉ mất mấy chục giây, lớp kim loại dày hơn trăm mét đã bị ăn mòn thủng. Trương Hằng cùng Imhotep đưa mắt nhìn nhau, Imhotep lập tức không nghĩ ngợi, hóa thành lốc xoáy, tiếp đó cuốn hai người vào trong lỗ hổng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duyên
21 Tháng năm, 2020 15:44
Đề cử, truyện hay! Lười tóm tắt, các mụi nhào zô đi.
Quế_Anh
20 Tháng mười hai, 2019 19:55
Đang hấp dẫn mà bị ngưng nên mới chạy qua wikidich kiếm thì thấy hoàn ở chương 1760 đó mọi người. Nhảy qua đọc tiếp thôi ^^
tomoyo1996
12 Tháng mười một, 2019 09:10
chắc truyện ko cập nhật nữa. Drop r ạ??
heidi
16 Tháng chín, 2019 01:40
Truyện siêu hay và hấp dẫn, mình đọc mấy ngày liên tiếp đến hết mà vẫn chưa thấy đã nữa. Nữ chính rất giỏi, thông minh và suy luận như Conan vậy đó. Lần đầu đọc truyện linh dị mà có nữ chính siêu hợp ý như vầy luôn.
Lam Phiêu Nguyệt Tỷ
02 Tháng tám, 2019 12:17
truyện hay
Khánh Ly
28 Tháng năm, 2019 18:47
Tg khá vui tính:joy::joy::joy::joy_cat::joy_cat::joy_cat:
Hasuko
25 Tháng tư, 2019 11:06
Mà không dứt được
Hasuko
25 Tháng tư, 2019 11:05
Mình từng đọc bộ này trên wikidich, khá hay, đọc thì sợ cơ m
Thu sơn áp lực đại
16 Tháng tư, 2019 12:40
Nhanh cập nhật đi bạn hóng quá
Trang Phan
29 Tháng ba, 2019 12:58
khá hay,nhưng cập nhật chậm quá,truyện này trên wikidich đã có full rồi.aizz
PhanLưuHải
11 Tháng mười, 2018 19:52
tuyệt phẩm
Hà Gia Huy
10 Tháng mười, 2018 21:38
nếu hứng thú hơn về thế giới VHKB thì bác có thể đọc thêm Tử Vong Khai Đoạn cũng của tác giả này.bối cảnh trước khi vô hạn khủng bố sảy ra. chứa rất nhiều thông tin mà cả 3 phần này chưa nói đến.
Ân Vũ
03 Tháng mười, 2018 00:54
Truyện này rất hay, phần này ra full rồi(đã ra full 3 phần) nên ở đây drop. Có -truyện tranh- cho mấy tập đầu ( hay lém >.< ), cái ảnh bìa sida chết đi đc Đây là truyện hay nhất trong thể loại vô hạn lưu cách đây vài năm, nhưng đọc cần chút chất xám vì như thế truyện ms hay *** :> Và đây có thể coi là truyện 18+ nhé!
Hà Gia Huy
10 Tháng chín, 2018 00:01
truyện để tên tác giả sai rồi nhé. phải là : Zhttty mới đúng
rhinokiller
06 Tháng chín, 2018 10:09
mình xem các phần của phim Lord of the Rings mấy lần rồi mà vẫn ko nắm hết đc cốt truyện xuyên suốt. Thế nhưng tác giả ko chỉ tóm lược đc toàn bộ cốt truyện chính, lại còn có thể kết hợp với tình tiết do mình nghĩ ra để tạo nên kịch bản mới. Khâm phục tác giả quá
rhinokiller
30 Tháng tám, 2018 18:06
đề tài rất hay, mới lạ và độc đáo. ko ngờ tác giả có thể nghĩ ra được. Nội dung chứa đựng nhiều chất xám, ko phải loại truyện nông cạn hời hợt. Đọc hơi mệt não tí nhưng mà rất hay, tuy nhiên ko hợp để đọc giải trí
Xuân Hải
11 Tháng bảy, 2018 22:14
Tuyệt phẩm
Hà Gia Huy
13 Tháng sáu, 2018 09:05
truyện rất hay
Hieu Le
20 Tháng ba, 2017 18:51
truyện hay quá xá
BÌNH LUẬN FACEBOOK