Mục lục
[Dịch] Duy Ngã Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Tần Lập nghe đến tin tức này, trong lòng vô cùng khiếp sợ, những người này lại thật sự dám ra tay với Thủy gia!

Nói như thế, bên phía Kiếm Trần Lão tổ đã triệt để làm xong tất cả chuẩn bị. Dù là đối mặt với cơn phẫn nộ của Thủy Hận Sinh, cũng hoàn toàn không sợ hãi.

Dù là nghĩ thông suốt, Tần Lập vẫn cảm thấy có chút khó tin Kiếm Trần Lão tổ này chính là đệ đệ ruột của Thủy Hận Sinh! Là gia gia của Thủy Sinh Liên!

Máu mủ tình thâm, đây là sự thật không cách nào thay đổi!

Lẽ nào, trong lòng Kiếm Trần Lão Tổ, những thứ như tình thân... cũng chỉ là mây bay, hoàn toàn có thể vứt bỏ?

Tần Lập vẫn khó có thể tưởng tượng, hắn đang lo lắng hai nàng Thủy Sinh Liên cùng Thủy Hồng Lăng, nghe nói hai người cũng không bị tổn thương gì, hơn nữa lúc bỏ chạy còn mang đi các tỳ nữ xinh đẹp bên trong Như Ý Tiên Phường.

Điều này làm cho Tần Lập thở phào một hơi, những tỳ nữ xinh đẹp kia mỗi người đều là quốc sắc thiên hương, hơn nữa đều hết sức tôn trọng Tần Lập, ở trong Như Ý Tiên Phường lâu như thế, Tần Lập cũng rất có cảm tình với những cô gái này.

Loại cảm tình này không phải tình yêu nam nữ, mà là đều xem những tiểu cô nương này là người thân của mình. Nếu các nàng có người bị tổn thương, Tần Lập sẽ tuyệt đối không buông tha người ra tay.

Chẳng qua dù các nàng không bị tổn thương, Tần Lập cũng sẽ không bỏ qua những người đó, nhìn Như Ý Tiên Phường đổ nát trước mắt, rất khó tưởng tượng không lâu trước nơi này là một chã vô cùng náo nhiệt phồn hoa, xa hoa lộng lẫy như tiên cảnh nhân gian.

Còn Lúc này, chỉ còn lại tường đồ ngói vỡ, rất nhiều chỗ bị người ta phóng lửa thiêu hủy, thỉnh thoảng còn thấy mấy cỗ thi thể, đều là những người Thủy Sinh Liên không kịp chiếu cố.

Bên trong Như Ý Tiên Phường có hơn một ngàn người, Thủy Sinh Liên có lợi hại thế nào cũng không thể mang đi tất cả mọi người. Những người không đi theo được đều gặp tai ương, rất nhiều người thậm chí chỉ là người thường, thực lực kém cỏi, nhưng những kẻ kia lại cũng không buông tha cho bọn họ.

Hoa Phượng Hoàng nhìn thấy một thị nữ sau khi bị lăng nhục đã tự sát, không nhịn được khóc ra, nói với Tần Lập:

- Xin lỗi, nếu không phải vì Lang Gia Thần Giáo, bọn họ cũng sẽ không biến thành như thế.

Tần Lập khẽ than một tiếng:

- Không cần phải nói xin lỗi, điều này không phải do muội sai, huynh sẽ không bỏ qua tất cả người tham dự vào chuyện này!

Sau đó, Tần Lập tìm hiểu được môn phái đánh Như Ý Tiên Phường, trong đó tuyệt đại đa số chủ lực là người Lang Gia Cổ Giáo phái ra, Giáo chủ Lang Gia cả Giáo bị giết, hai Phó giáo chủ cũng không thể trốn thoát, người phát động trận đoạt quyên máu tanh này, là kẻ mà không ai dự liệu được. Người này, chính là đệ đệ ruột của Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo!

Người này tên là Cổ Thiên Đô, trong lòng Tần Lập thầm nghĩ: sợ rằng Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo cũng sẽ không thể nghĩ tới, đệ đệ ruột của mình sẽ ra tay với mình.

Chỉ có loại người thân cận nhất, mới có thể tổn thương tới ông ta. Nếu không, bằng vào thực lực Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo, người bình thường muốn chém giết ông ta thì quả thật quá khó khăn!

Hoa Phượng Hoàng yếu ớt nói:

- Sợ rằng tình huống Lang Gia Bách Gia Phái cũng không kém bao nhiêu. Hiện giờ bên phía Lang Gia Bách Gia Phái còn không có động tĩnh gì. Không biết là do ai đảm nhiệm chức Giáo chủ. Trận biến cố này thật giống như một trận lũ quét bất ngờ bùng nổ, nằm ngoài dự liệu của mọi người!

Tần Lập thở dài một tiếng, thầm than không lẽ người áo xanh đã sớm dự liệu đến sự tình hôm nay, mới khiến cho mình đến Lang Gia Đại Lục? Nghĩ lại, quả thật có loại khả năng này, cảnh giới người áo xanh đã cao đến mức không thể tưởng tượng, dù là suy tính ra tai nạn hôm nay, Tần Lập cũng sẽ không cảm thấy có gì kỳ quái.

Tối đa chỉ có thể cảm thán một tiếng, thiên hạ chia lâu sẽ hợp, hợp lâu sẽ tan.

Tần Lập dẫn Hoa Phượng Hoàng chạy về phía Lang Gia Cổ Giáo, nhưng nghĩ đến Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo lúc trước từng mời mình đến Lang Gia Cổ Giáo làm khách, còn nói cánh cửa Lang Gia Cổ Giáo bất cứ lúc nào cũng mở rộng với mình. Không ngờ nay mình đến Lang Gia Cổ Giáo, lại là dưới tình huống như thế.

Thời gian không đến một năm, nhưng đã vật còn người mất.

- Nhìn kìa, người kia có phải Tần Lập không?

Hai người xuất hiện ở nơi cách Lang Gia Cổ Giáo mấy trăm dặm, nhưng gặp phải một đám võ giả thực lực không kém, đứng xa xa chỉ trỏ Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng.

- Mau lấy tranh vẽ ra xe,. nếu thật sự là hắn, chúng ta lập tức đi báo tin, Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo nói chỉ cần có thể cung cấp đầu mối về Tần Lập, sẽ được thưởng một thanh thần binh, vạn cân Thần Nguyên! Vậy là phát tài rồi!

- Đúng thế, nhanh lấy tranh vẽ ra xem!

Một người khác có chút sợ hãi thoáng nhìn về phía Tần Lập, kỳ thật hai bên chỉ cách mười mấy dặm, nhưng những người này lại không có can đảm chạy tới gần hai người Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng đế xác nhận.

Một trận giết chóc ở Lang Gia Thần Giáo, tuy rằng còn chưa truyền khắp Lang Gia Đại Lục. nhưng đã có không ít người biết những chuyện Tần Lập đã làm ở Lang Gia Thần Giáo.

Danh hiệu Cái Thế Sát Thần không phải nói chơi, bọn họ muốn lấy được phần thưởng kinh người, nhưng không muốn dâng lên cái mạng của mình.

Lại không biết hai người Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng đã nghe rất rõ ràng những lời đối thoại của bọn họ, hai người liếc nhìn nhau, Hoa Phượng Hoàng giễu cợt nói:

- Không ngờ tới, huynh lại đáng giá như thế!

Khóe miệng Tần Lập co rút, không nói gì. Lúc này, lại nghe những người đó nói thêm:

- Nữ nhân kia có phải là Thánh nữ Lang Gia Thần Giáo hay không? Nghe nói mấy ngày trước hai người bọn họ đã xuất hiện ở chỗ Như Ý Tiên Phường Lang Gia Thần Thành.

- Đúng thế, có người ở Như Ý Tiên Phường, từng tận mắt thấy bóng đáng hai người này.

- Ha ha, vậy thì đúng lúc, Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo nói bắt lấy nữ nhân này, cũng sẽ được thưởng một thanh thần binh, vạn cân Thần Nguyên!

Tần Lập nhìn Hoa Phượng Hoàng sửng sốt, không nhịn được cười ha ha, Hoa Phượng Hoàng cho Tần Lập một cái trợn trắng mắt, nhíu hàng mi nhỏ, nàng rất khó hiểu khi nào mà mình cũng trở nên đáng giá như vậy?

Lúc này, nghe những người đó tiếp tục nói chuyện.

- Thật sao? Nữ nhân này cũng đáng giá như thế?

Có người khó hiểu hỏi.

- Người biết cái gì? Nữ nhân này cũng đáng giá như Thủy Sinh Liên nữ chủ nhân Như Ý Tiên Phường cùng thiếu nữ váy đỏ kia, bởi vì bọn họ đều là nữ nhân của Tần Lập. Bắt lấy các nàng tạ có thể dùng để uy hiếp Tần Lập!

- Thì ra là thế!

Người không biết này bừng tỉnh.

Hoa Phượng Hoàng cũng bừng tỉnh hiểu ra, như cười như không liếc sang Tần Lập, vươn hai bàn tay nhỏ tinh xảo, lòng bàn tay đẩy về phía Tần Lập, sau đó hai tay lật lại, xoay lưng bàn tay với Tần Lập, mắt trợn trắng trừng Tần Lập, nhưng không nói lời nào.

Trong lòng Tần Lập lại hiểu được, Hoa Phượng Hoàng đang cười nhạo mình nữ nhân quả nhiều, hai bàn tay cũng đếm không hết...

- Đúng rồi đúng rồi, người kia chính là Tần Lập, nữ nhân kia cũng là Hoa Phượng Hoàng. Mọi người chạy mau lên, tới trước lấy trước!

Người lấy ra tranh vẽ trực tiếp thu lại bức tranh, nhắm về phía Lang Gia Cổ Giáo trực tiếp phá vỡ hư không, hoành độ bước đi.

Những người khác cũng không cam lòng tụt hậu, điên cuồng bay về phía Lang Gia Cổ Giáo. Bọn họ tuyệt đối không có lá gan tới bắt Tần Lập, mặc dù giải thường đưa ra cao hơn gấp trăm lần, đủ làm cho bất kỳ kẻ nào tư chất không tệ vọt thẳng đến cảnh giới Bất Tử Chân Thần.

Nhưng những người này đều coi như có lý trí, biết có mạng kiếm không có mạng tiêu xài là chuyện đau khổ nhất trên đời, căn bản không có ý nghĩ đối mặt với Tần Lập.

Chẳng qua, những người này bị lợi ích che mù tâm linh cùng hai mắt, có lý trí cũng chỉ là một chút mà thôi, không nhiều chút nào. Bọn họ cũng không ngẫm lại, hai người Tần Lập xuất hiện ở phạm vi thế lực Lang Gia Cổ Giáo, là vì cái gì!

Ngay khi hai người không chút hoang mang chuẩn bị chạy tới Lang Gia Cổ Giáo, phía trước đột nhiên xuất hiện hai bóng người, tốc độ cực nhanh chặn lối đi của hai người.

Tần Lập nhìn thoáng qua, cản Hoa Phượng Hoàng muốn ra tay, như cười như không nhìn hai người vừa đến:

- Sao lại là hai người các ngươi?

Nhìn biểu tình của Tần Lập cùng ánh mắt đề phòng của Hoa Phượng Hoàng, hai người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy toàn thân tràn ngập mồ hôi lạnh, thầm hô lúc đầu gặp được vị đại gia này liên biết không dễ chọc, quả nhiên không bao lâu, đầu tiên là Bất Động Như Sơn đến bây giờ đã đổi thành Cái Thế Sát Thần.

May mắn lớn nhất của hai người, chính là khi đó không lựa chọn đối nghịch với Tần Lập!

Tần Lập mạnh mẽ đã hoàn toàn không thể dùng Bốn chữ hậu sinh khả uy nữa, quả thật là không thể tưởng tượng mà!

- Ân công, ngài đừng hiểu lầm, chúng ta tới là để báo tin cho ngài.

Âu Dương Định nói ngay.

Lãnh Thu Thủy gật đầu nói:

- Đúng thế, ân công, các ngươi không phải muốn đi Lang Gia Cổ Giáo chứ?

Tần Lập gật đầu:

- Đúng vậy, thế thì sao?

- Ân công, ngài ngàn vạn lần không thể đến đó. Nơi đó đã bày ra thiên la địa võng, đang chờ đợi các vị đến đó!

Âu Dương Định cẩn thận từng chút thoáng nhìn xung quanh, mới khẽ giọng nói:

- Kiếm Trần Lão Tổ, đã đến chỗ Lang Gia Cổ Giáo!

- Cái gì?

Hai người Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng cũng cảm thấy có chút bất ngờ, Kiếm Trần Lão Tổ, hắn ta thật sự xuất hiện rồi? Siêu cấp cường giả này ngay từ đầu nhắm vào Tần Lập, đồng thời quấy rối tình hình khắp Lang Gia Đại Lục, lại thật sự xuất hiện ở Lang Gia Cổ Giáo?

- Là thật đó. Ân công, ngài đã cứu chúng ta một mạng, chúng ta lại có thù oán với Lang Gia Cổ Giáo, làm sao có thể lừa dối ngài. Kiếm Trần Lão Tổ, hắn ta đã thật sự tới đây!

Âu Dương Định thề thốt nói.

Lãnh Thu Thủy thoạt nhìn Tần Lập, sau đó nói:

- Ân công, là thế này, lúc còn trẻ ta từng may mắn gặp qua Kiếm Trần Lão tổ một lần, đồng thời còn được hắn chỉ điểm. Nếu không, thực lực của ta không thể tăng lên nhanh đến thế. Lúc đó ta không biết Kiếm Trần Lão tổ là loại người gì, cũng giống như mọi người đặc biệt tôn kính hắn, gọi hắn là thầy. Không ngờ tới, hắn lại có quan hệ cùng bộ tộc Quỷ Mị, đồng thời làm cho cả Lang Gia Đại Lục rơi vào giữa Hồn loạn. Cho nên muốn lên đến xem chuyện của chúng ta có bị cao tầng Lang Gia Cổ Giáo biết đến không, kết quả lại không cẩn thận thấy được bọn họ nghênh đón Kiếm Trần Lão Tổ.

Hoa Phượng Hoàng nhìn hai người, đột nhiên hỏi:

- Bằng thực lực Kiếm Trần Lão Tổ, các ngươi ở một bên nhìn lên, hắn ta sẽ không phát hiện ra hai người?

Âu Dương Định cười khổ nói:

- Vị này chính là Thánh nữ Lang Gia Thần Giáo rồi? Cô xem hiện giờ chúng ta mặc y phục gì?

Hoa Phượng Hoàng thoáng nhìn qua, kinh hô:

- Trang phục đệ tử Lang Gia Cổ Giáo, các ngươi...

Âu Dương Định gật đầu:

- Chúng ta lấy được một số trang phục đệ tử Lang Gia Cổ Giáo, Lang Gia Cổ Giáo quá lớn, hơn nữa gần đây lại nội loạn, căn bản không ai quân tâm đến hai người chúng ta. Nếu không, chúng ta làm sao có thể trà trộn vào được?

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK