Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng qua, có Hãn Hải Hộ Thân tráo tồn tại, trong biển rộng hắn căn bản không cần lo lắng vấn đề hô hấp. Hãn Hải Hộ Thân tráo chỉ là bao phủ bên ngoài cơ thể hắn và Tiểu Bạch, dưới tinh thần lực mênh mông của hắn không chế, sẽ không ảnh hưởng chút nào đến sự di chuyển của Tiểu Bạch. Vì giảm bớt lực cản, Đường Tam nằm ở trên lưng Tiểu Bạch, một tay cầm lấy vây lưng Tiểu Bạch, cố định thân thể mình.

Một người một cá dưới loại tình huống này lén lút lẻn về phía cường địch. Bất luận là Đường Tam hay là Tiểu Bạch, ngay lúc này trong lòng đều tràn ngập tâm tình khẩn trương, trừ bỏ khẩn trương, còn có vài phần hưng phấn.

Tiểu Bạch càng lặn càng sâu. Bằng vào sự nhạy cảm của mười vạn năm hồn thú, nàng phát hiện trên người Đường Tam phóng thích Hãn Hải Hộ Thân tráo chẳng những có thể làm bọn họ ẩn thân, cũng đưa hơi thở của bọn họ toàn bộ bao phủ ở trong đó. Nhưng cho dù như thế, nàng vẫn hết sức cẩn thận đi tới.

Phiến hải vực này nước biển rất sâu. Dần dần, Đường Tam bắt đầu cảm nhận được áp lực đến từ hải dương. Chẳng qua, năm đó khi tu luyện ở Hải Thần ánh sáng, sớm đã làm cho hắn có được năng lực đề kháng cường đại. Hồn lực dưới áp lực tự điều chỉnh, tinh thần lực mênh mông cũng tùy theo ba động, điều chỉnh Hãn Hải Hộ Thân tráo tiêu hao không quá lớn.

"Tới rồi." Tiểu Bạch thấp giọng nói, hơi hướng phía trên ngẩng đầu, ra hiệu đối phương ở ngay phía trên.

Lúc này, Tiểu Bạch mang theo Đường Tam đã tiềm nhập nơi so với mặt nước sâu hơn năm trăm thước. Thủy áp thật lớn làm Hãn Hải Hộ Thân tráo không ngừng ba động.

Nhắm lại hai mắt, tập trung tinh thần, trên người Đường Tam một luồng năng lượng tinh thần lặng yên tản ra. Tiểu Bạch giật mình phát hiện, khi Đường Tam phóng xuất ra năng lượng tinh thần thoát ly thân thể của hắn, lập tức cùng nước biển xung quanh hòa hợp thành một thể. Cho dù là nàng cũng không thể ở trong nước biển phát hiện ra cái gì. Tinh thần ba động thật sự trở thành một bộ phận của hải dương, điều này đã hoàn toàn làm Tiểu Bạch khó có thể thừa nhận.

Trong nhận thức của nàng, bất kỳ hình thái năng lượng tinh thần nào khi công kích đều cũng phát ra một sự ba động nhất định. Cho dù là tinh thần lực dò xét, cũng có thể có tinh thần ba động xuất hiện. Nhưng Tiểu Bạch phát hiện lúc Đường Tam phóng xuất ra tinh thần lực, nàng đã tập trung tinh thần cảm thụ hắn phát ra tinh thần ba động, nhưng lại không thu hoạch được gì. Nước biển phía trên vẫn như bình thường, căn bản là không có bất cứ biến hóa gì.

Tiểu Bạch quên một điểm. Sự thừa nhận của nàng kì thật là không sai, bất cứ tinh thần lực nào khi phóng thích sẽ đều mang theo dấu hiệu nhất định. Nhưng muốn dò xét tinh thần lực của người khác, đầu tiên tinh thần lực của mình sẽ không thể cùng đối phương khác biệt quá nhiều. Đương nhiên, điều này cũng không thể trách nàng. Nàng như thế nào có thể nghĩ đến tinh thần lực của mình đã không còn có thể so với Đường Tam chứ?

Đường Tam phủ phục ở trên lưng Tiểu Bạch, một tay cầm lấy vây lưng của nàng, tay kia đặt trên lưng nàng, một cỗ tinh thần lực nhu hòa lặng yên truyền vào. Tiểu Bạch đầu tiên là sửng sốt một chút, nhưng cảm giác được tinh thần ba động cũng không có bất cứ ác ý gì, liền thử thăm dò dùng tinh thần lực của mình cùng nó tiếp xúc.

Khi hai cỗ tinh thần năng lượng va chạm vào nhau, Tiểu Bạch chỉ cảm thấy thế giới tinh thần của mình đột nhiên có vô số cảnh vật xuất hiện ở trong đầu nàng.

Đây, đây là? Tinh thần dò xét cộng hưởng? Tiểu Bạch thất kinh. Nàng lúc này mới nhận thức tinh thần lực của Đường Tam đã đạt tới cấp độ nào. Lấy năng lực của nàng, cũng có thể dò xét xung quanh, nhưng lúc này nàng căn bản không dám làm như vậy. Bởi vì tinh thần lực của nàng một khi phát ra, nhất định sẽ bị đàn Tà Ma Hổ Kình phát hiện, lập tức lâm vào cục diện bị vây công.

Nhưng lúc này Đường Tam truyền lại tin tức cho nàng chẳng những so với chính nàng dò xét rõ ràng hơn rất nhiều, hơn nữa đàn Tà Ma hổ Kình ở phía trên căn bản là không có bất cứ phản ứng gì.

Tiểu Bạch rốt cuộc hiểu được. Có thể đạt tới loại dò xét trình độ này nghĩa là, tinh thần lực của Đường Tam đã vượt qua tất cả Tà Ma Hổ Kình, bao gồm cả Tà Ma Hổ Kình Vương ở bên trong.

Đường Tam cũng không biết Tiểu Bạch đang suy nghĩ cái gì. Hắn chỉ là thông qua tinh thần lực của chính mình toàn tâm toàn ý đi dò xét, giống như Tiểu Bạch cảm nhận được như vậy. Lúc này tinh thần lực của hắn đã đạt đến cấp độ cùng với nước biển hòa hợp thành một thể, biến nước biển thành thứ tốt nhất để che dấu tinh thần lực của hắn. Trừ phi là Hải Thần đấu la Ba Tái Tây có tinh thần lực cường đại, nếu không tuyệt đối không cách nào từ trong nước biển tìm được dấu vết của hắn. Đàn Tà Ma Hổ Kình ở phía trên đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Thông qua tinh thần lực dò xét, Đường Tam lần đầu tiên thấy được bộ dáng của Tà Ma Hổ Kình. Hình thể phổ biến của chúng phải lớn gấp đôi so với Ma Hồn Đại Bạch Sa, thân thể cực kì tráng kiện, không mỹ cảm như Ma Hồn Đại Bạch Sa, nhưng tổng thể nhìn qua lại tràn đầy lực lượng. Toàn thân chúng màu xám đen, đầu đặc biệt lớn, thỉnh thoảng khi há mồm, lộ ra hàm răng vừa lớn vừa sắc nhọn, hai mắt màu đỏ sậm tràn ngập hơi thở hung hãn. Ở trong khu vực biển này, ngoại trừ Tà Ma Hổ Kình, không ngờ không có bất cứ sinh vật nào nữa, có thể thấy sự bá đạo ra sao của chúng.

Nhìn qua, đàn Tà Ma Hổ Kình này đại khái có khoảng hai đến ba trăm con, trong đó phần lớn đã trưởng thành. Một con Tà Ma Hổ Kình lớn, thân dài khoảng hơn ba mươi thước, trên màu da loáng thoáng phát sáng một tầng kim quang đang lơ lửng giữa đàn Tà Ma Hổ Kình này. Không cần hỏi cũng biết, đó chính là Tà Ma Hổ Kình Vương, là mục tiêu mà đệ tứ khảo đề ra cho Đường Tam.

Tà Ma Hổ Kình tới lui tuần tra trong phạm vi vài vạn thước vuông. Hiển nhiên, không có sinh vật ở hải dương nào dám vào phạm vi thế lực của chúng, vậy chúng chỉ còn cách phải đi xa hơn để kiếm con mồi. Những con Tà Ma Hổ Kình này phần lớn có vẻ như đã ăn no, một số con lơ lửng tựa hồ như đang nghỉ ngơi.

"Chúng ta đi tới, ngươi nên bơi chậm một chút, không nên sinh ra thủy lưu* ba động quá lớn." Đường Tam hướng Tiểu Bạch ra hiệu.

Tiểu Bạch cảm giác lúc này rất kì lạ. Có tinh thần lực của Đường Tam dò xét, nàng căn bản là không cần dùng mắt, chỉ cần đi theo hướng mà tinh thần lực của Đường Tam đã chỉ dẫn. Hãn Hải Hộ Thân tráo mặc dù có thể trợ giúp ẩn thân, thậm chí như vô hình. Nhưng bọn họ vẫn là sinh vật sống, nếu di chuyển quá nhanh sẽ làm nước biển ba động, vì vậy Đường Tam mới nhắc nhở trước.

Tiểu Bạch dù sao cũng là mười vạn năm hồn thú, đương nhiên ngầm hiểu được ý đồ của Đường Tam, thân thể nhẹ nhàng chậm rãi bơi dần lên phía trên.

Rất nhanh, bọn họ đã lên tới độ sâu cách mặt biển hai trăm thước. Đường Tam lúc này mới lần nữa ra hiệu Tiểu Bạch dừng lại.

Từ trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, Đường Tam lấy ra Gia Cát thần nỗ cùng tên. Sau đó lại từ trong Như Ý Bách Bảo nang lấy ra một cái chai nhỏ. Chất liệu của cái chai hết sức đặc thù, nhìn qua như là ngọc tinh chất nhưng lại có luồng bạch quang nhàn nhạt lưu chuyển.

Vì chế tạo cái chai này, Đường Tam có thể nói là hao tổn rất nhiều tâm huyết. Chiếc chai ngọc này có hai tầng. Bên ngoài là một tầng ngọc có cực âm hàn tuyền cực lạnh cho nên mới xuất hiện luồng bạch sắc quang mang. Mà tầng ở bên trong chính là chứa dương tuyền nóng cháy.

Băng hỏa lưỡng nghi nhãn được trời ưu ái. Một nhãn song sinh, lưỡng nghi hỗ khắc, chính là thiên địa chí nhiệt chí hàn, đoạt thiên địa tạo hóa, hấp tinh hoa của mặt trời và mặt trăng mà thành, cực kỳ bá đạo, không gì có thể hơn được. Đường Tam đúng là ở trong đó luyện thành thân thể chịu được cả nóng và lạnh.

Vì đem nước suối mang ra băng hỏa lưỡng nghi nhãn. Hắn thật vất vả tìm kiếm mới mua được một khối, sau đó tìm công xảo tượng tạo thành bình ngọc hai tầng này. Và đem hai loại nước suối âm dương cực đoan cùng một thời điểm rót vào trong đó, khiến nóng lạnh giao hòa, mới không làm bình ngọc bị phá hư mà đem ra Băng Hỏa lưỡng nghi nhãn.

Ôn ngọc tính bình hòa, dưới tình huống hai loại nước suối cùng tồn tại, là dụng cụ tốt nhất để chứa chúng.

Cẩn thận mở ra bình ngọc, Đường Tam nhanh chóng đổ một giọt dương tuyền ra tay, sau đó nhanh chóng đóng chặt nắp bình. Cầm trong tay Gia Cát thần nỏ, đem một nỏ tiễn cắm một nửa phía sau vào trong nỏ, tách phần nửa đầu ra. Hít sâu một hơi, Đường Tam tay chợt trở nên hư ảo , cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành mấy động tác.

Giọt dương tuyền nọ nhanh chóng rơi vào bên trong nỏ tiễn. Mặc dù vậy, nó vẫn tỏa ra một luồng nhiệt lượng đáng sợ.

Không phải hắn động tác không nhanh, mà thật sự nhiệt độ của dương tuyền quá khủng bố. Dù nỏ tiễn được chế tạo từ sắt tinh luyện, nhưng dưới sự ăn mòn của dương tuyền cũng chỉ duy trì được một khoảng thời gian ngắn.

Dưới lực đẩy của Ga Cát Thần Nỏ, nỏ tiễn nhanh chóng được bắn ra. Có tinh thần lực mênh mông của Đường Tam, đương nhiên khó có khả năng bắn hụt. Phốc đích một chút, đã bắn vào phần dưới bụng một con Tà Ma Hổ Kình.

Gia Cát Thần Nỏ uy lực mặc dù mạnh, nhưng da của Tà Ma Hổ Kình cũng rất cứng rắn. Dưới tình huống bình thường, đừng nói là khoảng cách trăm thước, kể cả ở khoảng cách mười thước, Gia Cát Thần Nỏ mười sáu nỏ tiễn đều bắn, cũng quyết không có khả năng làm thương tổn thân thể của Tà Ma Hổ Kình.

Nhưng, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nỏ tiễn cứ như vậy, lặng yên không một tiếng động bắn vào phần dưới bụng của con Tà Ma Hổ Kình.

Sau khi tinh thần lực của Đường Tam tăng lên một cấp độ mới, năng lực tính toán cũng được tăng lên rất nhiều. Vốn, nỏ tiễn khó có khả năng làm thương tổn được đến da con Tà Ma Hổ Kình, nhưng khi nỏ tiễn tiếp xúc với bụng của Tà Ma Hổ Kình, cũng là lúc giọt dương tuyền hòa tan hết nỏ tiễn. Giọt dương tuyền dưới tác dụng đẩy mạnh của nỏ tiễn, đã dễ dàng hòa tan phần da dẻ, trực tiếp cắm vào thân thể nó.

Không hề có máu tươi chảy ra. Dưới tác dụng của dương tuyền, nỏ tiễn vừa lặn vào thân thể Tà Ma Hổ Kình, vết thương cũng đã liền lại.

Bị nỏ tiễn bắn vào, thân thể khổng lồ của con Tà Ma Hổ Kình kia đầu tiên là dừng lại một chút, ngay sau đó nó chợt trở nên điên cuồng. Mà ngay cả Tiểu Bạch cũng bị dọa cho sợ hãi, tinh thần lực của Đường Tam truyền đến, chỉ dẫn nàng nhanh chóng lặn xuống, hơn nữa thông qua tinh thần lực dò xét đem tình huống phía trên không ngừng truyền vào trong não hải của nàng.

Dưới tinh thần lực dò xét của Đường Tam, con Tà Ma Hổ Kình bị nỏ tiễn bắn trúng kia điên cuồng ở trong nước biển giãy dụa, thân thể ẩn chứa năng lượng không thể khống chế không ngừng bộc phát. Có hai con Tà Ma Hổ Kình thấy dị trạng của nó liền đi tới xem, lại bị nó đang trong trạng thái điên cuồng liều mạng công kích. Có một con tức thì bị nó táp một cái mất nửa đầu, trực tiếp chết oan uổng. Một khoảng lớn nước biển bị máu tươi nhiễm hồng, nhất thời khiến cho cả đàn Hổ Kình chú ý. Trong biển, bầu không khí nhất thời trở nên khẩn trương.

Con Tà Ma Hổ Kình bị nỏ tiễn bắn trúng giãy dụa cũng không lâu, sau khi cắn chết đồng loại, cũng dần dần ngừng giãy dụa, thân thể cũng dần nổi lên mặt nước. Quỷ dị hơn là, từ lúc bị nỏ tiễn bắn trúng đến khi chết, nó không hề chảy ra một giọt máu nào. Nhiễn hồng nước biển, chính là từ máu của con Tà Ma Hổ Kình bị nó cắn chết.

Tà Ma Hổ Kình vốn cực kỳ khát máu, mùi máu tanh dường như đã kích thích bản tính tàn bạo của chúng. Trong lúc nhất thời, trong nước biển năng lượng nhất thời xao động. Đến khi có một tiếng gầm rú trầm thấp thông qua chấn động truyền vào trong biển rộng, mới làm đàn Tà Ma Hổ Kình bình tĩnh lại.

Thân thể khổng lồ của Tà Ma Hổ Kình Vương chợt động, tựa hồ chỉ đong đưa một chút, đã tới bên người con Tà Ma Hổ Kình chết dưới nỏ tiễn. Lúc này, thân thể con Tà Ma Hổ Kình đã chết cũng nổi lên trên mặt nước.

Chứng kiến chuyện này, nội tâm Tiểu Bạch cực kỳ rung động. Nàng đương nhiên chứng kiến việc Đường Tam bắn ra nỏ tiễn, nỏ tiễn có thể bắn vào thân thể Tà Ma Hổ Kình đã khiến nàng rất kinh ngạc. Vốn một cái nỏ tiễn cực kỳ nhỏ bé so với thân thể của Tà Ma Hổ Kình, nhưng chính một cây nỏ tiễn nho nhỏ như vậy đã lấy đi tính mạng một con Tà Ma Hổ Kinh, thậm chí khiến con Tà Ma Hổ Kình khác cũng bị liên lụy, bị nó cắn chết.

Độc. Nàng nghĩ tới chữ này, cảm thụ được Đường Tam phủ phục trên lưng mình, tâm không khỏi một trận tê dại. Đây, đến tột cùng là loại kịch độc nào, sao lại đáng sợ như vậy? Nàng cũng không khỏi âm thầm may mắn, may là khi chính mình làm đệ nhị khảo khảo quan, điều kiện tiên quyết của khảo hạch là không thể thương tổn bất kỳ một loại hồn thú nào. Nếu không, nếu loại kịch độc này rơi vào trên người mình, chỉ sợ cũng......

Dương tuyền, chính là vật thiên địa chí dương. Hải hồn thú phần lớn đều là thủy thuộc tính, kẻ thuần âm nhiều. Mặc dù bắn vào con Tà Ma Hổ Kình chỉ có một giọt nước suối dương tuyền, nhưng nhiệt độ kinh khủng phát ra, cũng đủ để làm ngũ tạng của con Tà Ma Hổ Kình kia bị đốt cháy, máu thịt cũng bị đốt cháy biến thành than. Đây cũng là nguyên do tại sao khi nó chết không có chảy máu.

Không đợi Tiểu Bạch bình tĩnh lại, Đường Tam ra hiệu nàng hướng mặt bên bơi đi. Chứng kiến một màn vừa rồi, Tiểu Bạch không thể nghi ngờ đối với năng lực của Đường Tam có nhận thức hoàn toàn mới, vội vã dựa theo sự phân phó của hắn bơi về phía mặt bên. Bởi vì Đường Tam trước sử dụng là Gia Cát thần nỗ, cũng không phải bất cứ kĩ năng gì, khiến hắn và Tiểu Bach cũng không cần phải hiện hình.

Tất cả Tà Ma Hổ Kình đều tụ tập trên mặt biển. Tà Ma Hổ Kình Vương trong đôi mắt đỏ thẫm tràn ngập hơi thở khủng bố, đột ngột há mồm gầm nhẹ một tiếng. Nhất thời, mấy đạo thủy nhận mang theo hơi thở màu đỏ sẫm rơi trên người con Tà Ma Hổ Kình bị chết kia.

Thân thể con Tà Ma Hổ Kình dài hơi hai mươi thước liền bị cắt thành mấy đoạn, lộ ra bên trong một mảng cháy đen.

Chứng kiến một màn này, Tà Ma Hổ Kình Vương đồng tử nhất thời co rút lại, nước biển xung quanh thân thể ba động, dường như muốn tìm ra chút đầu mối. Nhưng, dương tuyền không chỉ thiêu đốt bên trong của con Tà Ma Hồ Kình này, đồng thời cũng hòa tan luôn đại bộ phận nỏ tiễn. Phần còn lại, đối với thân thể khổng lồ của Tà Ma Hổ Kình thật sự quá nhỏ bé. Cho dù thực lực của Tà Ma Hổ Kình có mạnh hơn một chút, cũng không có khả năng tìm ra.

Mà ngay lúc Tà Ma Hổ Kình Vương đang trong cơn giận dữ. Đột nhiên đúng lúc này, giữa đàn Tà Ma Hổ Kình lại xao động, tình huống giống như đúc lại xuất hiện. Một con Tà Ma Hổ Kình lớn từ trong nước biển giãy giụa, năng lượng thân thể điên cuồng bộc phát. Bởi vì ở đây tụ tập khá nhiều Tà Ma Hổ Kình, khi nó bộc phát nhất thời làm bị thương vài tên tộc nhân ở bên cạnh.

Tà Ma Hổ Kình Vương phản ứng cực nhanh, hơn nữa hắn cũng tuyệt sẽ không nhân từ. Hắn chợt quay người, cái đuôi lớn quất ra, tạo lên một lưỡi đao nước màu đỏ sậm hung hăng đánh trên người con Tà Ma Hổ Kình đang điên cuồng, cắt nó thành hai nửa.

Thân thể bên trong cũng là một mảng cháy đen, lại một con Tà Ma Hổ Kình nữa đi tong.

Rống – Tiếng rống lớn đầy phẫn nộ từ trong miệng Tà Ma Hổ Kình Vương bộc phát ra, khiến nước biển xung quanh mấy vạn thước vuông cũng đồng thời dậy sóng, tiếng gầm rú cũng xuất hiện trong các con Tà Ma Hổ Kình khác. Trong lúc nhất thời, năng lượng ba động mãnh liệt khiến nước biển xung quanh chúng bị phong tỏa. Nước biển cũng đồng dạng biến thành một chất sền sệt, tinh thần ba động mãnh liệt rót vào trong hải dương đến tận chỗ sâu nhất.

"Tà Ma Hổ Kình Vương nói cho tộc nhân của hắn, toàn lực tìm kiếm địch nhân. Nó cực kì phẫn nộ, đã hướng những con Tà Ma Hổ Kình khác, nói phải tìm kiếm hung thủ bằng mọi giá. Chúng ta làm sao bây giờ?" Tiểu Bạch hướng Đường Tam giải thích hàm nghĩa tiếng rống của Tà Ma Hổ Kình Vương, trong giọng nói tràn ngập vẻ cười trên nỗi đau khổ của người khác.

Đường Tam lạnh nhạt nói: "Chúng ta án binh bất động, bọn chúng sẽ không tìm được. Bọn chúng không thể mãi mãi phóng thích tinh thần lực. Tiêu hao của chúng ta sẽ không lớn hơn bọn chúng, hơn nữa ám sát cần phải kiên nhẫn."

Dưới sự bảo vệ của Hãn Hải Hộ Thân tráo, chỉ dùng Gia Cát thần nỏ tiến hành công kích. Kế hoach của Đường Tam lần này được chuẩn bị cực kỳ chu đáo, căn bản là sẽ không cho đối phương cơ hội phát hiện ra mình, nếu không hắn sao có thể dễ dàng mạo hiểm đến đây chứ?

Giống như lời nói của Đường Tam, tất cả Tà Ma Hổ Kình mặc dù đều đã tìm kiếm khắp nơi. Nhưng đối với địch nhân ẩn nấp trong biển sâu, cho dù bọn chúng có tìm cả đời cũng không thấy. Khi dò xét, một con Tà Ma Hổ Kình ở gần bọn họ nhất cơ hồ là bơi sát bên cạnh chỗ Tiểu Bạch, nhưng cũng không hề phát hiện sự tồn tại của bọn họ. Đường Tam không một chút nào sốt ruột, tỉnh táo tựa như ngọn núi băng, lạnh lùng nhìn đàn Tà Ma Hổ Kình. Vào lúc này, hắn tuyệt sẽ không dễ dàng ra tay. Thần thần bí bí, mới gây cho đối thủ sự khủng hoảng.

Tà Ma Hổ Kình tinh thần dò xét giằng co hơn nửa canh giờ. Trong lúc này, Tà Ma Hổ Kình Vương năng lượng thỉnh thoảng từ trong nước biển đảo qua. Cho dù chúng là bá chủ của hải dương, cũng có lúc mệt mỏi. Hơn nữa, sử dụng tinh thần lực để dò xét, năng lượng tiêu hao sẽ không hề ít. Nửa canh giờ dò xét không thu hoạch được gì, cho dù là Tà Ma Hổ Kình Vương đang phẫn nộ, cũng không thể không ra lệnh tộc nhân của mình ngừng lại.

Mà ngay khi bọn chúng vừa mới dừng lại để nghỉ ngơi, có ba con Tà Ma Hổ Kình đột nhiên trở nên điên cuồng. Kể cả những tộc nhân khác ở bên cạnh phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn có một con Tà Ma Hổ Kình bị cắn đứt đuôi.

Nhất thời, đàn Tà Ma Hổ Kình lại một lần nữa lâm vào khủng hoảng. Làm bá chủ của hải dương, chúng tuyệt không e ngại bất cứ địch nhân trực tiếp chiến đấu nào. Cho dù là Thâm Hải Ma Kình Vương, bọn họ cũng dám liều mạng một phen. Nhưng tình huống xuất hiện trước mắt, khiến tộc đàn vốn được coi là bá chủ hải dương cũng dần xuất hiện tâm tình khủng hoảng, bởi địch nhân giấu mặt mới là đáng sợ nhất. Mắt thấy tộc nhân không hề báo hiệu đột nhiên điên cuồng, chết thảm mà không thể hiểu vì sao, đàn Tà Ma Hổ Kình sao có thể không e ngại chứ?

Lúc này, không cần Tà Ma Hổ Kình Vương phân phó, tất cả Tà Ma Hổ Kình đều bắt đầu điên cuồng tìm kiếm địch nhân giấu mặt, không biết mệt mỏi phóng thích ra tinh thần lực, mong có thể tìm kiếm chút dấu vết. Nhưng địch nhân chính thức của bọn chúng lúc này lại chìm vào trong hải dương, mặt mang theo vẻ cười lạnh thu hồi tinh thần lực của mình mà nghỉ ngơi, chờ đợi một cơ hội khác.

Đường Tam mang theo Tiểu Bạch đến đây không chỉ là muốn tận dụng khả năng để đánh chết đối thủ làm suy yếu thực lực của đàn Tà Ma Hổ Kình, đồng thời làm giảm ý chí, tiêu hao tinh lực của chúng, chính là một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, hai thì suy, ba thì kiệt. Kẻ địch suy kiệt đương nhiên sẽ có lợi cho ta. Tà Ma Hổ Kình cho dù thực lực cường thịnh trở lại, nhưng tinh lực cũng là có hạn. Ở trạng thái khủng hoảng, bất luận là tinh thần lực hay là thể lực, đều sẽ tiêu hao rất nhanh. Mà lúc bọn hắn muốn nghỉ ngơi một chút, Đường Tam lập tức sẽ lại phát động công kích, chấm dứt tính mạng của một con Tà Ma Hổ Kình, làm bầu không kí khủng hoảng một lần nữa lan tràn ra.

Chỉ sau mấy lần công kích, trước sau đã có bảy con Tà Ma Hổ Kình chết dưới Gia Cát thần nỏ của Đường Tam, mà những con Tà Ma Hổ Kình liên lụy, bị cắn chết và bị thương cũng có hai con.

Đối với cả tộc đàn, trước sau chỉ hơn một canh giờ đã có một phần mười hoặc chết hoặc bị thương. Cho dù cũng không ảnh hưởng nhiều đến thực lực của cả đàn, nhưng hiệu quả đả kích tâm lý lại vô cùng lớn.

Đường Tam sau mỗi lần công kích sẽ thu hồi tinh thần lực ở trên lưng Tiểu Bạch mà nghỉ ngơi, Tiểu Bạch căn bản cũng không có tiêu hao gì, Nhưng đàn Tà Ma Hổ Kình ngược lại, đã hoàn toàn đang ở một loại trạng thái mệt mỏi cùng khủng hoảng. Tà Ma Hổ Kình Vương mấy lần nổi giận, từng điên cuồng công kích nước biển, cố gắng bức bách địch nhân xuất hiện. Thực lực của nó cũng quả thật làm Đường Tam giật mình, nhưng kết quả chỉ là làm lãng phí thể lực một cách vô ích mà thôi.

Khi con Tà Ma Hổ Kình thứ tám chết dưới Gia Cát Thần Nỏ của Đường Tam, Tà Ma Hổ Kình Vương rốt cục chịu không nổi, ra lệnh rời đi. Nương theo mệnh lệnh của nó phát ra, cả tộc đàn nhanh chóng hướng về một phương bơi đi, phát động tốc độ cao nhất rời đi lãnh địa bao năm của chúng.

Đối với Tà Ma Hổ Kình mà nói, sinh tồn ở một phiến hải vực khác là không thành vấn đề, tiếp tục ở chỗ này chỉ biết nhìn tộc nhân từ từ chết thảm. Cho dù cao ngạo như Tà Ma Hổ Kình Vương, cũng không còn cách nào khác.

"Bọn chúng muốn chạy." Tiểu Bạch có chút hưng phấn nói với Đường Tam.

Đường Tam hừ lạnh một tiếng: "Chạy? Thể tích của Tà Ma Hổ Kình tuy lớn, nhưng tốc độ của chúng có thể so với Ma Hồn Đại Bạch Sa các ngươi sao?"

Tiểu Bạch ngạo nghễ nói: "Đương nhiên không thể. Ở trong hải dương, nói về tốc độ, không có bất cứ hải hồn thú nào có thể so với chúng ta. Trên phương diện năng lực công kích, có lẽ Tà Ma Hổ Kình mạnh hơn một ít, nhưng tốc độ chúng nó lại không nhanh bằng chúng ta. Nếu không, chúng nó chẳng phải là đã sớm diệt tộc của ta sao?"

Đường Tam lãnh đạm nói: "Đã như vầy, chúng ta khiến bọn chúng càng thêm khủng hoảng đi. Chúng ta đuổi theo."

Trước tiên là đánh lén, sau đó bắt đầu vừa đuổi theo vừa gây cho địch nhân càng thêm khủng hoảng, đó mới là binh pháp. Trước khi chính thức bắt đầu truy kích, Đường Tam trước hết bảo Tiểu Bạch trồi lên mặt nước, phóng ra một quả pháo hiệu màu xanh, đây là pháo hiệu ra hiệu truy kích. Hắn cùng với bọn Đái Mộc Bạch từng nói qua, pháo hiệu màu xanh biếc báo hiệu truy tung, màu đỏ báo hiệu cường công. Tiểu Bạch sau khi ở trong nước biển lưu lại hơi thở của mình, một lần nữa cùng Đường Tam ẩn vào bên trong Hãn Hải Hộ Thân tráo, đuổi theo đàn Tà Ma Hổ Kình ở phía trước.

Pháo hiệu phát ra quang mang chói mắt đàn Tà Ma Hổ Kình tự nhiên cũng thấy được. Bất quá, bọn chúng vốn sinh hoạt ở trong hải dương, sao có thể biết cái này tượng trưng cho cái gì chứ? Tà Ma Hổ Kình Vương vốn có thể xoay người dừng lại để tìm kiếm, nhưng hắn cùng tộc nhân của hắn đều bị Đường Tam lúc trước đánh lén khiến cho uể oải, không còn tâm lý mà để ý dị trạng này, nhanh chóng hướng về một phía gia tốc chạy đi.

Tiểu Bạch cũng không có thổi phồng. Ma Hồn Đại Bạch Sa tốc độ quả thật nhanh hơn đàn Tà Ma Hổ Kình, hơn nữa vật cưỡi của Đường Tam chính là Ma Hồn Đại Bạch Sa chi vương. Rất nhanh, bọn họ đã đuổi theo sát phía sau đàn Tà Ma Hổ Kình. Lúc này, Đường Tam công kích càng không cần phải kiêng nể gì. Có kinh nghiệm lúc trước, chỉ trong chốc lát đã có ba con Tà Ma Hổ Kình chết dưới tay hắn. Mặc dù chết là những con Tà Ma Hổ Kình ở phía sau, chúng nó không thể công kích được đồng bọn, nhưng mỗi một con Tà Ma Hổ Kình chết sẽ làm thực lực của cả đàn giảm dần, khiến những con Tà Ma Hổ Kình còn lại không thể không phóng thích tinh thần lực dò xét hoặc ở trong biển rộng phát động công kích.

Cứ như vậy, bọn chúng mặc dù chạy trốn, nhưng tổn thất lại càng lớn hơn nữa.

Tiểu Bạch chưa từng có cảm giác hưng phấn như hôm nay. Đuổi theo tộc đàn mà tộc đàn của nàng chưa bao giờ thắng, lại nhìn từng con từng con Tà Ma Hổ Kình cứ dần dần chết, nàng trong lòng thầm nghĩ, đây là cơ hội của Hải Thần đại nhân ban cho a. Thời cơ tốt như vậy tuyệt đối không dễ dàng mà có được, lần này phải tiêu diệt toàn bộ đàn Tà Ma Hổ Kình này.

Dần dần, nỏ tiễn trong tay Đường Tam càng ngày càng ít. Số lượng Tà Ma Hổ Kình chết dưới tay hắn cũng không ngừng gia tăng, gây ra tâm trạng khủng hoảng trước nay chưa từng có đối với tộc đàn hải hồn thú cường đại này.

"Lúc này, nên phát động tổng công kích rồi." Sau khi Đường Tam bắn ra cái nỏ tiễn thứ bốn mươi tám, cũng là cái cuối cùng, hắn rốt cuộc thu hồi bình ngọc chứa băng hỏa lưỡng nghi nhãn. Mặc dù, hắn chỉ có bốn mươi tám cái nỏ tiễn, nhưng cũng khiến cho hơn bảy mươi con Tà Ma Hổ Kình đi tong, chiếm gần một phần tư tộc đàn. Hơn nữa, Đường Tam lựa chọn mục tiêu toàn bộ là Tà Ma Hổ Kình trưởng thành.

Pháo hiệu màu đỏ được phóng lên cao.

Tín hiệu tổng công kích rốt cuộc phát ra. Tiểu Bạch mang theo Đường Tam đột nhiên xoay người lại, như tia chớp hướng phía sau lui lại.

Đàn Ma Hồn Đại Bạch sa vẫn theo sát ở phía xa, Đừng tưởng chúng nó không khống chế được khoảng cách, chúng có một ưu thế mà Tà Ma Hổ Kình không có, đó chính là trinh sát.

Bạch Trầm Hương hóa thân thành Tiêm Vĩ Vũ Yến thủy chung vẫn trên không trung. Bằng vào mục lực kinh người của nàng, lại luôn chú ý đến phương vị của Tà Ma Hổ Kình, không ngừng truyền tin tức trinh sát được cho đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa.

Mặc dù Đường Tam và Tiểu Bạch không có ở đây, nhưng Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp không người nào không phải người thông minh. Nghe Bạch Trầm Hương nói Tà Ma Hổ Kình số lượng không ngừng giảm bớt, bọn họ hiểu được Đường Tam đánh lén tuyệt đối là thành công. Pháo hiệu màu xanh biếc cũng không phải bảo bọn họ công kích, bởi vậy bọn họ chỉ huy đàn Ma Hồn Đại Bạch sa thủy chung theo sau một khoảng cách hơn mười dặm. Có Bạch Trầm Hương chỉ dẫn phương hướng, căn bản không sợ mất dấu.

Dọc theo đường đi, đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa không ngừng chứng kiến thi thể của từng con Tà Ma Hổ Kình trôi nổi trong nước biển, tinh thần vốn lúc đầu không cao đang từng bước tăng lên. Lúc này, pháo hiệu màu đỏ từ phương xa bắn lên, Đái Mộc Bạch lập tức ra lệnh, toàn diện công kích.

Rất nhanh, Tiểu Bạch mang theo Đường Tam cùng đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa tụ họp ở cùng một chỗ. Đường Tam một lần nữa đứng lên, lúc này vị trí hắn đứng là sống lưng Tiểu Bạch. Tốc độ của Ma Hồn Đại Bạch Sa toàn bộ thi triển, tựa như hai trăm đạo thủy tiễn đuổi theo đàn Tà Ma Hổ Kình ở phía trước.

Khi chúng nó đến gần trong phạm vi của đàn Tà Ma hổ Kình mười dặm, Tà Ma Hổ Kình Vương cũng rốt cuộc phát hiện tình trạng phía sau. Tinh thần dò xét của nó phát ra, vừa lúc gặp phải Tiểu Bạch bộc phát ra tinh thần ba động, hai loại gặp nhau nhất thời làm Tà Ma Hổ Kình Vương đang đè nén cơn giận dữ hơn nửa ngày rốt cục bộc phát. Nó ngang nhiên quay đầu, mang theo tộc nhân của mình quay đầu lại đối chiến.

"Rống --"

Một cỗ thủy tiễn từ sau lưng Tà Ma Hổ Kình phun ra. Giữa tiếng rống giận, là một thanh âm khàn khàn mang theo lửa giận ngút trời vang lên: "Là ngươi giết chết tộc nhân của ta?"

Tiểu Bạch ngạo nghễ nói: "Không sai, chính là chúng ta. Tà Hổ, còn nhớ rõ năm đó khi ngươi giết chết đệ đệ của ta, ta từng nói gì chứ? Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi nợ máu phải trả bằng máu. Các ngươi là những tên khốn kiếp bôi nhọ hải dương, chúng ta đại biểu Hải Thần đại nhân hủy diệt các ngươi."

"Hải thần? Mấy vạn năm trước hắn cũng đã không còn thấy, muốn cùng ta chống đỡ, các ngươi thật sự không tự lượng sức mình. Năm đó đệ đệ của ngươi chết như thế nào, hôm nay ta sẽ đồng dạng dùng trên người ngươi."

Nhắc tới đệ đệ của mình, hai mắt Tiểu Bạch nhất thời trở nên đỏ bừng, liền rít gào một tiếng, mang theo tộc nhân của mình vọt tới.

Khi Tiểu Bạch lao tới trước, Đường Tam cũng đồng thời điểm nhẹ chân nhảy vào giữa không trung, ánh mắt tỉnh táo nhìn toàn cảnh, hướng đồng bọn, nói: "Trước tiên là hoàn thành nhiệm vụ của các ngươi. Vinh Vinh, ngươi tăng phúc cho Tiểu Bạch."

Oanh – Hai đại bá chủ của hải dương va chạm vào nhau, đây gọi là cừu nhân gặp nhau sẽ trở nên điên cuồng. Ma Hồn Đại Bạch Sa bị Tà Ma Hổ Kình ức hiếp không biết bao nhiêu năm, lúc này hoàn toàn bộc phát ra một trăm hai mươi phần trăm lực chiến đấu. Trái lại, đàn Tà Ma Hổ Kình mặc dù bộc phát ra lực chiến đấu cực mạnh, nhưng tiêu hao cả về thực lực lẫn tinh thần đã làm chúng uể oải, căn bản khó có khả năng phát ra thực lực chân chính. Cứ như vậy, khi song phương va chạm nhất thời đã làm nhiễm hồng cả một phiến hải vực.

Cuộc chiến giữa các chủng tộc là không bao giờ ngừng. Giống như Ma Hồn Đại Bạch Sa, đàn Tà Ma Hổ kình cũng vẫn luôn hy vọng tìm được cơ hội tiêu diệt đàn hải hồn thú uy hiếp đến địa vị của chúng.

"Tu… la…. địa…. ngục." Hơi thở lạnh như băng bộc phát ở không trung, một vòng quang mang màu trắng lấy thân thể Đường Tam làm trung tâm chợt phát ra. Trong phút chốc, cả người hắn đã hoàn toàn biến thành màu vàng lam. Lưỡng hoàng, nhất tử, lưỡng hắc, lưỡng hồng bảy cái hồn hoàn đồng thời lóe sáng, đệ thất hồn kĩ Lam Ngân Chân Thân đã phóng thích. Đồng thời phóng thích còn có Sát Thần lĩnh vực Tu La Địa Ngục.

Thế giới vốn đang tràn ngập huyết sắc nhất thời bị một cỗ khí thế vô hình lạnh như băng cùng sợ hãi bao phủ, cảnh tượng máu chảy thành sông cùng thi thể chất đống hiện lên trong đầu mỗi sinh vật. Nhưng bất đồng chính là, đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa cảm giác được chính là sát khí toàn thân tăng lên vô hạn, toàn thân đều tràn ngập chiến ý cùng sự điên cuồng. Mà bên kia, Tà Ma Hổ Kình vốn vẫn đang trong trạng thái khủng hoảng, chợt bị Tu La Địa Ngục bao phủ, chiến ý nhất thời hạ thấp trên phạm vi lớn, vốn thân thể đang mệt mỏi càng không cách nào phát huy ra thực lực, bị đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa liên tiếp công kích khiến phải lui về phía sau. Tinh thần của chúng ở trong lĩnh vực Tu La Địa Ngục duy trì liên tục khiến càng thêm suy yếu, mỗi lần cùng đối thủ va chạm lòng can đảm tựa hồ sẽ giảm đi vài phần.

Nếu như nói, Lam Ngân lĩnh vực Sâm La Vạn Tượng có thể làm cho Đường Tam duy trì năng lực chiến đấu gần như vô hạn. Vậy, Sát Thần lĩnh vực Tu La Địa Ngục chính là lĩnh vực tốt nhất làm suy yếu địch nhân. Sát thần lĩnh vực làm suy yếu cũng không phải hồn lực, mà là tinh thần lực của đối thủ. Một người có ý chí không kiên định hoặc thực lực yếu kém một khi bị lĩnh vực này bao phủ, lập tức sẽ bị hù dọa vỡ mật mà trở nên điên cuồng. Hơn nữa lĩnh vực duy trì liên tục, hiệu quả sẽ không ngừng sinh ra tác dụng suy yếu, dù cho tâm của đối thủ cực kỳ kiên định cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Trái lại, Ma Hồn Đại Bạch Sa dưới sự tăng phúc của Tu La Địa Ngục, liền cảm giác chính mình như Tu La Sát Thần, tốc độ công kích, lực công kích cùng với ý chí chiến đấu đều không ngừng đề thăng. Bên tăng bên giảm. Đàn Tà Ma Hổ Kình vốn thân thể đang cực kỳ mệt mỏi, cũng dần dần ngăn cản không được, càng ngày càng có nhiều con Tà Ma Hổ Kình bị xé nát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Vũ Quang Nguyễn
07 Tháng sáu, 2020 07:49
.m... kmmkkl...... nm.. v v . c cc u.m ..m
Nam Trần AG
11 Tháng năm, 2020 12:42
coi lại lần 2 r. xem mấy chương tình cảm vẫn ớn ớn. . .
Nguyễn Hoàng Phúc
27 Tháng tư, 2020 12:30
Hay
Hieu Le
31 Tháng ba, 2020 15:43
giống mình, sau 1 thời gian say mê thì cũng đỡ đỡ rồi vì về sau cảm giác không có sự chau chuốt.
Hieu Le
29 Tháng một, 2020 18:46
rất muốn biết Đường Tam cứu Tiểu Vũ như nào
Sơn Ca
23 Tháng một, 2020 00:08
Tiêu điểm nhân vật: Nhu Cốt Đấu La • Tiểu Vũ https://vidian.me/chi-tiet/nhu-cot-dau-la-tieu-vu
Tô Bảo Thiên Quân
17 Tháng mười hai, 2019 16:29
Đúng ra là nhân vặt chính, mà đọc này cảm giác như nhân vật phụ :v
Tô Bảo Thiên Quân
17 Tháng mười hai, 2019 06:40
Này đọc manghua hay hơn đọc tiểu thuyết. Trong manghua, ấn tượng về mấy nhân vật phụ mạnh hơn nhiều.
Hieu Le
28 Tháng mười một, 2019 01:33
..
Sơn Ca
09 Tháng mười một, 2019 22:05
Thông tin toàn bộ về: Đường gia tam thiếu https://vidian.me/chi-tiet/duong-gia-tam-thieu
Tất Vỹ Thành
09 Tháng mười một, 2019 13:05
Rùi còn hay hết
Hieu Le
08 Tháng mười một, 2019 11:18
đọc xong hok thấy tác dụng 100 vạn năm hồn thú ở đâu lun, thành thần mọe nó rùi méo thấy dùng
Tong Cong Linh
29 Tháng mười, 2019 13:58
Bị thiếu hơi nhiều
linhmin97
14 Tháng mười, 2019 01:14
Dịch sai chính tả hài. Dấu má sai lung tung.
Tống Linh
27 Tháng chín, 2019 14:09
Đồng chí dịch mà hok biết hồn hoàn đỏ ở cái chuỳ từ đâu ra. :))
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:09
Hãy đọc tiếp để thấy Đường Tam cứu Tiểu Vũ thế nào? Đôi khi bạn phải chảy nước mắt cảm động.
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:07
Nhận xét của bạn cũng làm mình muốn ngưng đọc giữa chừng. Nhưng mình vẫn đọc tiếp. Và thấy nhận xét của bạn không hoàn toàn đúng. Truyện vẫn cuốn hút từ cấp 70 trở lên.
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:07
Nhận xét của bạn cũng làm mình muốn ngưng đọc giữa chừng. Nhưng mình vẫn đọc tiếp. Và thấy nhận xét của bạn không hoàn toàn đúng. Truyện vẫn cuốn hút từ cấp 70 trở lên.
Ròi Cũng Kết Thúc
30 Tháng năm, 2019 10:14
mình chưa coi tới chương bạn tả nhưng 1 chương bên này bằng 3 chương toàn chức pháp sư ,mình đang dồn chương bên toàn chức pháp sư
Chu Trường Giang
26 Tháng năm, 2019 08:21
mở đầu thì hay, tạo dựng dc 1 thế giới đấu la rất có logic và nhiều chi tiết tiềm ẩn để khai thác. ai dè tới cấp 70 trở đi mọi thứ cứ như cố tình viết cho kết thúc sớm. và toàn nhờ ăn may chứ chả có tu luyện gì mấy. mọi thứ kết thúc vậy quá uổng. còn đầy nhân vật ko khai thác, đọc truyện xong cảm giác thế giới đấu la đó quá hẹp. nếu các bạn có thể tiêu thụ dc truyện này và thích thì hãy ghé qua truyện Toàn chức pháp sư của tác giả Loạn. sẽ ko phụ lòng kì vọng, truyện còn chưa ra hết. 1 thế giới cảm nhận dc sự bao la
Hieu Le
11 Tháng tư, 2019 15:13
ooô
Lâm Quốc Đăng
14 Tháng một, 2019 14:03
ko phải nhảy chương đâu . up ko hết chương đó . có vài chương toàn up 1/2 hay 1/3 thôi . đọc trên web thì đầy đủ
phat hoa
26 Tháng mười hai, 2018 21:20
Hay lắm các bác ạ
Anh Thuận
10 Tháng mười một, 2018 16:10
Dịch thế đéo nào đọc toàn đoạn hay thì thiếu chương
d3nh4tki3m
23 Tháng năm, 2018 16:28
Thiếu chương nhiều quá bạn ơi. Toàn đoạn gay cấn thì bị nhảy chương ko à.
BÌNH LUẬN FACEBOOK