Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn làm phim, hay có thể nói… Hội thơ Không Ràng Buộc.

Bologo nhìn cái đầu nhuốm đầy máu, mặc dù cái chết đang cận kề, nhưng khuôn mặt của người đàn ông vẫn tràn đầy niềm mừng, như thể thứ đang chờ đợi hắn không phải là cái chết mà là một thiên đường linh thiêng nào đó.

"Nói cho ta biết thêm về Hội thơ Không Ràng Buộc."

Bologo hiện đã trở thành mục tiêu của Hội thơ Không Ràng Buộc, ngay cả một chuyên gia cũng không thể hiểu nổi đám tâm thần mất trí không bị ràng buộc này muốn gì ở mình.

“Xin lỗi, Cục Trật tự… Không, thậm chí mọi hội bí mật của toàn bộ Đồng minh Rhine đều không biết nhiều về Hội thơ Không Ràng Buộc. Bọn ta thậm chí còn không biết ma quỷ mà chúng tôn thờ."

Levius đã nói dối, một lời nói dối thiện ý, họ biết ma quỷ nào đứng sau tất cả.

“Bọn ta chỉ biết danh xưng của ma quỷ cũng thay đổi theo thời gian giống như tên của Hội thơ Không Ràng Buộc.

Người theo dõi thế giới, người sành sỏi, khán giả, người ghi chép vĩ đại..."

Hết danh xưng được tôn sùng này đến danh xưng được tôn sùng khác lần lượt được Lebius nói ra.

"Nhiều ma quỷ đã can thiệp vào thế giới này. Dựa vào những dấu vết để lại, chúng ta có thể lần ra sự tồn tại của chúng, nhưng... Khán Giả thì khác."

Cuối cùng, Lebius chọn cách gọi đối phương là "Khán Giả".

"Tất cả hiểu biết của bọn ta về Khán Giả đều đến từ Hội thơ Không Ràng Buộc. Về phần bản thân Khán Giả thì chưa ai từng tận mắt nhìn thấy hắn... ít nhất thì đó là trong các hồ sơ được ghi lại."

Lebius nói, "Một số người thậm chí còn nghi ngờ rằng Khán Giả không tồn tại, hắn chỉ là một sự tồn tại do những kẻ mất trí của Hội thơ Không Ràng Buộc này tưởng tượng ra, nhưng những kẻ mất trí, hay có thể nói là nhà thơ này quả thực có dấu vết của sức mạnh đến từ ma quỷ."

Câu chuyện mà hắn kể là sự thật, ít nhất là cho đến khi Lebius được phép biết về sự tồn tại của Khán Giả, hắn cũng từng nghĩ rằng Khán Giả chỉ là một truyền thuyết không có thật.

Khán Giả không phải là một truyền thuyết mà có thật, ẩn sâu trong Cục Trật tự, trong khách sạn tràn ngập ánh sáng kia. Là một kẻ bàng quan tuyệt đối, hắn ngồi xem cuộc chiến giữa con người và ma quỷ, hay cuộc chiến những người anh chị em của mình.

Bologo nhớ lại câu chuyện của Sore, trong câu chuyện đó, đám mất trí này hoàn toàn không quan tâm đến sự giàu sang hay quyền lực, điều chúng khao khát là những vở kịch hoàn hảo, sưu tầm vô số bài thơ và kể những câu chuyện từ xa xưa...

Thơ ca, tranh, sách hay thậm chí là cả phim ảnh ngày nay, tất cả những thứ này đều là phương tiện truyền tải các câu chuyện.

"Giống như cách mà giáo phái Tinh Hủ sẽ hiến tế máu thịt để làm hài lòng Nữ chủ nhân Scarlet, Hội thơ Không Ràng Buộc đang hiến tế 'câu chuyện' cho Khán Giả, phải không?" Bologo bình tĩnh phân tích.

"Ngươi đoán đúng, đó là sự thật. Ngươi có thể coi thế giới này là một sân khấu khổng lồ, còn Khán Giả là khán giả duy nhất dưới sân khấu. Điều mà Hội thơ Không Ràng Buộc phải làm là tìm mọi cách để sân khấu diễn một câu chuyện thật hay và đổi lấy những tràng pháo tay của Khán Giả."

Trong lúc giải thích cho Burlogo, Lebius còn thì thầm trong lòng.

"Vì thế Khán Giả mới lựa chọn hợp tác với Cục trật tự, vì để được xem buổi biểu diễn hoành tráng của Cục trật tự, hắn thậm chí không ngại đối đầu với anh chị em của mình. Ngay cả khi tất cả chưa bao giờ đoàn kết."

Sự tồn tại của Khán Giả là một bí mật hàng đầu bên trong Cục trật tự, rất ít người biết về nó, đồng thời tin rằng, là một ma quỷ, hắn thế mà lại chọn ở lại đây vì lời hứa suông của Cục trật tự.

Chỉ tiếc là cả Lebius và Nethaniel đều không biết về những gì mà Cục Trật tự đã hứa với hắn, người duy nhất biết là Cục trưởng hiện tại.

Cục trưởng hiện tại...

Nghĩ đến đây, Lebius cảm thấy đau đầu. Hắn gắng sức nhớ lại diện mạo, tên và mọi thông tin liên quan đến Cục trưởng, nhưng đầu óc hắn bỗng trở nên trống rỗng, sau đó là những tiếng rít chói tai.

Khi Lebius thoát khỏi cơn đau này thì ánh mắt đã hơi đờ đẫn, Bologo phất phất tay, "Ông chủ?"

"Chờ đã... xin lỗi, ta đã bị phân tâm."

Lebius xoa đầu, hắn không nhớ vừa rồi mình nghĩ cái gì mà lại thất thần.

"Chúng ta nói đến đâu rồi?"

Bologo nhắc nhở, "Mục đích của Hội thơ Không Ràng Buộc."

"Mục đích của Hội thơ Không Ràng Buộc? Nó là về 'câu chuyện' mà chúng quan tâm. Để dệt nên một 'câu chuyện' ưng ý, Hội thơ Không Ràng Buộc giống như lũ ma quỷ, sẽ hiếm khi chủ động can thiệp mà chỉ như những người hát rong, người chụp ảnh hay người ghi chép, nhìn sự việc diễn ra và kết thúc.

Vì lý do này, trong số những tín đồ có nguồn gốc từ ma quỷ, , Hội thơ Không Ràng Buộc tương đối ôn hòa, không bạo lực và điên cuồng như Giáo phái Tinh Hủ."

Giọng Lebius trở nên nghiêm nghị, "Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng không nguy hiểm. Đôi khi, chúng sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để có được một câu chuyện hoàn hảo."

"Chẳng hạn như theo dõi ta, đúng không? Chúng nghĩ ta sẽ là một câu chuyện?" Bologo hỏi. Bị một nhóm người như vậy theo dõi thực sự không phải là điều tốt.

"Có lẽ. Vì bản chất điên khùng của Hội thơ Không Ràng Buộc, chúng ta có rất ít ghi chép về chúng, thậm chí cấu trúc bên trong cũng không rõ ràng."

Lebius lắc đầu, "Vẫn còn rất nhiều bí ẩn chưa được giải đáp trên thế giới này, Cục trật tự không thể biết cặn kẽ về mọi thế lực."

Nhìn vào vẻ nghiêm túc của Bologo, Lebius tiếp tục an ủi, "Hãy cứ tập trung vào nghi thức thăng cấp trước đi. Ta sẽ báo lại cho Tổ Quạ về chuyện này để xem họ có phát hiện ra điều gì gần đây không."

"Không... không có gì, chẳng qua là ta cảm thấy cuộc sống thật kỳ diệu."

Bologo im lặng một lúc rồi mỉm cười.

"Nghỉ chưa được bao lâu, kết quả là công việc đã tìm đến cửa, viêc này khiến ta khó tránh khỏi tự hoài nghi liệu mình có phải là một cái lao lực mệnh hay không."

"Kẻ bất tử đối đầu lao lực mệnh? Sau này ngươi sẽ còn phải bận rộn," Lebius nhắc nhở, "Nhớ mang cái đầu này đi, vứt đi đâu cũng được."

Sau khi Bologo và Palmer rời khỏi văn phòng, Lebius vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, hắn nhấc điện thoại cố định lên và bấm số.

"Bộ trưởng, để lấy lòng Khán Giả, Hội thơ Không Ràng Buộc đã bắt đầu… ta muốn biết..."

"Chuyện này không liên quan gì đến Khán Giả."

Giọng Nethaniel chắc nịch.

Lebius đờ ra, ánh mắt lấp lánh, hỏi: "Ngươi chắc chứ?"

"Ta chắc chắn, nếu không tin, ngươi có thể tự đi hỏi Khán Giả."

Một âm thanh lạo xạo phát ra từ micrô, ngay sau đó là giọng nói quen thuộc và quái dị khác vang lên, hắn nói, "Yo, Lebius."

Vẻ mặt của Lebius đờ ra.

"Ta thừa nhận là ta thực sự rất khao khát được tầm nhìn của Bologo, nhưng ta sẽ không phá vỡ quy tắc của mình. Nói cách khác... đây chẳng qua là việc do chính Hội thơ Không Ràng Buộc muốn làm, ta cũng sẽ ban phước lành xuống cho họ căn cứ theo quy tắc, còn muốn xử lý bọn họ như thế nào thì tùy các ngươi.

Giết hết, hay tống vào ngục tối cũng được, kể cả là điều gì đó tàn nhẫn hơn... đừng khác sao! Ta không phản đối, đừng để tâm quá nhiều đến suy nghĩ của ta."

Nếu như không biết đối phương là ma quỷ từ trước thì Lebius thậm chí còn cho rằng mình đang nói chuyện với một người bạn tốt.

Dường như ma quỷ nào cũng như vậy, không quan tâm đến tín đồ của mình, giống như thái độ của Bạo Chúa đối với Ngã Ba Vô Định và Hiệp hội Thương nhân Xám.

Ma quỷ không phải sinh ra từ các tín đồ, mà các tín đồ mới cần sự hỗ trợ của ma quỷ.

"Còn chuyện gì nữa không? Lebius."

Một niềm vui xen lẫn trong giọng nói của Khán Giả, hắn chưa bao giờ che giấu tình yêu của mình dành cho Lebius. Trong số rất nhiều "tầm nhìn" của mình thì Khán Giả luôn cho rằng Lebius là người tuyệt nhất.

Lebius yên lặng cúp điện thoại, dựa vào trên ghế, ngẩng đầu lên, lông mày nhíu vào nhau, trong lòng dâng lên một nỗi ưu phiền khó có thể xóa nhòa.

"Hắn là một co ma n quỷ... một ma quỷ tà ác và đáng ghét..."

Như một câu thần chú, Lebius không ngừng thì thầm, củng cố lòng căm thù ma quỷ trong lòng mình.

. . .

"Vậy nên là... chuyện này thật sự không có liên quan gì đến ngươi?"

Trong rạp chiếu phim, sau khi Nethaniel buông micrô ra thì chiếc điện thoại cố định biến mất trong bóng tối.

Trong rạp chiếu phim này, thậm chí là toàn bộ Ngôi nhà hướng Mặt trời mọc, là lãnh địa của Khán Giả, giống như Bạo Chúa ở trong Ngã Ba Vô Định, đám ma quỷ này thực sự là toàn năng.

"Thật."

Khán Giả ngoảnh đầu lại, hàng ngàn khuôn mặt hiện ra trên khuôn mặt hắn, tất cả họ đều nở một nụ cười quỷ dị.

"Ngươi biết ta mà, Nethaniel, ta lười nhác đến mức chưa bao giờ thèm quản lý tín đồ của mình. Tất cả sùng đạo như vậy sở dĩ là vì bọn ta có cùng suy nghĩ.

Về phần ta bảo vệ các tín đồ thì ngươi đã biết quy tắc rồi, đây là việc nằm ngoài tầm với của ta. "

Nethaniel vươn tay, chộp lấy một nắm bỏng ngô lớn từ tay Khán Giả, sau đó không chút khách khí nhét vào miệng, kẻ dám giật đồ ăn từ miệng ma quỷ như hắn đúng là không nhiều.

Khán Giả tự hào nói: "Không giống như những người anh chị em điên rồ của ta, phước lành của ta vẫn khá hấp dẫn."

Ma quỷ ban cho người phàm hai loại quyền năng, người dâng một phần linh hồn của mình ra và được ma quỷ coi là có giá trị sẽ trở thành người đi vay và nhận “Ban ân” đến từ ma quỷ.

Người đi vay được công nhận bởi ma quỷ và có giá trị.

Một quyền năng khác là "phước lành", thông qua Người thăng hoa của học phái Khế Ước, những Khế Ước Giả này sẽ thiết lập mối liên kết giữa người phàm và ma quỷ, đồng thời người phàm sẽ nhận được phước lành đến từ sức mạnh của ma quỷ dưới hình thức đức tin và dâng linh hồn của mình ra.

Chẳng hạn như phước lành của giáo phái Tinh Hủ: Thị Huyết Dũ Sinh, dựa vào việc nuốt máu thịt là có thể khiến đạt được năng lực tự phục hồi mạnh mẽ, thậm chí đạt đến mức bất tử.

"So với phước lành thì thứ ta quan tâm hơn là... cùng suy nghĩ?"

Nethaniel không biết quá nhiều về Khán Giả. Tên ma quỷ này quá lười biếng, cho nên dấu vết của hắn ở trên đời rất ít, e rằng chỉ có Cục trưởng mới miễn cưỡng biết được toàn cảnh về hắn.

Nghe thật buồn cười khi con người và ma quỷ có suy nghĩ giống nhau.

Nethaniel chợt nhớ tới một chuyện tương tự, hắn ngập ngừng hỏi: "Ý của ngươi là thứ mà từ xưa đến nay Hội thơ Không Ràng Buộc theo đuổi sao? Đó không chỉ là thứ họ theo đuổi mà đó cũng chính là thứ ngươi muốn."

Khán Giả gật đầu, mỉm cười, hàng ngàn khuôn mặt cùng gật đầu với hắn.

Nethaniel hỏi. Điều này có thể làm rõ những gì Khán Giả muốn, "Rốt cuộc nó là cái quái gì?"

Khán Giả im lặng mất một lúc. Sau đó hắn quay đầu lại nhìn màn hình lớn, hình ảnh hỗn loạn bay tứ tung, kéo dài từ mấy ngàn năm trước cho đến hiện tại, từ con hẻm nhỏ tối tăm đến cung điện tráng lệ.

Giọng hắn trở nên trang nghiêm và trang trọng, nói ra cái tên thật duy nhất kia.

"Đó là... bản Thánh Vịnh bất tận."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
nguyenduy1k
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
Bá Vương Sở Nguyệt Đao
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
Phuc9177
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
Phuc9177
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
Nhã Nguyễn Kts
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
julyfunny7
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
lolqwer12
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
julyfunny7
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
lolqwer12
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
RyuYamada
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
julyfunny7
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
RyuYamada
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
Phương Nam
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
Trọng Hiếu
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
RyuYamada
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
Phương Nam
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
Trọng Hiếu
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
Trọng Hiếu
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
connghien
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
Đặng Trần Đức
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
RyuYamada
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
Phuc9177
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK