Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu đã rời khỏi mà đám Địch Hạo, Lý Duệ vẫn đang nói say sưa về bọn họ, như Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu đây mới đúng là cảnh giới cao nhất trong các ngoạn gia!

"Hạ Linh! Nhiếp Ngôn thật sự đang theo đuổi Tạ Dao?" Địch Hạo ở một bên hỏi.

"Lại còn giả sao, với lại bọn họ cũng quen nhau trước rồi." Hạ Linh nói. Là bạn thân của nhau, đương nhiên nàng phải bảo vệ Tạ Dao rồi.

"Xem ra những người khác cũng không nói đùa." Địch Hạo nói. Những người đó hoàn toàn không cùng một đẳng cấp so với Nhiếp Ngôn.

"Nhiếp Ngôn cũng quá dữ, chỉ tiện tay mà cho chúng ta tới 500 điểm cống hiến, có thể đổi được vài món trang bị tốt trong kho hàng của công hội đó." Lý Duệ nói một cách hưng phấn. Trang bị tốt nhất trên người bọn hắn e là cũng chỉ đáng giá một hai trăm điểm cống hiến mà thôi.

Trang bị là thứ yếu, hôm nay có thể gặp gỡ thần tượng cũng chính là hai nhân vật huyền thoại này đã vô cùng đáng giá đối với bọn hắn. Nếu Nhiếp Ngôn không nhờ giữ bí mật thì chắc chắn bọn hắn đã đem khoe chuyện này khắp nơi rồi.

"Tên Lưu Thụy kia mới 28 cấp đã tự cho mình là giỏi, giờ ông đây đã 30 cấp rồi nhất định phải dằn mặt hắn mới được, làm người không nên kiêu ngạo quá như thế! Nếu đem so sánh hắn với Nhiếp Ngôn, thì Lưu Thụy chỉ là đồ cặn bã thôi!" Địch hạo nói. Nhớ lúc trước, hắn pk với Lưu Thụy ở trong trò chơi, thua rất thảm hại, giờ nhất định phải kêu tên kia tái đấu, đòi lại danh dự.

Địch hạo nhớ lại một cước của Nhiếp Ngôn đá bay Lưu Thụy khi đó, thật vô cùng dũng mãnh, chẳng trách ở trong trò chơi có thể lợi hại đến vậy. Hơn nữa tính cách của Nhiếp Ngôn khiến người khác tin phục, mặc dù rất mạnh mẽ nhưng không hề kiêu ngạo hống hách, trái lại còn bình dị khiêm nhường, tuy thỉnh thoảng có hơi gian xảo một chút.

Mấy người bọn hắn vẫn còn đang chìm trong hưng phấn.

Còn Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu đã về tới tổng bộ của công hội rồi, lúc này có một đám đông đang tụ họp giữa quảng trường trước cửa tổng bộ công hội, tất cả đều là tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, trang bị thấp nhất trên người bọn hắn đều đã là cấp hoàng kim, không hề tồn tại cấp bạch ngân, cả đám đang túm tụm lại trò chuyện ồn ào, sôi nổi.

"Ngươi nói xem lão đại bảo chúng ta tới là có chuyện gì?"

"Chịu, đợi lão đại tới mới biết được."

Đến cả tinh anh cao cấp nhất của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng đều ở đây, nguyên đám người này tụ tập lại cùng một chỗ sẽ bùng nổ một lực lượng kinh khủng đến thế nào!

"Niết Viêm lão đại tới rồi."

Cả đám liền chen lấn nhau tách ra hai bên, chừa một lối đi ngay chính giữa.

"Chào Niết Viêm lão đại."

"Xin chào Niết Viêm lão đại."

Mọi người chào hỏi ầm ĩ, từ nét mặt của bọn họ có thể thấy được, tự trong đáy lòng tất cả đều mến phục Nhiếp Ngôn.

Cái tên Niết Viêm là trụ cột tinh thần mà cũng chính là vinh quang của cả Ngưu Nhân Bộ Lạc, hắn đã tạo ra một huyền thoại về Ngưu Nhân Bộ Lạc, dẫn dắt bộ lạc một mạch đi lên, đi từ không đến có, đi từ nhỏ yếu đến hùng mạnh, từ mấy trăm người rải rác phát triển lên tới bốn năm vạn, từ chỗ chẳng được ai coi trọng đến nam chinh bắc chiến, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Tới giờ đây, đã ngồi trên đỉnh ở Tạp La Nhĩ Thành! Bọn hắn đối với Nhiếp Ngôn, vừa kính ngưỡng lại vừa nể phục.

Nhiếp Ngôn cũng chào lại các huynh đệ trong công hội.

Nhiếp Ngôn nhìn thấy bọn người Nguyệt Nhi, Vũ Lam, Bạch Khai Thủy đang đứng bên cạnh Yểu Yểu, liền đi tới chào hỏi.

"Chào các ngươi."

"Xin chào Niết Viêm lão đại." Bọn Bạch Khai Thủy vội vàng đáp lại.

Vẻ mặt của Yểu Yểu hơi mất tự nhiên, đối diện với Nhiếp Ngôn khiến tim nàng đập dồn trong ngực, tưởng tượng ra bóng dáng của hai người hòa cùng một chỗ.

Nhiếp Ngôn cười chào Yểu Yểu.

Không thể không nói, trường bào thánh ngôn pháp sư mà Yểu Yêu đang mặc được trang trí rất tỉ mỉ tinh tế, tóc dài buộc ở sau lưng, khí chất thanh khiết đẹp đẽ thật dễ khiến người ta xao lòng. Đôi mắt long lanh như nước hồ thu, thần tình tươi sáng, khi cười lộ ra đôi lúm đồng tiền mờ mờ tỏ tỏ, rạng rỡ tươi đẹp đến mức khiến người ta không dám nhìn gần.

Nguyệt Nhi và Vũ Lam nói nhỏ với nhau, hôm nay Yểu Yểu hình như hơi khác so với thường ngày.

Nhiếp Ngôn vội dời mắt, sợ nếu nhìn thêm vài lần sẽ đắm chìm vào trong đó.

Nhiếp Ngôn cười chào với bọn Nguyệt Nhi, Vũ Lam rồi đi lên phía trước.

Nhìn theo bóng lưng của Nhiếp Ngôn, Yểu Yểu chợt thấy trống trải trong lòng. Trong trò chơi, Nhiếp Ngôn được muôn người sùng kính, cao cao tại thượng, sao có thể chú ý tới nàng. Điều duy nhất khiến nàng cảm thấy vui vẻ chính là từ nay về sau, mỗi ngày, nàng đều có thể gặp gỡ Nhiếp Ngôn, bởi vì Nhiếp Ngôn ngồi cùng bàn với nàng nha.

"Người đã tập hợp đủ." Quách Hoài nói. Không biết Nhiếp Ngôn định sắp xếp cái gì.

Nhiếp Ngôn kiểm kê qua nhân số, tính cả hắn tổng cộng có sáu trăm người, chia ra 20 người một đội thì vừa tròn 30 đội, nhìn qua cũng đã thấy trùng trùng điệp điệp.

Nhiếp Ngôn nói Quách Hoài phân phát dược thuốc lấy từ chỗ Tinh Không dược điếm cho mọi người, mỗi người ít nhất hai bình trung cấp phục hồi trong nháy mắt, thuẫn giáp chiến sĩ, cuồng kiếm sĩ thì ít nhất cũng phải năm bình trở lên, còn có một số lượng lớn các loại dược thuốc khác, đề phòng cho mọi tình huống.

Ngoài ra còn bổ sung thêm một ít các tiêu hao phẩm hàng ngày.

"Hiện tại công hội của chúng ta có tổng cộng bao nhiêu mục sư có sơ cấp Hồi sinh?" Nhiếp Ngôn hỏi. Kỹ năng sơ cấp Hồi sinh vô cùng quan trọng, tránh cho công hội không ít tổn thất.

"Tất cả có bốn mục sư, Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Thiên Đường Màu Đen, Thập Lý Họa Sa còn có Nguyệt Nhi. Ta đã bố trí bọn họ ở bốn tiểu đội khác nhau. " Quách Hoài nói. Hiện nay, bốn người này chính là mục sư cao cấp nhất trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, mục sư có kỹ năng sơ cấp Hồi sinh thực quá khó tìm.

Lòng Nhiếp Ngôn khẽ động, Thập Lý Họa Sa, nàng cũng đã bị Quách Hoài mời chào thành công rồi ư?

Kiếp trước, Thập Lý Họa Sa là một trong bảy Đại Thần Mục, là một ngoạn gia chuyên nghiệp nổi tiếng. Nàng khác với những ngoạn gia chuyên nghiệp khác, với tư cách là mục sư chuyên nghiệp, nàng làm thuê cho tinh anh đoàn của các đại công hội, tham gia hoạt động đoàn đội với bọn hắn rồi thu tiền thù lao. Nghe nói kiếp trước tinh anh đoàn của các đại công hội mời nàng hạ phó bản, giá cả chênh lệch từ hơn chục đến cả ngàn kim tệ. Hơn nữa trong toàn bộ trang bị mục sư rớt ra, phải để nàng tùy ý chọn một món. Tuy rằng điều kiện kinh khủng như vậy, nhưng bởi nàng là Thần Mục, vẫn có không ít tinh anh đoàn của các công hội nghiến răng đồng ý.

Bảy Đại Thần Mục, Ngưu Nhân Bộ Lạc đã chiếm đến ba. Thật khiến lòng Nhiếp Ngôn hăng hái, trong tương lai, Ngưu Nhân Bộ Lạc chắc chắn sẽ thống trị cả Tín Ngưỡng.

Bởi vì Ngưu Nhân Bộ Lạc càng ngày càng lớn mạnh, nhân tài tụ tập nên Quách Hoài chiêu mộ ngoạn gia cũng dễ dàng hơn, nên sẽ lại càng ngày càng có nhiều tinh anh tiến vào Ngưu Nhân Bộ Lạc, đây đúng là một vòng tuần hoàn tốt đẹp.

Ngay cả Quách Hoài cũng không khỏi bùi ngùi, trước đây lúc hắn mời chào ngoạn gia đều ăn nói nhẹ nhàng mềm mỏng, người khác còn chưa chắc đã chịu trả lời, còn giờ đây chỉ cần đưa ra điều kiện thích hợp, tất cả đều sẽ cân nhắc, trong đó đại đa số là đồng ý, có một số người thậm chí còn rời khỏi công hội hiện tại để chạy sang.

Điều kiện gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc vô cùng nghiêm ngặt, các ngoạn gia được chiêu mộ đều là tinh anh trong tinh anh, thông thường nếu ngoạn gia ở ngoài nhận được lời mời từ Ngưu Nhân Bộ Lạc, giá trị của người đó lập tức tăng lên cả chục lần, được các đại công hội tranh đoạt, bọn họ đều xem đây là vinh dự. Nên nếu điều kiện như nhau, thậm chí dù điều kiện của Ngưu Nhân Bộ Lạc có kém hơn một chút thì Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn được bọn họ ưu tiên lựa chọn.

Nên giờ đây mỗi khi Quách Hoài chiêu mộ ngoạn gia đã có thể ưỡn ngực mà nói chuyện.

Sáu trăm người! Quả có thể nói là nhân tài đầy rẫy, dù là bất cứ công hội nào chỉ e cũng đều không thể tập hợp nổi một đoàn đội cường đại đến như thế.

Nhiếp Ngôn nhìn lại tổ hợp các đoàn đội, bởi vì hiệu quả của kỹ năng Hồi sinh của mục sư đối với tiểu đội cũng chỉ có thể hòa vốn, nên hắn phải sắp xếp đội ngũ lại một chút.

"Bây giờ sẽ tiến hành điều chỉnh lại tổ đội, ai bị gọi tên thì tách ra rồi tổ đội lại!" Nhiếp Ngôn ban ra mệnh lệnh, bắt đầu sắp xếp lại đội ngũ.

Từ sau khi trở thành lão đại công hội, Nhiếp Ngôn phát hiện tính cách của mình nảy sinh một ít biến hóa nhỏ, tựa như lúc nói chuyện bất giác sẽ có thêm khí thế uy nghiêm, muốn hiệu lệnh huynh đệ phía dưới, chỉ dựa vào sự bình dị gần gũi thì không được.

Nhiếp Ngôn sắp xếp lại tổ đội một lần nữa, những đội ngũ có Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Hắc Sắc Thiên Đường, Thập Lý Họa Sa còn có Nguyệt Nhi đều được điều chỉnh rất nhiều. Trong đội ngũ của mỗi người bọn họ, có ít nhất mười chiến sĩ, đa số đều là thuẫn giáp, thêm một ít cuồng kiếm sĩ, năm Thánh kỵ sĩ, còn lại là mục sư.

Như vậy thực lực của đội ngũ đánh ra sẽ rất yếu, nhưng một tổ hợp chỉ gồm Tanker vả mục sư [chỉ có hậu vệ với thủ môn đó =))] sẽ có thể duy trì khả năng chiến đấu rất lâu, hơn nữa sức phòng thủ lại vô cùng kiên cố, quả thực là tường đồng vách sắt. Nhiếp Ngôn định bố trí những đội ngũ này bên ngoài, bảo vệ cho các chức nghiệp pháp hệ ở trung tâm, nếu như đụng phải BOSS, đương nhiên sẽ do những đội này lên gánh!

Sau khi điều chỉnh xong, Nhiếp Ngôn khẽ gật đầu, đã khá ok rồi, đồng thời hắn cũng tham gia vào một trong các tổ đội.

"Mục tiêu tới đây của chúng ta là đánh xuyên qua Vĩnh Hằng chi thành!" Nhiếp Ngôn nói. Chỗ bọn hắn luyện cấp trước đó chỉ là phía bên ngoài mà thôi, còn bây giờ bọn hắn muốn đánh tới tận trung tâm của Vĩnh Hằng chi thành! Bọn hắn sắp sửa phải đối mặt với vô số tinh anh cấp bốn mươi, thậm chí là cả sinh vật cấp lĩnh chủ.

Nhưng nếu có thể lấy được năng lượng hạch tâm của Vĩnh Hằng chi thành thì cho dù hy sinh bao nhiêu cũng đáng!

Bọn người Sát Bất Tử Đích Phôi Đản không khỏi rung động, lần này lão đại đã quyết định đi khai hoang địa đồ cấp bốn mươi? Đại đa số trong những thành viên tinh anh này cũng chỉ mới tầm 27-28 cấp, kém bọn Cơ giới ma ngẫu đến hơn mười cấp, công kích của bọn hắn có thể gây ra thương tổn cho Cơ giới ma ngẫu được sao?

Thật ra Nhiếp Ngôn cũng đã suy nghĩ đến chuyện này rồi. Trước đây, nếu dựa vào đẳng cấp hiện tại của mọi người, chắc chắn sẽ không có cách nào đánh giết Cơ giới ma ngẫu được, nhưng sau khi hệ thống được nâng cấp kèm theo việc điều chỉnh lại một loạt các số liệu thì vô tư đi.

Những trang bị ở chỗ Vĩnh Hằng chi thành quả thực có sức hấp dẫn thật lớn. Huống hồ đây là khai hoang, tiền lời càng tăng lên gấp bội! Dư sức để cấp cho các thành viên trong công hội đến vài món trang bị cấp ám kim! Hơn nữa còn có một thứ trong Vĩnh Hằng chi thành khiến hắn rất động tâm, chính là năng lượng hạch tâm của Vĩnh Hằng chi thành! Thứ đồ này sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc khuếch trương công hội trong lương lai.

Hoạt động lần này của công hội một mặt là qua kia luyện cấp, mặt khác là tăng lên thực lực của các ngoạn gia tinh anh, chuẩn bị cho cuộc chiến tranh đoạt cứ điểm sắp tới. Sau khi giúp Hồ Li Bán Tỉnh chiếm xong cứ điểm, cũng đã đến lúc Ngưu Nhân Bộ Lạc đoạt một cứ điểm sơ cấp cho chính mình rồi.

Đúng lúc này, Quách Hoài quay sang Nhiếp Ngôn, nói: "Thủy Sắc Yên Đầu đã trở lại. Nghe nói phòng công tác Khô Diệp đã tách ra, chỉ có khoảng hơn hai trăm người cùng tới với Thủy Sắc Yên Đầu thôi."

Nhiếp Ngôn nhướng mày, hỏi: "Phòng công tác Khô Diệp đã có chuyện gì?"

Quách Hoài lắc đầu: "Bây giờ còn chưa rõ lắm, chờ Thủy Sắc Yên Đầu tới rồi hỏi hắn."

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK