Bạn đang đọc truyện Thư Tình Second-Hand của tác giả Hàn Thục. Năm mười sáu tuổi... Lục Dung là một thiếu niên nghèo nàn, không có gì đáng nhắc đến, tính cách nội liễm, âm trầm, không có khả năng ăn nói, lại còn tàn tật, đi lượm đồ lặt vặt đồng nát sống qua ngày, không cps nổi một người bạn để nói chuyện san sẻ... Thẩm Vấn Thu như một vương tử nhỏ khiến người không thể không chú ý, gia cảnh tốt, mọi thứ xuát chúng, làm người cởi mở lại tốt bụng, ai ai cũng thích, ai ai cũng muốn đến gần và thân cận. Năm hai mươi tám tuổi... Lục Dung có được một cánh tay giả nhờ thành tựu khoa học kĩ thuật. Những thứ rác rưởi cậu nhặt được, tích góp thành trạm thu mua phế liệu, và hiện giờ cậu là CEO của tập đoàn tái chế điện tử đã khẳng định được vị thế trên thị trường, là một tài năng trẻ nổi tiếng trong ngành. Thẩm Vấn Thu trở thành một người thất bại thảm hại, công ty của cha mẹ phá sản, nợ nần chồng chất, bạn bè xa lánh, vứt bỏ tất cả những phẩm chất tốt đẹp, sa ngã trở thành một kẻ cặn bã phế vật. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng hoặc Lão Nam Nhân Hào Môn Lần Thứ Hai Kết Hôn Với Vợ Nam
Hàn Thục
- Đam Mỹ, Truyện Sủng
- Đang ra
- 1727
- Tam Linh 247
5 Chương mới cập nhật Thư Tình Second-Hand
Danh sách chương Thư Tình Second-Hand
Chương 1 - “Thiếu gia cừu non(*).”
Chương 2 - Xem ra không có thẻ phòng để mở cửa thì không có cách nào rời đi được
Chương 3 - Ban đầu hắn muốn dựa dẫm vào Lục Dung trước khi anh đuổi hắn đi
Chương 4 - Có lẽ cách Lục Dung giúp đỡ hắn và cứu con chó hoang này hoàn toàn không có gì khác nhau
Chương 5 - Hắn rất muốn nói với Lục Dung một câu xin lỗi
Chương 6 - “Xương tôi sắp bị cậu bóp nát rồi.”
Chương 7 - Tiền của Lục Dung được kiếm ra sạch sẽ như vậy, hắn không thể vấy bẩn nó được
Chương 8 - Lục Dung ngồi xuống cuối ghế salon, nâng bàn chân hắn lên
Chương 9 - Ngay cả Lục Dung cũng coi hắn là một kẻ tồi tệ hết thuốc chữa
Chương 10 - “Có muốn cùng nhau đi mua giường mới không?”
Chương 11 - Nụ hôn gián tiếp đầu tiên ngập tràn mùi vị thuốc lá
Chương 12 - Nếu như không phải nhờ có lời của Thẩm Vấn Thu, chưa chắc bây giờ anh đã làm nghề này
Chương 13 - Thật là muốn hôn một cái
Chương 14 - Vậy là Lục Dung quyết tâm muốn tuyệt giao
Chương 15 - Hắn cảm thấy bức ảnh này rất phù hợp để làm di ảnh trên bia mộ của hắn
Chương 16 - “Cảm ơn cậu vì khoảng thời gian này đã giúp đỡ tôi. Tôi phải đi rồi.”
Chương 17 - “Rác rưởi là tài nguyên để sai chỗ.”
Chương 18 - “Tiểu Mị, chúng ta về nhà thôi.”
Chương 19 - “Thẩm Vấn Thu, cậu coi thường tôi rồi.”
Chương 20 - Đại Dung, tôi đi rồi. Đừng tìm tôi nữa, xin cậu
Chương 21 - Thẩm Vấn Thu xoay người, không hề do dự trèo qua lan can, nhảy xuống
Chương 22 - Anh sẵn sàng dùng tất cả những gì mình có để đổi lấy cho Thẩm Vấn Thu cơ hội được tái sinh
Chương 23 - “Tôi tự trả, không cần cậu trả.”
Chương 24 - Năm ấy ba đã biết người anh thích là Thẩm Vấn Thu
Chương 25 - “Tôi không cần biết thế nào là lập dị khác người, sinh bệnh là sinh bệnh.”
Chương 26 - “Thẩm Vấn Thu, mày nói dối tao là vì muốn đi lượm rác với Lục Dung à?”
Chương 27 - Vì danh dự của Lục Dung
Chương 28 - “Cậu ngủ với Thẩm Vấn Thu rồi sao?”
Chương 29 - “Mày đừng nói cho Lục Dung biết tao thích cậu ấy.”
Chương 30 - “Cậu đưa tôi đi cùng đi.”
Chương 31 - Nắm tay
Chương 32 - Uống say
Chương 33 - Người hiền lành bị dồn ép…
Chương 34 - Lục Dung bị hắn làm hại
Chương 35 - Dường như nó thật sự rất sung sướng nhưng mặt khác, một khi đã được nếm thử hương vị thì làm cách nào cũng khô
Chương 36 - Anh hoàn toàn không thể nào tưởng tượng ra cuộc đời mình nếu không gặp Thẩm Vấn Thu sẽ như thế nào
Chương 37 - Anh thực sự muốn dành cho Thẩm Vấn Thu những điều tốt đẹp nhất mà anh có thể làm được
Chương 38 - “Con ngủ với Thẩm Vấn Thu rồi.”
Chương 39 - “Đại Dung, cậu có muốn phát sinh bất ngờ một lần nữa không?”
Chương 40 - Anh đã có người yêu rồi
Chương 41 - “Lục Dung, cậu còn thích tôi cái gì chứ? Chẳng phải cậu cũng từng nói tôi là một kẻ tồi tệ sao?”
Chương 42 - “Em là người tốt tôi yêu em, em là người xấu tôi cũng vẫn yêu em.”
Chương 43 - Giống như chú chó nhỏ chỉ sợ bị chủ nhân vứt bỏ vậy
Chương 44 - Nhưng đồng tính luyến ái là bệnh tâm thần mà!
Chương 45 - “Vậy thư tình…của tôi em vứt đi rồi sao?”
Chương 46 - Đã đến lúc yêu đương!
Chương 47 - Người đàn ông ngốc nghếch này cũng có lúc biết nói lời tâm tình
Chương 48 - Ngã rẽ cuộc đời
Chương 49 - “Anh ngốc sao?” “Tôi yêu em.”
Chương 50 - Em không có ước mơ
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK