Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nóng nảy phệ chứng, đây là từ vốn dùng để chỉ triệu chứng trống rỗng, bồn chồn, nhưng theo thông tin hiện tại thì triệu chứng này dường như cũng có sự khác biệt giữa những người khác nhau, chẳng hạn như Chủng tộc Bóng Đêm như Sore, họ cần dùng máu làm vật trung gian để hấp thụ.

Bologo bắt đầu nghĩ, phải chăng mình cũng sở hữu khả năng "hấp thụ" này, cũng là một phần của nóng nảy phệ chứng, mình lấy được những mảnh vụn linh hồn từ xác của đám ác ma, và những mảnh vụn linh hồn này được dùng để thỏa mãn sự trống rỗng của bản thân, còn về chuyện chúng đã đi đâu sau khi bị tiêu thụ...

Bologo cảm thấy đau đầu. hắn nghĩ mãi mà không ra, và rồi hắn chợt nhận ra rằng mọi nghi ngờ của hắn đều bắt nguồn từ tên ma quỷ kia.

Ma quỷ đã giao dịch và ban cho mình khả năng "Trở về từ cõi chết" kia.

Chỉ cần tìm được ma quỷ đó, Bologo tin rằng mọi bí ẩn sẽ được giải đáp, và không biết chừng Bologo còn có thể biết được nguyên nhân vì sao mình lại đến thế giới này.

Đáng tiếc là Bologo không nhớ được, dù là nội dung giao dịch hay mọi thứ liên quan đến ma quỷ, hắn đều không thể nhớ hết, giống như Bologo chưa từng trải qua nó bao giờ.

Bologo không tiếp tục nghĩ về điều đó, hao tổn đầu óc như vậy là vô nghĩa, nhưng như Sore đã nói, hắn có rất nhiều thời gian để đi điều tra những chuyện này.

"Ngươi đã nhận ra sự khác biệt của mình? Đó là chuyện bình thường. Mọi kẻ bất tử đều là những người được ma quỷ sủng ái, đôi khi chứng bệnh của chúng ta cũng sẽ khác nhau."

Sore giải thích, "Jeffrey không nói với ngươi những chuyện này. Đại khái thì do chắc hắn cũng không hiểu nhiều về nó lắm. Dù sao thì chúng ta cũng là những kẻ bất tử đầy bí ẩn, và trên thực tế thì rất nhiều thông tin về kẻ bất tử thực ra đều do chính kẻ bất tử tổng hợp lại."

"Tại sao lúc đó ngươi không nói với ta?" Bologo hỏi.

"Tại ngươi không hỏi a!" Sore hét lớn.

Ngay sau đó cái tên này lại lộ vẻ mặt ranh ma và thì thầm, "Chủ yếu là do lúc đó Jeffrey cũng ở đây, mặc dù Cục Trật tự là chủ nhà thân yêu của bọn ta, nhưng bọn ta không thể nói cho chủ nhà biết tất cả bí mật của mình, đúng không?"

"Đương nhiên, nếu chủ nhà hỏi đến, bọn ta chắc chắn sẽ biết gì trả lời nấy, nhưng nếu hắn không hỏi, bọn ta cũng chỉ đành giả vờ như mình không biết."

Sore giảo biện.

"Ngươi có biết cách để tìm thấy ma quỷ không?" Bologo bất thình lình hỏi.

Sore sững sờ, mất một lúc mới phản ứng lại, trầm giọng hỏi: "Ngươi định làm gì?"

Bologo nói: "Ta mới chợt nhận ra rằng nhiều nghi ngờ của mình đều bắt nguồn từ ma quỷ đó, ma quỷ mà đã giao dịch với ta. Nếu như ta có thể tìm ra nó, thì có lẽ mọi chuyện sẽ trở nên rõ ràng."

"Ừm... Ta cũng không rõ lắm. Nhiều khi chính ma quỷ tìm tới chúng ta, chứ không phải chúng ta tìm tới ma quỷ. Mặc dù có một số nghi thức có thể kêu gọi ma quỷ, nhưng gọi được ma quỷ nào đến, liệu có giao dịch cùng ngươi hay không, không ai có thể đảm bảo điều đó. "

Sore nói ra những hiểu biết của hắn về ma quỷ.

"Ma quỷ, một đám sinh vật xảo quyệt và bí ẩn, hàng nghìn năm đã trôi qua, mọi người vẫn biết rất ít về chúng. Đôi khi chúng sẽ không đích thân xuất hiện trước mặt chúng ta, mà chỉ xuất hiện dưới dạng ảo ảnh, thậm chí có lúc còn xuất hiện thông qua nhiều loại môi giới và hình thức khác nhau."

"Ta biết, có những hồ sơ ghi chép có liên quan trong Cục Trật tự. Ma quỷ thường xuất hiện khi một người rơi vào tình thế tuyệt vọng, đôi khi đó là một cuộc điện thoại, đôi khi đó là ảo giác trong tâm trí... Chúng hầu như không bao giờ thực sự xuất hiện trước mắt ngươi, và khi ngươi đặt bút ký vào giao ước máu theo như lời hứa hẹn của chúng, thì đó chính là khởi đầu của thảm họa."

Bởi lòng tò mò mãnh liệt, trong lúc làm việc tại Cục Trật tự, ngoài công việc, Bologo còn đọc sách và tìm hiểu về những bí mật siêu phàm này.

"Nhưng có thể khẳng định là kiểu gì nó cũng sẽ tới tìm ngươi, đúng không? Ngươi chỉ cần lặng yên chờ đợi, Bologo", Sore nói.

"Chờ đợi sao?" Bologo thở một hơi dài, "Ta nghĩ rằng mình đã học được cách chờ đợi, nhưng đôi khi ta vẫn cảm thấy nôn nóng".

"Bình thường, dù sao ngươi vẫn còn rất trẻ."

Trong mắt Sore, hầu như ai cũng còn rất trẻ.

Nhìn cái tên phóng túng này, thật khó để Bologo liên tưởng hắn với một lãnh chúa Bóng Đêm trong truyền thuyết, chứ đừng nói đến Sore còn là con trai của Quốc vương Bóng Đêm.

"Muốn uống chút rượu không?" Sore hỏi.

"Không, lát nữa phải đi làm, nước cam là được rồi."

Sore bận rộn sau quầy bar. Nhìn bộ dáng của hắn, thực sự không thể liên tưởng nổi đến thân phận cao quý của hắn trước đây, nhưng hắn dường như có một sự giác ngộ, tất cả danh vọng và của cải đều là giả dối, hạnh phúc của chính mình mới là điều quan trọng nhất.

Nghĩ đến cảnh tượng trong phòng ngủ vừa rồi, nếu xét theo góc độ này, Sore trông thực sự rất hạnh phúc.

"Những người còn lại đâu?"

Bologo liếc nhìn câu lạc bộ vắng tanh, so với sự sôi động của lần trước khi hắn đến thì lần này vắng vẻ hơn rất nhiều, cũng có thể đó là do Bologo đến quá sớm.

Dựa trên tính cách của những kẻ bất tử này, thì hầu hết họ chỉ có thể thức dậy vào buổi chiều.

"Đi ngủ."

Quả nhiên là thế.

"Đúng rồi, Bologo, sáng sớm ngươi đã tới, không phải đi làm sao?" Sore hỏi.

"Vẫn còn sớm", Bologo liếc nhìn về phía cánh cửa, "Ở đây rất gần Cục Trật tự, có thể tiết kiệm ít nhất một tiếng thời gian".

Nhớ lại cơn nôn nao ruột gan vừa rồi, rồi lại nghĩ đến chặng đường đi làm sau đó, Bologo do dự vài giây rồi nói.

"Về sau, ta có thể sẽ thường xuyên mượn đường từ đây để đi làm."

"A?"

Lần này đến lượt Sore ngạc nhiên, nhưng hắn không có ý đuổi Bologo đi mà thay vào đó lại nói.

"Thực ra, ngươi có thể trực tiếp đến sống ở đây. Vẫn còn nhiều phòng trống ở tầng trên", Sore nói, "Đừng xấu hổ. Những phòng đó đều được chuẩn bị cho thành viên".

Thành thật mà nói, Bologo đã muốn đồng ý trong một nháy mắt đó, nhưng sau một hồi suy nghĩ, hắn vẫn từ chối.

"Chuyện đó để sau hãy nói. Chờ ta làm việc một thời gian, rồi mới nghiên cứu đến việc chuyển nhà."

Cũng không phải đau lòng đã giao xong tiền thuê nhà, chủ yếu Bologo đối với mấy kẻ bất tử này vẫn là lòng mang kính ý, ở lại đây, không chừng ngày đó liền bị gõ mở cửa phòng, gia nhập bọn hắn cuồng hoan bên trong, mà lại cuồng hoan lý do còn nhất định rất nhảm nhỉ.

“Nhưng về câu hỏi của ngươi, thực ra ngươi có thể hỏi một số người đã từng thực sự đối mặt trực tiếp với ma quỷ.” Sore đột nhiên quay trở lại chủ đề.

"Ngươi đang nói đến ai?"

"Hừ, một lão già sắp bị ta lãng quên. Khi ngươi nhắc tới chuyện này, ta mới nhớ tới. Thực ra ta chưa từng đối mặt trực tiếp với ma quỷ. Trong số những người mà ta biết thì hẳn cũng chỉ có mỗi ông ta. "

"Ai?"

"Quốc vương Bóng Đêm."

"Được rồi, quên đi, ta đi làm, lần sau gặp lại, Sore."

Bologo xua tay, hắn nhận ra rằng đối với một tên như Sore, tốt hơn hết chỉ nên đặt một nửa kỳ vọng. Hắn thực sự có thể mang đến một giải pháp, nhưng nó có hiệu quả hay không thì lại là một chuyện khác.

Cũng may là mọi thứ đã tiến triển đến một mức độ nhất định, nếu mình muốn biết thêm, nó chắc chắn sẽ liên quan đến những thứ như giả kim thuật, những điều này không thể học được chỉ bằng cách đọc sách.

Tiếng cười điên dại của người phụ nữ không khỏi vang lên trong đầu hắn, biểu cảm của Bologo rất phức tạp, lúc này hắn càng hiểu ra lúc đầu ý của Jeffrey là gì.

Rất ít người có thể từ chối Lõi lò thăng hoa, nếu từ chối được có nghĩa là họ còn chưa biết đủ mà thôi.

Rời khỏi câu lạc bộ Kẻ bất tử, Cục Trật tự đang ở gần ngay trước mặt, tuy rằng có thể mượn từ câu lạc bộ Kẻ bất tử vào buổi sáng, nhưng khi về nhà vào đêm khuya thì vẫn phải chậm rãi đi lại.

Nếu sống ở câu lạc bộ Kẻ bất tử, vấn đề lớn về việc đi lại sẽ được giải quyết một cách hoàn hảo, hơn nữa nhìn thì có vẻ còn không tốn tiền thuê nhà, đồng thời những kẻ bất tử này còn giàu đến chảy mỡ...

Bologo bị cuốn vào cuộc chiến trong tâm trí, khi hắn thoát ra khỏi thì người đã đứng trước tòa nhà của Cục Trật tự.

"Hôm nay đến sớm thế?"

Jeffrey liếc nhìn thời gian, hôm nay Bologo đến sớm hơn bao giờ hết. "Ta đã nghĩ rằng ngươi sẽ rất mệt mỏi sau khi hoàn thành nhiệm vụ và sẽ đến muộn hơn mọi khi."

"Quả thực rất mệt mỏi, nhưng nghỉ ngơi cái gì, chờ đem 'Người Nghiện' chuyện này xử lý xong rồi nói sau."

Khi chuyên tâm vào công việc, Bologo chính là một kẻ tham công tiếc việc, một con chó hoang bướng bỉnh, cắn rồi sẽ không bao giờ nhả ra.

Palmer đã phàn nàn rất nhiều về điều này, hắn thường nói rằng Bologo đã làm việc quá chăm chỉ, nên một cộng sự như hắn cũng phải khổ theo.

"Ngươi là một kẻ bất tử, ngươi có nhiều thời gian để nghỉ ngơi. Còn ta thì sao? Ta thì sao? Ta là một người bình thường với tuổi thọ có hạn. Vậy nên cho ta nghỉ ngơi thêm một lát a!"

Palmer thường gào rống lên như vậy, dạo gần đây hắn còn học được một từ mới, cái gì mà sự xâm nhập (*), còn Bologo thì là kẻ tội đồ lớn đã cuốn hắn vào mỗi ngày.

Bologo không hiểu cái này cho lắm, cũng lười lý giải, với tư cách là một chuyên gia, làm nghề nào yêu nghề đấy, đây chính là lý niệm nhất quán của Bologo.

"Palmer còn chưa đến sao?"

Bologo nhìn một vòng, không có tìm thấy bóng dáng Palmer.

"Hắn hẳn sẽ là người đến cuối cùng." Uriel bước vào cửa với hai tách cà phê trên tay.

"Cũng có thể là ngủ đến chết ở nhà." Bologo bình luận.

Lebius ngồi sau bàn làm việc cũng không có ý kiến gì về chuyện này, đối với hắn, chỉ cần nhân viên có thể xử lý tốt nhiệm vụ, hắn không ngại việc họ ngày nào cũng đi làm muộn.

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân vội vã, Bologo và Jeffrey đưa mắt nhìn nhau, nếu đoán đúng thì đây hẳn là Palmer.

Nhưng lần này lại có gì đó không đúng lắm, Palmer từ trước đến giờ luôn là một tên thong dong, dù có đến muộn cũng sẽ chậm rãi ung dung, không nên vội vàng như vậy.

Vị khách đến rất vội, vội đến mức không thèm gõ cửa mà đẩy cửa văn phòng bước vào.

"Ivan?"

Một vị khách bất ngờ xuất hiện.

Vẻ mặt Ivan lo lắng, hắn là một người rất bình tĩnh và hiếm khi có cảm xúc như vậy. Cầm một tập tài liệu trên tay, hắn đi thẳng về phía Lebius và đặt nó lên mặt bàn.

"Trong thông tin khẩn do đội Còi Sắt gửi về sáng nay, bọn ta đã tìm ra kẻ cầm đầu 'Người Nghiện'."

Mọi người có mặt đều chấn động, người có nhiều cảm xúc chập trùng nhất là Bologo. Hắn suýt chút nữa đã đứng bật dậy, cướp lấy tập tài liệu của Ivan và xem tên đáng chết đó là ai.

"Hắn ta là ai?"

Bologo cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, hỏi một cách bình tĩnh.

"Kodling Caesar."

Giọng Ivan văng vẳng bên tai, cảm xúc chập trùng như bị đóng băng, Bologo lặp lại không chút cảm xúc.

"Kodling... Caesar."

Hắn cứ tưởng rằng mình đã nghe nhầm, nhưng Bologo biết đó là điều không thể.

(*): Agricultural

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nguyenduy1k
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
Bá Vương Sở Nguyệt Đao
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
Phuc9177
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
Phuc9177
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
Nhã Nguyễn Kts
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
julyfunny7
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
lolqwer12
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
julyfunny7
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
lolqwer12
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
RyuYamada
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
julyfunny7
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
RyuYamada
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
Phương Nam
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
Trọng Hiếu
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
Phương Nam
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
Trọng Hiếu
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
Trọng Hiếu
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
connghien
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
Đặng Trần Đức
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
Phuc9177
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK