Phần bụng mẫu sào lúc này tròn vo, vô cùng không ăn ý với thân hình thậm chí phần giáp lưng mở bung ra để lộ những cánh mỏng trong suốt. Vừa nhìn thấy cánh mỏng kia lại nhìn thân hình khổng lồ của mẫu sào, ai cũng nghĩ những cái cánh này để trang trí là chính.
Mẫu sào dừng lại, phần bụng nhanh chóng co rụt, toàn thân vang lên tiếng tích tích, lớp giáp xác màu đen xuất hiện vô số vết nứt, những vết nứt này càng lúc càng rộng, từ khe hở không ngừng toát ra dịch vàng không rõ. Những dịch này vừa tiếp xúc với không khí lập tức hóa thành sương mù bốc hơi cách không quá mẫu sào một centimet rồi lại dần ngưng tụ chuyển thành màu đen.
Bao gồm cả Richard, mọi người đều cảm thấy hoa mắt bởi vì mẫu sào lại lớn hơn một vòng. Richard đột nhiên cảm thấy hai mắt nhói đau, nước mắt không tự chủ được chảy xuống mà làn da lõa lỗ bên ngoài cũng có cảm giác bỏng rát. Những sương mù kia tuy phần lớn ngưng tụ nhưng vẫn có một phần nhỏ khuếch tán trog phòng, mà hình như nó còn mang theo tính ăn mòn mãnh liệt.
Thanh âm mẫu sào vang lên: "Chủ nhân, khi ta sinh trưởng sẽ sinh ra lượng lớn sương axit, mời ngài rời khỏi đây trước."
Richard lập tức mang theo mọi người rời khỏi phòng hơn nữa còn lùi xa tiếp hơn mười bước. Lưu Sa phải liên tục dùng mấy thần thuật xua tan mới giúp mọi người cảm thấy dễ chịu hơn. Richard cũng không nhìn thấy phía sau thân thể to lớn của mẫu sào có một đoạn tàn chi đang bị sương axit nhanh chóng ăn mòn. Đó chính là đồ vật mẫu sào không muốn Richard thấy. Chốc lát sau đó, tàn hài chỉ còn lại một bãi tro tàn cháy đen không nhận ra được.
Khi sương mù tan đi, mẫu sào lại hoàn thành sinh trưởng, lần này dài rộng cao của nó tăng thêm nửa mét, xem chỉnh thể thì thân càng tròn vo mà đầu đuôi càng nhỏ bé. Nhưng thân thể tuy lớn lên nhưng chân giáp và mũi đao không lớn theo nên hiện tại đã nhỏ đến mức buồn cười.
Nó bắt đầu thử rời khỏi phòng nhưng đối với hình thể hiện tại của nó cửa phòng lại quá nhỏ hẹp không thể để cái bụng tròn vo của nó đi qua được. Mẫu sào khẽ kêu tư tư, phát lực húc về phía trước, ầm một tiếng hơn nửa vách tường bị nó húc sập đến cả tấm lót trần cũng bị kéo theo rơi xuống. Thế là cả tòa nhà hai tầng ầm ầm sụp đó một đống gạch đá gỗ chôn vùi lấy nó.
Mà mẫu sào chỉ khẽ rung thân thể đã bò ra được từ đống hỗn loạn. Xung kích như vậy căn bản không tạo thành chút thương tích nào với nó. Hai bộ chiến kỵ sĩ bị thanh âm hấp dẫn đi tới lập tức đầy kinh ngạc nhìn mẫu sào, họ vừa gõ cảnh báo vừa tạo tư thế phòng thủ phong tỏa con đường trung tâm cứ địa.
Lúc này Richard đi tới đứng bên mẫu sào khẽ gõ lớp giáp xác của nó rồi nói với hai bộ chiến kỵ sĩ: "Được rồi, đừng lo lắng! Đây là mẫu sào, nó là sinh vật khế ước của ta!"
Hai bộ chiến kỵ sĩ khé nhìn nhau, tình cảnh trước mắt làm họ khó mà tin nổi. Khi nhìn qua con côn trùng to cao bằng cả Richard, khóe mắt một bộ chiến kỵ sĩ không khỏi co giật nói: "Dạ Richard đại nhân. Nhưng là… ngài hình như nên cách xa nó một chút."
Mẫu sào dùng sức nâng lên chính mình, khua múa đôi mũi đao nho nhỏ của mình như thị uy với chiến sĩ kia. Chiến sĩ kia lập tức kinh ngạc một lần nữa làm ra tư thế phòng ngự. Richard gõ mạnh lên người mẫu sào mới làm nó an tĩnh lại.
Trong căn cứ còn có rất nhiều công tác cần làm nên hai bộ chiến kỵ sĩ vội vã rời đi. Richard thì đứng lại cùng giao lưu với mẫu sào, lượng lớn tư liệu liên quan bản thân được mẫu sào truyền qua cho hắn.
Thế là Richard biết mẫu sào vẫn còn trong giai đoạn ấu sinh kỳ nhưng khoảng cách trưởng thành chưa đến một nửa nữa. Sau khi tham chiếu nhân loại và lực lượng vị diện này, mẫu sào đầu tiên tăng thêm phòng ngự bản thân, hiện tại cường độ giáp xác của nó đã có thể không chút hư tổn ngăn đòn của chiến sĩ cấp 10, chỉ có chiến chức giả như Mintai mới có thể tạo thành thương hại với nó. Ở mặt phòng ngự ma pháp, mẫu sào gần như miễn dịch đối với độc tố, có kháng tính rất mạnh với băng điện, chỉ có lửa mới tạo thành thương hại với nó.
Thủ đoạn công kích chủ yếu của mẫu sào là xung kích tinh thần và phun axit. Cự ly phun axit chỉ có mười mét nhưng nếu bị phun trúng thì dù là có giáp dày toàn thân cũng bị ăn mòn chỉ trong một phút. Ngoài tốc độ di động quá chậm, hiện tại thậm chí còn mất năng lực phi hành thì chiến lực của mẫu sào cũng khá cao. Phần bụng của nó là nhược điểm nhưng những nếp uốn tầng tầng lớp lớp thật ra cùng vật chất tạo thành với lớp giáp xác, bộ chiến kỵ sĩ Archimonde phải dùng toàn lực mới đánh ra được. Nếu như là Laer thì cung tên không thể xuyên được lớp da dày đó.
Số liệu mẫu sào đánh giá bản thân đến từ chiến đấu nửa ngày này, phân tích số liệu rõ nét của nó làm Richard lần nữa kinh ngạc với trí tuệ của nó. Mẫu sào tuy thân thể to lớn nhưng phần đầu chỉ to bằng nhân loại bình thường. Nhưng tư liệu mẫu sào truyền tống qua có cả phân bố thân thể nên Richard biết phần đầu của nó thật ra không phải điểm yếu, đầu não nhiều đến mấy chục cái được phân bố bảo vệ ở lồng ngực sau lớp giáp xác dày nặng.
Mẫu sào ở ấu sinh kỳ có như cầu ăn uống mãnh liệt nên sau khi báo cáo nó liền thỉnh cầu Richard ra ngoài cơ địa kiếm ăn.
"Ngươi bắt được vật săn sao? Có cần ta bảo Laer giúp ngươi không?" Richard rõ ràng hoài nghi với tốc độ chậm chạp của mẫu sào, mà tinh thần xung kích và phun axit của nó có phạm vi rất nhỏ.
"Ta hiện tại có thể ấp ong thợ, để chúng nó bắt vật săn cho ta. Giai đoạn hiện tại máu thịt sinh mạng sống là thực vật tốt nhất."
Những lời này của mẫu sào như có hàm nghĩa khác, Richard lập tức nghĩ đến mấy trăm thi thể trong cứ địa, hắn trầm ngâm nói: "Thi thể nhân loại không được, cái khác ta không quản. Còn có ngươi nói cần vật chất nữa đúng không? Nói cho ta biết, ta sẽ tận lực thu thập giúp ngươi."
"Ong thợ có thể đảm nhiệm."
Sau khi được Richard cho phép, thân thể khổng lồ của mẫu sào dần chuyển động chậm rì rì rời khỏi cứ địa. Nó như không hài lòng với tốc độ bản thân nên thỉnh thoảng lại mở giáp xác ra sức vỗ cánh thế là lại bay lên. Nhưng là bay không đến mười mét nó lại rớt xuống đất, chỉ có thể dựa vào sáu chân giáp ngắn ngủn di chuyển về phía trước.
Dù cho đã biết mẫu sào là sinh vật khế ước của Richard nhưng những bộ chiến kỵ sĩ vẫn cảm thấy kinh hãi không thôi. Những lão binh này từng gặp không ít ma thú trên chiến trường, thậm chí tọa kỵ của Gordon chính là một con hung thú nhưng vừa nhìn thấy sinh vật trước mắt này, tinh thần bọn họ cảm giác vô cùng không thích.