Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Câu lạc bộ… Kẻ bất tử."

Bologo thì thầm từ ngữ bí ẩn này.

Hắn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm.

Cúi đầu, ngồi trước quầy bar, nhìn rượu trong ly hơi gợn sóng, sau đó nhìn sang bên cạnh.

Bên phải Bologo là Jeffrey đang hút thuốc và uống rượu, trông có vẻ rất sung sướng, tiếp sang phải nữa là một bức tượng đá cao lớn, nét chạm trổ trên đó rất tinh xảo, có thể miễn cưỡng nhận ra được đó là dung mạo của một người đàn ông.

Người pha chế dường như coi tượng đá là một người, hắn rưới rượu lên trên đó, như thể nó có thể uống rượu. Ở ngoài cùng bên phải bức tượng đá là một con mèo toàn thân đen tuyền, cổ đeo vòng cổ màu đỏ, đầu con mèo cắm sâu vào trong ly rượu, thỉnh thoảng phát ra những tiếng thở dài đầy thỏa mãn.

Bologo cảm thấy… có điều gì đó không đúng cho lắm.

"Lại đến! Lại đến!"

Palmer đang ngồi bên trái cũng hoan hô ầm ĩ lên, mặt đỏ bừng, không ngừng đập vào bàn và nâng ly rượu lên cao.

Ngồi phía xa bên trái của Palmer là một bộ xương đáng "kinh ngạc", từng tiếng gào thét phát ra từ khung xương lởm chởm của nó. Nó cùng kêu gào cổ vũ với Palmer, rồi rót một ly vào miệng, chỉ thấy rượu tràn ra từ hai xương sườn trống rỗng của nó và chảy vương vãi xuống mặt đất.

"Khiêu vũ vào tháng chín ~ Giấc mơ hoàng kim ~"

Tiếng ca vui tươi vang vọng xung quanh, sống động kích tình, khiến người ra không nhịn được mà uốn éo theo, thể hiện ra niềm sung sướng đi theo tiếng ca.

"A đấy rồi~ a đấy rồi~ "

Người pha chế đang ngâm nga theo điệu nhạc phía sau quầy bar, khuôn mặt tái nhợt nở nụ cười rạng rỡ, ly rượu va chạm qua lại trên tay, cùng khiêu vũ với đám người say mèm.

Bologo cảm thấy rằng nếu không có gì nhầm lẫn trong trí nhớ của mình thì người pha chế hẳn phải là Sore Villelis.

Đúng, chính là Sore Valelis bí ẩn và cao quý đó.

Lúc này, Sore đã trút bỏ bộ trang phục đen quý phái và huyền bí kia, để lộ chiếc áo sơ mi kẻ sọc với hàng cúc buông thõng, cùng với cơ ngực gợi cảm. Nhìn vào lượng cơ bắp đầy tráng kiện, cuồn cuộn kia thì cái tên Sore này hắn phải cường tráng như một con bò tót.

"Yo! Thằng nhóc nhà Krex, tửu lượng không tệ a!"

"Hiển nhiên!"

Sore lại rót một ly đầy khác cho Palmer đang say xỉn. Ban nãy Palmer và Sore còn như kẻ thù không đội trời chung, nhưng sau vài ly rượu, chỉ trong nháy mắt, Palmer đã vứt bỏ tất cả cái gì mà hận quốc thù nhà ra sau đầu.

Hai người tâm sự với nhau, uống rượu vui vẻ, lâu lâu Palmer còn bật dậy nhảy lên vài cái, vừa hát vừa nhảy theo điệu nhạc, rồi ngã lăn ra đất nôn mửa.

"Cố lên! Uống đến chết thì thôi, thằng nhóc nhà Krex! Ngươi sắp phá vỡ 'kỷ lục của bạn mới' rồi!"

Sore đứng dậy và bước lên trên quầy bar, thò đầu ra và chỉ vào tấm bảng đen bên cạnh, trên đó viết mấy cái tên ngoằn ngoèo bằng phấn trắng, ngay cạnh chính là số ly.

"Phá kỷ lục!"

Con mèo đen rút đầu ra khỏi ly rượu và cùng nhau cổ vũ

"Ô ô!"

Palmer đã không nói nổi tiếng người.

"Ngươi có còn nhớ không?"

Sore nhặt cái chai lên và dùng nó như một chiếc micro để hát, sau đó quay lại và chỉ vào Jeffrey, người đang ngồi bên cạnh Bologo.

"Trong quãng thời gian chưa từng phải lo toan đó!"

Sắc mặt Jeffrey cũng hơi ửng hồng, hắn hát vang lên theo bài hát của Sore.

"A đấy á!"

Sore cực kì vui sướng, quả cầu đèn trên đầu xoay tròn, phát ra những tia sáng nhiều màu sắc, chiếu xuống thân thể tinh xảo như thạch cao của hắn.

Vóc người của hắn đẹp như một tác phẩm nghệ thuật, nhưng hiện tại tác phẩm nghệ thuật này đang ở trong một buổi chiếu phim đêm kỳ lạ. Đến khúc cuối cùng của bài ca, tác phẩm nghệ thuật này lắc mạnh chai rượu và vẩy những giọt rượu đắt tiền vương vãi khắp ra ngoài như pháo hoa.

Bologo ướt sũng khắp người, hắn ngồi ngay dưới Sore, chất lỏng không rõ nguồn gốc chảy ra không ngừng.

Tóc xõa xuống, rượu chảy vào ly dọc theo mái tóc đen.

Mặt hắn vô cảm, rồi như thể đã thỏa hiệp, hắn nhấp một ngụm trong ly.

"Chào mừng! Những người bạn mới!"

Sore hét lớn, lấy ra một cặp kính râm không biết từ đâu rồi đeo vào, phía dưới thì mặc quần tây họa tiết da báo, cúi thấp người, nhảy ra từ phía sau quầy bar.

Bologo quay đầu nhìn Sore, giày khiêu vũ đế sắt gõ xuống mặt đất, đi kèm với điệu nhảy thiết hài của Sore là hàng loạt những âm thanh có tiết tấu vang lên.

Sore quay người, trước mọi sự chú ý, sau tiếng vang giòn giã, quả cầu ánh sáng đầy màu sắc trên đầu vụt tắt, sau đó là có thêm nhiều ngọn đèn sáng rực rỡ chiếu vào đầy mờ ảo, ống pháo hoa nổ tung, những tờ giấy sặc sỡ và kim tuyến lấp lánh rơi xuống như mưa.

Rầm rầm, Bologo ướt sũng, tóc ướt và quần áo thấm đẫm rượu. Bologo cảm thấy mình giống như một chiếc bánh rán mới được phủ thêm lớp đường.

Trời ạ... Cứu mạng...

"Chào mừng một lần nữa! Bologo Lazarus!"

Sore hét lớn, rồi lại có càng nhiều ánh sáng chiếu xuống, soi rọi bóng tối phía sau Sore, cùng với biểu ngữ lớn treo trên đó.

Nhiệt liệt chúc mừng hội viên mới của Câu lạc bộ Kẻ bất tử, Quý ngài Bologo Lazarus.

"Hoan nghênh! Hoan nghênh!"

Bộ xương và con mèo đen cùng nhau hét lớn, đồng thời còn có vài tiếng sủa, ở một góc mà Bologo không chú ý tới, một con "Beagle" nhảy ra.

"Nó" rất vui với sự xuất hiện của người bạn mới, nhào một phát lên người Bologo rồi há miệng ra định liếm mặt hắn. Đó cũng là lúc mà Bologo cho rằng mình đã hoàn toàn mất khống chế, hắn vốn tưởng rằng mình có một phòng vệ tâm lý cực kỳ vững chắc, nhưng cuối cùng nó cũng đã sụp đổ dưới màn ca hát và nhảy múa của những kẻ thần kinh này.

"Khoan đã!"

Bologo đá một phát cực chuẩn vào con "beagle" kia, hay chính xác hơn là, một người đàn ông mặc áo khoác beagle.

Hắn mặc một bộ trang phục động vật chó beagle, cùng với một chiếc mặt nạ chó trên mặt, đôi tai to cụp xuống, và trong hai lỗ trên mặt nạ có thể nhìn thấy một đôi mắt có thần.

Cho đến đó thì mọi thứ vẫn bình thường, nhưng điều khiến Bologo không thể chịu được là cái tên này há miệng, thở hổn hển như một con chó, lè lưỡi và trông như thể sắp rửa mặt cho hắn bằng nước bọt.

Sau khi bị Bologo đạp ngã, hắn bò trên mặt đất và sủa inh lên với Bologo, như thể không hiểu tại sao Bologo lại làm như vậy.

Rõ ràng hắn chỉ là một con Beagle cực kỳ thân thiện.

"Dừng lại! Dừng lại!"

Bologo không thể chịu đựng được nữa, hắn đứng dậy và hét lên.

Mọi thứ giống như một cơn ác mộng hoang đường, kể từ khi theo Sore tiến vào nơi này, Bologo đã dính vào cái mớ hỗn độn quái quỷ này. Hắn giống như đang ở trong một rạp xiếc, xem một màn biểu diễn quái dị không thể tài nào giải thích nổi, với đủ thứ hình thù quái lạ nắm tay nhau bên cạnh, tựa như những người bạn tốt đi dạo cùng nhau.

Tệ nhất là Jeffrey và Palmer đã chấp nhận tất cả quá dễ dàng, cứ như thể Bologo lúc này mới là điều bất thường.

Thành thật mà nói, nếu so sánh, giấc mơ về Ban nhạc những chú gấu mà Bologo đã mơ thấy trước đây còn hợp lý hơn hiện tại.

"A? Bologo, đừng làm cho bầu không khí xấu đi..."

Palmer miễn cưỡng ngẩng đầu, thoi thóp.

"Ngươi thanh tỉnh một điểm a!"

Bologo dùng sức lắc lắc Palmer.

Đường đường là Người thừa kế của nhà Krex, đừng có chậm phát triển như vậy có được không? Còn mối hận sâu đậm của ngươi vừa rồi thì sao? Còn về sự kiềm chế và phép xã giao mà những quý tộc siêu phàm cần phải có? Ngươi giờ đang say chẳng khác nào một kẻ lang thang nghiện rượu!

Palmer không đáp, ánh mắt trở nên trống rỗng, thân thể mềm nhũn, trực tiếp trượt xuống dưới quầy bar.

Con chó săn bị Bologo đá văng bước tới vào ngay lúc này. Dưới ánh mắt gần như khiếp sợ của Bologo, nó liếm Palmer, rồi giơ chân sau về phía Palmer...

Trước vẻ mặt tuyệt vọng của Bologo, tiếng nước chảy róc rách vang lên.

"Đã nói bao nhiêu lần rồi! Đi vệ sinh thì đi ra ngoài!"

Vào thời khắc mấu chốt, Sore tức giận và sút một cú vào Beagle, cú đá mạnh đến nỗi đã đá văng Beagle đi rất xa, Beagle trượt trên mặt đất, để lại dấu vết ẩm ướt trên đường bay.

"Xấu hổ, ta vẫn luôn muốn huấn luyện cho Saizon đi vệ sinh ở đúng nơi quy định."

Theo như lời của Sore thì có vẻ như con Beagle này gọi là Saizon.

Nhìn con Beagle đang bò trong bóng tối, Bologo gần như chết lặng, gật đầu lia lịa và buộc phải chấp nhận tất cả.

"Saizon không tốt, Weil tốt!"

Giọng nữ vang lên, rồi con mèo đen nhảy tới, móng vuốt sắc bén cấu vào quần áo của Bologo, từ từ trèo lên người hắn, thỉnh thoảng lại đánh hơi, thè cái lưỡi đầy gai ngược ra liếm liếm má của Bologo.

Cảm giác kia hơi nhoi nhói, có thể là do đối phương đang ở trong hình dạng của một con mèo, hoặc cũng có thể là do một loạt cú sốc, khiến Bologo không kịp phản ứng.

Bologo là một chuyên gia, và một chuyên gia nên thích ứng với mọi trường hợp khẩn cấp.

Hít vào, thở ra, hít vào, thở ra... điều chỉnh nhịp thở và kiểm soát tâm trạng.

"A... Xin chào."

Bologo quay đầu lại, Weil đang ngồi ở trên vai hắn, vươn tay nắm lấy móng mèo, lắc vài cái coi như bắt tay.

"Ồ? Cái tên này tiếp nhận khá nhanh."

Nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh của Bologo, Weil ngạc nhiên nói, sau đó leo thẳng lên đỉnh đầu Bologo, giống như một chiếc mũ da, trùm lên đầu của hắn.

Bộ lông toàn thân đen như mực, tình cờ trùng với màu tóc của Bologo, khi nó bất động, thật sự rất khó nhận ra sự tồn tại của nó.

"Weil, con gái không thể như thế này." Sore hét lên.

"Ai cần ngươi lo."

Weil cọ cọ ở trên đầu Bologo.

Về phần Bologo, cảm xúc mà hắn vừa cố ổn định gần như sụp đổ. Chuyện gì đã xảy ra với đám người này? Đối xử với mèo như con người và đối xử với người như con chó, cái gì thế?

"Bode, đi tìm Saizon đi, đừng để hắn chạy lung tung nữa, hắn mà gây tổn thương cho người đi đường sẽ không tốt." Sore lại nói.

"Ừm, đã hiểu."

Chỉ thấy bộ xương uống cạn một ly rượu khác, rồi quay lại, nhặt áo khoác và đi về phía bóng tối, nơi mà Saizon đã bỏ đi, hắn còn không quên chào Bologo trước khi rời đi.

"Bạn mới, chúc ngươi có quãng thời gian vui vẻ."

"Bologo nha ~ Bologo ~ "

Sore mặt mày hớn hở, hắn kéo biểu ngữ xuống, và quấn nó quanh người Bologo như một giải ruy băng trong lễ trao giải.

"Như thế nào, ngươi thấy thế nào? Mọi người có phải đều rất nhiệt tình đúng không?"

Sore ngồi trên quầy bar, vỗ mạnh vào vai Bologo rồi ôm chầm lấy hắn, đủ thứ mùi hỗn độn xộc vào mũi.

"Ta đã quản lý câu lạc bộ này trong gần một trăm năm qua. Nếu ngươi có gì cứ nói thẳng, mọi người đều là anh em tốt của nhau."

Chỉ trong vài ngày, định nghĩa của từ "anh em tốt" này đã hoàn toàn thay đổi với Bologo.

Bologo cứng ngắc nhìn Sore, Sore nhúng tay vào trong ly rượu rồi xoa lên tóc và chải ngược mái tóc vàng đang rũ xuống về phía sau.

"Sao thế? Xúc động đến nỗi nói nên lời à?" Sore hỏi sau khi im lặng một lúc.

"Không..." Bologo lắc đầu, nhớ lại mọi chuyện hoang đường vừa rồi, hắn mờ mịt nói, "Ta chỉ là muốn hỏi quá nhiều, nhất thời cũng không biết bắt đầu từ đâu".

Ánh mắt đảo qua mỗi một chỗ, đều có thể xưng Địa Ngục tuyệt cảnh.

Nơi đây chẳng khác nào một vũng lầy thiểu năng trí tuệ, Bologo càng vùng vẫy thì càng lún sâu, ngược lại, một kẻ như Palmer từ bỏ chính mình ngay từ đầu thì chẳng khác nào như cá gặp nước.

"Tóm lại... Đây chính là Câu lạc bộ Kẻ bất tử sao?"

"Không sai!"

Sore vỗ vào bộ ngực cường tráng kia.

"Đây chính là Câu lạc bộ Kẻ bất tử."

(CVT: nhảy thiết hài: tap-dance, là thể loại nhảy múa xuất phát từ vũ điệu Ái Nhĩ Lan, sau du nhập sang Bắc Mỹ dùng giày có đế cứng bằng gỗ hay kim loại để gõ xuống sàn cứng nghe lách lách, nhịp nhàng, ăn khớp với điệu nhạc. (theo Wiki)).

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nguyenduy1k
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
Bá Vương Sở Nguyệt Đao
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
Phuc9177
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
Phuc9177
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
Nhã Nguyễn Kts
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
julyfunny7
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
lolqwer12
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
julyfunny7
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
lolqwer12
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
RyuYamada
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
julyfunny7
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
RyuYamada
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
Phương Nam
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
Trọng Hiếu
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
Phương Nam
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
Trọng Hiếu
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
Trọng Hiếu
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
connghien
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
Đặng Trần Đức
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
Phuc9177
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK