Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tiễn Bologo đi, phi hành gia lại được thảnh thơi, nói chính xác ra là hắn khá nhàn rỗi. Trong suốt những năm qua, việc duy nhất hắn cần làm chính là thu dọn những gì còn sót lại trong hư vô sau mỗi lần Bologo phục sinh.

Một là phi hành gia khá thích khung cảnh chết chóc hoang vắng này, không muốn thi thể làm hỏng phong cảnh, hai là hắn nghĩ cho Bologo.

Mỗi khi Bologo đi tới khoảng không hư vô, tức là sau mỗi lần chết, khi Bologo mở mắt ra, hắn sẽ chỉ có một mình trong thế giới trống rỗng này - và đống xác chết đó hệt như một biển cát đó.

Điều đó rất tệ, nó sẽ là một cú sốc cực mạnh đối với tâm trí của Bologo, cho dù tâm trí của Bologo đã cực kỳ cứng cỏi.

Nghĩ đến điều này, phi hành gia tự cười một mình và chậm rãi đi về rạp chiếu ngoài trời của mình. Sau khi cười xong, hắn lại trở nên nghiêm túc, phi hành gia biết rằng đó chỉ là một lời nói dối lố bịch, lý do hắn thực sự làm điều đó là để giảm bớt sự nghi ngờ của Bologo.

Sự khác thường sẽ khiến người ta nghi ngờ, điều mà phi hành gia phải làm là tận lực giảm thiểu khả năng xuất hiện sự khác thường, chẳng hạn như đống thi thể này.

Nếu Bologo nhìn thấy những thi thể này, với tính khí của hắn, chắc chắn sẽ không ngừng hỏi mình, thậm chí để thấy mình, hắn còn có thể sẽ cố gắng tự sát.

Ma quỷ không bao giờ nói dối... nhưng đôi khi, có thể đùa một số trò đùa thiện ý.

Lãnh địa này là của phi hành gia, hắn có quyền kiểm soát những gì Bologo làm ở đây, nó chẳng khác nào phòng khách trong nhà hắn, còn Bologo chỉ là khách mời, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể đuổi Bologo ra ngoài.

"Ai... Luôn cảm giác tiến độ quá nhanh đây?"

Phi hành gia ngồi lại xuống ghế, lấy một cuốn sách dày cộp từ hư vô ra. Đây là kịch bản do phi hành gia viết, nhưng tiến độ quay phim rõ ràng là đi trước kế hoạch của kịch bản.

"Ngươi quả nhiên rất ưu tú, Bologo."

Phi hành gia thì thầm. Hắn cho rằng tình huống này xảy ra là do Bologo.

Diễn viên chính giỏi đến nỗi phi hành gia cứ nghĩ rằng phải mất một hai năm Bologo mới hiểu sơ bộ về sự tồn tại của ma quỷ, nhưng giờ đây Bologo đã gặp rất nhiều anh chị em của hắn, cũng như người được chọn khác.

Sau khi tiếp tục lật vài trang, phi hành gia rút bút ra từ hư vô, tô tô vẽ vẽ lên kịch bản, đồng thời thực hiện các sửa đổi phù hợp.

Hắn đang viết được nửa chừng thì đột nhiên nhận thấy một điều gì đó bất thường, sau đó thì phát ra tiếng cười quái dị.

"Thật là ngươi làm thế luôn? Bologo."

Phi hành gia ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào những ngọn núi và tảng đá lơ lửng trên đầu, tia sét ầm ầm không ngừng chuyển động giữa chúng.

Sau khi ngạc nhiên, phi hành gia đã có một nhận thức mới về Bologo. Vào mộ số thời điểm, Bologo có thể làm những việc thực sự rất ngu với tất cả sự nghiêm túc của mình.

Duỗi người thoải mái, phi hành gia nhìn vào màn hình trước mặt. Giờ phút này, hình ảnh vẫn ở trạng thái hình trong hình như cũ, kéo thành một cái hố sâu vô tận.

Chiếc máy ảnh hư vô kia không rời đi vì Bologo đã trở lại trần thế mà vẫn ở lại đây, nhìn chằm chằm vào màn hình.

"Thế giới sau khi chết? Trên góc độ của ngươi thì đây quả thực là thế giới sau khi chết..."

Phi hành gia khẽ vẫy tay, hình ảnh trên màn hình bắt đầu chuyển đổi.

Đầu tiên là vượt qua những ngọn núi trôi lơ lửng, một tinh cầu khổng lồ, trong xanh dần hiện ra, sau đó xuyên qua những đám mây dày đặc, khu rừng sắt thép lạnh lẽo và kỳ dị sừng sững trên mặt đất...

Phi hành gia đứng thưởng thức đủ mọi loại hình ảnh trên màn hình. Khi tâm trạng đạt đến giới hạn của niềm vui, một sự trống rỗng to lớn chiếm lấy hắn.

Từng tiếng thì thầm trầm đục vang vọng, giống như những lời cuối cùng của người chết.

"Ta đã quá mệt mỏi vì tranh chấp, đã đến lúc kết thúc tất cả những chuyện này...

Kể cả là chúng ta."

...

Mở mắt ra, ánh sáng nhạt chiếu vào mắt. Như thể vừa thức dậy sau một cơn ác mộng, Bologo đột ngột ngồi bật dậy, rồi gầm lên một cách mất kiểm soát.

"Ý ngươi là gì!"

Tiếng gầm vang vọng trong bóng tối trống trải, ánh sáng mờ lóe lên trên bề mặt cơ thể Bologo. Amy vội nhảy ra khỏi đó rồi hạ xuống bên cạnh bàn nghi thức.

Đầu Bologo đau như búa bổ, hắn nhớ lại cuộc đời của nhà thơ, cơn bão và chiếc mỏ neo, cuộc trò chuyện với phi hành gia trong hư vô.

Bây giờ những ký ức về phi hành gia đã bắt đầu ố vàng và vỡ vụn, giống như khi Bologo trở về từ khoảng không hư vô trước đây. Hắn khó có thể giữ lại chúng khi quay về hiện thực, chúng giống như những giấc mơ, sẽ nhanh chóng phai nhạt sau khi Bologo tỉnh lại.

Giống như khi thủy triều rút, nước biển sẽ biến mất ở cuối tầm nhìn, nhưng cuối cùng vẫn còn sót lại vài thứ gì đó trên bãi cát mềm.

Bologo không hoàn toàn quên mọi thứ về phi hành gia mà chỉ có ký ức bị phân mảnh và vỡ vụn.

Lo lắng nhìn xung quanh, trải nghiệm ở khoảng không hư vô vừa rồi đã mang đến cho Bologo một tác động rất lớn. Lượng thông tin khổng lồ bùng nổ trong đầu hắn, trong khoảnh khắc ấy, hắn thậm chí còn quên mất rằng mình đang ở trong nghi thức thăng cấp.

"Thăng cấp thành công!"

Tiếng hoan hô của Bailey làm gián đoạn suy nghĩ của Bologo. Amy đứng cạnh đó cũng vui mừng chạy tới, ôm chầm lấy Bologo.

Bologo không để ý mấy đến Bailey. Với tư cách là Bộ trưởng Lõi Lò Thăng Hoa, nàng luôn tìm ra một số lý do kỳ lạ để đưa mọi người đến Bộ phận Hậu cần ăn uống, chẳng hạn như team-building, thế nên Bologo đã khá quen với tiếng reo hò nồng nhiệt của Bailey.

"Bây giờ ngươi đã là một Nguyện Cầu Giả rồi, Bologo!"

Amy nhìn Bologo vừa phấn khích vừa sợ hãi, dường như trong lúc Bologo hôn mê đã xảy ra chuyện chẳng lành, sau đó Bologo nhận thấy sự khác thường ở Amy.

Quần áo của nàng chất đống trên sàn, cơ thể thì được bao phủ bởi một màu đen kỳ lạ trông giống như một bộ quần áo bó.

Để giải quyết bản chất của năng lượng bí mật, Cơ Thể Cộng Hưởng, có thể xuyên qua mọi loại quần áo, để Amy sử dụng năng lượng bí mật một cách thuận tiện và nhanh chóng hơn, Bailey đã bắt đầu thiết kế một bộ trang phục có thể phù hợp với năng lượng bí mật của Amy từ cách đây rất lâu,.

Bộ quần áo bó màu đen mà Amy đang mặc bây giờ là thành quả nghiên cứu của Bailey, tương tự với áo khoác Tàng Hình, nó cũng là vũ khí giả kim, được Bailey đặt tên cho là "Làn da thứ hai".

Để chế tạo ra "Làn da thứ hai" cần dùng rất nhiều công nghệ từ Viện điều dưỡng Biên Giới. Trong các hoạt độn thực địa nguy hiểm, nhiều nhân viên thực địa bị thương tích diện rộng trên da. Do đó, để bổ sung cho việc thiếu da, Viện điều dưỡng Biên Giới đã nghiên cứu chế tạo da nhân tạo thông qua thuật giả kim.

Bộ quần áo bó màu đen bao phủ khắp người Amy có thể hiểu là một lớp da nhân tạo có thể mặc được. Khi Cơ Thể Cộng Hưởng được kích hoạt, nó cũng sẽ hóa thành hư vô với Cơ Thể Cộng Hưởng.

Có thể nói, ngoài nhiều chức năng cần thiết, chức năng chính của nó là làm một bộ quần áo.

Đúng vậy, làm một bộ quần áo.

Bologo không có thời gian để quan sát vóc dáng gần như hoàn mỹ của Amy mà nhìn Bailey đang đứng một bên.

Khuôn mặt của Bailey tràn đầy niềm vui, nàng vẫn còn đang cầm chặt con dao mổ bằng thép tốt trong tay. Nhìn từ góc độ của Bologo thì phải nói Bailey trông hệt như một tên bác sĩ điên thích giết người.

Nhìn thấy Bologo đã tỉnh lại, Bailey thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù có khá nhiều việc ngoài ý muốn giữa chừng nhưng cuối cùng Bologo vẫn thăng cấp suôn sẻ.

Nhận thấy ánh mắt của Bologo, Bailey liếc con dao mổ trong tay mình. Ngay khi nàng vừa định giải thích nguyên nhân thì Bologo đột nhiên giật lấy con dao mổ, sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hắn đâm thẳng vào tim mình.

"Đừng có nghĩ như vậy là có thể thoát khỏi ta!"

Vừa đâm xuyên tim, Bologo còn vừa nói ra lời cay độc.

Rút con dao mổ ra, thản nhiên ném nó sang một bên. Trái tim bị đâm thủng khiến một lượng lớn máu tươi phun ra, giống như một đài phun nước nhỏ, máu tươi phun tung tóe vào hai người đứng ngay cạnh đó.

Bologo ngã bịch xuống bàn nghi thức, lại trở về nơi hư vô. Mãi mới tìm ra được manh mối nên Bologo không muốn buông tha cho phi hành gia dễ như vậy.

Bailey và Amy đóng băng tại chỗ. Họ không thể hiểu nổi tình cảnh kỳ dị trước mắt, cho đến khi dòng máu nóng chảy qua má từ đỉnh đầu, từng tiếng rên dồn dập tích tụ lại ở cổ họng Bailey mới vang lên.

Sau khi nghi thức thăng cấp diễn ra thành công, phong tỏa trong phòng được dỡ bỏ, thùng chứa chứa Cyrin đã biến mất từ lâu cùng với những người đàn ông bí ẩn mặc áo choàng xám. Ngay sau đó, cánh cửa được mở ra, và Palmer, người vẫn đang đợi sau cánh cửa, lao đến reo hò.

"Bolo... Go!!!"

Palmer còn chưa kịp gọi tên xong thì đã thấy Bologo tự đâm xuyên tim.

Biểu cảm chuyển từ vui mừng sang kinh hoàng một cách liền mạch, tốc độ chuyển đổi mượt mà này của Palmer cho dù là diễn viên nhiều năm trong nghề cũng phải cam bái hạ phong.

Rồi đến đủ kiểu tiếng hét khác nhau của mọi người trong phòng vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nguyenduy1k
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
Bá Vương Sở Nguyệt Đao
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
Phuc9177
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
Phuc9177
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
Nhã Nguyễn Kts
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
julyfunny7
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
lolqwer12
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
julyfunny7
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
lolqwer12
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
RyuYamada
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
julyfunny7
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
RyuYamada
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
Phương Nam
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
Trọng Hiếu
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
Phương Nam
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
Trọng Hiếu
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
Trọng Hiếu
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
connghien
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
Đặng Trần Đức
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
Phuc9177
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK