Mùa xuân lại đến, ngoại trừ đánh dấu Richard đã mười ba tuổi ra thì hắn cũng không biết ý nghĩa nào nữa của mùa xuân này.
Là kẻ sáng tao chiến tranh, cấu trang sư cũng không cần am hiểu dùng hai tay giết người, tạm thời với giai đoạn của Richard thì điều này chưa quan trọng. Nhưng mỗi đêm khuya trở về từ quán rượu nhỏ, Richard đều cảm thấy những ma pháp trận, công tác vị diện… biến đổi, chúng nó không còn là những con số chính xác nữa mà bắt đầu ảnh hưởng lẫn nhau, phạm vi ảnh hưởng cũng không phải nhìn cái thấy ngay.
Lấy ví dụ đơn giản, nếu bố trí ma pháp trận hệ hỏa cỡ lớn ở địa hình sa mạc và rừng rậm thì có thể tạo thành lực công kích ngang nhau. Nhưng ba đến năm năm sau, địa chất sa mạc sẽ biến đổi, đường nước ngầm sẽ bị đẩy đi xa làm biến đổi vị trí ốc đảo. Mà nếu bố trí ở rừng rậm thì ban đầu lửa lớn sẽ thiêu hủy khoảng lớn cây cối tạo thành biến đổi thực vật, nhưng là tro cỏ và gió xuân mang theo lượng lớn hạt giống sẽ lại cắm rễ và phát triển xanh tươi ở khoảng đất này. Những ảnh hưởng này với chiến dịch nhanh là không tác dụng nhưng nếu là chiến dịch kéo dài trăm năm thì sẽ khác, thậm chí còn ảnh hưởng đến phát triển của một chủng tộc.
Richard đột nhiên cảm giác chính mình nhờ chân thực mà thay đổi nhận thức với cấu trang sư. Nhưng là hắn không thể tin được cảm giác này, có lẽ chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên hoặc là mệt mỏi nảy sinh ảo giác mà thôi. Nếu suy xét lý trí thì khả năng sau lớn hơn.
Một đêm nào đó, Richard đột nhiên không thể ngủ, những chuyện từ nhỏ đến lớn cứ hiện ra trong đầu hắn, lượng lớn tri thức như xuyên suốt liên hệ lẫn nhau, rất nhiều vấn đề trước kia không hiểu nay đột nhiên có đáp án. Linh cảm trào dâng như suối chảy mạnh khắp tâm can!
Richard đột nhiên lật người ngồi dậy xông vào phòng thí nghiệm, hắn nhanh chóng bày ra một tấm da ma thú thượng đẳng, lấy ra bút ma pháp bí ngân bén nhọn bắt đầu khắc ma pháp trận trên da ma thú. Bóng đêm dần trôi, một người vẫn say mê làm việc quên đi thời gian. Trước sau thay đến hơn hai mươi hai cái bút ma pháp trong đó hỏng đến sáu cái, tổ hợp hơn hai trăm tài liệu ma pháp cuối cùng cũng hoàn thành khắc ma pháp trận trên da ma thú. Tấm da vuông đã vô cùng cứng rắn, bên trên tỏa ánh ma pháp. Chỉ cần Richard đưa ma lực vào, ma pháp trận sẽ bắt đầu vận chuyển hơn nữa ban cho Richard hiệu quả nhanh nhẹn.
Nhìn vào tấm da ma thú này Richard gần như không thể tin vào mắt mình! Một đêm như mộng như ảo và tấm da ma thú này là kết quả! Nếu như không để ý đến chất liệu và những sai sót nhỏ thì tấm da ma thú này ở thế giới bên ngoài sẽ có một cái tên: ma văn cấu trang!
Dù cho nó chỉ là ma văn cấu trang cấp thấp nhất: sơ cấp mẫn tiệp thì nó cũng vẫn là ma văn cấu trang!
Dù cho hắn đã học tập hệ thống ma văn cấu trang nhưng chưa từng thử khắc cấu trang, cho nên tấm cấu trang này còn rất nhiều chỗ có thể sửa đổi và gần như chưa thể sử dụng. Nhưng đây là một chặng đường tiến bộ lớn! Giống như một vị ma đạo sư chỉ cần đủ ma lực tiêu chuẩn để học ma pháp thì quá trình học bất cứ ma pháp nào cũng cảm thấy giản đơn!
Hắn nâng lên tấm ma văn cấu trang đơn giản ngắm nghía, hơn một năm vất vả, suy tư, kiên trì và đau khổ dồn dập dâng lên trong lòng, nhất thời cảm xúc hỗn loạn trong hắn. Những giọt nỗ lực không biết mệt mỏi cuối cùng hội tụ thành dòng! Đau lòng ẩn sâu trong dòng máu điên cuồng cuối cùng hóa thành động lực không ngừng thúc đẩy hắn tiến về phía trước!
Nếu dò ra nguyên nhân thì có lẽ chỉ có một câu nước chảy thành sông!
Đủ loại cảm xúc giao thác làm Richard tự cho bản thân ba phút thoải mái. Hắn đã biết tất cả ở Thâm Lam đều xây trên mộng đẹp, lúc nào cũng có thể tan vỡ. Khoản tiền học phí khổng lồ, tài liệu mỗi ngày cần dùng vô cùng lớn, mỗi ngày uống dược tề khôi phục ma lực như uống nước, khu cư trú không lồ làm người bất an này… tất cả đều xây dựng trên nền tảng Tô Hải Luân vui vẻ.
Nói câu không dễ nghe thì sinh hoạt của Richard vẫn cứ phải dựa vào tâm tình của pháp sư truyền kỳ. Thiên phú trước khi chuyển biến thành thực lực chỉ có giá trị ngắm nghía mà thôi!
Có một câu danh ngôn nổi danh là trên thế giới không có bữa trưa miễn phí. Bữa trưa của pháp sư truyền kỳ vô cùng quý giá có thể miễn phí sao? Mà từ phản ứng của Nayar, Richard biết người cha Gordon Archimonde bản thân vô cùng hận là một đại nhân vật thật sự, mọi người sợ sệt hắn nhiều hơn là ưa thích. Có bối cảnh như vậy thì khoản Tô Hải Luân vui vẻ cũng dễ hiểu, một phần nhờ vào nỗ lực của Richard, một phần nhờ bóng dáng to lớn của Gordon.
Richard biết rõ hiện tại chính mình có tất cả, bao gồm cả khoản tiền chuẩn bị dùng để giúp Irene vượt qua khó khăn thật ra đến từ cha hắn, nam nhân đã từng làm hắn hiếu kỳ rồi lại không muốn nhớ đến. Nhưng là hắn không thể cự tuyệt, muốn bước tiếp trên con đường ma pháp mà không có tiền tài ủng hộ là điều không thể. Lấy cá tính quật cường của hắn sau này hắn nhất định sẽ trả lại gấp đôi cho Gordon, lúc đó mới hoàn thành tâm nguyện của mẹ hắn sau đó vĩnh viễn không gặp lại cha mình. Không, có lẽ một ngày nào đó hai cha con này sẽ gặp nhau trên chiến trường, thế giới luôn tràn đầy chuyện kỳ thú!
Nhưng điều làm Richard đau khổ nhất là những khóa bồi dưỡng logic không ngừng nhắc nhở hắn rằng hắn đã hạ quyết tâm trả lại gấp đôi thì có thể thoải mái sử dụng kim tệ của Gordon sao? Có lẽ phần lớn người có thể an tâm làm điều này nhưng Richard thì không. Sâu trong nội tâm hắn dù là thừa kế từ cha hay mẹ thì đều có bản năng kiêu ngạo, điều này làm hắn không thể lừa gạt bản thân, vô sỉ như vậy được.
Hiện tại một bước ngoặt xuất hiện chính là 'sơ cấp mẫn tiệp'. Tấm da thú trong tay hắn ý nghĩa rất nhanh thôi hắn có thể chế tạo ma văn cấu trang đạt tiêu chuẩn, mà từ sơ cấp mẫn tiệp phát triển các cấu trang sơ cấp khác cũng không khó. Mỗi cấu trang tiêu chuẩn giá cả không nhỏ chút nào dù cho Richard đã quen với tiêu tiền nhiều ở Thâm Lam cũng phải kinh ngạc. Cho nên sau này Richard có thể bán cấu trang cho Thâm Lam kiếm tiền, khoản tiền này tương đối khả quan dù cho không thể sánh với khoản Tô Hải Luân vui vẻ. Đương nhiên Richard sẽ không ngu đến mức có thể kiếm tiền là cự tuyệt khoản Tô Hải Luân vui vẻ. Khoản thu thêm này ý nghĩa hắn có nhiều tài liệu sử dụng hơn, tốc độ tu luyện nhanh hơn và tự do nhiều hơn.
"Nếu như…" Hai từ này vừa xuất hiện là Richard vội vã đè nén lại ngay. Sâu trong nội tâm hắn đã biết lời muốn nói là gì. Nếu như hắn có thể chế tạo ma văn cấu trang sớm hơn thì liệu có thể kéo lại Irene không?
Đây là một vấn đề khờ khạo. Richard theo bản năng đưa ra đáp án chân thực tàn khốc. Tất cả sẽ không khác gì bởi vì nó đã xảy ra, thời gian sẽ không quay lại.
Mà theo hiểu rõ với Thâm Lam hơn, hiểu rõ quy tắc vận hành hơn, hắn dần dần nhìn ra một gương mặt đứng sau chuyện này. Thời gian mất đi là đơn thuần mà thế giới này lại là phức tạp!