Trước đây Tuyết Sơn không bị công phá bởi vì có phong ấn. Nhưng sau khi Âu Dương xuất hiện, phong ấn liền biến mất. Cho nên bọn họ không chờ được!
- Đi thôi, binh tới tướng đỡ nước đến đất ngăn! Năm đại cường giả Thiên Đình sao? Trên đời này nếu ta muốn đi, bất kỳ ai cũng không thể gây thương tổn cho ta được!
Âu Dương nói xong vết thương trên ngực hắn và y phục đã được khôi phục lại nguyên dạng. Âu Dương phất tay bổ ra thông đạo từ ngoại vực bước ra trong Phương Hoàng thành đã hoàn toàn bị phá hủy.
Lúc này một lượng lớn cường giả đã tập hợp ngoài hải ngoại. Những cường giả này đều Thiên Đình phái đến chuẩn bị giết Âu Dương...
- Có sợ hay không...
Âu Dương nhìn Ngụy Bỉnh Dập cười xấu xa. Dù sao đối với một người bình thường mà nói, ra cửa sẽ gặp phải thập diện mai phục. Nói không chừng vẫn vô số cường giả hợp lực đánh một đòn, cái đó làm sao có thể khiến người ta không sợ hãi đây!
- Trước đây cũng sợ. Tuy nhiên từ tà ta đã biết bản thân ta là ai!
Ngụy Bỉnh Dập cười hì hì sau đó vỗ vào vai Âu Dương. Ngụy Bỉnh Dập không phải đã thay đổi trở thành thủ hạ của Âu Dương. Nói chuẩn xác giữa bọn họ thậm chí còn có thù oán. Mà hôm nay có thể cùng nhau đi tới gây cũng không phải bởi vì nói những lời vô nghĩa như Ngụy Bỉnh Dập khâm phục Âu Dương.
Nói chuẩn xác là vì sống sót! Nếu như không có Âu Dương, trong bọn họ không có người nào là đối thủ của Thiên Vương. Cho nên vì sinh tồn, cái gì cũng không quan trọng nữa!
Tất nhiên Âu Dương biết nguyên nhân khiến Ngụy Bỉnh Dập nghe lời mình nói. Một khi Thiên Vương được giải quyết, một khi thế giới này lại khôi phục trở lại bình thường, như vậy Ngụy Bỉnh Dập với Âu Dương sẽ một lần nữa biến thành người qua đường.
- Ngươi đừng quên trong Ma giới của ngươi còn có địa bàn của ta. Chờ đánh xong ngươi phải phụ trách đưa chỗ đó cho ta! Ta không phải người làm không tính thù lao!
Âu Dương cười ha ha. Như vậy cũng coi như là giải quyết được oán thù!
- Được, ngươi muốn làm Vạn Yêu Chi Tổ gì đó, ta sẽ đưa ngươi một yêu giới. Chỉ sợ tiểu tử Bạch Tinh kia không đáp ứng thôi!
Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập không phải sợ Âu Dương nhớ Ma giới của hắn. Nếu như Âu Dương thật sự đánh bại Thiên Vương, như vậy Âu Dương muốn Ma giới dễ như trở bàn tay. Căn bản không cần phải phí lời nói với hắn nhiều như vậy.
- Cũng đúng! Tiểu tử này mới là Yêu tổ! Vậy đến lúc đó hẳn là ta cần phải có một cách gọi trâu bò hơn nữa mới được!
Âu Dương cực kỳ đau đầu. Vạn Yêu Chi Tổ bị người đoạt. Vậy đến lúc đó mình còn phải tìm một cái tên mới.
- Tên của ngươi còn chưa đủ nhiều sao? Sát thần! Tiễn Thần! Còn có Chiến Vương. Ngươi còn chưa biết thế nào là đủ sao?
Ngụy Bỉnh Dập trừng mắt với Âu Dương một cái. Bởi vì đoạn đường này thông suốt nên bọn họ đã nhanh chóng đi tới lối vào địa ngục. Hai người tiến lên trước một bước nữa chính là hải ngoại. Tuy rằng hai người còn chưa bước ra ngoài, nhưng hai người đều hiểu rõ, bên ngoài có một trận đại chiến siêu cấp đang đợi bọn họ.
- Nhớ kỹ một câu nói của ta! Không người nào có thể giữ chúng ta lại được. Cho nên không cần chạy trốn!
Âu Dương nhìn Ngụy Bỉnh Dập nói, sau đó bước ra trước! Mà thời điểm Âu Dương vừa sải bước ra ngoài, một mảnh hắc vân lớn xông về phía Âu Dương.
Hắc vân này mang theo từng trận âm phong giống như một Đại Đao siêu cấp sắc bén có thể bẻ gẫy thời không. Nhưng lưỡi dao sắc này còn chưa bổ tới người Âu Dương, đã bị hỏa diễm huyết sắc của Âu Dương mạnh mẽ thiêu đốt nổ nát trong hư không!
- Ta tưởng là ai hóa ra đều là bạn cũ ở đây!
Âu Dương chắp hai tay sau lưng lơ lửng phía trên địa ngục. Bên ngoài địa ngục, phóng tầm mắt nhìn số lượng cường giả đếm không hết đã phủ kín toàn quỷ đảo. Đứng phía trước nhất tất nhiên chính là năm đại cường giả của Thiên Đình.
- Ta thả cho Thiên Vương một con đường sống. Thiên Vương không chỉ không đến cảm ơn ta còn gọi một đám chó săn các ngươi đến làm càn. Xem ra tâm nhãn của hắn rất nhỏ!
Lúc này Âu Dương rất bình tĩnh. Bình tĩnh đến mức ngay cả Ngụy Bỉnh Dập cũng hoài nghi Âu Dương một khắc trước nói chuyện với mình là người khác chứ không phải Âu Dương đang đứng ở đây.
- Ngươi không cần giả vờ bình tĩnh. Mặc dù ngươi có thể còn sống từ trong địa ngục đi ra nguyên khí cũng chắc chắn đã bị đại thương. Ngày hôm nay ngươi không ra được quỷ đảo đâu!
Sắc mặt Trịnh Tú Nhi rất âm trầm. Thật ra nàng cũng không rõ lực lượng của Âu Dương hư thực thế nào. Tuy rằng Thiên Vương nói cho bọn họ biết Âu Dương nhất định sẽ trọng thương đi ra, dáng vẻ nhất định sẽ cực kỳ chật vật. Nhưng hiện tại bọn họ lại nhìn thấy Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập từ trong địa ngục đi ra vừa nói vừa cười giống như đi dạo trong sân vắng. Dù thế nào cũng không giống với dáng vẻ bị thương chật vật không chịu nổi!
- Trịnh Tú Nhim, ta đã nhiều lần thả ngươi ra. Bản thân ngươi lại muốn chết. Vậy ngày hôm nay ta sẽ giết ngươi!
Lúc Âu Dương vừa mở miệng nói ra câu này, không ngờ Trịnh Tú Nhi không tự chủ được lui lại một bước. Dường như nghe thấy Âu Dương nói muốn giết nàng, tiếp theo sẽ biến thành sự thực vậy.
- Không cần sợ hắn. Hắn chẳng qua chỉ cố làm ra vẻ bí ẩn thôi. Cho dù là thời kỳ toàn thịnh hắn cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của năm người chúng ta cùng liên thủ!
Khâu Vân Bình vẫn cầm phất trần trong tay. Nếu như không phải trên mặt hắn đầy vẻ ác độc, rất nhiều người nhìn thấy hắn lúc này có lẽ sẽ xem hắn là một cao nhân đắc đạo.
- Lão già, ta cũng không có truyền thống kính lão yêu trẻ. Ngươi muốn làm người chết thứ hai sao?
Âu Dương lại tiến lên một bước. Hắn vừa tiến lên một bước, không ngờ biển người đang vây quanh Âu Dương lập tức đồng loạt lui lại một bước! Lúc này Âu Dương biểu hiện quá bình tĩnh, khiến người ta căn bản không có cách nào rõ được thật hư.
Tên tuổi của Tiễn Thần vô cùng vang dội. Hơn nữa Âu Dương còn có một cái tên khác còn đáng sợ hơn! Sát thần! Gia hoả này một khi muốn ra tay hạ sát người nào từ trước đến nay cũng không hề lưu tình, không để cho kẻ nào sống sót.Khi hắn từ trong địa ngục đi ra, mọi người đều biết hẳn là Âu Dương đã giết Minh Hậu...
Minh Hậu! Có thể câu thông với luân hồi, xem như là ngụy chí cao vô thượng. Cường giả như vậy không ngờ cũng khó chạy trốn khỏi bàn tay của Âu Dương. Vậy gia hoả này mạnh tới mức nào? Lực chấn nhiếp như vậy lớn tới mức nào?
- Ai cản ta đều phải chết!
Mắt Âu Dương nhìn phía trước. Sáu chữ này đại biểu cho khí phách trùng thiên của hắn, trực tiếp không coi năm đại cường giả Thiên Đình và tổng số hàng vạn cường giả của Thiên Đình ra gì! Câu nói ai cản ta đều phải chết của Âu Dương cũng khiến Ngụy Bỉnh Dập bước ra sau phải sửng sốt!
Hiện tại so với thời kỳ toàn thịnh, Âu Dương chỉ có khoảng năm phần lực lượng. Âu Dương thật sự đang cố làm ra vẻ bí ẩn cho người khiếp sợ. Nhưng nếu như không phải tự mình tiến vào địa ngục, tận mắt nhìn thấy tất cả, căn bản không có cách nào hiểu rõ.