Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Lạp đồng thời nhìn nhau, hai người đều nhìn được trong mắt đối phương sự kiên quyết. Bọn họ cũng không có nói cho mọi người xung quanh Đường Tam lúc này, kỳ thật, đối với việc hồi sinh Đường Tam, bọn họ thậm chí ngay cả nửa phần nắm chắc cũng không có.

Lúc trước, khi bọn họ nắm tay lại với nhau, xuất hiện quang mang kỳ dị chiếu rọi, đúng vậy, trong lòng bọn họ nhất thời vang lên một tia ý niệm. Bọn họ cũng không có nói dối. Hồn kỹ thứ hai của hồn hoàn thứ chín mười vạn năm, chính là Vũ Hồn dung hợp kỹ, Thần Quang Phục Sinh.

Vũ hồn dung hợp kỹ Thần Quang Phục Sinh: Điều kiện hồi sinh, trong vòng một canh giờ, thân thể chưa bị tàn phá. Sau khi hồi sinh, thực lực khôi phục năm mươi phần trăm. Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh đồng thời mất đi hồn lực một tháng.

Không cần phải nói, đây là một hồn kỹ cường đại, thậm chí còn là cái Phụ trợ hệ hồn kỹ phục sinh cường đại nhất từ trước đến nay. Thử hỏi, từ vị đệ nhất Thực Vật hệ Phong Hào Đấu La và vị Đệ nhất thiên hạ Phụ trợ hệ Phong Hào Đấu La sử dụng ra Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ, như thế nào có thể yếu kém đây?

Nhưng mà, cần phải nói rõ, đối tượng của Thần Quang Phục Sinh này chỉ là con người bình thường thôi. Nhưng mà, lúc này Trữ Vinh Vinh cùng với Áo Tư Lạp muốn cứu sống, lại là một vị thần, Hải Thần Đường Tam.

Bọn họ đương nhiên biết, hồi sinh một người cùng với hồi sinh một vị thần là hoàn toàn khác nhau. Chưa nói đến chuyện Thần Quang Phục Sinh có tác dụng gì với Đường Tam hay không, cho dù thật sự có tác dụng, trả giá của việc hồi sinh một người bình thường và hồi sinh một vị thần cũng không thể nào giống nhau.

Mấy vấn đề này nếu đổi lại là một người nào khác chắc chắn sẽ do dự, nhưng tới thời khắc này, cũng đã không còn thời gian để Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh suy nghĩ nhiều hơn. Tại thời khắc lúc nãy, nếu bọn họ không la lên, lúc này tất cả mọi người ở đây đều biến thành thi thể cả rồi. Đây chính là hi vọng cuối cùng, ngay khi Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh hô hoán lên trước mặt mọi người, trong lòng bọn họ cũng đã hạ quyết tâm.

Hồi sinh một người, hồn lực mất đi trong vòng một tháng, như vậy, hồi sinh thần thì thế nào? Cho dù là mất đi hồn lực cả đời, bọn họ cũng cam tâm tình nguyện, thậm chí là trả giá cả sinh mạng của bọn họ cũng được nữa.

Cái này cũng không chỉ bởi vì tình cảm của bọn họ đối với Đường Tam mà thôi, mà còn là tia hi vọng cuối cùng. Nếu như Thiên Đấu Đế Quốc thật sự đầu hàng, chẳng lẽ bọn họ còn có thể sống được hay sao? Không có biện pháp gì thì thôi, nay đã có được một tia hi vọng ngay trước mắt, bọn họ như thế nào lại có thể bỏ qua đây.

Nhìn thi thể không còn chút sinh cơ của Đường Tam, Trữ Vinh Vinh trong lòng yên lặng nói:

-Tam ca, từ trước đến giờ ngươi luôn là tấm chắn che mưa tránh gió cho chúng ta, trả giá cho chúng ta rất nhiều. Có thể nói, Vinh Vinh có được thành tựu như hôm nay, hoàn toàn đều là do ngươi ban tặng. Hôm nay, để cho ta và Tiểu Áo đem phần nhân tình này trả lại cho ngươi đi. Cùng lắm thì, chúng ta cùng nhau làm bạn trên đường đi đến suối vàng đi!

Áo Tư Lạp thở sâu một hơi:

-Tiểu Vũ, ngươi tránh ra một bên đi!

Tiểu Vũ ngẩng đầu, trong mắt nàng lúc này đã không còn chút nào ánh mắt tuyệt vọng nữa, hiện tại tràn ngập trong mắt nàng chỉ có sự hi vọng mà thôi. Nhìn mắt nàng, Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Lạp đều không nhịn được rùng mình một trận, không có gì nghi ngờ, nếu Đường Tam mà không sống lại, Tiểu Vũ nhất định sẽ theo hắn luôn. Sinh mệnh hai người bọn họ, sớm đã hòa hợp thành một thể rồi.

- Trông cậy hết vào các ngươi!

Tiểu Vũ cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên miệng Đường Tam, lúc nàng đặt thi thể của Đường Tam xuống đất, toàn thân cũng đã ngừng run rẩy. Trong cơ thể tựa hồ như có một luồng năng lượng đặc biệt, không ngừng ba động kịch liệt, như muốn đột phá thân thể của Tiểu Vũ mà ra. Nhất là tại một khắc nàng hôn lên môi Đường Tam kia, Tiểu Vũ chỉ cảm thấy như thân thể mình đã là một mảnh lạnh như băng, da dẻ toàn thân tựa hồ như toát ra một tia ửng hồng.

Tràn ngập tha thiết nhìn Đường Tam, thật cẩn thận đặt thi thể hắn xuống mặt đất. Lúc này ánh mắt mọi người đều đã chú ý trên người Đường Tam, cũng không ai để ý đến sự biến hóa của Tiểu Vũ.

Đứng thẳng lên, Tiểu Vũ chậm rãi lui sang bên cạnh, lúc này hai nắm tay nàng đã hoàn toàn nắm chặt lại. Cỗ năng lượng lạnh như băng trong cơ thể lúc này tựa hồ như ngày càng thêm mãnh liệt hơn. Hiện tại điều duy nhất mà nàng có thể nghĩ đến, chính là tẩu hoả nhập ma. Lúc trước khi Bỉ Bỉ Đông bóp nát trái tim của Đường Tam, trái tim nàng cũng trong khoảnh khắc ấy giống như là bị bóp nát vậy, cả người lâm vào một trạng thái không cách nào hình dung được. Cũng bắt đầu từ lúc đó trở đi, luồng khí lưu lạnh như băng này mới dần dần xuất hiện, hơn nữa càng ngày càng trở nên mãnh liệt hơn.

Tiểu Vũ cũng không có phát ra âm thanh gì, nàng thậm chí còn không tự suy nghĩ về chuyện gì đang phát sinh với mình nữa. Trong mắt nàng, cũng chỉ có Đường Tam mà thôi. Mạnh mẽ cắn chặt răng, hai bàn tay nắm chặt lại, ánh mắt hoàn toàn ngưng tụ lên người của Đường Tam.

Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh cơ hồ là cùng lúc ngẩng đầu nhìn nhau, từ ánh mắt của đối phương, bọn họ đều thấy được đáp án giống nhau. Đáp án dứt khoát, kiên quyết. Bất luận trả giá thế nào, bất luận khó khăn cỡ nào, cho dù là dùng cả sinh mạng của bọn họ chỉ để đổi lấy một tia hi vọng mong manh, bọn họ cũng quyết không từ bỏ.

Di động một chút, bọn họ đồng thời đi đến hai bên thi thể Đường Tam. Đồng thời nâng hai tay lên, mười ngón tay nắm chặt lẫn nhau, cánh tay hai người bọn họ, giống như là làm thành hai cái cầu nối song song trên người Đường Tam.

Hồn lực ba động mãnh liệt trong nháy mắt dâng lên, từng cái hồn hoàn nối tiếp nhau xuất hiện từ dưới chân bọn họ mà dâng lên, xoay tròn xung quanh thân thể. Ngay khi cái hồn hoàn màu đỏ cuối cùng xuất hiện, tim mọi người xung quanh cũng đã nhảy lên đến cổ họng.

Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh tuy rằng đã khẳng định, nhưng mà chuyện hồi sinh lại người đã chết, bọn họ ai cũng chưa từng chứng kiến. Hồi sinh một người đối với bọn họ mà nói cũng là chuyện lần đầu nghe thấy, huống chi là hồi sinh một vị thần. Lúc trước Tiểu Vũ có thể hồi sinh, là do thân thể nàng cũng không có tổn thương gì, hơn nữa linh hồn lại ẩn chứa trong hồn hoàn và hồn cốt của Đường Tam. Thông qua hồn hoàn, hồn cốt một lần nữa trở về thân thể, lại thêm Thiên tài địa bảo thần dược làm vật dẫn, mới có thể phục sinh lại Tiểu Vũ, nhưng theo ý nghĩa nào đó mà nói, đó cũng không phải là hồi sinh chân chính.

Mà lúc này đây, vết thương khủng bố như vậy trên ngực Đường Tam, mọi người lại chứng kiến rõ ràng như vậy, hơn nữa lồng ngực của Đường Tam cũng không còn trái tim. Từ khi thần hồn của hắn và của Bỉ Bỉ Đông va chạm với nhau xong, cũng chưa có tỉnh lại, rất có thể là thần hồn đã bị phá mất. Dưới tình huống như vậy, hắn có bao nhiêu phần trăm cơ hội sống lại, không ai có thể nói rõ được, đối với mọi người mà nói, đây là chuyện không thể tin nổi. Nhưng mà trong lòng bọn họ cũng không thể không đem những lời nói của Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Lạp làm một tia hi vọng cuối cùng được. Bọn họ lại càng không nguyện ý tin rằng Đường Tam thật sự đã chết rồi.

Áo Tư Tạp nhìn về phía Trữ Vinh Vinh, trầm giọng nói:

- Bắt đầu đi!

Trữ Vinh Vinh gật gật đầu, ánh mắt hai người đồng thời lóe sáng lên. Hai tay Áo Tư Lạp đã hoàn toàn biến thành màu trắng, mà trên hai tay Trữ Vinh Vinh đã tràn ngập quang mang cửu sắc. Mọi người đền nhìn thấy rõ ràng, tám hồn hoàn còn lại trên người Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh đều trở nên ảm đạm cả, thậm chí còn là biến mất không thấy đâu, chỉ có cái hồn hoàn thứ chín chợt sáng lên mãnh liệt, nở rộ ra quang mang chói mắt, hai vòng quang hoàn màu đỏ nhanh chóng bay ra, bao phủ toàn bộ thân thể hai người lại. Ngay khi hai vòng quang hoàn màu đỏ dung hợp lại làm một, màu trắng trên tay Áo Tư Lạp đã biến thành màu hồng nhạt, mà cửu sắc quang mang trên tay của Trữ Vinh Vinh ngược lại đã biến thành màu trắng. Hai luồng quang mang trắng, hồng giao nhau cùng phát ra lóng lánh, quang mang mênh mông đột nhiên bùng nổ. Nhất thời, toàn bộ bên trong nghị sự đại sảnh, đều tràn ngập hơi thở năng lượng vô cùng kỳ dị.

Luồng hơi thở năng lượng này gây cho người ta cảm giác cũng không phải là chiến ý, cũng không có lực áp bách cường đại. Nhưng vẫn làm cho người ta cảm nhận được trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ đến mức nào.

Luồng hào quang này phát ra quang mang trong phạm vi mười thước hơn, nhưng trong nháy mắt đã thu liễm lại trong vòng khoảng cách ba thước. Hào quang vàng kim phát ra, hoàn toàn bao phủ thân thể Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Lạp cùng với Đường Tam vào bên trong. Một khắc trước năng lượng kịch liệt ba động khắp đại sảnh, nhưng bây giờ, chợt hoàn toàn thu liễm lại trong vòng bao phủ của vòng hào quang màu vàng kim kia, cảm giác giống như là toàn bộ tiêu biến vào hư không vậy. Nhưng mà, tình cảnh phía bên trong màn hào quang cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.

Đại Sư nhíu mày, thì thào lẩm bẩm:

- Cái này là do bọn Tiểu Áo cố tình phóng thích ra năng lượng, ngăn cản hơi thở kỹ năng của bọn họ phóng thích ra bên ngoài. Bọn nhỏ này thật sự đã trưởng thành rồi. Trước tình cảnh như thế này, còn có thể bảo trì sự tỉnh táo!

Mọi người vây quanh màn hào quang màu vàng kia nhìn vào bên trong. Bọn họ cảm giác được, màn hào quang màu vàng kia chỉ có thể ngăn cách được năng lượng mà thôi, chứ không ngăn cách được các vật thể bình thường. Tất cả mọi người tập trung tinh thần, chú ý kỹ những biến hóa bên trong màn hào quang kia. Đồng thời, Đường Hạo, Độc Đấu La, Hoàng Kim Thiết Tam Giác, Tiểu Vũ bọn họ đều đã đề cao tinh thần, tùy thời chuẩn bị ứng chiến, ngăn cản Bỉ Bỉ Đông có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

Bên trong màn hào quang màu vàng kim kia, cảm giác giống như là một thế giới kì dị vậy. Hoàn toàn bị bao vây trong màn hồng quang, thi thể Đường Tam nằm trên mặt đất cũng không có gì biến hóa, nhưng thân thể Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Lạp lại xuất hiện biến hóa kỳ dị.

Phía sau lưng mỗi người đều xuất hiện ra một quang ảnh hư ảo. Sau lưng Áo Tư Lạp xuất hiện một thân ảnh màu vàng, dáng người thon dài, mặc một bộ trường bào màu vàng kia, đầu đội một mũ miện, xung quanh thân thể bao trùm một tầng năng lượng nhu hòa màu vàng nhạt. Mà sau lưng Trữ Vinh Vinh, lại là một thân ảnh mặc một bộ váy màu cửu sắc, xung quanh thân thể còn có vô số dải lụa chín màu, hiển nhiên là một thân ảnh nữ tính.

Sau khi hai cái hư ảnh này xuất hiện, hai cái hồn hoàn đang tản ra hồng quang bỗng nhiên biến mất. Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh vẫn bảo trì tư thế nắm chặt tay nhau, đồng thời nhắm hai mắt lại. Thân thể hai người được luồng quang mang phát ra từ hư ảnh sau lưng hoàn toàn bao phủ.

Hư ảnh sau lưng hai người từ từ bắt đầu dung hợp với bản thể hai người bọn họ. Hư ảnh càng ngày càng trở nên chân thật hơn, mà bản thể Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh lại từ từ biến mất trong màn hào quang kia. Giống như đã hoàn toàn dung hợp với hư ảnh vậy.

- Đại Sư, đây là chuyện gì vậy?

Đường Hại nhịn không được hỏi Đại Sư.

Đại Sư lắc lắc đầu, nói:

- Ta cũng không biết! Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ cấp bậc này vốn rất hiếm thấy, huống chi là Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ do kỹ năng dung hợp sinh ra. Chúng ta phải vững lòng tin, bọn họ nhất định có thể sáng tạo ra kỳ tích. Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện cho Tiểu Tam. Tiểu Tam sẽ không chết, nhất định không!

Đường Hạo gật mạnh đầu, hắn cũng nhắm mắt lại, trong lòng lặng yên cầu nguyện.

Hư ảnh và bản thế dung hợp nhau xong, xuất hiện bên trong màn hào quang màu vàng kia, là một nam nhân mặc một bộ trường bào màu vàng, đầu đội mũ miện cao cùng với một nữ nhân tuyệt sắc mặc một bộ váy dài màu cửu sắc. Kỳ dị chính là, thân hình bọn họ tuy rằng xuất hiện biến hóa, trang phục cùng với vóc dáng đồng thời biến đổi, nhưng mà khuôn mặt của bọn họ lại vẫn là Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh. Thời khắc này, trên người bọn họ phát ra quang mang thần thánh không gì xâm phạm, bao phủ xung quanh thân thể họ, phát sáng chói lọi. Tuy rằng năng lượng ba động bị luồng hào quang kia ngăn cách, nhưng mà, một vài vị Phong Hào Đấu La bên ngoài vẫn có thể cảm nhận được hơi thở thần thánh kia lại vô cùng khổng lồ. Bọn họ thậm chí cảm giác được, nếu luồng hơi thở này tuôn trào ra khỏi màn hào quang vàng kim kia, bọn họ tuyệt đối không thể chống lại.

Bốn bàn tay nắm chặt vào nhau chậm rãi thu hồi, Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh đều thu hồi tay mình đặt lên trước lồng ngực, làm ra động tác xoay tay một cái. Từ hai bàn tay đã biến thành màu vàng của Áo Tư Lạp phát ra một quang cầu màu phấn hồng, chầm chậm bay lên, mà khi quang cầu này xuất hiện, màu vàng trên người Áo Tư Lạp cũng dần dần nhạt đi.

Tình huống của Trữ Vinh Vinh cũng tương tự như của Áo Tư Lạp, chỉ khác một chút là quang cầu trên tay nàng có màu cửu sắc mà thôi. Hai cái quang cầu này bay ra đến trước mặt bọn họ, quang mang của chúng giao hòa với nhau, phóng thích ra năng lượng dao động nhu hòa nhưng vô cùng mãnh liệt.

Trong số những người ở đây, Tiểu Vũ là người tiếp xúc với thần lực nhiều nhất, cũng chỉ có mình Tiểu Vũ mới biết rõ ràng những tình huống phát sinh với Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh sau khi bọn họ hoàn thành việc hấp thu cái hồn hoàn cuối cùng. Tiểu Vũ đã hoàn toàn quên đi sự thống khổ trên thân thể của mình, ở trên hai tay nàng, ma văn màu đỏ không ngừng ẩn hiện, nhưng nàng lại cố gắng dùng ý chí mạnh mẽ áp chế luồng năng lượng lạnh như băng kia vào trong thân thể, không để cho mình toát ra vẻ gì thống khổ hai một tia thanh âm nào.

Đây là Thực Thần cùng với Cửu Sắc Thần Nữ hay sao? Ca có hi vọng rồi. Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ của Tiểu Áo và Vinh Vinh, tựa hồ như kêu gọi hai vị đại thần giáng lâm, mượn dùng sức mạnh của bọn họ, khó trách bọn họ nói rằng kỹ năng này có thể trợ giúp ca sống lại. Nếu là Thần chân chính hạ phàm, như vậy thực sự là có thể. Dựa theo thuộc tính mà nói, hai vị Đại Thần này hẳn cũng là Phụ Trợ hệ. Hai vị Thần Phụ Trợ Hệ trợ giúp ca sống lại, nhất định có cơ hội, nhất định có cơ hội. Ca, ngươi nhất định phải sống lại!

Trong lòng Tiểu Vũ điên cuồng hò hét, lòng tín niệm cầu nguyện của nàng làm cho tinh, khí, thần của nàng đều được bao phủ trong một trạng thái kỳ dị. Mà ngay trong trạng thái này, ma văn màu đỏ vốn đã hiện rõ trên làn da nàng, thế nhưng cũng bị mạnh mẽ ngăn chặn lại. Ngay cả luồng năng lượng lạnh như băng kia cũng dưới sự áp bách của tín niệm mãnh liệt của nàng dần dần biến mất trong kinh mạch, làm cho Tiểu Vũ tạm thời thoát khỏi thống khổ. Nhưng mà, đối với nàng mà nói, chuyện này tuyệt không quan trọng bằng việc Đường Tam có thể sống lại, chuyện đó căn bản là không có ý nghĩa gì với nàng.

Thực Thần cùng với Cửu Sắc Thần Nữ chậm rãi đưa tay ra, khỏa năng lượng trên tay bọn họ dần dần trở nên rõ ràng hơn, từng đạo điện quang màu sắc rực rỡ không ngừng ba động kịch liệt trên bề mặt hai quả cầu, chúng nó tựa hồ như muốn bài xích lẫn nhau vậy. Trên mặt Thực Thần cùng với Cửu Sắc Thần Nữ toát ra vẻ thống khổ, nhưng hai tay bọn họ vẫn như trước từ từ đẩy về phía đối phương.

Mắt thấy hai quả cầu năng lượng kia càng ngày càng gần hơn, điện quang kích động trên bề mặt chúng cũng càng ngày càng dày đặc hơn, năng lượng ba động kịch liệt thậm chí làm cho màn hào quang màu vàng kim bên ngoài có chút lung lay muốn đổ, chớp tắt liên tục.

Đường Hạo nắm chặt hai tay lại, cũng giống như mọi người ở đây, trong lòng bọn họ điên cuồng gào thét, nhất định phải thành công.

Rốt cuộc hai quả cầu năng lượng kia cũng đã tiến tới trên thân thể Đường Tam, chính xác mà nói, chính là đối diện chỗ vết thương trống rỗng, nơi trái tim của Đường Tam.

Nhất thời quang mang mãnh liệt chợt bạo phát trên tay của Thực Thần cùng với Cửu Sắc Thần Nữ. Đó là một vầng quang mang màu trắng chói lòa, mãnh liệt. Luồng bạch quang phát ra, chiếu rọi lên thân thể hai vị thần, làm cho thân thể họ trở nên trong suốt, hư ảo. Một cột sáng bạch sắc phát ra, ầm ầm đánh xuống, oanh kích thật mạnh lên trên miệng vết thương lớn trên ngực Đường Tam.

Thân thể của Đường Tam, dưới sự chiếu rọi của luồng bạch quang kia trở nên kịch liệt run rẩy, mỗi bộ phận thân thể đều kịch liệt co rút lại. Từng đạo điện quang theo luồng bạch quang kia phóng xuống, văng ra tứ tán, lan tràn đến mỗi bộ phận thân thể của Đường Tam. Năng lượng khổng lồ không gì sáng kịp ngưng kết lại trong không khí, trên miệng vết thương trước ngực Đường Tam ẩn hiện kim quang nhàn nhạt. Kinh mạch vốn đã khô cứng lại giống như là được khai thông vậy, máu tươi màu kim sắc không ngừng tuôn ra.

Đám máu tươi kia sau khi tuôn khỏi cơ thể, trong nháy mắt đã bị luồng bạch quang thôn phệ hết, lúc này cũng không ai có thể thấy được miệng vết thương của Đường Tam nữa. Cả người Đường Tam đã lan tràn một tầng quang mang màu trắng kỳ dị.

Thực Thần và Thần Nữ đều cau mày, hay tay bọn họ hoàn toàn đã bị luồng bạch quang kia bao phủ, nhưng có thể thấy được rõ ràng, phía bên Thực Thần, từng vòng từng vòng hào quang màu vàng không ngừng từ hai chân hắn dâng lên, nhưng tụ trên người, sau đó chuyển đến hai bàn tay của hắn. Mà bên phía Cửu Sắc Thần Nữ, lại là vầng hào quang cửu sắc, cũng đồng dạng không ngừng phát ra năng lượng bổ sung.

Không cần phải nói, luồng bạch sắc quang mang này chính là thứ mà trước đây Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh đã nói, Thần Quang Phục Sinh, cũng là hi vọng cuối cùng của Đường Tam. Luồng Thần Quang Phục Sinh này duy trì càng lâu, cơ hội sống lại của Đường Tam tự nhiên cũng sẽ lớn hơn.

Quả nhiên, dưới sự chiếu rọi của luồng bạch quang, vết thương trước ngực Đường Tam bắt đầu không ngừng co rút lại. Vết thương đầu tiên lành lại cũng không phải là vết thương trí mệnh tại trái tim, mà là vết thương chỗ bị La Sát Ma Liêm đâm thủng. Miệng vết thương kia kịch liệt vặn vẹo một chút, một tia khí lưu màu tím đen từ trong đó dần dần bị tróc ra. Ngay khi luồng khí màu tím đen đó tiếp xúc với luồng bạch quang bên ngoài, mọi người đứng xung quanh mơ hồ nghe được một tiếng thét chói tay thê lương vang lên, đang từng chút, từng chút một dần dần biến mất.

Cũng cùng lúc đó, luồng năng lượng lạnh như băng lúc trước đã biến mất trong cơ thể Tiểu Vũ động nhiên không có gì báo trước trong nháy mắt dâng lên, cho dù là ý chí của Tiểu Vũ vô cùng mạnh mẽ, cũng bị sự thống khổ kịch liệt bất thình lình dâng lên, suýt chút nữa đã ngất xỉu. Tâm thần của nàng luôn luôn đề cao, phòng ngừa nguy cơ bên ngoài có thể phát sinh bất cứ lúc nào. Bất thình lình hơi thở sát khí mãnh liệt, tràn ngập hàn ý cực hạn nhất thời từ trong lòng nàng dâng trào ra. Vì không để cho mình vì đau quá mà phát ra âm thanh, Tiểu Vũ rất nhanh lui về sau một bước, nâng cánh tay phải lên, há miệng cắn chặt vào tay mình, thân thể cả người kịch liệt co rút lại. Chính là, nàng như thế nào cũng không có làm cho thanh âm của mình phát ra, nàng tuyệt không cho phép bởi vì nàng mà làm quấy rầy quá trình hồi sinh của Đường Tam.

Cùng với luồng năng lượng lạnh như băng kia mạnh mẽ dâng trào, một luồng hồng quang nhàn nhạt, bất luận là Tiểu Vũ hay tất cả mọi người ở đây, cũng chưa từng gặp qua, lặng lẽ từ dưới chân Tiểu Vũ lan tràn ra, dung nhập đến toàn bộ mọi nơi trong sảnh nghị sự của Nguyên soái phủ.

Dần dần, những nơi bị luồng hồng quang bao phủ, đều thừa nhận một luồng năng lượng khủng bố lạnh như băng đánh sâu vào, nhưng mà, bên ngoài sảnh nghị sự, lại phát sinh biến hóa.

Lúc này, tất cả trăm vạn hùng binh của Thiên Đấu Đế Quốc, đều đã hướng về phía đại sảnh nghị sự của phủ nguyên soái mà lặng yên cầu nguyện. Đột nhiên bọn họ chứng kiến được, từ trong phủ nguyên soái đã dâng lên một luồng hồng quang, luồng hồng quang này cũng không tính là thập phần mãnh liệt, nhưng đã hoàn toàn bao phủ đại sảnh nghị sự của phủ nguyên soái ở bên trong.

-Các ngươi xem đó là cái gì vậy?

Một gã binh lính kinh hô lên.

- Còn phải hỏi sao? Nhất định là điềm báo Hải Thần đại nhân sống lại. Mau vì Hải Thần đại nhân mà cầu nguyện đi. Hải Thần đại nhân đã hi sinh vì đế quốc nhiều như vậy, chúng ta nhất định phải toàn tâm toàn ý cầu nguyện cho ngài. Cái này cũng chính là cho chúng ta cùng với thân nhân chúng ta nữa đó.

Ngay lúc luồng hồng quang này bao phủ toàn bộ nghị sự đại sảnh, trong nghị sự đại sảnh, luồng quang mang màu vàng kim thủy chung vẫn bao phủ xung quanh thân thể của Áo Tư Lạp, Trữ Vinh Vinh, và Đường Tam ầm ầm phá nát, thần lực mênh mông dao động trong nháy mắt tràn ngập trong nghị sự đại sảnh.

- Không xong!

Đại Sư cùng với Đường Hạo đồng thời hoảng sợ biến sắc. Hết thảy mọi thứ xung quanh đều đã biến thành trắng xóa. Bọn họ muốn ra tay, nhưng đã phát hiện ra thân thể mình trong luồng bạch quang kia đã không thể nhúc nhích được nữa, thậm chí còn không thể nhìn thấy xung quanh mọi người nữa rồi.

Trong lòng Tiểu Vũ đồng dạng cũng sinh ra báo động, nhưng kỳ quái chính là, nàng phát hiện chính mình tựa hồ cũng không lo lắng cho lắm. Chỉ là, luồng sát khí lạnh lẽo kia vẫn như trước điên cuồng đánh sâu vào trong lòng nàng. Răng Tiểu Vũ đã cắm sâu vào trong da thịt trên cánh tay của mình, nói thế nào cũng không chịu phát ra bất kỳ âm thanh nào. Tuy rằng dòng năng lượng lạnh băng kia không ngừng tàn phá trong cơ thể nàng, nhưng trong lòng nàng vẫn như trước không ngừng cầu nguyện cho Đường Tam sống lại.

Vầng hào quang màu vàng kim kia bị phá nát, chỉ có thể có một ý nghĩa, đó là Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh cũng không còn năng lượng dư thừa để duy trì màn hào quang bảo hộ cho hơi thở của mình không bị lộ ra. Đại Sư cùng với Đường Hạo tự nhiên sẽ lo lắng, lo lắng luồng hơi thở thần thánh này phát ra ngoài, sẽ thu hút Bỉ Bỉ Đông đến đây.

Nhưng trên thực tế, mặc dù toàn bộ tòa nghị sự đại sảnh này trong nháy mắt biến thành màu trắng, nhưng mà, luồng quang mang màu trắng đó không thể nào đột phá được tầng quang mang màu đỏ đang bao phủ bên ngoài đại sảnh kia, hoàn toàn bị áp chế bên trong, không có nửa phần dấu hiệu muốn đột phá ra ngoài.

o0o

Đại doanh Vũ Hồn Đế Quốc.

Ngồi ngay ngắn trong lều đại doanh, Bỉ Bỉ Đông đang thong thả tu bổ lại thần hồn dã bị thương nặng của mình. Kỳ thật, nàng là ngoài mạnh trong yếu, giết chết Đường Tam, sau khi bộc phát ra năng lượng trong không trung, cơ hồ là dựa vào một tia thần niệm cuối cùng để tiến hành không chế. Nếu ở thời điểm đó, đám cường giả bên phía Thiên Đấu Đế Quốc nhào lên công kích, nói không chừng cũng có thể đánh chết được nàng. Nhưng mà, Bỉ Bỉ Đông thật sự che dấu quá tốt. Nàng lấy lý do nể mặt Đại Sư, mang theo Thiên Nhận Tuyết và Hồ Liệt Na phản hồi lại đại doanh, lúc đó, nàng có cảm giác là, thần hồn của mình mơ hồ sắp vỡ nát rồi. Một kích Thần hồn công kích trước khi chết của Đường Tam quả thật vô cùng khủng bố, Thần hồn của Bỉ Bỉ Đông cũng đã bị Đường Tam đánh nát. Nàng chỉ nhờ dựa vào Vũ hồn thứ hai của mình, cũng chính là thần hồn thứ hai nàng đang sử dụng, mới miễn cưỡng đem một phần thần hồn vỡ nát của mình lôi kéo lại bản thể, tạm thời khống chế được thân thể của mình, mới đoạt lại được một mạng. Ba ngày thời gian nàng cấp kia, ngoài miệng là nói vì nể đối phương, nhưng thực tế chính là cấp cho nàng và Thiên Nhận Tuyết. Chỉ cần có ba ngày thời gian, thương thế của nàng cùng với Thiên Nhận Tuyết đã hoàn toàn bình phục lại. Tới lúc đó, Thiên Đấu Đế Quốc chính là vật trong lòng bàn tay.

Lúc này, Bỉ Bỉ Đông đang trong trạng thái tu bổ thần hồn, đột nhiên nàng mở hai mắt, một đạo tử quang chợt từ dưới đáy mắt nàng hiện lên. Sau khi tu bổ được một lúc, thần hồn của nàng cũng khôi phục được chút ít.

- Hơi thở biến mất? Tia La Sát Thần Niệm mà ta lưu lại trên người Đường Tam đã biến mất hoàn toàn rồi. Cái này có ý nghĩa, vật ký thể Hải Thần Thần Niệm đã hoàn toàn tiêu tán. Đường Tam a Đường Tam, thần hồn của ngươi quả thật hết sức cường đại, dưới tình huống sau khi bị ta hoàn toàn đánh nát, bản thể cũng bị đánh chết, mà vẫn còn kiên trì được lâu đến như vậy thần hồn mới tiêu tán. Đáng tiếc, quả thật là đáng tiếc !

Trên gương mặt màu xanh dữ tợn toát ra một tia thương tiếc rõ ràng, Bỉ Bỉ Đông lầu bầu:

- Thiên phú của Đường Tam quả thật là trên cả ta, đồng thời đối mặt với hai vị thần, lại thiếu chút nữa đã đánh chết luôn hai chúng ta. Trí tuệ và thực lực của hắn thật sự là ngay cả ta cũng không bì nổi. Chỉ thiếu một chút nữa thôi, hắn đã thành công cùng đồng quy ư tận với ta rồi. Đáng tiếc, cuối cùng ngươi vẫn phải chết trên tay ta!

Một lần nữa nhắm hai mắt lại, khóe miệng Bỉ Bỉ Đông toát ra một tia vui cười thoải mái. Trong ý thức của nàng, Đường Tam đã hoàn toàn tử vong, tia La Sát Thần Niệm mà nàng lưu lại trong cơ thể Đường Tam cũng không có báo nguy chút nào. Nàng cho rằng, mình hoàn toàn có thể yên tâm tu bổ lại thần hồn, chờ ba ngày sau sẽ tiếp thu Gia Lăng Quan, thậm chí là cả toàn bộ Thiên Đấu Đế Quốc.

Bỉ Bỉ Đông nào đâu có biết rằng, vì để che giấu nàng, cứu sống lại Đường Tam, tại trong đại sảnh nghị sự của nguyên soái phủ, đã lần lượt xuất hiện khí tức của ba vị thần. Chẳng những hóa giải đi một tia thần niệm của nàng, lại còn mạnh mẽ đem tất cả hơi thở của các tia thần niệm khác, hoàn toàn ngăn cách lại.

Miệng vết thương bị La Sát Ma Liêm xuyên thủng trên cơ thể Đường Tam cùng với xương cốt và kinh mạch trong cơ thể rất nhanh khôi phục lại. Ngay khi tia La Sát Thần Niệm theo thanh Ma Liêm chui vào thân thể hắn cùng với kịch độc hoàn toàn bị tinh lọc hết, vết thương này cũng đã lành lặn lại.

Kế tiếp, chính là phần mấu chốt nhất, trái tim Đường Tam hoàn toàn bị Bỉ Bỉ Đông bóp nát, phải tái tạo lại. Hơn nữa trái tim mới này phải hoàn toàn phù hợp với thân thể, hắn mới có thể sống lại được.

Lúc này, luồng bạch quang do Thực Thần cùng với Cửu Sắc Thần Nữ dung hợp lại bộc phát ra đã bốc lên đến đỉnh của đại sảnh. Dưới luồng bạch quang bao phủ, miệng vết thương của Đường Tam đang không ngừng kịch liệt mấp máy. Từng cái kinh mạch mấp máy trong cơ thể chui ra khỏi miệng vết thương, nhưng tụ lại thành một thông đạo.

Những cái kinh mạch màu vàng kia nhìn qua cực kỳ kinh dị, năng lượng ẩn chứa trong đó lại khổng lồ dị thường, cơ hồ là mỗi lần năng lượng ba động, sợi kinh mạch này lại kéo dài ra vài phần, dần dần dung hợp lại tại chỗ.

Màu vàng trên người Thực Thần cùng với cửu sắc quang mang trên người Cửu Sắc Thần Nữ đang ngày càng trở nên ảm đạm hơn, những vòng quang hoàn từ dưới chân họ dâng lên cũng trở nên càng ngày càng chậm hơn. Hiển nhiên, năng lượng Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ của Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Lạp đã tiêu hao gần như không còn nữa.

Sỡ dĩ có thể phát ra Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ, trừ bỏ việc trong nháy mắt lãnh ngộ ra, vũ hồn hai người cũng hoàn toàn phù hợp. Khi bọn họ đạt được cái hồn hoàn cuối cùng, đều được một vị chân thần thưởng lãm. Nhưng mà, bọn họ cũng không biết ràng, Thực Thần cùng với Cửu Sắc Thần Nữ trong Thần Giới lại là một cặp vợ chồng, trong Thần Giới là một chuyện hiếm có. Khi hai người bọn họ phân biệt tiếp nhận sự lựa chọn của hai vị Thần, nhờ vậy mới mới có thể phát sinh ra kỹ năng thần cấp Vũ Hồn dung hợp kỹ, với hai vũ hồn hoàn toàn không phù hợp nhau. Mà vũ hồn dung hợp kỹ này lại là phù hợp hoàn mỹ trăm phần trăm với nhau. Nếu không, bọn họ làm sao mà có thể gọi về hai vị Thần giáng lâm đâu chứ?

Kỳ thật, nếu nói là được Thần lựa chọn nhận truyền thừa, Vinh Vinh ngược lại là nhờ công của Áo Tư Lạp. Thực Thần lựa chọn Áo Tư Lạp dĩ nhiên là do hắn là Thực Vật hệ Phong Hào Đấu La đầu tiên trên đại lục. Mà Cửu Sắc Thần Nữ thực sự cũng chưa muốn lựa chọn Trữ Vinh Vinh. Thiên phú của Trữ Vinh Vinh mặc dù cũng tốt, vũ hồn cũng cường đại, nhưng cũng chưa đến mức có thể được một vị thần lựa chọn, trừ khi hồn lực của nàng có thể đạt đến chín mươi chín cấp, mới có thể có được vinh dự này. Cửu Sắc Thần Nữ sở dĩ lựa chọn nàng chủ yếu là vì Thực Thần lựa chọn Áo Tư Lạp, là thê tử, nàng đương nhiên không thể để chồng mình truyền thừa một mình. Vợ chồng bọn họ cũng chỉ có thể đem Thần vị truyền lại cho một cặp vợ chồng, có như vậy, tại Thần giới mới có thể tiếp tục cùng trường tồn, vĩnh viễn không chia ly.

Đương nhiên, lúc này Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh sở dĩ có thể trực tiếp kêu gọi hai vị thần hạ phàm, phát động ra Thần Quang Phục Sinh là còn một số nguyên nhân khác nữa. Cũng không cần biết vì nguyên nhân gì có thể phát động ra Thần Quang Phục Sinh Thần Cấp, năng lượng Vũ Hồn dung hợp kỹ của Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh cũng không có thay đổi, chính xác mà nói, nếu năng lượng bọn họ cuối cùng không thể duy trì cho cái kỹ năng này hoàn thành, Đường Tam cũng sẽ không sống lại. Hồi sinh một vị Thần, làm sao có thể dễ dàng như vậy được.

o0o

Hải thần đảo.

Thất Thánh Trụ Thủ Hộ Đấu La lúc này đều tập trung trên đỉnh núi Hải Thần, phân biệt ngồi trên các bục thủ hộ.

Tại thời điểm khi Đường Tam bị Bỉ Bỉ Đông đánh chết, bảy vị Phong Hào Đấu La ngay lập tức cảm giác được. Bởi vì tia Thần niệm mà Đường Tam lưu lại trên Hải Thần Đảo đã hoàn toàn biến mất. Ngoại trừ tử vong ra, thần niệm mà Thần lưu lại làm thế nào có thể biến mất đây? Thất Thánh Trụ Thủ Hộ Đấu La kinh hãi, lập tức tụ tập lên Hải Thần Sơn. Không đợi bọn họ bắt đầu thương lượng, bọn họ đột nhiên cảm nhận được Hải Thần Thần niệm một lần nữa dao động. Tựa hồ như có một cỗ lực lượng nào đó đang trợ giúp Hải Thần thần niệm khôi phục lại vậy.

Dưới tình huống như vậy, Thất Thánh Trụ Thủ Hộ Đấu La lập tức hiểu rõ, Hải Long Đấu La ngồi ngay ngắn trên bục trung ương lúc trước Đường Tam tiến hành Hải Thần truyền thừa, mà các vị Đấu La còn lại phân biệt mỗi người ngồi lên một cái bục nhỏ hơn xung quanh. Trên người bảy vị Hải Đấu La đều dâng lên một vầng sáng màu lam nhạt. Đó cũng không phải là năng lượng mà Đường Tam cấp cho bọn họ, mà là một khi mỗi người bọn họ trở thành Hải Thần Thất Thánh Thủ Hộ Đấu La, sẽ có được năng lượng này.

Luồng quang mang màu lam đồng thời bốc lên cao, trong phút chốc đã bao trùm toàn bộ Hải Thần Đảo. Từ bảy vị trí bất đồng, phân biệt sáng lên một đạo kim quang mãnh liệt, luồng kim quang này phóng lên cao, bảy đạo hào quang giữa không trung ngưng kết thành một thể, làm thành một quang cầu giống như mặt trời thật lớn.

Ngay sau đó, toàn bộ Hải Thần Đảo tại thời khắc này đều biến thành một màu vàng, năng lượng ba động đặc thù chợt hướng ra ngoài khỏi Hải Thần Đảo phóng ra, phóng thích đến từng mỗi một góc trong Hải Dương.

Đây chính là sự kêu gọi của Hải Thần, kỹ năng phòng ngự cuối cùng mà Hải Thần để lại trên Hải Thần đảo. Chỉ khi nào xảy ra tình huống nguy hiểm đến sinh mệnh mới có thể do Đại Tế Ti dẫn dắt Hải Thần Thất Thánh Trụ Thủ Hộ Đấu La phát động ra.

Nhưng mà, lúc này Hải Long Đấu La dẫn dắt mọi người phát động tầng phòng ngự cuối cùng này, cũng không phải có mục đích là phòng ngự, mà là kêu gọi. Kêu gọi tất cả các sinh vật trong đại hải, vì Hải Thần mà cầu nguyện.

Hải Thần Thần vị lúc trước, chính là do tín ngưỡng của tất cả các sinh vật trong biển mà sinh ra. Tín ngưỡng của bọn họ, không cần phải nói chính là bổ sung tốt nhất cho Thần niệm của Hải Thần.

Những người bắt đầu cầu nguyện đầu tiên, chính là Tiểu Bạch dẫn đầu đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa. Sinh vật trong hải dương có thực lực càng cường đại, năng lượng cầu nguyện sinh ra cũng càng mạnh hơn. Đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa đồng thời thành kính cầu nguyện, nhất thời tạo ra một cỗ tín ngưỡng lực khổng lồ rót vào tầng kim quang phòng ngự trên Hải Thần Đảo, chuyển hóa thành linh hồn ba động tối thuần túy phóng thẳng lên đỉnh núi Hải Thần Sơn. Tia Thần niệm mà Đường Tam lưu lại ở đây, được tín ngưỡng lực kia rót vào, nhất thời phát sinh ra dao động rất nhỏ.

Cái này chỉ là mới bắt đầu, tuyên ngôn của Đường Tam khi mới trở thành Hải Thần đã sớm lan truyền đến mỗi một góc trong đại hải. Huống chi, cho dù không có lời tuyên ngôn này, tất cả các sinh vật trong đại hải, trải qua nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có lại tín ngưỡng, chúng nó như thế nào mà không tận trung với Hải Thần đây?

Lúc này, nếu có một vị thần nào đó đi ngang qua Đại hải mà quan sát, sẽ có thể phát hiện ra, bên trong tầng nước biển, từng vòng từng vòng quang mang kim sắc lấy tốc độ không gì sánh kịp hướng tới Hải Thần đảo mà ngưng tụ lại. Vòng quang mang kim sắc kia, chính là thanh âm cầu nguyện của hàng vạn triệu sinh vật trong Hải dương đồng thời phát ra.

Chúng nó chính là vì Hải Thần mà cầu nguyện, dùng tín niệm của bọn chúng để khôi phục lại một tia thần niệm cuối cùng của Hải Thần đại nhân.

Cùng lúc đó, trong Gia Lăng Quan, thời khắc Đường Tam sống lại đã đến lúc tối hậu.

Bản thể của Áo Tư Lạp và Trữ Vinh Vinh đã dần dần hiện ra trong quang ảnh của hai vị thần giáng lâm. Mà Thực Thần cùng với Cửu Sắc Thần Nữ cũng đã dần dần thoát ly ra khỏi thân thể của bọn họ. Năng lượng Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ rốt cuộc cũng như đèn cạn dầu, bộ dáng như muốn biến mất.

Lúc này, miệng vết thương trước ngực Đường Tam cũng đã khép lại rất nhiều, mơ hồ có thể chứng kiến, một trái tim màu vàng đang dần dần hình thành, mỗi một sợi huyết mạch từ từ kết hợp lại với nó, tiến hành quá trình dung hợp cuối cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Thành An Trang
25 Tháng tám, 2022 17:28
Thể hiện hán việt pro aka vip chất chơi người dơi à???? 1 chương có vài chữ, hết mở ngoặc thì lại chú thích, có phải đọc sách giáo khoa mẹ đâu. Dịch thì dịch, không dịch thì để hán việt, không biết nghĩa thì để đó, người đọc cảm thấy cần thiết sẽ tự tra. Đọc truyện phải liền mạch, cứ mở ngoặc đóng ngoặc, dở hơi vcl
Tiếu
15 Tháng bảy, 2022 21:59
mẹ, 1 là dịch hẳn, 2 là để hán việt, cứ mở ngoặc giải thích đọc phát mệt
JFNA2204
11 Tháng tư, 2022 21:54
nói chung phần nào mik cx thấy hay hết, bạn tự đọc r trải nghiệm đi he :>
JFNA2204
11 Tháng tư, 2022 21:54
à ngoài mấy bản chính ra còn ngoại truyện nha bạn: thần giới truyền thuyết (sau khi đọc xong đlđl 2 thì bạn hẵng đọc, ngoại truyện này là mở đầu cho đlđl p3, nếu bạn k đọc thì sẽ k hiểu đlđl p3 đâu) -> đường môn anh hùng (cái này nên đọc sau khi đọc xong đlđl 3) -> sử lai khắc thiên đoàn (cái này đọc xong p4 r ms đọc)
JFNA2204
11 Tháng tư, 2022 21:50
sau đó là tuyệt thế đường môn (đlđl 2) -> long vương truyền thuyết (đlđl 3) -> chung cực đấu la (đlđl 4) -> trùng sinh đường tam (đlđl 5)
watanabe Linh Tử
01 Tháng tư, 2022 13:50
các bác ơi, đọc xong quyển này rồi thì đọc tiếp đến quyển nào vậy ạ? mình tìm mấy quyển mà cứ thấy nó ko liền mạch gì cả
Hieu Le
06 Tháng ba, 2022 01:48
Chương 449: thế 1 cái hồn hoàn đầu tiên của Hạo Thiên Chuy của Nhị Minh ông ko tính à
Hieu Le
19 Tháng chín, 2021 09:09
dm tuyển sinh thì như ăn cướp. học viên thì chọn toàn thằng thiên tài quái vật>>> rồi tự cho đó là danh tiếng, là công lao dạy dỗ của trường! công nhận thằng tác giả cũng đủ yy
chris3532199
18 Tháng chín, 2021 09:10
kết thúc một siêu phẩm, a D3 chung tình quá =))
NgọcLinh Đang Bận ÔnThi
26 Tháng tám, 2021 20:38
Cũng hay:v
Quoc Lou
27 Tháng bảy, 2021 15:01
Hay
lategoto
30 Tháng sáu, 2021 21:02
chương 243 bê cả chương ở truyện nào vào luôn *** thật
Hieu Le
03 Tháng tư, 2021 17:22
b. b. b. nmb...b.b v. . Vy. no. vyn.nMB. bb. . back
vuminhcongvmc
03 Tháng một, 2021 19:15
sao bạn không giả định là lam hạo đấu la nhỉ. phong hào của tam thực tế là thiên thủ đấu la nhé.
Tran Cong Hung
09 Tháng mười hai, 2020 09:03
Lật thuyền trong mương
Hieu Le
08 Tháng mười một, 2020 03:26
từ cái đoạn D3 lên phdl thằng tác viết tính cách thấy ngạo ***
Playboy007
21 Tháng mười, 2020 09:59
Cá Tà ma hổ kinh vương có chân trái... Hồn cốt chân trái mới kinh chứ
Playboy007
21 Tháng mười, 2020 09:58
Cá ta mà hổ kinh vương có chân trái... Hồn cốt chân trái mới kinh chứ
Mộc Diệp
18 Tháng chín, 2020 16:19
Tuyệt thế đường môn... hay hơn phần này
Mộc Diệp
18 Tháng chín, 2020 16:17
cm nó chia phần ra đấy chứ ... ʕ•ε•ʔ t thấy mấy phần s hay hơn phần này... phần này đấu la đại lục còn hơi nguyên thuỷ... ch có hồn hạch các kiểu vs 10 vạn năm lát đát có mấy con...
Phan Nguyễn Chí Trường
22 Tháng sáu, 2020 01:36
cái màu đỏ của hạo thiên truy là của nhị minh
Key01234
08 Tháng sáu, 2020 17:58
Thiên thủ đấu la nha bạn
Anh Nguyen
08 Tháng sáu, 2020 17:26
mình lại không thấy vậy thay vì dài dòng như toàn chức pháp sư end nhanh sẽ đỡ bị nhàm hơn vì đa phần truyện nào khi tới 1 chap nhất định tình tiết sẽ bị nhàm đi phần nào ... theo mình đọc ngôn tình với trinh thám, tu tiên thấy bất kì truyện nào trên 1000 chương thì tình tiết bắt đầu lằng nhằng đâm ra nhàm chán hơn á
Anh Nguyen
08 Tháng sáu, 2020 17:22
phong hào của D3 sẽ là gì nhỉ Lam Hoàng Đấu La ? hay Lam Ngân đấu la hoặc vẫn để Phong Hào Hạo Thiên của papa
Hoàng Vũ Quang Nguyễn
07 Tháng sáu, 2020 07:50
mo...nn nó oomm l.pkmmommlol ol koopm m mm m ko mmmm mổooo
BÌNH LUẬN FACEBOOK