Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía trước Long Uyên Đĩnh thủy tinh cầu này có một thạch điêu màu trắng.Tại thời điểm Long Uyên Đĩnh nổi trên mặt nước, thạch điêu có màu trắng, một khi lặn xuống dưới nước, lập tức sẽ biến thành màu lam, theo thời gian sẽ bắt đầu biến hồng.Lúc hoàn toàn biến thành màu hồng thì liền tứuc là không khí đã không đủ để hô hấp, phải trồi lên mặt nước để thở.Hít thở không khí ẩm ướt trên mặt biển, Trữ Vinh Vinh cảm thán nói: "Long Uyên Đĩnh này đừng nói là một vạn kim hồn tệ, xem như mười vạn kim hồn tệ cũng đáng mua.Trừ bỏ không có năng lực công kích phòng ngự gì ra, nó cơ hồ là hoàn mỹ.Sớm biết rằng nó hữu dụng như vậy, chúng ta tội gì phải thuê thuyền ra biển cơ chứ?" Đường Tam mỉm cười, nói: "Vậy cũng phải có hải đồ mới được.Hải đồ lúc đó chúng ta có được chính là do Tử Trân Châu hải tặc đoàn sau nhiều năm qua lại trên biển rộng mà vẽ lại.Chúng ta lúc đầu ra biển cũng không có thứ tốt này đâu."

Đái Mộc Bạch nói: "Tiểu Tam, tốc độ của Long Uyên Đĩnh này cực kỳ kinh người, chúng ta có thể bằng vào nó trực tiếp tới Hải Thần đảo không?

"Đường Tam lắc đầu: "Sợ rằng không được.Long Uyên Đĩnh dù có nhanh hơn nữa, cũng vẫn là thuyền.Có ra sao cũng là không thể cùng sinh vật biển so sánh, huống chi có nhiều Ma Hồn Đại Bạch Sa như vậy.Một khi bị vây hãm, chúng ta lại lặn vào biển rộng, thì ngay cả cơ hội chạy trốn cũng mất đi."

Đái Mộc Bạch nhíu mày nói: "Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chúng ta cứ chờ đợi như thế sao? Đây cũng không phải là biện pháp."

Đường Tam suy nghĩ một chút, nói: "Chỉ có đợi đến ban đêm thôi.Bất quá, trước đó chúng ta còn phải thử nghiệm.Nếu có thể thành công thì, việc lên Hải Thần đảo là không thành vấn đề." Vừa nói, mi tâm hắn vừa tỏa sáng, Hãn Hải Càn Khôn Tráo tỏa ra lam quang lấp lánh đã rơi vào trong lòng bàn tay.

Sử Lai Khắc Thất Quái đều là người thông minh, trông thấy Hãn Hải Càn Khôn Tráo nhất thời tinh thần đại chấn.Thử nghiệm mà Đường Tam muốn làm rất đơn giản.Nếu Hãn Hải Càn Khôn Tráo có thể trợ giúp Long Uyên Đĩnh ẩn thân, vậy thì, ở trong biển này, xem như là mười vạn năm hồn thú cũng đừng nghĩ đến việc sinh ra uy hiếp đối với bọn họ.

Lúc trước, khi đối mặt Thâm Hải Ma Kình, bởi vì đầu mười vạn năm hồn thú kia xuất hiện quá bất ngờ.Hơn nữa công kích đều là mang tính chất bao trùm, Đường Tam mới không thể dùng Hãn Hải Càn Khôn Tráo để bảo vệ mọi người, nhưng bây giờ không giống như vậy nữa. Bọn họ có đầy đủ thời gian chuẩn bị.Lấy tốc độ của Long Uyên Đĩnh, chỉ cần hiệu quả ẩn thân của Hãn Hải Càn Khôn Tráo thành lập được trong biển, vậy thì, bọn họ có thể dễ dàng lên được Hải Thần đảo.

Cánh cửa khoang thuyền lại đóng lại, Đường Tam cũng đồng thời phóng xuất ra kỹ năng Hãn Hải Hộ Thân Tráo có trong Hãn Hải Càn Khôn Tráo của mình.Lam quang chợt lóe, Long Uyên Đĩnh đã bị hoàn toàn bao phủ ở bên trong.

Thế nhưng, mọi người đều không cảm giác được tình huống gì đã xảy ra.Bọn họ chỉ cảm thấy chung quanh là một khoảng không.Long Uyên Đĩnh thành công tiến nhập trạng thái ẩn thân.Nhưng làm bọn họ dở khóc dở cười hơn là, trong phạm vi Hãn Hải Càn Khôn Tráo.Dĩ nhiên cũng là nước không thể lọt vào.Hình tam giác màu lam giữa lòng biển mang theo Long Uyên Đĩnh cứ như vậy chậm rãi hướng đến đáy biển lặn xuống.Bởi vì không có nước, Long Uyên Đĩnh căn bản là không mảy may tiến tới chút nào cả.

Đường Tam ngạc nhiên nhìn thân đĩnh hướng tới đáy biển mà lặn xuống.Lập tức phản ứng lại."Hãn Hải Càn Khôn Tráo này chống được nước lọt vào." Vừa nói, hắn vừa thu hồi Hãn Hải Càn Khôn Tráo.Nhất thời, nước biển dâng lên.Lúc này mới một lần nữa khôi phục được sự khống chế đối với Long Uyên Đĩnh.

Mọi người không khỏi nhìn nhau cười khổ.Vừa rồi bọn họ còn đang lo lắng Hãn Hải Càn Khôn Tráo không thể nào có tác dụng trong biển.Mà xem ra lúc này, thứ này chẳng những có tác dụng.Hơn nữa tác dụng có chút thái quá.

Đường Tam than nhẹ một tiếng. "Thật sự không hổ tên gọi Hãn Hải này.Phòng ngự của nó vậy mà lại có thể chống nước."

Đái Mộc Bạch cười khổ nói: "Vậy phiền toái rồi.Không có sự trợ giuớ của Hãn Hải Càn Khôn Tráo.Chúng ta làm sao mà lên được Hải Thần đảo đây?"

Nghe Đái Mộc Bạch nói xong.Đường Tam lại cười, "Mặc dù Hãn Hải Càn Khôn Tráo không thể nào trợ giúp Long Uyên Đĩnh tiến tới.Nhưng chúng ta đã phương pháp khác kia mà.Bất quá, còn phải thử nghiệm một chút.Năng lực chống nước của Hãn Hải Càn Khôn Tráo có bị biến hóa bởi ảnh hưởng của áp lực nước hay không."

Vừa nói, dưới cái nhìn chăm chú đầy vẻ khó hiểu của mọi người, Đường Tam lại phóng xuất ra kỹ năng Hãn Hải Hộ Thân Tráo của chí bảo trong hồn đạo khí kia, dưới lam quang lấp lãnh, Long Uyên Đĩnh từ từ chìm xuống.Hướng tới biển sâu trong thong thả lặn xuống.

Thân đĩnh càng xuống sâu phía dưới, ánh sáng chung quanh cũng càng giảm dần, lúc độ sâu vượt qua một trăm mễ, nước biển bên ngoài đã trở thành một mảnh đen nhánh, duy chỉ có quang thải màu lam nhạt phát ra trên Hãi Hãn Càn Khôn Tráo có thể chiếu sáng chung quanh.

Long Uyên Đĩnh đang không ngừng trầm xuống, Đường Tam thủy chung vẫn luôn nhìn chăm chú vào biến hóa trên Hãi Hãn Càn Khôn Tráo.Dựa theo giới thiệu của vị phách mại sư (tay làm nghề chào hàng đấu giá - giống Nhã Phi trong ĐPTK ấy) lúc mua Long Uyên Đĩnh, Long Uyên Đĩnh có thể thừa thụ áp lực nước ở độ sâu ba trăm mễ.Lúc này bọn họ đang ở trong Long Uyên Đĩnh, xem như Hãn Hải Hộ Thân Tráo không chịu nổi áp lực nước, bọn họ cũng có thể đảm bảo đủ an toàn khi ở trong Long Uyên Đĩnh.

Lặn xuống hơn một trăm mễ, Đường Tam đột nhiên cảm giác được Hãn Hải Hộ Thân Tráo đã phát sinh biến hóa, trong lòng nảy sinh cảnh giác, nhất thời cẩn thận nhìn kỹ, tùy thời chuẩn bị đem nhiều hồn lực hơn rót vào trong đó.Thế nhưng, làm hắn ngạc nhiên hơn là, Hãn Hải Hộ Thân Tráo cũng không phải không chịu nổi áp lực, mà là trong khi càng lúc càng chịu áp lực nước càng lớn thì lại dần dần trở nên sáng lên.

Tụ tử cực thần quang lại cẩn thận quan sát, Đường Tam phát hiện, ở bên ngoài Hãn Hải Hộ Thân Tráo, có một chút lam sắc quang điểm cực kỳ nhỏ không ngừng dung nhập vào trong đó, chẳng những không phá hư Hãn Hải Hộ Thân Tráo, ngược lại đem cho hắn một loại cảm giác tràn đầy sức mạnh.Từ lần trước, sau khi hắn đối mặt Thâm Hải Ma Kình thì bị thương nặng, Đường Tam liền phát hiện, trên Hãi Hãn Càn Khôn Tráo quang mang ảm đạm đi rất nhiều.Mà lúc này ở trong biển sâu, quang mang đã ảm đạm xuống nhưng lại tựa hồ đang dần dần khôi phục.

Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ Hãn Hải Càn Khôn Tráo này hấp thu lực lượng của đại hải không thành?Thông qua việc cẩn thận quan sát, Đường Tam xác nhận ý nghĩ của mình là chính xác, làm hắn cảm thấy kỳ dị nhất chính là, sau khi Hãn Hải Càn Khôn Tráo này thông qua kỹ năng Hãn Hải Hộ Thân Tráo hấp thu năng lượng biển khơi, thân thể của chính hắn cũng là bắt đầu có biến hóa.

Lần trước sau khi bị thương, cảm giác nóng rực đến từ hồn cốt đã giảm bớt rất nhiều, mà hiện tại theo sự hấp thu của Hãn Hải Càn Khôn Tráo đối với năng lượng biển cả, loại cảm giác nóng rực này lại bắt đầu tăng cường trở lại.Hơn nữa tình hình càng ngày càng nghiêm trọng.Mà cảm giác nóng rực kia lại cũng không làm hắn cảm thấy khó chịu, ngược lại hắn cảm giác được thân thể của chính mình phảng phất trở nên tràn đầy hẳn lên.Mặc dù hồn lực trong cơ thể cũng không bị bất kỳ ảnh hưởng gì.Nhưng mà Đường Tam lại cảm giác được thần thanh khí sảng (đầu óc thư thái + thân thể thoải mái), năng lực phản ứng của thân thể cùng lực chú ý đều cấp tốc gia tăng.

Đối với Đường Tam mà nói, loại tình huống này hắn căn bản không thể nào biết được nguyên nhân rõ ràng.Hãn Hải Càn Khôn Tráo cũng không phải là hồn cốt của hắn, lại càng không phải là Hồn Hoàn kỹ năng cảu hắn, mà là năng lực đến từ vào hồn đạo khí.Nhưng tại sao hồn đạo khí lại sinh ra được hiệu quả như vậy đây? Tại sao chỉ có hồn lực có thể khu động nó, mà nó sau khi hấp thu năng lượng ngoại giới cũng sẽ ảnh hưởng đến thân thể mình? Điều này sợ rằng không thể dùng hai chữ "duyên phận" để giải thích đi?

Hắn đương nhiên không biết, Hãn Hải Càn Khôn Tráo này từ sau khi hấp thụ tiên huyết của hắn.Sớm đã trở thành một bộ phận thân thể hắn. Mặc dù không phải hồn cốt, nhưng là dùng một loại hình thức tồn tại đặc thù khác.

Phiến hải vực này cũng không tính là quá sâu, dựa theo tính toán của Đường Tam, ước chừng Long Uyên Đĩnh đã chìm xuống trên dưới hai trăm mễ, đã rơi vào đáy biển.

Nơi đáy biển, mọi chỗ đều là san hô xinh đẹp, dưới lam quang lấp lánh của Hãn Hải Hộ Thân Tráo trông cực kỳ huyến lệ.Đương nhiên, đây chỉ là bọn họ từ bên trong Hãn Hải Hộ Thân Tráo nhìn ra, nhìn từ bên ngoài, nơi này như trước là một mảnh đen nhánh.

Mỉm cười, Đường Tam nói: "Xem ra biện pháp mới này của hẳn là khả thi rồi.Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài."

"Đi ra ngoài?" mọi người giật mình nhìn hắn, trong lúc nhất thời còn không cách nào tiếp nhận được hàm ý trong lời hắn nói.

Đường Tam mỉm cười nói: "Đương nhiên là đi ra ngoài, hiển nhiên năng lực chống nước của Hãn Hải Hộ Thân Tráo vẫn còn, hơn nữa cũng không sợ áp lực nước.Như vậy, chúng ta mặc dù không thể điều khiển Long Uyên Đĩnh, chẳng lẽ lại không thể đi qua sao?"

Mã Hồng Tuấn trừng lớn hai mắt, "Từ đáy biển đi qua sao? Như vậy cũng được à?" án chiếu tư duy đi theo quán tính, nơi này là biển rộng, hơn nữa là nơi rất sâu trong biển cả.Bọn họ làm sao có thể sinh tồn. Nhưng cẩn thận nghĩ lại lời nói của Đường Tam, quả thật là có thể làm được.

Đường Tam cười nói: "Tại sao không được? Đi bộ thong dong dưới đáy biển, không phải một việc vô cùng thú vị sao? Đừng nói chúng ta vẫn còn hiệu quả ẩn thân của Hãn Hải Hộ Thân Tráo.Cứ tính là không ẩn thân.Mấy con Ma Hồn Đại Bạch Sa bên kia cũng sẽ không dám xuống đáy biển để tìm chúng ta gây phiền toái đâu."

Vừa nói.Hắn đã mở khoang thuyền Long Uyên Đĩnh ra.Ôm lấy Tiểu Vũ bên mình, là người thứ nhất vọt ra.Cho đến đi ra khoang thuyền.Chân chính đứng ở trên vài chiếc san hô ẩm ướt thậm chí có chút mềm mại dưới đáy biển, mọi người còn là có chút không thể tin được vào sự thật đang bày ra trước mắt.

Cứ việc ánh mắt họ không thể nào nhìn ra xa.Nhưng tại nơi có ánh sáng lờ mờ xác thực là họ đang ở trong nơi sâu thẳm của biển a! Lúc vừa mới đi ra khỏi Long Uyên Đĩnh, kể cả Đường Tam.Trong lòng mỗi người đều mang theo một ít sợ hãi.Nhưng sau khi bọn họ có thể hít thở thoải mái ở chỗ này, hơn nữa không có dính một chút nước biển thì tâm tình mọi người cũng là dần dần bình tĩnh rồi.

Áo Tư Tạp có chút suy nghĩ nói: "Tiểu Tam, Hãn Hải Hộ Thân Tráo này hiển nhiên có thể mang theo chúng ta ẩn thân trong biển, như vậy, nếu lúc chúng ta bay trên không sử dụng nó tiến hành ẩn thân, chẳng phải là cũng có thể dễ dàng lên Hải Thần đảo hay sao?"

Đường Tam lắc đầu nói: "Không được.Ta từng thử nghiệm quá.Nếu dưới tình huống được bao phủ bởi Hãn Hải Hộ Thân Tráo mà phi hành, Hãn Hải Hộ Thân Tráo sẽ rất nhanh thôn phệ hồn lực của ta.Ta cũng không biết là tại sao, có lẽ là bởi vì nguyên nhân tốc độ.Lần ấy, ta ước chừng chỉ là phi hành trong thời gian ba lần hô hấp, thì Hãn Hải Hộ Thân Tráo đã thôn phệ gần một nửa hồn lực của ta.Căn bản không thể duy trì chúng ta phi hành xa như vậy.Xem như là ở trên đất bằng mở nó ra để hành tẩu, đối với tiêu hao hồn lực của ta cũng là rất lớn.Tổng thể mà nói, kỹ năng này vẫn là tối thích hợp để thủ hộ tại chỗ."

Đái Mộc Bạch nói: "Vậy hồn lực ngươi có thể kiên trì đến khi nó mang theo chúng ta đi đến Hải Thần đảo hay không? Phải biết rằng, nơi này chính là biển rộng, nếu lúc chúng ta đi được một nửa quãng đường mà ngươi kiên trì không nổi.Cho dù có Long Uyên Đĩnh chúng ta chỉ sợ cũng phải xong đời.Bởi vì khi đó chúng ta sẽ đang ở bên trong hải vụec của Ma Hồn Đại Bạch Sa."

Đường Tam nhìn lam quang mà Hãn Hải Hộ Thân Tráo, "Lúc không tiến vào dưới biển, ta cũng là không nắm chắc.Dựa theo tính toán của ta, nếu có các ngươi trợ giúp thì, đi qua hẳn là không thành vấn đề. Nhưng hiện tại ta có thể khẳng định với mọi người.Chúng ta hoàn toàn có thể dễ dàng lên được Hải Thần đảo.Bởi vì ở trong nơi đáy biển này, không biết tại sao, Hãn Hải Càn Khôn Tráo lại hấp thu được năng lượng đến từ biển, đối với tiêu hao của ta ngược lại là giảm bớt rất nhiều.Mang theo chúng ta đi đến Hải Thần đảo tuyệt không vấn đề." Chu Trúc Thanh nói: "Nói như vậy, Hãn Hải Càn Khôn Tráo này hẳn là là một kiện hồn đạo khí thích hợp sử dụng trong biển?"

Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói: "Rất có khả năng.Việc này không nên chậm trễ, chúng ta trước tiên lên Hải Thần đảo rồi mới nói đến những thứ khác.Mọi người không nên đi quá nhanh, tụ tập ở cùng một chỗ, ta sẽ dùng Lam Ngân Hoàng để khống chế khoảng cách giữa chúng ta."

Bảy gốc Lam Ngân Hoàng phóng ra.Tiểu Vũ bị Đường Tam trực tiếp cố định ở trên lưng mình, hai tay ôm chặt đôi chân thon dài của nàng, còn sáu căn Lam Ngân Hoàng còn lại phân biệt quấn tại bên hông sáu người khác.Thu hồi Long Uyên Đĩnh, lúc này mới điều khiển Hãn Hải Hộ Thân Tráo, cứ như thế đi trong đáy biển tiến về phía trước.

Đi trong đáy biển so sánh với đi trên đất bằng phải khó khăn hơn nhiều. Đáy biển gồ ghề không bằng phẳng, thậm chí làm cho người ta có một cảm giác như đi trên dãy núi gập ghềnh.May là mọi người thực lực cũng không yếu.Xem như gặp phải địa phương rất khó đi đích thì bọn họ cũng có thể tiến tới rất nhanh như giẫm trên đất bằng.

Lúc lặn xuống, Đường Tam đã chú ý đến phương hướng.Hải Thần đảo này là một hòn đảo tương đối lớn.Diện tích lớn gấp bốn lần có dư so với Tử Trân Châu Đảo, chỉ cần phương hướng không sai, bọn họ khẳng định có thể đi tới trên đảo.

Dần dần, mọi người cảm giác được địa thế đáy biển dần dần lên cao, bọn họ biết rằng, trải qua mấy lần đau khổ, bọn họ rốt cục đã bước đến mục đích của chuyến đi này.Ngay khi ánh sáng chung quanh bởi vì từ từ đến gần ngoài khơi sáng lên thì Đường Tam vốn đang đi phía trước đột nhiên dừng cước bộ, thấp giọng nói: "Nín thở."

Mọi người cũng là đồng thời ngừng lại, ngay lúc bọn họ ngừng thở theo lời Đường Tam thì, một bóng trắng cực lớn đã từ phía trước bọn họ ước chừng hai mươi mễ lặng yên xẹt qua.Giống như u linh trong biển rộng vậy, trong chớp mắt biến mất không thấy đâu.

Đó là một con cá mập trắng hình thể vượt qua mười thước, toàn thân là hình giọt nước hoàn mỹ, trên lớp da trắng mang theo một tầng tia sáng nhàn nhạt, tốc độ kỳ nhanh chóng không gì so sánh, nơi nó đi qua, nước biển tựa hồ nhộn nhạo lên một chút một cách kỳ dị.

Năm chữ "Ma Hồn Đại Bạch Sa" đồng thời vang lên trong lòng mọi người.Vận khí của bọn họ hiển nhiên không được tốt lắm, Ma Hồn Đại Bạch Sa cũng không có ra ngoài đi săn.Bất quá cũng là may mắn có hiệu quả ẩn thân của Hãn Hải Hộ Thân Tráo bảo vệ, bọn họ mới không có chân chính sinh ra xung đột cùng loại hồn thú cường đại trong biển này.

Tiếp tục đi tới, Đường Tam tận lực tăng tốc cước bộ.Nơi này là biển cả. Hơn nữa hắn hiện tại cũng là không rõ hiệu quả ẩn thân thần kỳ của Hãn Hải Càn Khôn Tráo kia đến tột cùng có thể đạt tới trình độ nào, sớm một khắc rời khỏi biển, đối với bọn họ mà nói cũng là an toàn một hơn ít.

Rốt cục.Dưới chân dần dần biến thành cát mịn.Tầm nhìn chung quanh sáng rõ lên, mọi người một bước một dấu chân dần dần đi ra khỏi biển.

Một khắc khi gặp lại ánh mặt trời.Kể cả Đường Tam, mọi người đều không nhịn được hoan hô một tiếng.Sử Lai Khắc Thất Quái và cả Bạch Trầm Hương.Tám người trẻ tuổi này vốn không thông thạo thủy tính chút nào rốt cục cũng thành công đi xuyên qua biển cả, đi tới đích đến của bọn họ trong chuyến này.Hải Thần đảo.

Nguyên nhân chính là vì trên đường đi cũng không có bình tĩnh, giờ khắc này bọn họ mới cảm giác thành công.Mọi người nhìn nhau, đều thấy được nụ cười hưng phấn tràn đầy trên mặt nhau.

Đường Tam xem như tỉnh táo nhất, bước lên Hải Thần đảo này, hắn lập tức liền cảm giác được rằng nơi này có chút bất thường.Trước tiên không nói cảnh vật, đầu tiên hắn cảm giác được chính là độ ấm.

Theo lý mà nói, hiện tại đã là mùa đông, cho dù có được khí hậu hải dương ảnh hưởng, nhiệt độ những hòn đảo trên biển so với trong đất liền là cao một ít, nhưng là khẳng định vẫn phải là cảm giác rét lạnh. Nhưng là, sau khi bọn họ bước lên Hải Thần đảo, cảm giác đầu tiên lại là ấm áp, ấm áp giống như mùa xuân vậy.

Đưa mắt nhìn lại, trên Hải Thần đảo dĩ nhiên cũng lộ ra một mảnh màu xanh biếc, hòn đảo cực lớn này gây cho bọn họ cảm giác giống như là một lần nữa về tới Đấu La Đại Lục, nhìn lại một cái, căn bản không nhìn thấy được giới hạn.Trên đảo sinh trưởng đủ loại đích thực vật, rất nhiều loại bọn họ không biết đến tên gọi.

Trong không khí có chứa hơi thở của biển táp vào mặt, tươi mát, ôn nhuận, thấm vào ruột gan, trong gió mơ hồ có tiếng biển hò hét cùng nỉ non.

Cát dưới ánh mặt trời chiếu rọi, trắng nõn, hạt nhẵn nhụi giống như một viên tiểu tinh thể nước lại phiếm ra ngân quang, lần đầu đến đây, đầu tiên cảm nhận được chính là trong xanh phẳng lặng, biển trời một màu, chim hải âu bay liệng.Bầu trời trong xanh, xanh đến cao xa, xanh đến tinh khiết, xanh đến trong suốt.Xanh tựa như đôi mắt Đường Tam vậy. Vẻ đẹp động lòng người đến mức nói không nên lời.

Nhìn cảnh sắc rung động đích cảnh sắc, sự hưng phấn trong mắt mọi người trong mắt đích hưng phấn dần dần bị say mê thế chỗ, Đường Tam nhẹ nhàng ôm chặt Tiểu Vũ trong lòng, "Tiểu Vũ, nơi này thật sự rất đẹp.Chờ chúng ta làm xong chuyện phải làm, sẽ đưa cha mẹ tới nơi này sống quãng đời còn lại, được chứ?"

Tiểu Vũ mất đi linh hồn đương nhiên sẽ không trả lời hắn, nhưng trước mắt Đường Tam, lại phảng phất đã xuất hiện cảnh tượng người một nhà bọn họ đang sống hoà thuận vui vẻ trên biển xanh bãi bạc này.

Hiện giờ là lúc chân chính gặp phải khiêu chiến của Hải Thần đảo, sau một khắc hưng phấn ngắn ngủi, mọi người trước tiên nghỉ ngơi một chút, bổ sung thể lực, khôi phục một chút hồn lực bị tiêu hao lúc trước.

Rất nhanh, Đường Tam ôm chặt Tiểu Vũ đã tỉnh dậy, ánh mắt quét về phía đồng bạn của mình.Hắn nhìn thấy, là từng đạo ánh mắt kiên định. Đối với bọn họ mà nói, hết thảy những gì đã trải qua trước đó cũng đều chỉ là khúc nhạc dạo, giờ khắc này, mới xem như chân chính bắt đầu cuộc lịch lãm trên Hải Thần đảo.

Mắt Đường Tam tỏa sáng.Hãn Hải Càn Khôn Tráo vẫn bảo vệ bọ họ đã lặng yên trở lại trong mi tâm hắn, từ bên ngoài nhìn vào xem, tám người bọn họ giống như là từ hư không xuất hiện trên bãi biển vậy, thân thể theo Hãn Hải Càn Khôn Tráo thu hồi mà đột ngột hiển lộ ra.

Không cần dùng ngôn từ, sự ăn ý tự nhiên hình thành, Đái Mộc Bạch đi ở phía trước, Mã Hồng Tuấn sau cùng.Hai bên phân biệt là Áo Tư Tạp cùng Chu Trúc Thanh.Đường Tam mang theo Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh cùng Bạch Trầm Hương ở giữa.Một nhóm tám người trừ Tiểu Vũ lúc này trong lòng tràn ngập dũng khí.Giẫm lên dải cát mềm mại như lụa kia, hướng tới nơi sâu trong Hải Thần đảo chạy đi.

Đã trải qua nhiều khúc chiết như vậy mới đến được đây, bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng để nghênh đón bất kỳ khảo nghiệm gì.Đó không chỉ là dũng khí, lại càng là một loại niềm tin.

Không khí ẩm ướt thấm vào ruột gan lòng người mê say, nhưng lúc này tinh thần mọi người đã trở nên tập trung cao độ.Ngay khi Đường Tam chuẩn bị phóng xuất ra Lam Ngân Lĩnh Vực mở đường, một giọng nói kinh ngạc trong rừng rậm phía trước truyền ra.

"Người nào?" Nương theo tiếng quát khẽ, bảy, tám đạo thân ảnh chợt từ trong rừng cây vọt ra, ngăn mọi người lại.Những người này tướng mạo khác nhau, nhưng có chung một đặc điểm.Đó chính là trang phục trên người bọn họ.Đó là một loại đồng phục, màu vàng nhạt, người có niên kỷ lớn nhất ước chừng bốn mươi, một ít tuổi còn nhỏ cũng là cùng mấy người Đường Tam không sai biệt lắm.Tổng cộng là tám người, một chữ nói ra, đem Sử Lai Khắc Thất Quái cùng Bạch Trầm Hương chắn ở rừng cây trước.

Đối với màu sắc đám hải hồn sư trên Hải Thần đảo, Đường Tam đã nghe Cát Tường nói qua.Hồn sư trên Hải Thần đảo là dựa theo màu sắc quần áo mà phân chia cấp bậc.Nhưng đây lại cũng không phải là hồn lực cấp bậc.Mà là độ khó của Hải Thần khảo nghiệm mà bọn họ phải tiếp nhận.Thông qua khảo nghiệm có độ khó càng cao, địa vị trên Hải Thần đảo cũng càng cao.Màu sắc trang phục cũng theo đó mà bất đồng.Từ thấp đến cao, chính là dựa theo màu sắc Hồn Hoàn sắp xếp.

Đám hải hồn sư trước mặt mặc hoàng y, hiển nhiên là cấp bậc thứ hai, cao hơn bạch y hồn sư.Trên bọn họ vẫn còn tử y, hắc y, hồng y.Theo Cát Tường nói.Trên Hải Thần đảo, có tư cách mặc hồng y, cũng chỉ có một người Đại Cung Phụng.Cũng chính là người mà tông chủ Hạo Thiên Tông Đường Khiếu đã nói với Đường Tam.Hải Thần đảo đệ nhất cường giả, người có vũ hồn là Hải Thần Vũ Hồn.Cát Tường từng sống trên Hải Thần đảo hơn mười năm.Cũng là chưa bao giờ gặp qua vị Đại Cung Phụng trong truyền thuyết kia.Tám đối tám, nhưng ánh mắt tám người này nhìn về phía Đường Tam bọn họ nhưng lại tràn ngập liễu kinh ngạc.Bọn họ nghĩ không ra tại sao đột nhiên lại có người xuất hiện ở chỗ này.Dừng cước bộ, Đái Mộc Bạch cất cao giọng nói: "Chúng ta ngưỡng mộ uy danh Hải Thần đảo.Hy vọng có thể thông qua khảo nghiệm, gia nhập Hải Thần đảo."

Cầm đầu tám người đối diện chính là trung niên nhân lớn tuổi nhất, hắn trên dưới đánh giá Đái Mộc Bạch vài lần, nhíu mày, nói: "Các ngươi là lục địa hồn sư?"

Đái Mộc Bạch sửng sốt một chút, "Điều này cũng có thể nhìn ra được?"

Trung niên nhân lãnh đạm đích nói: "Các người đương nhiên không cảm giác ra, nhưng hải hồn sư chúng ta lại có thể nhìn ra.Nhanh rời đi nơi này đi, Hải Thần đảo không chào đón các người.Mặc dù ta không biết các ngươi làm thế nào lên được Hải Thần đảo chúng ta, đến như thế nào thì rời đi như thế ấy.Nếu không, đừng trách chúng ta không khách khí liễu."

Đường Tam đi tới bên cạnh Đái Mộc Bạch, nhíu mày, nói: "Hải Thần đảo không phải là có thể thông qua khảo nghiệm mà gia nhập sao? Tại sao ngươi lại muốn cự tuyệt người ngoài đến từ xa nghìn dặm?"

Trung niên nhân hừ lạnh một tiếng, "Xem ra, các người đối với Hải Thần đảo còn có chút hiểu rõ.Ta cho các ngươi rời đi là tốt cho các ngươi.Lục địa hồn sư cũng muốn thông qua khảo nghiệm gia nhập chúng ta Hải Thần đảo.Điều này căn bản là không thể.Khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân đối với lục địa hồn sư các ngươi không thể thông qua được đâu.Không muốn chết thì đi đi thôi.Người trẻ tuổi có dũng khí là tốt, nhưng nếu chỉ là lỗ mãng, lại sẽ mất đi tính mạng của mình."

Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch liếc nhau, hai người đối với này trung niên nhân không khỏi nảy sinh một tia hảo cảm, Đường Tam mỉm cười nói: "Tiền bối, hiển nhiên chúng ta đến đây cũng không có thể dễ dàng rời đi.Bất luận là khảo nghiệm như thế nào, chúng ta đều cũng hy vọng có thể nếm thử một chút.Ngài nói đúng, lỗ mãng lại làm kẻ khác bị mất tánh mạng, nhưng nếu mất đi dũng khí, chúng ta đây cũng không xứng thân là hồn sư nữa rồi."

Câu nói cuối cùng, Đường Tam nói như chém đinh chặt sắt, trong giọng nói mang theo vài phần chấn động tràn ngập tinh thần lực, trừ trung niên nhân đang cùng bọn họ nói chuyện với nhau ra, bảy tên Hải hồn sư còn lại đều theo bản năng mà lui về phía sau hai bước.Mắt thấy trầm tĩnh thần quang trong mắt Đường Tam, kinh ngạc càng thêm sâu.

Trung niên nhân nhíu nhíu mày, "Ta cho các người thêm một cơ hội nữa.Rời đi, hoặc là tiếp nhận khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân? Ta phải nhắc nhở các người, một khi đã tiếp nhận khảo nghiệm, sẽ không có trên đường rời khỏi.Cho dù là bởi vậy mà chết.Xem ra, các người tu vi hẳn là không tồi, thế nhưng, khảo nghịêm của Hải Thần đại nhân cùng tu vi thì không có quan hệ tuyệt đối.Có thể đơn giản là cho các ngươi nâng một nắm cát.Cũng có thể khó khăn là cho các ngươi đi khiêu chiến hồn thú mười vạn năm.Các người thật sự nghĩ kỹ rồi chứ?"

Trừ Tiểu Vũ ra, Sử Lai Khắc Thất Quái cùng Bạch Trầm Hương cơ hồ là tất cả đồng thanh nói: "Đúng vậy, chúng ta muốn tiếp nhận khảo nghiệm."

Trung niên nhân nhìn thật sâu bọn họ một cái, hướng tới một gã hoàng y Hải hồn sư tuổi còn trẻ nói nhỏ vài câu, phương thức hắn nói chuyện rất kỳ lạ, đó tựa hồ là một loại âm ba kỳ dị, làm Đường Tam bọn họ căn bản nghe không được bất kỳ tiếng nói gì.Tên hoàng y Hải hồn sư tuổi còn trẻ kia cung kính đáp ứng một tiếng.Rất nhanh xoay người đi.Trung niên nhân lúc này mới hướng tới Sử Lai Khắc Thất Quái nói: "Hy vọng các người không phải hối hận.Đi theo ta."

Vừa nói, hắn liền dẫn theo mấy tên hoàng y Hải hồn sư kia xoay người hướng vào trong rừng cây chạy đi.

Sử Lai Khắc Thất Quái nhất thời sửa trận hình lại như trước, đi theo phía sau đám hoàng y Hải hồn sư này, dưới tinh thần cảnh giác cao độ đi vào rừng cây.

Ai biết khảo nghiệm bắt đầu từ lúc nào đây? Đã bước lên Hải Thần đảo, bất luận dưới tình huống gì, bọn họ đều phải liên tục bảo trì cảnh giác.

Nếu nói không khí trên bờ cát là ướt át mà tinh khiết, vậy thì, không khí trong rừng cây thì lại tràn ngập sự tươi mát của thiên nhiên.Hít thở không khí nơi này thậm chí so với trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm còn tuyệt vời hơn.

Sự cảnh giác của Sử Lai Khắc Thất Quái tựa hồ là dư thừa, đi trong rừng cây rậm rạp này.Bọn họ cũng không gặp phải bất kỳ tình huống gì.Làm Đường Tam có chút vui mừng lẫn sợ hãi chính là, cho dù là đang ở trên Hải Thần đảo này, khắp mặt đất trong rừng cây này cũng đều tràn ngập lam ngân thảo.Thế nhưng, khi hắn cố gắng thông qua Lam Ngân Lĩnh Vực cùng lam ngân thảo tương liên, tinh thần lực của hắn lại phát hiện ra ở trong rừng cây này tựa hồ có một loại năng lượng kỳ dị.Hắn mặc dù có thể hoàn thành quá trình tương liên với lam ngân thảo, nhưng căn bản không thể nào thông qua lam ngân thảo cùng Lam Ngân Lĩnh Vực dò xét được gì.Phảng phất có một cỗ lực lượng vô hình bảo vệ phiến rừng cây này.

Trung niên nhân đi ở phía trước dừng cước bộ, xoay người, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Đường Tam, "Không nên cố gắng dùng tinh thần lực thăm dò cái gì, nơi này là Hải Thần đảo.Tất cả những gì thuộc về nơi này, đều đã được Hải Thần đại nhân bảo hộ."

Trong lòng Đường Tam hoảng sợ, đây cũng chỉ là một gã hoàng y cấp bậc Hải hồn sư trên Hải Thần đảo.Hắn dĩ nhiên cũng có thể cảm giác được tinh thần lực của mình dò xét? Hoặc là nói nơi này có năng lượng đặc thù gì đó làm hắn có thể cảm nhận được tinh thần lực mình phóng thích?

Trung niên nhân mang theo bọn họ tiếp tục tiến về phía trước.Không lâu sau, xuyên qua rừng cây.Cảnh tượng trước mắt nhất thời làm Sử Lai Khắc Thất Quái giật mình không thôi.

Cát Tường cũng không có thuật cho Đường Tam quá nhiều tình huống của Hải Thần đảo, chỉ là đơn giản nói về Hải hồn sư.Bởi vì hắn sợ xúc phạm Hải Thần.Lúc này, cảnh tượng hiện ra trước mặt tám người.Dĩ nhiên là một đầm nước, một đầm nước có nước giống như là nước trong biển vậy.Kỳ dị nhất chính là, nơi này là đầm nước trong đất liền vốn phải là cực kỳ yên tĩnh, dĩ nhiên lại có sóng to mãnh liệt giống như biển cả, không gió tự động.

Chung quanh đầm nước đều là rừng cây rậm rạp, nhìn qua, đường kính ước chừng trên dưới năm trăm, tại vị trí trung tâm đầm nước, có một bình đài hình tam giác, trên đó đứng sừng sững một cây cột đá kỳ dị.Cột đá gần như hình mũi nhọn, phía trên cùng điêu khắc một bức điêu khắc đặc thù, trên thân cột điêu khắc vô số hoa văn phức tạp.Đó tựa hồ là một loại văn tự, năng lượng vô hình mà kỳ dị, đang từ trên cây cột kỳ lạ này phát ra.

Thông qua Tử Cực Ma Đồng, Đường Tam có thể rõ ràng trông thấy, phía dưới cột đá có một người đang ngồi ngay ngắn, mấp máy hai mắt, lưng quay về phía cột đá, tựa hồ đang "minh tưởng" tu luyện.Mà trang phục trên thân thể người này, chính là màu đen.

Đến đây, hoàng y trung niên hồn sư có vẻ câu nệ lên rất nhiều, mấy gã hoàng y hồn sư tuổi còn trẻ kia cũng đều kính cẩn đứng thẳng ở một bên, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở ra.

"Hoan nghênh đi tới Hải Trung Hải, Hải Mã thánh trụ." Hoàng y trung niên nhân dùng một loại ngữ khí đặc biệt để nói: "Hải Mã thánh trụ, chính là một trong Hải Thần đảo thất thánh trụ.Hải Thần ban cho thất thánh trụ thần lực, thông qua thất thánh trụ đến truyền bá ý chỉ của thần, bất kỳ một tòa thánh trụ nào cũng đều có thể tiến hành khảo nghiệm đối với hồn sư ngoại lai.Các người đến đây tiếp nhận đề mục khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân đi."

Nói xong câu đó, hắn chuyển hướng đến bình đài tam giác trong Hải Trung Hải, gập vuông lưng cung kính hành lễ, dưới sự thúc dục hồn lực, đem lời nói của mình truyền qua, giờ khắc này, tên trung niên nhân này cơ hồ là theo bản năng phóng xuất ra vũ hồn của mình.

Hai vàng, ba tím, một đen, hồn hoàn phối hợp cũng không tồi xuất hiện trên người hắn, tên trung niên nhân này, dĩ nhiên là một gã hồn đế đã ngoài sáu mươi cấp.Chỉ là hoàng y thôi mà đã là hồn đế? Trong lòng Sử Lai Khắc Thất Quái đồng thời trở nên cẩn trọng.

"Khởi bẩm Hải Mã đại nhân, hiện có tám lục địa hồn sư từ ngoài đến tiếp nhận khảo nghiệm, xin ngài chấp thuận." dưới sự thúc dục hồn lực, giọng nói của hoàng y trung niên nhân này giống như truyền đến thẳng tắp, lấn át cả tiếng sóng vỗ mãnh liệt trong Hải Trung Hải.

Hắc y nhân đang ngồi ngay ngắn trên bình đài tam giác phía dưới Hải Mã thánh trụ đó đột nhiên mở hai mắt, khoảng cách từ chỗ ngồi của hắn đến bên bờ ước chừng hơn hai trăm mễ, nhưng chính là trong nháy mắt hắn vừa mở mắt ra, Sử Lai Khắc Thất Quái bên này cũng không khỏi rùng mình một cái.Đó là hai đạo ánh mắt u oán giống như là hai chiếc hồ sâu.Cứ là cách xa như vậy, nhưng mỗi người bọn họ lại cũng cảm giác được sự cường đại của Hắc y nhân đó.

"Phong Hào Đấu La", bốn chữ đại biểu cho danh hiệu tối cường của hồn sư giới vang lên trong đầu Đường Tam, trong nháy mắt lúc hắn nhìn thấy hai tròng mắt của Hắc y nhân đó, thì đã đưa ra phán đoán.Đúng vậy đó là hơi thở đặc thù chỉ có Phong Hào Đấu La mới có thể có được. Hắc y nhân này, cũng là vị hải hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu La đầu tiên mà bọn họ gặp phải sau khi ra biển.

Tiếng "khanh thương" (leng keng) hữu lực vang lên, cùng hoàng y nhân bất đồng chính là, tiếng động này cũng không phải là trực tiếp truyền đến, mà là phảng phất có trong tiếng sóng biển của Hải Trung Hải vậy.

"Lục địa hồn sư muốn tiếp nhận khảo nghiệm của Hải Thần bệ hạ? Chỉ khi các người có thể xuyên qua Hải Trung Hải, đi tới phía trước Hải Mã thánh trụ, mới có tư cách tiếp nhận khảo nghiệm."

Vừa nói, một tầng quang vựng lất phất sáng lên sau lưng Hải Mã Đấu La, ngay sau đó, Hải Mã thánh trụ sau lưng hắn đã chợt sáng lên, một đạo lam quang mang từ phía dưới vẫn thông đến đỉnh Hải Mã thánh trụ. Lấy đỉnh Hải Mã thánh trụ làm trung tâm, một vòng sóng gợn màu lam chợt kích động ra, tựa như một tầng quầng sáng quét ngang phía trên Hải Trunh Hải.Bởi vì Hải Mã thánh trụ cao ước chừng mười thước, cho nên, tầng quang mạc trôi nổi trên Hải Trung Hải cũng là cao mười thước cao.Không cần hỏi, mười thước này chính khoảng cách hạn chế năng lực phi hành cùng không gian tiến tới.

Đường Tam nhíu mày, nhìn về phía hoàng y trung niên nhân đã dẫn bọn họ tới đây, "Tiền bối, chẳng lẽ trước khi tiếp nhận khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân, chúng ta còn phải tiếp nhận khảo nghiệm của một Phong Hào Đấu La sao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng chúng ta không thể chống lại cùng Phong Hào Đấu La?"

Hoàng y trung niên nhân cúi đầu mà đứng, "Khảo nghiệm đối với lục địa hồn sư cùng với Hải hồn sư vốn là không giống nhau.Ta cũng không biết Hải Mã đại nhân có khảo nghiệm như thế nào đối với các người. Nhưng ta có thể khẳng định là, hết thảy việc làm của Hải Mã đại nhân tất nhiên là dựa theo ý chỉ của Hải Thần đại nhân mà thực hiện, các người bây giờ còn có cơ hội rời đi đó."

Nhìn bộ dáng bình tĩnh của hoàng y trung niên nhân, Đường Tam rõ ràng, đệ nhất khảo nghiệm sau khi tới Hải Thần đảo đã đến rồi.Lúc hắn chuẩn bị mang theo Tiểu Vũ thử xông lên bình đài thì Đái Mộc Bạch lại đoạt trước một bước, chắn ở trước người Đường tam, "Ta đến thử xem."

Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch liếc nhau, Đái Mộc Bạch sau khi khẽ gật đầu với hắn, đi tới bên bờ Hải Trung Hải, cẩn thận đi lên bờ cát cũng lóe ra ngân quang lập lòe.

Là lão đại của Sử Lai Khắc Thất Quái, thực lực của Đái Mộc Bạch gần với Đường Tam, tuổi lại lớn nhất, từ việc hắn đến thử nghiệm trước, nếu xem như thất bại, sau đó vẫn còn Đường Tam tùy thời có thể cứu viện và ứng biến.Mà nếu thất bại chính là Đường Tam, tình huống sẽ phải bị động hơn nhiều.Bởi vậy, Đái Mộc Bạch mới người thứ nhất tiến đến.

Đái Mộc Bạch nắm chặt song quyền, chậm rãi giơ lên từ trước người đến đỉnh đầu, đầu hắn cũng là đồng thời ngẩng lên.Ánh mắt mấy gã hoàng y Hải hồn sư bên kia bất giác rơi lên người hắn, bọn họ đều rõ ràng cảm giác được, từ trên người Đái Mộc Bạch đang tản mát ra một loại khí tức tràn ngập sự chấn nhiếp, khí tức vương giả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Vũ Quang Nguyễn
07 Tháng sáu, 2020 07:49
.m... kmmkkl...... nm.. v v . c cc u.m ..m
Nam Trần AG
11 Tháng năm, 2020 12:42
coi lại lần 2 r. xem mấy chương tình cảm vẫn ớn ớn. . .
Nguyễn Hoàng Phúc
27 Tháng tư, 2020 12:30
Hay
Hieu Le
31 Tháng ba, 2020 15:43
giống mình, sau 1 thời gian say mê thì cũng đỡ đỡ rồi vì về sau cảm giác không có sự chau chuốt.
Hieu Le
29 Tháng một, 2020 18:46
rất muốn biết Đường Tam cứu Tiểu Vũ như nào
Sơn Ca
23 Tháng một, 2020 00:08
Tiêu điểm nhân vật: Nhu Cốt Đấu La • Tiểu Vũ https://vidian.me/chi-tiet/nhu-cot-dau-la-tieu-vu
Tô Bảo Thiên Quân
17 Tháng mười hai, 2019 16:29
Đúng ra là nhân vặt chính, mà đọc này cảm giác như nhân vật phụ :v
Tô Bảo Thiên Quân
17 Tháng mười hai, 2019 06:40
Này đọc manghua hay hơn đọc tiểu thuyết. Trong manghua, ấn tượng về mấy nhân vật phụ mạnh hơn nhiều.
Hieu Le
28 Tháng mười một, 2019 01:33
..
Sơn Ca
09 Tháng mười một, 2019 22:05
Thông tin toàn bộ về: Đường gia tam thiếu https://vidian.me/chi-tiet/duong-gia-tam-thieu
Tất Vỹ Thành
09 Tháng mười một, 2019 13:05
Rùi còn hay hết
Hieu Le
08 Tháng mười một, 2019 11:18
đọc xong hok thấy tác dụng 100 vạn năm hồn thú ở đâu lun, thành thần mọe nó rùi méo thấy dùng
Tong Cong Linh
29 Tháng mười, 2019 13:58
Bị thiếu hơi nhiều
linhmin97
14 Tháng mười, 2019 01:14
Dịch sai chính tả hài. Dấu má sai lung tung.
Tống Linh
27 Tháng chín, 2019 14:09
Đồng chí dịch mà hok biết hồn hoàn đỏ ở cái chuỳ từ đâu ra. :))
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:09
Hãy đọc tiếp để thấy Đường Tam cứu Tiểu Vũ thế nào? Đôi khi bạn phải chảy nước mắt cảm động.
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:07
Nhận xét của bạn cũng làm mình muốn ngưng đọc giữa chừng. Nhưng mình vẫn đọc tiếp. Và thấy nhận xét của bạn không hoàn toàn đúng. Truyện vẫn cuốn hút từ cấp 70 trở lên.
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:07
Nhận xét của bạn cũng làm mình muốn ngưng đọc giữa chừng. Nhưng mình vẫn đọc tiếp. Và thấy nhận xét của bạn không hoàn toàn đúng. Truyện vẫn cuốn hút từ cấp 70 trở lên.
Ròi Cũng Kết Thúc
30 Tháng năm, 2019 10:14
mình chưa coi tới chương bạn tả nhưng 1 chương bên này bằng 3 chương toàn chức pháp sư ,mình đang dồn chương bên toàn chức pháp sư
Chu Trường Giang
26 Tháng năm, 2019 08:21
mở đầu thì hay, tạo dựng dc 1 thế giới đấu la rất có logic và nhiều chi tiết tiềm ẩn để khai thác. ai dè tới cấp 70 trở đi mọi thứ cứ như cố tình viết cho kết thúc sớm. và toàn nhờ ăn may chứ chả có tu luyện gì mấy. mọi thứ kết thúc vậy quá uổng. còn đầy nhân vật ko khai thác, đọc truyện xong cảm giác thế giới đấu la đó quá hẹp. nếu các bạn có thể tiêu thụ dc truyện này và thích thì hãy ghé qua truyện Toàn chức pháp sư của tác giả Loạn. sẽ ko phụ lòng kì vọng, truyện còn chưa ra hết. 1 thế giới cảm nhận dc sự bao la
Hieu Le
11 Tháng tư, 2019 15:13
ooô
Lâm Quốc Đăng
14 Tháng một, 2019 14:03
ko phải nhảy chương đâu . up ko hết chương đó . có vài chương toàn up 1/2 hay 1/3 thôi . đọc trên web thì đầy đủ
phat hoa
26 Tháng mười hai, 2018 21:20
Hay lắm các bác ạ
Anh Thuận
10 Tháng mười một, 2018 16:10
Dịch thế đéo nào đọc toàn đoạn hay thì thiếu chương
d3nh4tki3m
23 Tháng năm, 2018 16:28
Thiếu chương nhiều quá bạn ơi. Toàn đoạn gay cấn thì bị nhảy chương ko à.
BÌNH LUẬN FACEBOOK