Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi thật sự có thể giải độc trên người ta?" Độc Cô Bác rốt cục cũng xuống nước, nhịn không được hỏi.

Đường Tam nhàn nhạt nói: " Ta có thể giải, nhưng cũng sẽ không giải cho ngươi. Chỉ biết rằng ngươi sẽ thảm hại hơn ta rất nhiều. Giết ta đi, Ngươi có lẽ đã không sợ chết. Dẫu sao, ngươi đã thất thập cổ lai hi. Đáng tiếc, cháu gái như hoa như ngọc của ngươi, có lẽ sẽ không chống đỡ được trong thời gian dài như ngươi đâu. Thống khổ ngày càng gia tăng, nàng có lẽ không có được cái nghị lực như ngươi, sao có thể chống đỡ nổi. Độc của nàng phát tác so với ngươi càng kịch liệt hơn. Bởi vì nàng đã bị độc tố này đầu độc từ khi còn trong bụng mẹ."

Vì sinh tồn, Đường Tam bắt đầu thực hiện những cố gắng cuối cùng. Lúc trước, lần đầu tiên nhìn thấy Bích Lân Xà hồn sư Độc Cô Nhạn, từ vè mặt của Độc Cô Nhạn, hắn đã hoài nghi. Bởi vì theo hắn biết, trên thế giới này không có màu mắt nào giống như màu mắt của Độc Cô Nhạn. Hơn nữa nàng ta lại sử dụng Bích Lân Xà độc. Điều này giúp cho hắn có thể ít nhiều phán đoán.

Lúc này tái kiến ông nội của Độc Cô Nhạn, trước mặt lão quái vật này, Đường Tam càng khẳng định phán đoán của chính mình. Độc Cô Nhạn đương nhiên kế thừa võ hồn của ông nội, có cường đại năng lực dụng độc. Nhưng đồng thời cũng kế thừa cả sự cắn trả của độc tố.Đường Tam mỗi câu nói ra đều là sự thật, cho dù là Độc Cô Bác cao ngạo cũng không thể phản bác.

Buông tay, độc cô bác thả Đường Tam xuống, lạnh lùng nhìn hắn:" Ngươi dựa vào cái gì để ta tin tưởng rằng ngươi có thể giải được kịch độc trên người ta?"

Đường Tam đơn giản là không hề đứng lên, cứ như vậy khoanh chân ngồi dưới đất," Ta cần phải chứng mình với ngươi hay sao? Dù sao ngươi cũng muốn giết ta. Con người ngươi như thế, sống trên đời cũng chỉ gây tai vạ. Ta nếu cứu ngươi, thì đúng là trợ Trụ vi ngược."

Giống như lời Đường Tam đã nói, Độc Cô Bác không để ý sống chết của chính mình, nhưng không thể không để ý tương lai của cháu gái. Độc Cô Nhạn mới 20 tuổi, vẫn còn tương lai tươi đẹp ở phía trước. Càng huống chi, hắn đã từng chịu mùi vị phải chứng kiến thân thân lần lượt chết đi. Hắn tuyệt không muốn nghĩ tràng cảnh như vậy lại một lần nữa tái hiện.

Độc Cô Bác cả đời chơi đùa với độc, nhưng cũng chỉ có độc trên người mình là không thể tránh được và cũng không thể giải được. Hắn đã từng thử vô số lần, nhưng chỉ là càng phải chịu thống khổ hơn mà thôi.

Vẻ mặt hiện rõ tâm tình đang bất định. Độc Cô Bác chậm rãi đưa hai tay ra sau lưng, trong giọng nói, giọng điệu đã trở nên hòa hoãn vài phần," Nghe Nhạn Nhạn nói, người chính là Đường Tam phải không?"

"Đại trượng phu ngồi không đổi họ, đi không đổi tên. Không sai." Đường Tam lạnh lùng ngẩng đầu.

Độc Cô Bác xem thường hừ một tiếng," Chỉ là một tiểu mao đầu mười ba tuổi, mà dám tự xưng là trượng phu? Được rồi, ta cũng không cùng ngươi nói nhảm. Nếu ngươi thật sự có thể giải được độc trên người ta và Nhạn Nhạn. Ta chẳng những không giết ngươi, lại còn có thể đáp ứng giúp ngươi làm ba việc. Đương nhiên ba việc này không được xúc phạm đến chuyện của ta là được."

Đường Tam lạnh nhạt nói:" Ngươi không giết ta? Giống như lời ngươi vừa nói, ta lấy gì để tin tưởng ngươi? Ngươi muốn giết ta, đúng là chỉ cần một cái nhấc tay mà thôi. Ngươi là loại người như vậy, cái chuyện lấy oán trả ơn cũng chẳng có gì là lạ lắm."

Độc Cô Bác sửng sốt một chút, hắn không thể nghĩ được một thiếu niên chỉ mới mười mấy tuổi lại có thể nghĩ được như vậy, không khỏi cả giận nói:" Người cũng không nghĩ đến thanh danh của Độc Cô Bác ta sao? Mặc dù ta chưa bao giờ cho rằng mình là người tốt, nhưng tuyệt vẫn chưa có kẻ nào dám miệt thị coi thường ta bội tín như thế."

Đường Tam nhắm hai mắt lại," Đây chỉ là lời nói suông của ngươi mà thồi. Trừ phi ngươi phát hạ độc thệ, nếu không ta sẽ không thể tin tưởng người được."

Hung quang trong mắt Độc Cô Bác chợt hiện, suýt nữa không chịu nổi định phát tiết, nhưng nghĩ đến cháu gái của mình, hắn vẫn còn có thể mạnh mẽ áp chết tức giận.

"Có thể. Chỉ cần ngươi có thể chứng minh rằng ngươi có thể giải được độc của ta. Ta sẽ thề"

Cuối cùng thì hi vọng còn sống lại tới. Đường Tam cũng ngấm ngầm thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần là người, có mấy ai không sợ chết? Đường Tam cũng không ngoại lệ. Nhất lại là một cái chết vô nghĩa, hắn càng không muốn.

Đường Tam đứng lên, thu hồi bát chu mâu sau lưng," Ngươi muốn ta chứng minh như thế nào đây?"

Độc Cô Bác thu liễm hung quang trong mắt." Chứng minh ngươi có năng lực dụng độc mạnh hơn ta. Ta sẽ tin tưởng ngươi." Tại tiềm thức của hắn thật sự là không tin tưởng Đường Tam.Dẫu sao thiếu niên trước mặt này mới chỉ có mười ba tuổi mà thôi. Chỉ là một đứa nhỏ mười ba tuổi, trình độ so với một kẻ dụng độc mấy chục năm như hắn lại muốn so sánh hay sao? Nhưng Đường Tam lại chạm đúng cánh cửa sinh mạng của hắn, không những thế lại còn nói chính xác bệnh trạng trên người không sai một chút nào. Đối với một cơ hội như vậy, Độc Cô Bác cũng phải thử một lần. Giết hay không giết Đường Tam đối với hắn không quan hệ. Cho dù Đường Tam thiên phú có tốt, muốn đạt tới trình độ có thể uy hiếp hăn, có lẽ cũng cần phải mấy chục năm. Mà lúc đó thì hắn cũng đã chết rồi. Nếu đã chết, thì còn có gì đáng nói nữa. Nếu thật sự có thể giải độc, nhất là giải được độc cho cháu gái của mình, đối với Độc Cô Bác mà nói, đây mới là chuyện quan trọng.

Đường Tam xòe hai tay ra, bất đắc dĩ nói:" Ta vật gì cũng không có, như thế nào chứng minh khả năng dụng độc của ta so với ngươi mạnh hơn?"

Độc Cô Bác lạnh lùng nói:" Chỉ cần làm tốt là được. Nơi này chính là một cái động phủ khác của ta. Các loại dược vật khắp nơi đều có. Ngươi cần cái gì, chính mình tìm là được. Ta cho người một ngày thời gian, chính mình tự phối trí các loại giải dược. Một ngày sau, ta sẽ đối với ngươi hạ ba loại độc. Chỉ cần ngươi có thể phối trí giải dược và khi ta hạ độc vẫn đứng vững, thì chứng mình ngươi có tư cách giải độc cho ta. Nếu không, ngươi tự tìm chết đi."

Trong vòng một ngày, phối trí giải dược, nghe thì có vẻ là nhiều, nhưng trên thực tế, độc dược có ngàn vạn loại, mỗi một loại đều có đặc tính riêng. Độc Cô Bác lại là bậc độc đại sư. Đối diện hạ độc của độc đại sư, đổi lại càng không bình thường. Muốn một ngày phối trí giải dược, lại còn là chính Độc Cô Bác hạ độc, như vậy thật đúng là một khó khăn rất lớn.

Độc Cô Bác nghĩ, Đường Tam nhất định cùng mình mặc cả để tranh thủ thêm thời gian, thậm chí là trì hoãn thời gian. Nhưng mà câu trả lời của Đường Tam lai làm hắn có chút ngạc nhiên, thậm chí đối với Đường Tam lại có thêm vài phần tin tưởng.

"Được. Mang ta tới nơi ngươi để dược vật. Trong vòng một ngày đừng quấy rầy ta là được." Phủi phủi bụi đất trên đầu, Đường Tam thong dong đáp ứng yêu cầu của Độc Cô Bác.

độc cô bác liếc nhìn hắn một cái rồi xoay người hướng bên ngoài huyệt động mà đi đến."Đi theo ta."

Ra ngoài huyệt động, Đường Tam mới phát hiện đây là một mảnh rừng rậm rạp. Mà chỗ của bọn họ chính là trên một ngọn núi cao khoảng năm trăm thước. Lúc này đang là ban đêm, cảnh vật xung quanh khó có thể trông thấy.

Độc Cô Bác giống như đang đi trên đường bằng, hướng phía trên mà đi lên.Hắn tựa hồ đi rất chậm, nhưng mối bước lại đi lên trên được đến mười thước. Mỗi bước lại đều nhau một cách phi thường. Giai đoạn lên núi, cả người cứ thẳng đứng như vậy.

Đường Tam vội vàng đề tụ hồn lực đi theo sau lưng độc cô bác . Hắn đương nhiên không nghĩ đến việc ra khỏi động rồi thoát đi. Trước mặt phong hào đấu là mà muốn trốn, đúng là nói đùa.

Rất nhanh, Đường Tam dưới sự dẫn đường của Độc Cô Bác đã lên đến đính núi. Tới nơi này, Đường Tam không khỏi hoảng sợ khi nhìn địa thế xung quanh. Trước mặt là một cái khe núi như chiếc nón úp ngước. Mà chỗ bọn họ đang đứng chính là bờ của cái khe núi đấy. Hơi nóng nồng đậm từ khe núi bốc lên. Hơi nóng thập phần ẩm ướt lại mang theo vài phần mùi vị của lưu huỳnh.

"Nơi này có ôn tuyền?" Đường Tam không nhịn được kinh ngạc nói.

Độc Cô Bác liếc măt nhìn hắn," tiểu tử ngươi thật ra là rất hiểu chuyện."

Đường Tam nói:" Ta chẳng nhẽ ngay cả mùi vị của ôn tuyền cũng không nhận ra hay sao? Dược vật của ngươi chẳng nhẽ là ở bên bờ dòng ôn tuyền này? Đây đúng là một địa phương rất tốt mà."

Ôn tuyền vốn không thích hợp để có thể cung cấp chất dinh dưỡng cho thực vật, bởi vì trong đó ẩn chưa vật chất của các quặng mỏ nhiều lắm. Tuy nhiên có một số thực vật đặc thù thì lại không thế. Chúng nó lại phải là sống tại ôn tuyền và vật chất của quặng mỏ cùng với nhiệt lượng. Theo Đường Tam biết có không ít loại thực vật kịch độc đều là như thế.

"Đi theo ta" Độc Cô Bác thi triển thân hình, trực tiếp từ bên bờ nhảy xuống một vùng đen như mực trước mặt. Bởi vì sương mù dày đặc cùng ban đêm là nguyên nhân, hơn nữa vách núi lại chót vót mà dốc ngược. Độc Cô Bác chỉ trong nháy mắt đã biến mất trong hơi nước.

"Hắn cố ý làm khó ta sao?" trong mắt Đường Tam hiện lên một tia kiên cường. "Độc Cô Bác,nếu ngươi cho rằng như vậy là có thể làm khó được ta, vậy thì ngươi lầm rồi."

Tử quang sau lưng chớp động, bát chu mâu lại phóng thích ra, Đường Tam không có giống như Độc Cô Bác nhảy vọt xuống như vậy. Cứ hai mâu lại chập lại làm một.Phốc một tiếng, cắm xuyên vào trong vách núi. Ngay sau đó tám cái chu mâu thay phiên nhau lần lượt phát lực, mang theo Đường Tam như vậy mà đi nhanh xuống núi như đi trên mặt đất.

Tám ngọn bát chu mâu quả thực sắc bén, hơn nữa còn mang theo đặc tính của chân nhện, có thể đi lại dễ dàng trên tuyệt đại đa số đ ịa hình như đi trên mặt đất.Loại địa hình sơn bích này có lẽ có khả năng làm khó được kẻ khác, nhưng lại không ngăn được bát chu mâu.

Độc Cô Bác đang chơi vơi ở giữa lưng chừng núi, trong lòng không khỏi có chút đắc ý." Tiểu tử, người không phải là rất hay sao, ta xem ngươi như thế nào xuống được. Nếu trốn đi, ngươi chỉ là một tên tiểu bối hèn nhát mà thôi."

Đương nhiên, nếu Đường Tam thật sự nhảy xuống, Độc Cô Bác cũng sẽ không để cho hắn bị thương. Bằng vào thực lực của hắn, tiếp được Đường Tam thật đúng là chuyện quá dễ dàng. Trông thấy sự tỉnh táo và thực lực bản thân của Đường Tam , Độc Cô Bác đối với thiếu niên này ngày càng hứng thú. Từ trên người hắn, độc cô bác ngoài việc thấy được sự bât đồng so với thiếu niên thành thục khác, còn có một loại phẩm chất đặc thù, bày mưu kế quyết định sách lược nơi hậu phương.

Đợi cả nửa ngày không thấy Đường Tam nhảy xuống, Độc Cô Bác không biết tại sao trong lòng lại cảm thấy có chút thất vọng. Trong lòng vừa định nghĩ tên này chỉ là một kẻ hèn nhát nhu nhược, thì chợt thấy một đạo thân ảnh rất nhanh theo vách núi mà đến. Với hắn mà nói, tự nhiên nhận ra tình trạng của thân ảnh kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Thành An Trang
25 Tháng tám, 2022 17:28
Thể hiện hán việt pro aka vip chất chơi người dơi à???? 1 chương có vài chữ, hết mở ngoặc thì lại chú thích, có phải đọc sách giáo khoa mẹ đâu. Dịch thì dịch, không dịch thì để hán việt, không biết nghĩa thì để đó, người đọc cảm thấy cần thiết sẽ tự tra. Đọc truyện phải liền mạch, cứ mở ngoặc đóng ngoặc, dở hơi vcl
Tiếu
15 Tháng bảy, 2022 21:59
mẹ, 1 là dịch hẳn, 2 là để hán việt, cứ mở ngoặc giải thích đọc phát mệt
JFNA2204
11 Tháng tư, 2022 21:54
nói chung phần nào mik cx thấy hay hết, bạn tự đọc r trải nghiệm đi he :>
JFNA2204
11 Tháng tư, 2022 21:54
à ngoài mấy bản chính ra còn ngoại truyện nha bạn: thần giới truyền thuyết (sau khi đọc xong đlđl 2 thì bạn hẵng đọc, ngoại truyện này là mở đầu cho đlđl p3, nếu bạn k đọc thì sẽ k hiểu đlđl p3 đâu) -> đường môn anh hùng (cái này nên đọc sau khi đọc xong đlđl 3) -> sử lai khắc thiên đoàn (cái này đọc xong p4 r ms đọc)
JFNA2204
11 Tháng tư, 2022 21:50
sau đó là tuyệt thế đường môn (đlđl 2) -> long vương truyền thuyết (đlđl 3) -> chung cực đấu la (đlđl 4) -> trùng sinh đường tam (đlđl 5)
watanabe Linh Tử
01 Tháng tư, 2022 13:50
các bác ơi, đọc xong quyển này rồi thì đọc tiếp đến quyển nào vậy ạ? mình tìm mấy quyển mà cứ thấy nó ko liền mạch gì cả
Hieu Le
06 Tháng ba, 2022 01:48
Chương 449: thế 1 cái hồn hoàn đầu tiên của Hạo Thiên Chuy của Nhị Minh ông ko tính à
Hieu Le
19 Tháng chín, 2021 09:09
dm tuyển sinh thì như ăn cướp. học viên thì chọn toàn thằng thiên tài quái vật>>> rồi tự cho đó là danh tiếng, là công lao dạy dỗ của trường! công nhận thằng tác giả cũng đủ yy
chris3532199
18 Tháng chín, 2021 09:10
kết thúc một siêu phẩm, a D3 chung tình quá =))
NgọcLinh Đang Bận ÔnThi
26 Tháng tám, 2021 20:38
Cũng hay:v
Quoc Lou
27 Tháng bảy, 2021 15:01
Hay
lategoto
30 Tháng sáu, 2021 21:02
chương 243 bê cả chương ở truyện nào vào luôn *** thật
Hieu Le
03 Tháng tư, 2021 17:22
b. b. b. nmb...b.b v. . Vy. no. vyn.nMB. bb. . back
vuminhcongvmc
03 Tháng một, 2021 19:15
sao bạn không giả định là lam hạo đấu la nhỉ. phong hào của tam thực tế là thiên thủ đấu la nhé.
Tran Cong Hung
09 Tháng mười hai, 2020 09:03
Lật thuyền trong mương
Hieu Le
08 Tháng mười một, 2020 03:26
từ cái đoạn D3 lên phdl thằng tác viết tính cách thấy ngạo ***
Playboy007
21 Tháng mười, 2020 09:59
Cá Tà ma hổ kinh vương có chân trái... Hồn cốt chân trái mới kinh chứ
Playboy007
21 Tháng mười, 2020 09:58
Cá ta mà hổ kinh vương có chân trái... Hồn cốt chân trái mới kinh chứ
Mộc Diệp
18 Tháng chín, 2020 16:19
Tuyệt thế đường môn... hay hơn phần này
Mộc Diệp
18 Tháng chín, 2020 16:17
cm nó chia phần ra đấy chứ ... ʕ•ε•ʔ t thấy mấy phần s hay hơn phần này... phần này đấu la đại lục còn hơi nguyên thuỷ... ch có hồn hạch các kiểu vs 10 vạn năm lát đát có mấy con...
Phan Nguyễn Chí Trường
22 Tháng sáu, 2020 01:36
cái màu đỏ của hạo thiên truy là của nhị minh
Key01234
08 Tháng sáu, 2020 17:58
Thiên thủ đấu la nha bạn
Anh Nguyen
08 Tháng sáu, 2020 17:26
mình lại không thấy vậy thay vì dài dòng như toàn chức pháp sư end nhanh sẽ đỡ bị nhàm hơn vì đa phần truyện nào khi tới 1 chap nhất định tình tiết sẽ bị nhàm đi phần nào ... theo mình đọc ngôn tình với trinh thám, tu tiên thấy bất kì truyện nào trên 1000 chương thì tình tiết bắt đầu lằng nhằng đâm ra nhàm chán hơn á
Anh Nguyen
08 Tháng sáu, 2020 17:22
phong hào của D3 sẽ là gì nhỉ Lam Hoàng Đấu La ? hay Lam Ngân đấu la hoặc vẫn để Phong Hào Hạo Thiên của papa
Hoàng Vũ Quang Nguyễn
07 Tháng sáu, 2020 07:50
mo...nn nó oomm l.pkmmommlol ol koopm m mm m ko mmmm mổooo
BÌNH LUẬN FACEBOOK