Mục lục
[Dịch] Đồ Thần Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cười khúc khích…”

Tiêu Di Nhiên nhìn thấy cái tướng nghiêm chỉnh cẩn trọng của Trương Dương, nhịn không được liền cười một cái.

Cô ta phát hiện ra, cái tên Trương Dương thanh danh xấu xa kia mặc dù có chút bỉ ổi, nhưng cũng có lúc rất là khả ái

.

Đồng thời, Tiêu Di Nhiên đối với cái loại thiếu niên bỉ ổi này lại sinh ra một cảm giác kỳ lạ, thứ cảm giác này không cách nào hình dung được, vừa tò mò, vừa kích thích, thậm chí còn cảm thấy vinh hạnh trong lòng.

Sau khi nhìn thấy mấy trăm tấm hình của Trương Dương, Tiêu Di Nhiên không hiểu sao lại có chút cảm động.

Bởi vì, bao nhiêu tấm hình đó không phải trong một ngày chụp được, mà là những tấm hình có được trong ba năm trường. Sinh hoạt từ năm thứ nhất tới năm thứ ba không gì không có.

Mấy tấm hình này cơ hồ bao gồm mọi sinh hoạt tập quán của Tiêu Di Nhiên. Đối với sinh viên năm thứ tư Tiêu Di Nhiên mà nói, càng có vẻ rất trân quý.

Không có cô gái nào không hy vọng mình được người khác chú ý tới, Tiêu Di Nhiên cũng không ngoại lệ.

Tiêu Di Nhiên thủy chung đối với Trương Dương tràn đầy phẫn hận, nhưng sau khi tiếp xúc với Trương Dương vài lần lại phát hiện ra, Trương Dương mặc dù bỉ ổi, nhưng lại cũng không phải xấu xa như bản thân tưởng tượng.

Về nhiều phương diện, hắn vẫn còn giữ được bản tính chất phác vốn có của một sinh viên…

“Cười cái gì?” Trương Dương đối với bất kỳ cử động nào của Tiêu Di Nhiên đều có một loại cảm giác kinh hãi hoảng sợ. Hắn tự nhiên là không thể nào hiểu được tâm tư bên trong trăm thay ngàn đổi của một cô gái.

“Không có gì… mấy cái hình này ngươi chụp đã lâu rồi à?”

“Ài… ta lập tức xóa ngay…” Trương Dương lập tức cầm lấy con chuột

“Đợi một chút, ta muốn hỏi ngươi… ngươi ngươi.. ngươi còn có mấy cái hình nào khác không?” Thanh âm của Tiêu Di Nhiên càng nói càng nhỏ, nói xong cả mặt đỏ ửng lên.

“Mấy cái loại đó hả?” Trương Dương sửng sốt.

“Thì là mấy cái hình loại đó đó!” Tiêu Di Nhiên tức giậm dậm chân, trợn tròn hai mắt nhìn trừng trừng lấy Trương Dương.

“À à…. không…. không có. Tuyệt đối không có. Máy chụp hình điện tử đã bị sở cảnh sát tịch thu rồi.

Mớ hình trong đó đều bị xóa sạch, còn lại chỉ là mấy tấm này.

Ta đảm bảo, ta thề…” Trương Dương nhất thời hiểu rõ ý tứ của Tiêu Di Nhiên. Thì ra cô ta hỏi hắn có còn mấy cái hình bất nhã nào hay không.

“Ồ… Vậy thì tốt… không cần phải thề..” Tiêu Di Nhiên thở một hơi thật dài, vỗ vỗ lên bộ ngực đầy đặn.

Động tác nhỏ này tràn đầy sức dụ hoặc khiến Trương Dương nhìn thấy, huyết mạch trong người như bị căng ra.

“Mấy cái tấm hình đó ta xoá nha…’ Trương Dương có chút không muốn.

Mấy tấm hình này đã bầu bạn với hắn trong những ngày tháng của ba năm qua. Hắn lại không có lưu trữ, hiện giờ đột nhiên phải xoá cũng có chút không đành lòng.

“Tạm thời không cần phải xoá đi. Qua vài ngày, ta sẽ tới tải xuống… Ồ… thật vô ý quá, ta xem điện thoại một chút.”

“Ồ.”

Tiêu Di Nhiên cầm điện thoại trong lòng bàn tay, rõ ràng là có tin nhắn ngắn tới.

“Trong trường học phát sinh ra chuyện, có muốn đi vô không?” Tiêu Di Nhiên nhìn thoáng qua điện thoại cầm tay rồi ngẩng đầu lên hỏi.

“Có chuyện gì?” Trương Dương không chút hứng thú hỏi.

“Nghe nói là đánh nhau, hình như là người có chút quan hệ tới ta, cụ thể thế nào ta cũng không rõ.”

“Ồ… ta không đi đâu. Thật không hiểu, một người con gái lại có hứng thú đối với đánh nhau như vậy…” Trương Dương không khỏi lẩm bẩm.

“Hì hì.. chỉ cho phép đám con trai các ngươi coi đánh nhau sao, bọn con gái chúng ta không được phép à?!”

Tiêu Di Nhiên đứng lên cười mắng: “Mấy tấm hình này không cho phép xoá đi đó nha, nếu như xóa đi thì ngươi chết chắc!”

Tiêu Di Nhiên dùng một ngón tay trắng xanh chọt lên đầu Trương Dương một cái, khiến một làn hương thơm thoảng qua chỗ ghế ngồi.

Trương Dương không khỏi ngẩn ngơ một trận, cứ muốn bàn tày ở trên đầu mãi mãi vẫn vậy không hạ xuống…

Đột nhiên, Trương Dương trở nên sáng suốt, bởi vì, hắn vừa thấy QQ (instant messenger) của Tiêu Di Nhiên vẫn còn ở đó.

Cơ hồ theo bản năng, Trương Dương tức tốc đem bí danh QQ của hắn thêm vào trong danh sách hảo hữu của Tiêu Di Nhiên.

Vừa xong thì máy điện toán của Tiêu Di Nhiên đã ngắt mạng, rõ ràng là Tiêu Di Nhiên đã tới quầy để hạ mạng.

“Thích nam nhân có chút điểm xấu xa!”

Nhìn thấy ký danh QQ của Tiêu Di Nhiên, Trương Dương không biết nói gì, chỉ chuẩn bị tiến vào trong không gian QQ của Tiêu Di Nhiên để xem xem.

Không ngờ phát hiện ra không gian của Tiêu Di Nhiên đã được bảo mật, người ngoài căn bản là không có cách nào viếng thăm.

Nếu như không có bảo mật thì khả năng gây hứng thú với Trương Dương không lớn.

Khi thấy bảo mật, ngược lại Trương Dương lại nảy sinh một cổ dục vọng muốn xem trộm càng lúc càng không thể thu thập lại được.

“Không phải là ngày sinh!”

“Không phải ngày tháng năm nhập học!”

“Không phải số điện thoại cầm tay… vậy là cái gì đây…?”….

Hơn ba năm nay, Trương Dương đối với tư liệu cá nhân của Tiêu Di Nhiên rõ như lòng bàn tay.

Án chiếu theo tập quán của con nhỏ này thì đều dùng những ngày tháng cùng con số quen thuộc.

Trương Dương không ngừng sử dụng những con số mà hắn biết được để phá giải mật mã.

Nhưng từng số từng số trong ký ức của hắn đều không phải.

“Chẳng lẽ là ba cái vòng đo thân người?” (vòng ngực, vòng eo, vòng mông)

Trương Dương buồn bực cho vào cái số mật mã này, hiện tại hoàn toàn chỉ là cho ngựa chết uống thuốc.

“Khà khà… không ngờ lại là ba cái vòng đo này…” Trương Dương không khỏi bắt đầu kích động trở lại.

Phát hiện ra thanh âm của mình quá lớn, liền vội vàng ngậm miệng, rồi như một tên trộm, ngó láo liên chung quanh rồi mới ngồi xuống, âm thầm cảm thấy may mắn vì đã từng nghe được ba vòng đo của Tiêu Di Nhiên.

“Ca ca, em rất lo lắng cho anh. Em tình nguyện cứ để chúng ta như khoảng thời gian sinh hoạt gian khổ, nương tựa lẫn nhau trước đó, cũng không muốn anh cứ ở bên ngoài lẫn lộn. Anh có biết không? Đám bạn học đều rất sợ em, đều không dám kết giao bạn hữu với em. Bởi vì, em có một người ca ca như anh. Đương nhiên, em vẫn thương anh như trước…”

“Ca ca, hôm nay là ngày sinh nhật của anh. Em hy vọng có thể được cùng anh ăn bánh sinh nhật, hy vọng mộng tưởng của anh trở thành sự thật. Bao nhiêu năm nay, vị trí của anh càng lúc càng lên cao, mà huynh muội chúng ta không ngờ, cùng ăn một bữa cơm cũng không dễ dàng. Ài, chỉ đành hoài niệm cuộc sống trước đây!”

Bên trong không gian nhật ký, đại đa số đều là ký lục trong tâm tư của Tiêu Di Nhiên, hơn nữa một số lớn đều có liên quan đến chuyện của Tiêu Viễn Hành.

Nhìn mấy cái thứ này, Trương Dương không khỏi buồn bã. Thì ra Tiêu Di Nhiên cũng không được vui vẻ gì lắm, khó trách ngày đó sinh nhật của Tiêu Viễn Hành mà vẻ mặt cô ta cứ u buồn.

Đột nhiên!

Cả người Trương Dương trở nên khẩn trương, bởi vì, hắn vừa thấy được những điều trong nhật ký mà hắn cảm thấy hứng thú.

“Lớp đệ nhất lại tới một học sinh mới, Lữ Phi. Hắn tựa hồ đối với ta có cảm tình, thường xuyên muốn mời ta đi ăn cơm, đi uống trà. Ta rất mâu thuẫn, ta không biết là nên cự tuyệt hay tiếp nhận. Hắn ta rất thông minh, không ngờ rõ ràng mấy lần thi đậu vào trường đại học Tsinghua Bắc Kinh mà vẫn không đi… Loại người như hắn tràn đầy một loại lực lượng thần bí, ta không cách nào cự tuyệt được, nhưng lại có chút sợ hãi. Ánh mắt của hắn tạo cho ta một cảm giác rất yêu dị tà khí...”

“Hôm nay ta đi tới khu ký túc xá nam sinh để lấy lại quyển sách. Ta bị cái tên nam sinh Trương Dương kia phi lễ. Hắn như một thằng điên hôn ta, vuốt ve ta, khiến ta rất sợ. Ánh mắt của hắn trở nên đỏ như máu làm ta sợ gần chết. Ta rất hận hắn, hắn suýt chút nữa là hủy đi thanh bạch của ta. Nhưng ta không dám cho ai biết.

Ta sợ sau khi ca ca biết thì sẽ giết hắn. Ca ca mà biết khẳng định là sẽ giết hắn…”

“Nhìn thấy bút ký của Trương Dương viết lên trên quyển sách, ta đột nhiên phát hiện, cái người con trai mà ta một mực cho là một tên bỉ ổi, không ngờ lại là một thiên tài toán học.

Thật sự khiến ta giật mình, một con người không ngờ có thể ẩn tàng chuyện tốt như vậy.

Xem ra, con người đều không thể chỉ xem vẻ bên ngoài, không biết hắn vì sao lại muốn ẩn tàng thiên phú bản thân như vậy?

Trương Dương…. một con người đầy mâu thuẫn.

Không ngờ lại cứ thường xuyên nghĩ tới lúc bị hắn phi lễ một cách thô lỗ cuồng dại, khí tức nam nhân rất mãnh liệt. Ài…. ta vì sao lại có ý tưởng kỳ quái kiểu này?”[/SIZE]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK