Thân thể dừng lại tại không trung, tăng cường gấp đôi số lượng Lam Ngân Thảo Chu Võng đem Đường Hổ trói lại, đệ lục hồn kỹ đang thi triển bị cắt đứt đồng thời kịch độc mang trên Chu Võng đã theo những vết thương trên người Đường Hổ trong nháy mắt xâm nhập vào trong đó.
Lúc này đây, không chỉ thần kinh đau nhức, đồng thời mang theo kích thích mãnh liệt. Đau nhức trong nháy mắt làm cho thần kinh Đường Hổ ngắn ngủi tê dại, càng kinh khủng chính là hàn, nhiệt hai loại kịch độc đồng thời xâm nhập vào trong cơ thể, rất nhanh bắt đầu phá hư kinh mạch trong cơ thể
Ở trên người, miệng vết thương dưới tình huống bị Chu Võng trói buộc, không thể nghi ngờ cảm nhận lúc này của Đường Hổ lúc này là bi ai, hắn muốn phát lực, nhưng lại phát hiện mình có thể đề tụ lực lượng nhưng lại không ngừng suy giảm, mà trên người Lam Ngân Thảo Chu Võng quấn quanh càng ngày càng siết chặt.
Phanh một tiếng, Đường Hổ đã rơi xuống trên mặt đất, mặc dù hắn có thể miễn cưỡng làm cho mình đứng lên nhưng lực lượng phản kháng theo độc tố lan tràn đã trở nên càng ngày càng yếu.
Tay phải Đường Tam phát ra kim quang, thân thể theo vị trí biến hóa mà di động, lúc này cánh tay phải phát ra kim quang của Đường Tam đã tràn tới ba thước tựa như một thanh kim quang trường mâu sáng rực. Không thể nghi ngờ, lúc này đệ ngũ hồn kĩ hoàn toàn có thể tác dụng trên người Đường Hổ.
"Không nên đánh ba ba của ta." Đúng lúc này, một thanh âm non nớt vang lên, thân ảnh xinh xắn từ trong đám người đi ra, rất nhanh chạy đến trước người Đường Hổ.
Đường Tam trong lòng cả kinh, lúc này đệ ngũ hồn kĩ đối với Đường Hổ đang tiến hành duy trì liên tục áp lực, người khác không cảm giác, nhưng hắn có thể cảm nhận được cánh tay kim sắc trường thương của mình tựu đủ để xuyên thủng thân thể người bình thường.
Từ trong đám người chạy đến là tiểu nha đầu Điềm Điềm, người đã đưa cơm cho Đường Tam tối hôm qua. Mắt thấy nàng chạy đến phạm vi bao phủ của kim sắc trường thương, Đường Tam vội vã nghiêng người, trường mâu trong tay chỉ hướng lên trời. Hồn kĩ đến đây rốt cuộc cũng phát ra.
Kim quang chợt lóe trong nháy mắt hóa thành một kim sắc quang điểm biến mất trên bầu trời. Kim sắc trường thương do Lam Ngân Thảo ngưng tụ thành mang theo ánh sáng bị vặn vẹo biến mất không còn thấy nữa.
Dưới tình huống hoàn toàn áp chế đối thủ, Đường Tam vốn cũng không muốn dùng đệ ngũ hồn kĩ hủy diệt đối thủ, nếu không khi Chu Võng trói buộc vây khốn Đường Hổ thì đệ ngũ hồn kĩ của hắn cũng đã có thể phóng ra. Kim sắc trường thương tràn ngập sự kinh khũng của, tên là Lam Ngân Bá Vương Thương.
Hồn kĩ này do Lam Ngân Thảo ngưng kết mà thành. Lúc trước, Lam Ngân Vương lo lắng cho khiếm khuyết về mặt kỹ năng của Đường Tam nên mới giao cho hắn cái đơn thể công kích kỹ năng này. Dưới tác dụng của Lam Ngân lĩnh vực, Lam Ngân Bá Vương Thương thực tế có lực công kích cực kì kinh khủng, thậm chí còn muốn trên cả Tử Cực Ma Đồng của Đường Tam khi toàn lực công kích.
Yên tĩnh. Hạo Thiên Tông tiền viện lâm vào một mảng yên lặng.
Đường Tam cùng Đường Hổ hai người động thủ thời gian cũng không dài. Từ lúc bắt đầu đến khi chấm dứt, kì thật bất quá cũng chỉ là quá trình mấy lần phóng thích hồn kĩ mà thôi. Nhưng là quá trình ngắn ngũi này cũng đã đủ rung động toàn trường.
Đường Tam thân là Hồn Vương, dám bằng chính mình với năm cái hồn kĩ khiến Hồn Đế Đường Hổ ngay cả đệ lục hồn kĩ của mình cũng chưa thể xuất ra thì đã hoàn toàn bại trận. Lúc này ai nấy đều thấy được hắn đã không có bất cứ năng lực gì để phản kháng.
Cố nhiên Đường Tam là khống chế hệ hồn sư dưới tình huống một đấu một thì khống chế hệ hồn sư đối mặt với cường công hệ hồn sư là chiếm ưu thế. Nhưng chớ quên võ hồn của Đường Hổ lại là Hạo Thiên Chùy, từng là đệ nhất thiên hạ tông môn trấn tông vũ hồn. Mà Đường Tam lại sử dụng, chỉ là một loại vũ hồn bọn họ không biết tên mà thôi.
Tiêu chuẩn lấy yếu thắng mạnh, hơn nữa là đem đối thủ áp chế căn bản không có hoàn thủ chi lực (khả năng phản kháng- thấy hay nên để nguyên vả lại cũng dễ hiểu mừ). Đường Tam biểu hiện không chỉ có thực lực đồng thời cũng là kinh nghiệm thực chiến phong phú cùng năng lực tính toán cực kì chuẩn xác.
Đường Tam chậm rãi tiến lên, đi tới trước mặt tiểu cô nương Điềm Điềm. Lúc này trên mặt Đường Điềm Điềm đã hiện đầy vẻ phẫn nộ.
"Thúc thúc hư, thúc thúc đánh ba ba" Điềm Điềm trong mắt tràn ngập địch ý.
Đường Tam thầm than một tiếng, hài tử sinh hoạt tại tông môn này quả nhiên cùng mình có khác nhau rất lớn.
Lúc đầu khi mình gặp Sử Lai Khắc Thất Quái những người khác lúc mười hai, mười ba tuổi ngoại trừ Trữ Vinh Vinh thoáng có vài phần ngây thơ, còn lại cơ hồ đều rất thành thục.
"Điềm Điềm, là thúc thúc không tốt. Ngươi tránh ra giúp ba ba của ngươi trị liệu có được hay không? Nếu chậm trễ, ba ba ngươi sẽ phải chịu khổ."
"Ta không tin" Điềm Điềm giang hai cánh tay, vẫn như cũ che ở trước mặt phụ thân.
"Điềm Điềm tránh ra." Cố nén thống khổ trên người, Đường Hổ chầm chậm quát. Mặc dù đấu thua, nhưng khiến cho hắn không thể chịu đựng được, là sự bảo vệ đến từ nhi nữ. Đường đường là một trong tam đại đệ tử cường giả nhưng lại để nhi nữ bảo vệ , điều này làm cho lòng tự ái rất cao của hắn như thế nào thừa nhận đây chứ?
Đường Điềm Điềm quay đầu lại nhìn về phía phụ phân, chứng kiến ánh mắt sắc bén của phụ thân, lúc này mới không cam lòng nhường đường sang một bên.
Đường Tam tay phải vung lên, thu hồi Chu Võng của mình, không vì ánh mắt của Đường Hổ trên người mình mà dừng lại, tại quá trình thu hồi Chu Võng, tự thân mạnh mẽ khống chế năng lực đã hấp thu trở về độc tố trên người Đường Hổ.
Xoay người về phía năm vị Trưởng lão đang đứng, ánh mắt cuối cùng ngưng tụ trên người Thất Trưởng lão.
"Không biết, ta hiện tại có thể hướng đến Thất Trưởng lão ngài phát ra khiêu chiến hay không?" Đơn giản một câu nói nhưng lại nặng nề quất trên mặt Thất Trưởng lão một cái tát. Là một người từ ngoài đến, biểu hiện của Đường Tam không thể nghi ngờ rất khí thế, nhất là hiện tại khí thế căn bản làm người ta nhìn không ra yếu điểm. Hắn biểu hiện vô cùng rõ ràng, ta tôn trọng tông môn Trưởng lão, nhưng ngươi vũ nhục mẫu thân của ta, ta tuyệt không thể chịu.
Từ lúc Đường Tam đi đến tiền viện, cùng với Đường Hổ trong lúc đả đấu, hắn thể hiện ra nhiều điều, mà mỗi một cái bày ra, đều làm Hạo Thiên Tông các vị Trưởng lão không nhịn được biến sắc.
Sát Thần lĩnh vực, Lam Ngân lĩnh vực, song sinh vũ hồn, đệ tứ hồn kĩ lại là vạn năm cấp bậc, tất cả mấy thứ này đều tập trung trên người hắn, thành tựu của hắn có vẻ đặc thù.
Hai mươi tuổi, năm mươi chín cấp hồn vương, vẫn có được loại năng lực cường đại như thế. Thiên tài hai chữ này dùng trên người Đường Tam có vẻ có chút keo kiệt.
Cứ cho là việc này cũng không thể thay đổi cách nhìn Hạo Thiên Tông các vị Trưởng lão với Đường Hạo, nhưng họ không thừa nhận cũng không được, người tuổi trẻ trước mắt này bản thân có kiêu ngạo. Đương nhiên, Đường Tam cũng không cảm giác được chính mình biểu hiện kiêu ngạo đến cỡ nào, nhưng trên thực tế, là thiên tài trẻ tuổi nhất, linh hồn của Sử lai Khắc Thất Quái, từng đạt được quán quân toàn đại lục cao cấp hồn sư đại viện tinh anh đại tái, trên người sớm ẩn chứa hơi thở cường giả. Đó là các loại kinh nghiệm không nhận thức được mà có.
Thất Trưởng lão chầm chậm đi ra, mỗi bước đều rất vững chắc, trên mặt thần sắc mặc dù bình tĩnh, nhưng lai rõ ràng nhìn thấy, mỗi một cước xuất ra đều trầm sâu ba tấc đất.
Phải biết rằng, hắn dưới chân giẫm lại là nham thạch cứng rắn nhưng hắn mỗi một bước bước ra đều lưu lại dấu vết đồng dạng, thậm chí hoa văn của hài (giầy) cũng cùng nhau lưu lại.
Dùng sức điêu luyện, hồn lực hùng hậu, chứng minh thực lực Trưởng lão của hắn quả thật cường đại.
Đường Tam hít sâu khẩu khí, trong cơ thể Huyền Thiên Công nội lực như trường giang đại hà rất nhanh được điều động.
Lúc trước đánh một trận, nhìn qua hắn thật sự thắng rất dễ dàng, nhưng trên thực tế bất luận tình toán chuẩn xác mỗi một cái hồn kĩ được sử dụng nhưng lại đều tiêu hao tinh lực cùng nội lực. Đường Hổ tuyệt không dễ dàng đối phó.Nếu như thật sự làm cho Đường Hổ thi triển ra đệ lục hồn kĩ, Đường Tam phải biểu hiện càng nhiều. Chiến thắng Đường Hổ, nguyên nhân trong đó là do đối phương xem thường Đường Tam.
Chậm rãi đi đến trước mặt Đường Tam, Thất Trưởng Lão đã không còn mấy phần kiêu ngạo, nhàn nhạt nói:"Ta sẽ không chiếm tiện của nghi ngươi, bất luận sử dụng bất cứ hồn kĩ gì, ta đều chỉ sử dụng ba thành hồn lực."
Đường Tam biết, vị Thất Trưởng Lão ngoài mặt bình tĩnh, nhưng lại rất xem trọng trận tỉ thí này, hắn nói chỉ dùng tam thành hồn lực, hiển nhiên đã đem tiêu hao của mình tính toán trong đó.
"Ngài dùng tứ thành hồn lực đi, tiêu hao của ta so với ngài tưởng tượng ít hơn nhiều, hơn nữa ta còn sử dụng lực lượng hồn cốt, không thể chiếm tiện nghi của ngài."
Hắn còn có hồn cốt? Đệ tử thế hệ thứ ba mở to hai mắt nhìn. Hắn thật là loài người sao?
Là Hạo Thiên Tông trực hệ đệ tử, họ gặp qua cường giả cũng không ít, nhưng đặc thù như Đường Tam thì mới là người đầu tiên.
Thất Trưởng Lão lông mi thoáng nhảy lên một chút "Không cần, tam thành vậy là đủ rồi."
Đường Tam lắc đầu, "Hay là tứ thành đi. Nếu như ngài cảm giác được ta chiếm tiện nghi, vậy địa điểm chiến đấu do ta chọn, ý ngài thế nào?"
Thất Trưởng Lão nhíu mày, "Hảo, ngươi chọn." Làm trưởng bối mặc dù hắn trước tức giận mắng Đường Tam, thật là muốn cùng Đường Tam động thủ, cho dù Đường Tam đưa ra yêu cầu quá phận một ít, hắn cũng sẽ đáp ứng.
Đường Tam sớm đã nghĩ kỹ địa điểm thích hợp cho mình cùng vị Thất Trưởng Lão này giao đấu.
Nếu như không phải tại trên núi, hắn khẳng định lựa chọn rừng rậm. Nhưng tại Hạo Thiên Tông lại không có đông đảo thực vật. Cho nên hắn chỉ cái kia lựa chọn, nâng tay chỉ ra ngoài cửa, Đường Tam nói "Ngay xích sắt kiều đi."
Lời vừa nói ra, Hạo Thiên Tông các đệ tử cảm giác được hắn thể hiện ra mãnh liệt tin tưởng.
Bọn họ hiểu được, Đườn Tam lựa chọn xích sắt kiều, chính là cùng tông môn nối với một ngọn núi chính là xích sắt kiều, cũng là mấy ngày hôm trước mới được hoàn thành.
Xích sắt kiều này chẳng những nâng lên trời cao, hơn nữa vì ẩm ướt , mắt trên bao trùm một tầng sương lạnh, ở trên chẳng những khó có thể phát lực, ngay cả bình ổn đã rất khó khăn rồi.
Ở loại địa phương này thi triển hồn kĩ, điều đầu tiên muốn không phải là đả thương địch thủ mà là tự thân an nguy, Đường Tam đối mặt với Thất Trưởng Lão quen thuộc xich sắt kiều, nơi này chiến đấu hiển nhiên là tin tưởng vào bản thân mười phần.
Nếu không phải trước đó hắn đã chiến thắng Đường Hổ, sợ rằng mọi người đều đã cảm giác được hắn cuồng vọng. Nhưng lúc này Thất Trưởng Lão đã phóng lời, chỉ dùng tứ thành hồn lực cùng hắn chiến trận này.
Như vậy , nói không chừng hắn thật sự có cơ hội.
"Thất Trưởng Lão nếu trận này tỉ thí ta thua, ta lập tức rời khỏi Hạo Thiên Tông, vĩnh viễn không trở về tông môn. Nếu như ngài thua, ta hy vọng ngài thu hồi lời nói vũ nhục mẫu thân ta, đồng thời tán thành chuyện ta nhận tổ quy tông, ngài thấy thế nào?" Ánh mắt Đường Tam nhìn kỹ Thất Trưởng Lão, ánh mắt trong suốt mà thành khẩn.
Thất Trưởng Lão hừ lạnh một tiếng " Nếu như ngươi thua, chẵng những vĩnh viễn không trở về tông môn, vũ hồn ngươi được tông môn truyền thừa cũng phải trả lại cho tông môn."
Đường Tam sắc mặt hơi đổi, đang lúc hắn muốn nói khi còn chưa kịp động khẩu thì tông chủ Đường Khiếu trầm giọng nói: "Thất Trưởng Lão, hắn bất quá là đệ tử thế hệ thứ ba, có hay không thu hồi vũ hồn của hắn, cũng không phải ngài cùng hắn có thể quyết định."
Thất Trưởng Lão lạnh lùng nhìn Đương Khiếu liếc mắt một cái , "Tông chủ, như vậy ngài nói nên như thế nào ?"
Đường Khiếu trầm giọng nói: "Không bằng như vậy, nếu như trận này tỉ thí Đường Tam thắng, xin các vị Trưởng lão không nên tái ngăn cản hắn nhận tổ quy tông. Ta nghĩ, các vị cũng đã thấy thiên phú của Đường Tam. Hắn năm nay hai mươi tuổi, có thể nói tiền đồ vô lượng, lại một lòng báo hiếu với tông môn. Đối với tương lai tông môn phát triển tất nhiên sẽ có tác dụng tích cực. Nếu như hắn thua, tựu đuổi hắn rời khỏi tông môn, cả đời không được sử dụng Hạo Thiên Chùy là được, về phần lấy lại vũ hồn, thật cũng không nhất định. Dù sao, hắn có được thiên phú xuất sắc trăm năm khó gặp, nếu như vì cướp đoạt một cái vũ hồn mà làm cho thực lực hiện tai bị tổn hại, thiên phú bị phá, trên người hắn cũng chảy huyết mạch Hạo Thiên Tông , đây là các vị Trưởng lão cũng không có cách phủ nhận sự thật này."
Đường Khiếu trước cũng không có mở miệng. Lúc này xuất ngôn, nhưng lại vừa đúng, mặc dù các vị Trưởng lão có thể ngăn cản hắn không cho Đường Tam nhận tổ quy tông, nhưng là người đứng đầu một tông, Đường Khiếu tại tông môn quyền uy là không thể nghi ngờ. Năm vị Trưởng lão cũng muốn cho hắn vài phần mặt mũi.
Thất Trưởng Lão quay đầu hướng Nhị Trưởng Lão nhìn lại, Nhị Trưởng Lão lạnh nhạt nói: "Cứ y như lời tông chủ nói đi. Bất quá, nếu như Đường Tam thật sự có thể chiến thắng lão Thất, ta còn có thêm vào yêu cầu. Thỉnh tông chủ yên tâm, yêu cầu của ta là có thể sau khi hắn nhận tổ quy tông mà đưa ra. Tuyệt không quá phận. Hết thẩy đều vì tông môn."
Đường Khiếu là nhân vật bậc nào, nhìn thoáng qua ánh mắt bình thản của Nhị Trưởng Lão, hắn hiểu được , các vị Trưởng lão mặc dù cùng hắn ý niệm khác nhau, nhưng đều là vì tông môn suy nghĩ, lúc này gật đầu: "Hảo, cứ như thế đi. Trước khi tỉ thí, ta còn có chuyện muốn công bố."
Vừa nói, Đường Khiếu từ trong hồn đạo khí tùy thân lấy ra cái hạp màu đen mà Đường Tam giao cho hắn. Khuôn mặt bình thản như nước nói: "Lúc trước, khi Đường Hạo thoát ly tông môn, đã mang đi của tông môn hai đại hồn cốt. Lần này hắn lệnh cho Đường Tam đến đây nhận tổ quy tông, cũng sai Đường Tam đem hai khối hồn cốt về nơi này. Ta nghĩ điều này đủ để chứng minh trong lòng hắn đã hối hận. Nếu không, hắn có thể giữ lại hai khối hồn cốt. Hoặc đem chúng cho Đương Tam."
Vừa nói, Đường Khiếu chậm rãi đem cái hạp màu đen mở ra. Nồng nặc hồn lực ba động tràn ngập ra, khí thế bá đạo. Hai khối hồn cốt xuất hiện trước mắt các vị Trưởng lão cùng tông môn các đệ tử.
Chứng kiến hai khối hồn cốt này, các Trưởng lão đều có chút ngạc nhiên, tia tức giận ẩn chứa trong ánh mắt cũng dần dần biến mất.
Nhị Trưởng Lão thở dài một tiếng, " Mặc dù thoát ly tông môn, nhưng hắn dù sao cũng là con trai của lão tông chủ. Xem ra, hắn cũng không quên tông môn." Trả lại hồn cốt có thể chứng minh rất nhiều. bình thường dưới tình huống, hồn cốt ly thể chính là một chữ tử.
Cho dù là Đường Hạo tu vi như vậy. Các vị Trưởng lão cũng hiểu được, hai khối hồn cốt này xuất hiện, Đường Hạo ít nhất cũng biến thành phế nhân, thực lực càng hạ thấp.
Cứ việc đối với lúc đầu Đường Hạo mang đến phiền toái cho tông môn khiến các vị Trưởng lão cực kì phẫn nộ. Nhưng lúc Đường Hạo đánh chết Giáo Hoàng cũng làm cho mọi người biết thực lực Hạo Thiên Tông thực sự cường hãn. Trẻ tuổi nhất trong hàng đệ tử, thậm chí không ít kẻ lấy Đường Hạo làm thần tượng, Hạo Thiên Tông, nhất môn song đấu la, không hề nghi ngờ đều là hào kiệt đương thời. Nhưng lúc này Đường Hạo vì tông môn hy sinh thực lực cường đại của mình, theo lời nói hai mắt của tông chủ Đường Khiếu đã hơi hơi phiếm hồng. Đường Hạo làm như vậy đã đủ để chứng minh hắn thật sự thành ý.
Đương Khiếu tiến nhanh lên, hai tay nâng hạp trong tay cho Nhị Trưởng Lão, " Hai khối hồn cốt này đều là tông môn chí bảo, vậy do các vị Trưởng lão bảo tồn đi. Chờ sau này xác định ban cho kẻ kế thừa tông chủ, hoặc đối với đệ tử có cống hiến kiệt xuất cho tông môn, sẽ được ban thưởng hai khối hồn cốt này. "
Nhị Trưởng Lão chậm rãi gật đầu, hắn hiểu được đây là Đường Khiếu tự cấp cho Trưởng lão mặt mũi.
Nếu không nói hắn lấy thân phận tông chủ tôn sư, thu hồi hai khối hồn cốt này không thành vấn đề. Thậm chí có thể lập tức dung nhập vào cơ thể, tăng cường thực lực.
Hai người ánh mắt đối mặt, Nhị Trưởng Lão thầm than một tiếng hướng Đường Khiếu chậm rãi gật đầu.
Mặt ngoài nhìn lại, Đường Khiếu thay Đường Tam đáp ứng một nhiệm vụ cơ hồ khó có khả năng hoàn thành, khiêu chiến Thất Trưởng Lão sử dụng tứ thành hồn lực. Nhưng sau khi làm xong hết thảy, hắn lập tức dùng Đường Hạo trả lại hai khối hồn cốt tạo thế cho Đường Tam. Mục đích chính là muốn làm cho các vị Trưởng lão tán thành Đường Tam nhận tổ quy tông.
Hắn cho các Trưởng lão mặt mũi, các Trưởng lão tự nhiên cũng sẽ hồi báo.
Đem hai khối hồn cốt giao cho Nhị Trưởng Lão, cũng tương đương đem quyền quyết định sở hữu hồn cốt giao cho bọn họ. Vô hình trung làm tăng lên địa vị của các Trưởng lão tại tông môn.
Càng huống chi, trước cùng Đường Hổ đánh một trận, Đường Tam biểu hiện thực lực cũng đủ để chinh phục các vị Trưởng lão này rồi, ít nhất hiện tại tông môn tam đại đệ tử tuyệt đối không có một người có thể so được. Đường Tam càng thêm xuất sắc.
Đối với phát sinh trước mắt này, Đường Tam trong lòng rất nhanh đã có kết quả phân tích. Nhưng hắn đương nhiên không cho rằng Thất Trưởng Lão trong khi chiến đấu với mình sẽ hạ thủ lưu tình. Dù sao hắn cũng là tông môn Trưởng lão, tuyệt sẽ không nguyện ý bại trong tay tiểu bối.
Cho nên, tại sau đích trong chiến đấu hắn hay là muôn toàn lực ứng phó. Nếu như làm cho mấy vị Trưởng lão cảm giác thực lực của bản thân cũng chỉ xoàng xĩnh tầm thường, thì vẫn là khả năng xuất hiện chuyện xấu.
Nhị Trưởng Lão tránh đối mặt Đường Khiếu, môi vù vù động, dùng phương pháp bức âm thành tuyến hướng Thất Trưởng Lão nói vài câu gì đó. Thất Trưởng Lão nhíu nhíu mày, nhưng vẫn mờ mịt cúi đầu.
" Các vị Trưởng lão, thỉnh" Đường Khiếu làm ra một cái tay thế mời, sau đó dẫn đầu hướng tới cửa tông môn đi đến. Đứng đầu tông môn, tại tông môn địa vị của hắn thủy chung là cao nhất.
Hơn trăm tông môn đệ tử dưới sự dẫn đầu của Đường Khiếu huynh muội hai người cùng năm vị Trưởng lão đi ra tông môn, đi tới bên vách núi.
Nhìn quanh tông môn Trưởng lão, lại nhìn vực sâu mây mù lượn lờ, Đường Tam không khỏi có chút ngây dại. Kiếp trước, trí nhớ hắn cuối cùng chính là dừng lại ở tình cảnh này.
Đồng dạng là vách núi, đồng dạng bị các Trưởng lão bức bách. Bất đồng chính là, kiếp trước hắn chỉ có thể lấy cái chết của mình, mà kiếp này hắn lại có thể bằng vào tự thân thực lực tranh đấu hết thảy. Ít nhất, ở cái thế giới này, hắn sẽ không tự sát.
Ngẩng đầu nhìn về phía Thất Trưởng Lão, Đường Tam hít sâu khẩu khí, trong cơ thể Huyền Thiên Công rất nhanh vận chuyển thông suốt trong kì kinh bát mạch, làm tốc độ phục hồi nội lực của hắn so với trước kia nhanh gấp mấy lần, trước mặc dù tiêu hao không nhỏ, nhưng trong thời gian ngắn ngủi nội lực khôi phục không ít.
Thất Trưởng lão cũng đang nhìn hắn cũng không nói lời nào, nâng tay áo vung lên, một cổ phong lực mạnh mẽ từ trong tay áo xuất ra, trước mặt mây mù nhất thời tản ra, Thất Trưởng Lão một chân chạm đất, cả người nhẹ nhàng đi ra ngoài, xa xa đã ra gần năm mươi thước, mới rơi trên xích sắt kiều.
Khi hắn hạ xuống, xích sắt kiều vẫn như trước chập chờn trong gió, Tựa hồ thân thể Thất Trưởng Lão không có bất cứ sức nặng nào, lẳng lặng đứng nơi đó. Chấp hai tay sau lưng, dưới chân mây mù mờ ảo, tựa như tiên nhân.
Nhìn động tác Thất Trưởng Lão, Đường Tam không khỏi trong lòng cảm khái, hắn hiểu được, thực lực Thất Trưởng Lão so với chính mình tưởng tượng còn kinh khủng hơn.
Cũng không trì hoãn, Đường Tam đồng dạng phóng người lên, không có bất cứ động đậy nào, bình tĩnh rơi trên xích sắt kiều. Dưới chân trượt nhẹ, khoảng cách chính mình đến Thất Trưởng Lão là ba mươi thước, dưới chân xích sắt tựa hàn băng, cơ hồ trở thành hổ trợ đối với hắn.
" Thất Trưởng Lão, rời khỏi khoảng cách giữa hai núi xem như bị thua, ý ngài như thế nào ?" Đường Tam nói.
Thất Trưởng Lão gật đầu cũng không mở miệng, tay phải vung lên. Hạo Thiên Chùy so với Đường Hổ triệu hoán lớn nhỏ không hơn kém nhiều lắm xuất hiện tại tay phải. Bất đồng chính là trên Hạo Thiên Chùy không lộ ra bất cứ vân lộ gì.
Đồng tử Đường Tam trong nháy mắt co rút lại, vũ hồn xuất hiện, nương theo chính là hồn hoàn, trừ phi hắn đến Sát Lục Chi Đô như vậy chỉ là sử dụng vũ hồn bản thể, mà không dùng bất cứ kỹ năng gì, nếu không nhất định là phải gặp hồn hoàn. Thất Trưởng Lão hiển nhiên không có ý định không dùng hồn kĩ, bởi vậy cùng sự xuất hiện của Hạo Thiên Chùy hồn hoàn cũng đồng thời xuất hiện.
Vàng, vàng, tím tím, đen, đen, đen, đen, đen.
Chín cái hồn hoàn, lẳng lặng xuất hiện trên Hạo Thiên Chùy.
Kì dị chính là, hồn hoàn cũng không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ lẳng lặng xuất hiện trên Hạo Thiên Chùy, phóng thích quang mang nhàn nhạt, thậm chí mây mù chung quanh đều bởi vì quang mang mà biến sắc.
"Đứng hàng lão thất, phong hào Liệt Dương" (tội nghiệp) Thất Trưởng Lão âm trầm phát ra thanh âm truyền vào tai Đường Tam.
Đường Tam trong lòng cười khổ, không phải Hạo Thiên Tông chỉ có cha mình cùng đại bá là hai gã Phong Hào Đấu La sao chứ? Như thế nào vị Thất Trưởng lão trước mắt này lại cũng là…..
Bất quá, hắn rất nhanh ý thức được mình đã lầm. Cái gọi là Hạo Thiên Tông nhất môn song đấu la nọ hẳn là về hai mươi năm trước . Hai mươi năm thời gian đủ để phát sinh rất nhiều sự tình, cũng tự nhiên bao gồm Hồn Đấu La tu luyện đến Phong Hào Đấu La.
Kì thật, Đường Tam nào biết đâu rằng, lúc đầu Hạo Thiên Tông tự chọn phong bế, ẩn cư trên đỉnh núi này, mặc dù là bị ép đến bất đắc dĩ, là sỉ nhục lớn của cả Hạo Thiên Tông. Bắt đầu từ khi đó, Đường Khiếu cùng các vị Trưởng lão, Hạo Thiên Tông các đệ tử bắt đầu khắc khổ tu luyện.
Hai mươi năm qua đi, Hạo Thiên Tông các thế hệ đệ tử đã trải qua nỗ lực không ngừng, tuổi từ ba mươi trở lên phổ biến thực lực đều vượt qua năm mươi cấp. Mà thế hệ đệ tử thứ hai do tông chủ Đường Khiếu cầm đầu đều vượt bảy mươi cấp. Năm vị Trưởng lão cũng đều trở thành Phong Hào Đấu La.
Hạo Thiên Tông nhân số không nhiều lắm, nhưng giấu thực lực tông môn trên đỉnh núi này lại cực kì kinh khủng. Năm đó đệ nhất thiên hạ tông môn danh xưng vừa há là nhất môn song đấu la là có thể đại biểu?
Nếu như đối thủ là một gã Hồn Đấu La, Đường Tam cơ hồ tuyệt đối nắm chắc nếu đối phương chỉ dùng tứ thành hồn lực dưới tình huống phá vỡ công kích của đối thủ, dù đối thủ có vũ hồn Hạo Thiên Chùy cường đại, cũng sẽ không xuất hiện kết quả khác. Nhưng đối thủ lại là một gã Phong Hào Đấu La, cho dù chỉ dùng tứ thành hồn lực, hồn lực cũng tuyệt đối tương đương với bảy mươi cấp hồn sư. Huống chi Thất Trưởng Lão còn nhiều hồn kĩ hơn so với Đường Hổ. Có lẽ hắn không thể sử dụng đệ bát, đệ cửu hồn kĩ. Nhưng cho dù trong thời gian ngắn sử dụng đệ thất hồn kĩ Hạo Thiên Chân Thân, hẳn là không thành vấn đề. Cứ việc xích sắt kiều là do chính mình lựa kĩ chọn khéo, nhưng đối mặt với một Phong Hào Đấu La với kinh nghiệm thực chiến cực kì phong phú. Đường Tam biết, chính mình muốn chiến thắng tuyệt không dễ dàng.
" Sợ sao?" Thất Trưởng Lão có chút khinh thường nhìn Đường Tam.
" Không, rất vinh hạnh được khiêu chiến ngài, Liệt Dương đấu la. Đường Tam, năm mươi chín cấp, khống chế hệ, chiến hồn vương." Đứng trên xích sắt kiều, Đường Tam hướng Thất Trưởng Lão hơi hơi hành lễ.
Lúc hành lễ đồng thời nồng nặc bạch quang từ trên người hắn phát ra. Trước mặt mây mù phảng phất như là bị lưỡi dao sắt bén cắt ra hướng hai bên tán đi. Trong khoảnh khắc cơ hồ bạch quang đã tới trước mặt Thất Trưởng Lão, chính là Sát Thần lĩnh vực.
Thất Trưởng Lão thong dong cười, trong tay Hạo Thiên Chùy dựng thẳng lên, một cỗ hắc quang dày đặc đem thân thể chính mình bao phủ trong đó. Sát khí mạnh mẽ tựa như hoàn toàn bị ngăn cản bên ngoài hắc quang. Mặc dù toàn thân sát ý lưu động, lực chiến đấu tăng lên, nhưng lại không ảnh hưởng đến Thất Trưởng Lão.
Đương nhiên, cũng không phải Sát Thần lĩnh vực của Đường Tam đối với Thất Trưởng Lão không có hiệu quả, mà bởi vì thực lực hai người chênh lệch quá lớn. Theo thực lực tăng lên, phụ gia của Hạo Thiên Chùy đối với Sát Thần lĩnh vực cũng sẽ tự động tăng lên. Đợi khi Huyền Thiên Công của hắn tu luyện đến cấp độ nhất định, tự nhiên cũng có thể hạn chế Thất Trưởng Lão.
Phóng thích Sát Thần lĩnh vực đồng thời quang mang màu lam cũng đồng dạng triển khai. Vừa bắt đầu, Đường Tam không hề giữ lại mà đem hai đại lĩnh vực đồng thời phóng thích. Đối mặt một gã Phong Hào Đấu La, nếu như hắn còn muốn giữ lại cái gì, chẳng phải là tự tìm tử lộ sao chứ?
Bên vách núi mọi người giật mình nhìn kỹ, Đường Tam hơi hơi cúi về phía trước, sau lưng bạch y trong nháy mắt bị nghiền nát, ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu phá lưng chui ra, Đường Tam sau lưng triển khai Bát Chu Mâu thật lớn dài bốn thước, dưới tác dụng của hai lĩnh vực Lam Ngân và Sát Thần, cả Bát Chu Mâu lộng lẫy màu lam, đồng thời trên Bát Chu Mâu lấy kim sắc làm trung tâm hồng lam lưỡng sắc xoay quanh thật sống động.
Bát Chu Mâu vừa ra, khí thế Đường Tam nhất thời đạt đến đỉnh điểm, dưới tác dụng của ngoại phụ hồn cốt, cơ năng toàn thân đã điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, cơ thể hơi động cơ xương toàn thân đồng thời căng lên, cả người đứng trên xích sắt kiều làm cho người ta cảm giác một loại uy áp bắn ra bốn phía.
Chứng kiến Bát Chu Mâu của Đường Tam, Thất Trưởng Lão cũng phải sửng sốt một chút, hắn đương nhiên nhìn ra được đó là hồn cốt, nhưng cũng không liếc mắt một cái tựa nhận ra đó là ngoại phụ hồn cốt.
Bên vách núi Đường Khiếu cùng tứ vị Trưởng lão cũng đã minh bạch, bọn họ ở phía sau Đường Tam thấy được toàn bộ quá trình xuất hiện của Bát Chu Mâu hơn nữa dưới tình huống hồn lực ba động. Nhị Trưởng lão không nhịn được nhìn về phía Đường Khiếu đang bình tĩnh: "Tông chủ có hay không đã sớm biết Đường Tam có được ngoại phụ hồn cốt?"
Đường Khiếu chậm rãi gật đầu, "Đây là một trong ba khối hồn cốt của hắn."
"Ba khối?" Nhị Trưởng lão trên mặt thoát ra một tia thống khổ, "Từ lúc nào hồn cốt trở nên tràn lan như thế? Khó trách hắn không có sử dụng hồn cốt của tông môn."
Đường Nguyệt Hoa không nhịn được nói "Đường Tam có được ba khối hồn cốt, ngoại trừ một khối do mẫu thân hắn lưu lại, hai khối còn lại đều tự hắn thông qua cố gắng mà đạt được. Trước mắt ngoại phụ hồn cốt này, chính là lúc hắn hơn hai mươi cấp đánh chết một con Nhân Diện Ma Chu ngàn năm mà thu được, lúc ấy hắn chính là vượt cấp hấp thu hồn hoàn. Mặt khác một khối hồn cốt càng do hắn dẫn dắt đồng đội tại toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái đánh bại Vũ Hồn Điện chiến đội đạt được phần thưởng. Đứa nhỏ này chính là thiên tài, hơn nữa không chỉ phương diện thực lực, suy nghĩ của hắn thường nhân thật không bằng. Tại các phương diện hắn đều vượt qua nhị ca lúc cùng tuổi. Bất luận là Thiên Đấu đế quốc hay Thất Bảo Lưu tông đều sớm đối với hắn đưa ra lời mời gọi. Nhưng hài tử này thủy chung không có tiếp nhận."
So với muội muội Đường Khiếu nói ngắn gọn hơn nhiều, "Mười năm sau, Nhất đại thiên kiêu." (ý nói Đ3 sau này tương lai là 1 đại kiêu hùng)
Nhị Trưởng Lão không có mở miệng, bất luận là hắn hay ba vị Trưởng lão kia, lúc này ánh mắt nhìn Đường Tam đều nhiều hơn vài phần nhu hòa.
Trên xích sắt kiều, Thất Trưởng Lão mắt thấy Đường Tam phóng ra ngoại phụ hồn cốt cũng không sốt ruột, hắn đang chờ đợi Đường Tam ra tay trước, thực lực khác biệt lớn như vậy, nếu như hắn vẫn chiếm ưu thế xuất chiêu trước thì có chút không thể nào nói nổi. Trước Nhị Trưởng Lão hướng hắn truyền âm cũng nói muốn hắn hạ thủ lưu tình. Thất Trưởng Lão cũng đã có kế hoạch, trước toàn diện áp chế Đường Tam, cuối cùng thừa nhận hắn ngang tay là được.
Cứ việc bởi vì cái chết của con hắn năm đó đối với Đường Hạo ghét cay ghét đắng. Nhưng hắn cũng hiểu được, kẻ thù giết con mình là Vũ Hồn Điện. Càng huống chi Đường Tam đã dùng thực lực chứng minh hắn đối với tông môn có giá trị rất lớn. Làm tông môn Trưởng lão, hắn tự nhiên nên vì tông môn mà lo lắng.
"Cẩn thận" Đường Tam hét lớn một tiếng, rốt cuộc đã ra tay.
Xuất hiện trong tay hắn, không phải Lam Ngân Thảo vũ hồn với năm hồn hoàn mà là Hạo Thiên Chùy không có bất cứ hồn hoàn phụ gia nào.
Hạo Thiên Chùy dài hơn một thước dù là so với đệ tử đời thứ tư bắt đầu tu luyện từ nhỏ cũng không bằng, mà khi Thất Trưởng Lão chứng kiến động tác của Đường Tam không khỏi hơi biến sắc.
Hạo Thiên Chùy lăng không chém ra, nhưng lại không hướng đến Thất Trưởng Lão mà là xích sắt kiều dưới chân Đường Tam.
Mặc dù thực lực Thất Trưởng Lão cường thịnh, dưới tình huống này, hắn căn bản cũng không kịp ngăn cản động tác của Đường Tam.
Thất Trưởng Lão phản ứng cực nhanh, hai chân điểm trên xích sắt kiều, cả người đã bay lên trời , Hạo Thiên Chùy trong tay thẳng đến đầu Đường Tam.
Nhưng Thất Trưởng Lão biết đâu rằng, Đường Tam nện Hạo Thiên Chùy xuống chỉ là cái hư chiêu, mục đích là bức cho Thất Trưởng Lão xuất thủ trước.
Hư chiêu Hạo Thiên Chùy hư không tiêu thất, Đường Tam cước đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, thân thể như tia chớp lao đến trước, cả người trong nháy mắt trở nên hư ảo. Sát Thần lĩnh vực mặc dù không cách nào đối với Thất Trưởng Lão sinh ra tác dụng, nhưng lại giống như lưỡi dao sắc bén phá khai áp lực mạnh mẽ của Thất Trưởng Lão từ trên trời giáng xuống. Thân thể Đường Tam giống như ảo ảnh khiến đôi mắt Thất Trưởng Lão có chút không nhìn rõ, với tốc độ kì quái xẹt qua dưới thân Thất Trưởng Lão, khiến lão kinh ngạc nhất thời rơi vào khoảng không.
Nếu như ở mặt đất bằng phẳng, hoặc là Thất Trưởng Lão có thể sử dụng toàn lực, thì hắn có thể có nhiều phương pháp biến chiêu, nhưng ở trên xích sắt kiều đối với hắn hạn chế tương đối lớn.
Cước đạp xích sắt kiều, Thất Trưởng Lão hừ lạnh một tiếng, cái hồn hoàn thứ ba trên người chợt lóe sáng, một tầng hắc quang tràn ngập toàn thân làm cả người hắn nhìn qua đều trở nên cao lớn hơn, nguyên bản cơ thể cao gầy nhưng rất nhanh bành trướng mà ngay cả Hạo Thiên Chùy trong tay cũng lớn lên. Chỉ thấy Hạo Thiên Chùy trên tay nháy mắt đã phiêu nhiên chém ra, thân chùy bay sát xích sắt kiều trong nháy mắt đuổi theo đến Đường Tam.
Kinh nghiệm thực chiến của Thất Trưởng Lão cực kì phong phú, nơi này là xích sắt kiều, nếu đem Đường Tam cách ly xích sắt, thân pháp của hắn dù tốt đến mấy cũng không thể thi triển ra, chỉ cần hắn đang ở tại không trung, bằng vào chính mình với nhiều hồn kĩ cường đại, chẳng lẽ còn không thể một kích chế thắng sao chứ?
Đường Tam trên xích sắt kiều vặn người mắt thấy Hạo Thiên Chùy thật lớn gào thét lao đến , hắn chỉ biết lần này mình không thể chống đỡ. Dù chỉ dùng tứ thành hồn lực Thất Trưởng Lão so với mình đã tiêu hao không nhỏ vẫn cường đại hơn.
Lúc này, trong đầu hắn không khỏi xuất hiện tình cảnh lúc đầu tại địa ngục lộ, tại địa ngục lộ chính mình không phải cũng dùng loại biện pháp công kích nọ với Thập Thủ Liệt Dương Xà sao chứ? Phương pháp né tránh của Thập Thủ Liệt Dương Xà nhất thời xuất hiện trong đầu Đường Tam.
Bên vách núi, mọi người chứng kiến đều phải giật mình. Đường Tam mỉm cười ưu nhã hướng đến vực sâu giữa hai vách núi nhảy xuống.