• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 36 – Bất ngờ một trận chiến, Hồng Nhân cường thế

/mọi sự chờ đợi đều có được phần thưởng xứng đáng, đại chương 2500 chữ, ta cáo lỗi cùng chư vị đạo hữu/

Từ khu nhà ăn trở về, trên đường thì Vương Hạo và Hồng Nhân cùng nhau đùa giỡn, vì đều đã đột phá võ giả cấp một, cùng với đó Hồng Nhân và Vương Hạo đều đã đối luyện với nhau rất nhiều lần và cả hai thường dùng thời gian rảnh rỗi để cùng nhau đối luyện.
Qua khu nhà ăn, trên đường về khu nghỉ ngơi thì cả hai bắt đầu sử dụng bộ pháp để rượt bắt nhau, điều này được hai người làm rất nhiều lần vì đoạn đường này thường vắng vẻ nên cả hai có thể thỏa thích sử dụng bộ pháp để rượt bắt nhau. Tuy nhiên, hôm nay lại xảy ra ngoài ý muốn, khi Hồng Nhân đang dùng Phiêu hồng khinh bộ để chạy thì lại đụng vào một người đi đường rồi cả hai cùng ngã úp mặt xuống đất. Lúc này, Vương Hạo đuổi tới thì nhìn thấy thân thể mập mạp của Hồng Nhân đang đè lên trên người của một tên nhóc gầy còm, nhìn kỹ thì là Trương Ký người của phe Đông Thành, tên này thường đi chung với bọn Lê Qui và Trần Nguyên. Khu nhà ở của bọn này không phải ở phía khác sao hôm nay lại đến chỗ này, Vương Hạo âm thầm thắc mắc. Chưa suy nghĩ kịp thì có tiếng quát lớn từ đằng xa vọng lại.

Tụi mày không có mắt à, làm gì tông vào người ta thế kia?

Nhìn về hướng phát ra âm thanh thì Vương Hạo nhìn thấy Lê Qui đang đi tới, trên tay hắn không ngừng phe phẩy cây quạt, quần áo thì thẳng tắp, tóc tai thì được chải gọn gàng rất ra dáng công tử nhà quyền quý.

Hồng Nhân đứng lên, phủi phủi áo, miệng lẩm bẩm “con mẹ nó, đâu ra thằng này cản đường cản lối” sau đó còn lấy chân khều khều tên Trương Ký đang nằm dưới đất.

Lê Qui thấy hành động của Hồng Nhân thì càng trở nên giận dữ hơn, hắn hét lên “Thằng khốn, mày đi đường không nhìn đụng người khác gây thương tích rồi còn ở đó mở miệng chửi người khác nữa? Tao không ngờ Hồng gia đi ra toàn là loại người như vậy!”
Hồng Nhân chưa kịp định hình tình huống thì nghe tiếng Lê Qui chửi mình, tức giận hắn nhìn về phía tên đang nằm dưới đất sau đó lấy cái chân đặt lên trên người của hắn rồi nhìn về phía Lê Qui mà nói “Đường ông mày đi, ông mày muốn đi kiểu nào thì ông mày đi, mấy thằng mày không có mắt cản đường thì ráng mà chịu, la lối gì ở đây?” Nói xong hắn còn đè chân xuống người của tên Trương Ký, cũng tội tên này, mới bị thân hình mập mạp của Hồng Nhân đè lên sau đó lại còn bị hắn dẫm đạp lên nữa.

Vương Hạo nhìn thấy Hồng Nhân cường thế thì cũng bất ngờ, nhưng hắn cũng không có ngăn cản, vì theo suy đoán của hắn thì việc xảy ra chắc chắn là do bọn Lê Qui sắp xếp. Đối với tên Trương Ký đang nằm kia thì Vương Hạo cũng không lo lắng lắm, đều đã là võ giả cấp một hết rồi thì chút xíu tác động như thế này cũng không thể gây ra được tổn thương gì nghiêm trọng, tên đó nằm kia chủ yếu là ăn vạ với lại làm cái cớ cho bọn Lê Qui mà thôi.

“Được lắm, Hồng thị gia tộc thì như thế nào, Hồng thị gia tộc thì lớn lắm đúng không? Vào trong này học thì mà cũng không có thể tìm được sự che chở của Hồng gia như lúc trước đâu.” Lê Qui chầm chậm mà nói, hắn đưa mắt nhìn về phía Vương Hạo đang đứng.

Vương Hạo vẫn cứ đứng đó, hai tay vẫn chấp sau lưng, nhìn chuyện xảy ra với vẻ mặt vô can, thái độ như là không muốn dính vô chuyện này vậy.

Lê Qui nhìn thấy thái độ của Vương Hạo như vậy thì cũng cảm thấy kỳ quái, không phải hai tên này rất thân thiết hay sao? Không phải hai tên này là một phe với nhau hay sao? Tại sao lúc này tên Vương Hạo lại tỏ thái độ là mình không muốn tham dự vô trong vụ việc này. Nghĩ thầm rồi hắn quay đầu nhìn về phía Trần Nguyên, ánh mắt của hắn cũng bắt gặp một ánh mắt cũng ngạc nhiên không kém của Trần Nguyên đáp lại hắn.

Bịch!..

Tất cả sự chú ý lúc này tập trung về phía của Trương Ký, hắn lăn long lóc trên mặt đất vì bị Hồng Nhân đá một cú mạnh. Lúc này, hắn cũng không còn giữ được bình tĩnh nữa mà đứng nhanh dậy. Nào còn sự chật vật ban đầu khi bị Hồng Nhân đụng trúng khi nãy. Thay vào đó là một gương mặt tuy bị bụi bám đầy trông rất chật vật nhưng ánh mắt lại toát lên một tia lửa giận ngút trời. Hăn đồng ý làm con cờ trong ván cờ của bọn Lê Qui nhưng hắn không chịu nổi khuất nhục mà Hồng Nhân đưa đến cho hắn. Hắn có thể nhịn khi bị tên Hồng Nhân đè dưới chân nhưng thái độ Hống Hách kèm theo cú đá của Hồng Nhân làm cho hắn thực sự nổi giận.


“Con mẹ mày Hồng Nhân, tao nhịn mày nãy giờ đủ rồi nha!” Trương Ký hét lớn, cả bọn lúc này tập trung ánh mắt về phía hắn, nhìn thấy dáng vẻ lếch thếch của hắn ai cũng không khỏi lắc đầu mà nghĩ thầm “Có cần chơi lớn vậy không?”

“Mày muốn gì? Đánh nhau hả? Mày nghĩ mày đánh lại tao không?” Hồng Nhân nhìn về phía chật vật Trương Ký rồi nói với vẻ mặt khinh bỉ.

“Đếch mẹ mày! Mày tính mày đột phá võ giả sớm hơn tao thì mày mạnh hơn tao chắc? Hôm nay tao không đánh mày thành đầu heo tao không phải Trương Ký!” Trương Ký hầm hầm nhìn về phía Hồng Nhân mà chửi thề. Hắn đã nhận được tất cả thông tin từ Lê Qui về khả năng của Hồng Nhân và hắn cũng đã từng quan sát Hồng Nhân trong các cuộc đối chiến, hắn tự tin khả năng mình sẽ chiến thắng được Hồng Nhân nên hắn vô cùng mạnh bạo.

“Khà khà, mày muốn thì anh mày chiều, mày cứ từ từ mà tận hưởng! Mạnh vô, đánh mạnh vô! Nhào vô đây để tao xem thằng nào thành đầu heo trước.” Hồng Nhân cười một cách xấu xa nhìn về phía Trương Ký, hai tay của hắn xoa xoa với nhau kiểu như là “nhào vô, làm cho anh mày cảm thấy hứng thú đi, kích thích anh mày đi, để anh mày thỏa mãn đi”.

Trương Ký nhìn thấy Hồng Nhân có sự thay đổi như vậy thì cũng bất giác cảm thấy có chút không đúng. Không phải tin từ Lê Qui đưa cho hắn thì tên Hồng Nhân này rất nhát gan hay sao? Không phải tên này chỉ dựa hơi tên Vương Hạo thôi sao? Tại sao hôm nay hắn cường thế như vậy? Tuy có nhiều nghi vấn nhưng mà lúc này lửa giận đã thiêu đốt nên hắn cũng không thèm để ý nhiều, chỉ có một mục đích chính là đánh tên này, chà đạp tên này mà thôi.

Vương Hạo cũng không có ý định tham dự vào vụ việc này, chỉ lâu lâu nhìn về phía xa xa mà thôi. Hắn đang nhìn và cảnh giác với đội Chấp pháp giả. Nếu như thật sự xảy ra ẩu đả mà bị Chấp pháp giả bắt được thì sẽ có rắc rối lớn, vì vậy hắn vô cùng cảnh giác.
Hồng Nhân nhìn thấy Trương Ký không có ý định bỏ qua thì cũng thu liễm lại tính tình, ánh mắt hắn trở nên sắc xảo hơn. Nhìn về phía Trương Ký, rồi sau đó nhìn về hướng Vương Hạo, hắn thấy Vương Hạo gật đầu rồi đưa lên ba ngón tay thì mắt hắn trở nên sáng rực rồi sau đó hắn đưa lên hai ngón tay mà nhìn về Vương Hạo với sự tự tin cao độ.

Lê Qui, Trần Nguyên và Trương Ký nhìn thấy Hồng Nhân và Vương Hạo như vậy thì trong đầu cũng đầy nghi hoặc, không biết hai tên này đang sử dụng ám hiệu gì. Bất giác thì Trần Nguyên và Lê Qui cũng nâng cao tinh thần đề phòng nhìn về phía Vương Hạo.
Thấy hành động của cả bọn Lê Qui, Hồng Nhân cũng chỉ cười thầm mà không thèm giải thích gì. Kệ bọn chúng, cho chúng đoán gì đoán non, Hồng Nhân nhủ thầm. Bọn Lê Qui đâu biết rằng “ám hiệu” mà Hồng Nhân và Vương Hạo đưa ra đó chính là việc Vương Hạo nói hãy giải quyết tên Trương Ký trong vòng ba chiêu, còn Hồng Nhân thì nói rằng chỉ cần hai chiêu là xong.

Trương Ký không nói nhiều nữa, khống chế lửa giận, hắn tấn công về phía Hồng Nhân, bộ pháp sử dụng của hắn chỉ là bộ pháp cơ bản mà thôi, nó không có gì tinh diệu như là bộ pháp của Hồng Nhân, tuy nhiên tên Trương Ký này hắn lại có thân pháp rất nhanh. Thoáng một cái thì hắn đã tiếp cận Hồng Nhân, đưa tay thủ thế rồi hắn tung một cú đấm nhanh, mạnh về phía Hồng Nhân.

Thập nhị trọng quyền, đệ tam trọng! Trương Ký hô to

Nấm đấm của Trương Ký tiến tới với tốc độ rất nhanh, tạo nên những ảo ảnh làm cho người khác nhìn thấy như là có ba cú đấm cùng lúc tiến về phía Hồng Nhân. Đây chính là tuyệt kỹ Thập nhị trọng quyền, một trong những võ kỹ cơ bản được học tại Đại học viện. Người luyện tập đến đại thành thì khi tung ra một đấm có thể tạo thành mười hai ảo ảnh cùng lúc.

Hồng Nhân nhìn thấy Trương Ký tung ra tam trọng Thập nhị trọng quyền thì cũng thu lại vẻ mặt cười cợt của mình. Hắn vận khí, đưa linh khí vào hai tay sau đó vẽ lên trên không trung một đồ án. Giống như Vương Hạo đã từng sử dụng, Hồng Nhân cũng sử dụng Thái cực quyền để chiến đấu. Hồng Nhân và Vương Hạo là đôi bạn thân thì ai cũng biết, nhưng đâu ai biết rằng Hồng Nhân và Vương Hạo thường xuyên đối luyện với nhau và Hồng Nhân được Vương Hạo truyền đạt rất nhiều loại võ kỹ, mà Thái cực quyền là một trong những loại võ kỹ đó.

Khí thế của đòn đánh từ Trương Ký là rất lớn, âm thanh phát ra từ quyền kình nổ đôm đốp khi nó tiến về phía Hồng Nhân. Vương Hạo quan sát từ xa thì cũng âm thầm tán thưởng Trương Ký vì hắn có thể đánh ra đệ tam trọng một cách nhẹ nhàng như vậy, Vương Hạo phán đoán rằng hắn chắc chắn có thể đánh ra đệ tứ trọng.

Thập nhị trọng quyền tuy là một loại võ kỹ cơ bản nhưng để luyện thành thạo thì cần phải có nỗ lực rất lớn. Mỗi một lần tăng một trọng thì uy lực của võ kỹ lại mạnh lên một phần. Như Vương Hạo, hắn đã đạt cực hạn của võ giả cấp một, thân mang nhiều loại võ kỹ và có Tạo hóa không gian phụ trợ nhưng hắn vẫn chỉ có thể đánh ra lục trọng mà thôi. Sau khi quan sát thì Ngạo Bạch cho hắn một kết luận “khí lực không đủ” nên hắn cố gắng cũng không thể đánh ra đệ thất trọng.

Ba cú đấm được Trương Ký đánh về phía Hồng Nhân được Hồng Nhân đón đỡ một cách nhẹ nhàng trong sự ngỡ ngàng của tất cả những người đang đứng quan sát tại đó.
Khi cú tam trọng quyền của Trương Ký tiến đến trước người của Hồng Nhân thì va chạm với đồ án thái cực trước người của Hồng Nhân. Sau khi va chạm với đồ án thái cực thì đòn đánh của Trương Ký giống như là đánh vào nước. Uy lực của đòn đánh bị đồ án hấp thụ hết, tay của Trương Ký dừng lại trước đồ án, không thể tiến tới trước được. Hoảng hốt Trương Ký vội rút tay về thì nhận ra rằng tay của mình đang bị khóa chặt tại chỗ không thể nhúc nhích. Hoảng hốt hắn nhìn vào mắt Hồng Nhân thì thấy ánh mắt của Hồng Nhân như đang dễu cợt hắn. Bỗng nhiên hắn nghe tiếng nói phát ra từ miệng của Hồng Nhân “Di hoa tiếp mộc!”, vừa nghe xong thì hắn phát hiện vòng xoáy thái cực bỗng nhiên đổi chiều, tay của hắn có thể rút ra tuy nhiên theo sau đó lại chính là tam trọng quyền mà hắn vừa mới thi triển.

Hoảng hồn, hắn lùi nhanh về sau, đưa hai tay lên trước mặt linh khí quán xuyên thân thể để mà hộ thể. Hắn biết uy lực của đòn đánh này như thế nào, do đó hắn hết sức chăm chú.

Uỳnh!

Tam trọng quyền va chạm với hai cánh tay của Trương Ký phát ra một tiếng nổ nhỏ, Trương Ký bị đẩy lùi hai bước mới chật vật chống đỡ được. Chưa kịp định thần thì hắn đã nhìn thấy tiếp tục là tứ trọng quyền đến trước mặt mình. Hồng Nhân thừa cơ hội hắn chống đỡ tam trọng quyền được phản hồi từ tuyệt kỹ Di hoa tiếp mộc trước đó thì lại tung thêm tứ trọng quyền nữa theo sau đó. Hai lần điệp gia làm cho Trương Ký không thể nào chống đỡ được, tứ trọng quyền đến sau đó hắn chỉ có thể đỡ được tam hai quyền, còn lại hai quyền đánh thẳng vào mặt và bụng hắn làm cho hắn ngã nhào về phía sau lăn lộn mấy vòng mới dừng lại.

Toàn trường lúc này mới há hốc mồm vì ngạc nhiên, thật không thể tin nổi tên Hồng Nhân có thể phản công một cách nhanh chóng và cuộc chiến lại có thể dừng lại một cách nhanh chóng như vậy.

Giật mình, Vương Hạo phóng nhanh tới kéo Hồng Nhân chạy nhanh về phía khu nhà ở trước sự ngạc nhiên của toàn trường. Lê Qui và Trần Nguyên chưa kịp phản ứng thì Vương Hạo và Hồng Nhân đã rời xa khỏi khu vực ẩu đả và tiến về khu nghỉ ngơi rồi. Bọn hắn chưa biết lý do vì sao thì bỗng nhiên có sáu người xuất hiện, người đi đầu đưa lên một tấm thẻ bài có ghi chữ Chấp Pháp Đoàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:10
Mình là một nhà văn hoá nè. Nhưng học thuyết đó nó không đúng chỉ có vài phần thôi bạn. Đầu tiên hiện tại thì chung ta chia trung quốc làm 3 phân vùng văn hoá chính: một số dân tộc phương Bắc bờ Bắc sông Hoàng Hà. Trung Nguyên dân tộc hoa và hạ giờ gọi là hoa hạ. Và 9/10 các tộc bách việt còn lại bên bờ nam sông Dương Tư. Hiện nay chỉ mới có lịch âm dương là co nghiên cứu chứng minh của các tộc người Bách Việt. Bách Việt nói chung. Còn việt Nam chỉ gồm 2 Tộc người âu và lạc Việt và những tộc người khác xuất phát từ gốc ngươi indonedian.
sandking913
10 Tháng tư, 2018 22:35
Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn đã theo dõi truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ của mình. Đúng như bạn đã góp ý, ngôn ngữ trong truyện đôi khi xen lẫn giữa Việt và Hán Việt, nhưng đây chính là chủ đích của mình. Bởi vì bản thân mình đã nghiên cứu các tư liệu lịch sử và các nghiên cứu độc lập của các nhà nghiên cứu về văn hóa lịch sử về thuyết "Văn hóa Trung Hoa bắt nguồn từ Văn hóa Việt". Do đó, mình đã đúc kết được rằng tiếng Việt có trước, tiếng Hán có sau, và tiếng Hán Việt chẳng qua là một cột mốc lịch sử mà từ tiếng Hán tìm về được cội nguồn của mình là Tiếng Việt. Đôi lời cùng bạn.
lacmaitrang
10 Tháng tư, 2018 09:19
Bối cảnh Việt Nam nhân vật chính và bối cảnh hiện đại nhưng cách dùng ngôn ngữ hán hoá và tên Họ Trung Quốc quá. Phát triển được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK