Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả rừng người đều hô lên, hàng trăm Chiến sĩ và Đạo tặc của các đại công hội đều cùng xông tới thi thể của Hoàng Kim Địa Long, định cướp trang bị.

Hoàng kim địa long chi giác, rốt cuộc sẽ về tay ai?

Hơn mười công hội, ai cũng muốn cướp lấy Hoàng kim địa long chi giác. Nên tràng cảnh lập tức trở nên hỗn loạn, không kiểm soát nổi.

Đám đạo tặc là vọt lên nhanh nhất, định tranh đoạt trang bị. Bỗng dưng, bị cả rừng Chiến sĩ nhào tới, sử dụng kỹ năng Xung phong chặn hết bọn họ lại.

Rồi đám Chiến sĩ cũng từ bên cạnh cũng lao tới chỗ trang bị.

Nói chung, mọi người đã không còn phân rõ ai với ai, tất cả đều muốn cướp trang bị về tay mình.

Liệt diễm rít gào!

Một pháp sư ở phía xa đã thi triển xong ma pháp, chỉ thấy trên bầu trời ngưng tụ ra một đám mây màu đỏ không lồ. Rồi từng quả, từng quả cầu lửa rơi xuống, nổ ầm ầm, tia lửa bắn ra tung tóe, bao trùm cả một vùng với phạm vi 2020 mét. Các người chơi chung quanh ngay lập tức chết thành mảng lớn, hóa thành từng luồng bạch quang hồi thành.

Các người chơi đều nhìn về phía trước, có thể thấy được ngay chính giữa ngọn lửa đang cháy là Hoàng kim địa long chi giác đang sáng lấp lánh, bên cạnh còn thêm mấy món trang bị.

Lĩnh chủ ác ma hóa, thì trang bị rơi ra ít nhất cũng phải cấp Á truyền kỳ. Thậm chí có ra trang bị Truyền kỳ cũng không có gì lạ.

Những trang bị này đương nhiên là có sức hấp dẫn cực lớn, nhưng bọn hắn cũng phải còn mạng thì mới lấy được.

Chẳng có ai dám xông tới giữa ngọn lửa đang cháy rừng rực đó, đi lên thì khác gì tự tìm cái chết.

Khoảng cách giữa bọn họ và Hoàng kim địa long chi giác cùng mấy món trang bị, là gần trong gang tấc nhưng lại xa tận chân trời.

Xem ra chuyện tranh đoạt này, còn cần thêm thời gian mới có thể phân ra thắng bại được. Ngay lúc Hoàng Kim Địa Long bị giết kia, Dạ Phá Thần Côn có chút phân tâm, cũng đúng lúc đó, Nhiếp Ngôn chợt động, thi triển Tử Vong Vũ Bước, đánh tới từ phía sau Dạ Phá Thần Côn.

Dạ Phá Thần Côn cảm giác được chủy thủ từ đằng sau phá không đánh tới, rùng mình, lập tức thi triển Khu trục! Sau đó mặc bộ miễn dịch băng giáp lên. Quanh người liền xuất hiện một bộ băng giáp phòng hộ.

Nhiếp Ngôn lách người qua một bên, tránh được Khu trục của Dạ Phá Thần Côn.

Dạ Phá Thần Côn lui về phía sau với một tốc độ cực nhanh, giơ tay lên, thi triển Băng tường thuật!

Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một bức tường băng, chắn giữa hắn và Nhiếp Ngôn. Rồi tiếp tục thi triển Cực Hàn Băng Thứ, đâm lên liên tiếp.

Nhiếp Ngôn xoay người vượt qua tường băng, nhanh chóng tiếp cận Dạ Phá Thần Côn.

Một đám Thánh kỵ sĩ xung quanh thi triển Thần chi nhãn, rối rít tập trung lên người Nhiếp Ngôn, nhưng chỉ cảm thấy bị hoa mắt, liền mất đi dấu vết của hắn.

Dạ Phá Thần Côn vung pháp trượng, một cây hàn băng nổ tung, sắp sửa bắn Nhiếp Ngôn ra ngoài.

Bỗng thấy bóng dáng của Nhiếp Ngôn lóe lên rồi biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Hệ thống: Mất mục tiêu.

Dạ Phá Thần Côn không thể không cắt đứt ma pháp. Bỗng cảm thấy hàn quang lóe lên sau lưng, mắt hắn híp lại!

Tốc độ của Nhiếp Ngôn nhanh không thể tưởng tượng được. Bị một đạo tặc như thế tới gần, thì dù là pháp sư thần cấp, mà không còn kỹ năng khống chế Khu trục, cũng chỉ còn nước bó tay chịu trói.

Dạ Phá Thần Côn xoay người định bỏ chạy nhưng đã quá muộn! Nhiếp Ngôn tựa như một u linh xuất hiện sau lưng hắn, chủy thủ trong tay thi triển Chấn kích, đánh vào sau đầu của Dạ Phá Thần Côn. Hàn quang lại lóe lên, chủy thủ xuất hiện ở trước cổ hắn, chỉ cách một ngón tay, Bôi hầu!

Máu tươi bắn ra tung tóe.
Giá trị thương tổn bay lên trên đầu của Dạ Phá Thần Côn.

Thương tổn từ công kích của Nhiếp Ngôn đã được băng giáp trên người Dạ Phá Thần Côn hấp thu không ít. Nếu Nhiếp Ngôn muốn giết hắn, phải đập nát bộ giáp trước đã.

Băng thuẫn ma pháp bình thường phòng ngự cũng không mạnh, nhưng bởi vì băng thuẫn Dạ Phá Thần Côn thi triển ra được tăng thêm 300% hiệu quả, cho nên vô cùng cứng rắn, hiệu quả hấp thu thương tổn cũng tăng lên rất lớn.

- Nhanh, cứu lão đại!

Các Mục sư và Thánh kỵ sĩ xung quanh đều rối rít trị liệu cho Dạ Phá Thần Côn, từng luồng bạch quanh rơi lên trên người hắn.

Nhiếp Ngôn thi triển Bối Thứ, rồi tiếp Dịch Cốt. Công kích sắc bén đâm tới sau lưng của Dạ Phá Thần Côn. Dưới sự tấn công dữ dội đó, rốt cuộc băng thuẫn của Dạ Phá Thần Côn cũng vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.

Lúc này, nguyên một đám Thánh kỵ sĩ và Chiến sĩ cũng ào ào vọt tới.

Các Pháp sư cũng phóng ma pháp tới, nổ ầm ầm trên người Nhiếp Ngôn, lượng máu của Nhiếp Ngôn nhanh chóng giảm xuống chỉ còn khoảng 80%. Nhưng hắn vẫn tiếp tục giữ nguyên công kích, rồi nhanh chóng lôi một lọ dược tề hồi máu cấp tốc trung cấp ra dùng. Phân cát chi nhận trong tay hắn thi triển kỹ năng Thích sát, đâm xuyên qua cơ thể Dạ Phá Thần Côn, nổ ầm một tiếng, Dạ Phá Thần Côn bị chấn bay ra ngoài.

Hai giá trị thương tổn liên tiếp bay lên trên đầu hắn, các Mục sư thậm chí còn không kịp trị liệu, Dạ Phá Thần Côn đã ngã xuống đất toi mạng.

Dạ Phá Thần Côn rơi ra một trang bị, Nhiếp Ngôn vừa định bước lên lấy thì từng luồng ma pháp nã tới, phủ xuống liên tiếp. Hắn không thể không lách người né tránh, các Thánh kỵ sĩ và chiến sĩ đều xông lên muốn bao vây hắn.

Nhiếp Ngôn liền thi triển Bóng Tối Vũ Bước, biến mất trong tầm mắt bọn họ.

Một vài Chiến sĩ chỉ kịp cảm thấy một luồng gió xẹt qua bên cạnh, đang muốn Xung Phong chặn lại thì đã mất đi mục tiêu rồi. Bởi Nhiếp Ngôn đã vòng ra phía sau bọn họ, lặng yên thối lui.

Đợi tới khi các người chơi của Quang Minh Thánh Diễm vây tới thì không thể ngăn chặn Nhiếp Ngôn được nữa, trên mặt đất chỉ còn lại thi thể của Dạ Phá Thần Côn.

Người của hơn mười công hội thấy một màn như vậy đều chấn động trong lòng. Dạ Phá Thần Côn đã bị giết chết?

Giết một mạng người lại dễ như lấy đồ trong túi?

Bọn họ nhớ tới nụ cười tàn ác của Nhiếp Ngôn lúc đứng trên chạc cây ban nãy, từng người từng người một đều cảm thấy lạnh hết ở cổ.

Lúc bọn họ đưa mắt tìm kiếm bóng dáng của Nhiếp Ngôn thì phát hiện ra đã không còn chút tung tích nào. Nhiếp Ngôn biến mất cũng tựa như một thanh đao đang treo trên đầu bọn họ, lúc nào cũng có thể chặt xuống, đây là thứ cảm giác sợ sệt từ trong tâm khảm.

Thần thoại Nhiếp Ngôn vẫn đứng sừng sững. Nhận được tin Dạ Phá Thần Côn bị giết chết, các người chơi của Quang Minh Thánh Diễm không khỏi thở dài, xem ra vẫn là không nên tranh đấu với Ngưu Nhân Bộ Lạc thì hơn. Ngay cả lão đại Dạ Phá Thần Côn của bọn họ cũng không phải là đối thủ của Nhiếp Ngôn! Đây là một đòn đả kích tinh thần nặng nề đối với bọn họ.

Đúng lúc này, các người chơi của Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc bị dẹp ra hai bên, một đám các người chơi nhảy vọt vào.

- Lão đại, chúng tôi tới rồi!

Một đám các thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc ào ào chạy tới, tất cả đều hồng danh đỏ thẫm, khiến đám người của hơn mười công hội ở đây đều giật mình, nhao nhao lùi lại nhường đường.

Sát Bất Tử Đích Phôi Đản, Hạ Trùng Ngữ Băng, Vô Phong, Hắc Bạch... Cả đám đều vô cùng quen mặt, từng người, từng người một xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Ai cũng đều hồng danh chói lọi, không biết đã giết bao nhiêu người, nhìn qua trông vô cùng kinh khiếp.

Bọn hắn vừa xuất hiện, không nói không rằng lập tức giết tanh bành đám người của Khải Hoàn Đế Quốc.

Mấy công hội xung quanh đều cảm thấy kinh hồn khiếp vía, đám người của Ngưu Nhân Bộ Lạc quá bá đạo rồi.

- Mọi người, tổn thất bao nhiêu?
Nhiếp Ngôn hỏi.

- Chết hết sáu trăm người, nhưng bù lại giết rất thống khoái, thịt cũng phải hơn hai vạn người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm.

Nhiếp Ngôn nhìn lại phía sau, không ai là không hồng danh, ngay cả đám Mục sư tên cũng chuyển đỏ, có thể thấy là bọn họ đã giết bao nhiêu người.

Nhiếp Ngôn lại quay nhìn về phía thi thể của Hoàng Kim Địa Long cách đó không xa.

Hoàng Kim Địa Long chi giác và mấy món trang bị vẫn chưa lọt vào tay của kẻ nào cả, từng món từng món trang bị nằm bên cạnh xác của Hoàng Kim Địa Long. Kẻ nào dám cả gan xông tới chắc chắn sẽ chết ngay tức khắc, bởi ma pháp quần công sẽ lập tức trút xuống như mưa.

Thế nên, mọi sự vẫn đang nằm trong trạng thái giằng co. Không có công hội nào có thể độc chiếm Hoàng Kim Địa Long chi giác và đống trang bị cả.

- Vẫn chưa ai đoạt được Hoàng Kim Địa Long chi giác, chúng ta định thế nào? Bên kia có ít nhất là 5 món trang bị, ngoài Hoàng Kim Địa Long chi giác ra còn bốn món ít nhất cũng là Á truyền kỳ nữa! Có muốn giết sạch rồi chia nhau không?
Hồ Li Bán Tỉnh hỏi.

Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm bị Nhiếp Ngôn đánh cho tan tác đến thế này đã không còn năng lực tranh đoạt. Còn lại ba nhà: Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện, có giết sạch chỗ này, thì những công hội còn lại cũng không đủ sức ngăn cản. Chẳng qua, nếu làm như vậy thì có phần quá đáng, dù sao ở đây cũng có hơn mười công hội, nếu bọn hắn tập hợp lại với nhau cũng sẽ tạo nên một lực lượng không nhỏ, đắc tội với toàn bộ bọn hắn thì kết quả cũng không dễ chịu gì.

- Cái giá để giết sạch chỗ này quá lớn, tính ra không có lời, lại còn đắc tội đến toàn bộ các công hội nữa.
Nhiếp Ngôn nói.

Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện còn chưa đạt tới trình độ có thể miệt thị tất thảy các công hội ở Tạp La Nhĩ thành.

- Vậy giờ làm thế nào?
Hồ Li Bán Tỉnh hỏi. Bao nhiêu thứ ngon lành trước mặt mà chỉ đành trơ mắt nhìn không thể ăn, đúng là khiến người ta bực bội.

- Nếu như ta có thể lấy được, ta muốn Hoàng Kim Địa Long chi giác, còn lại các trang bị Á truyền kỳ thì các ngươi tự chia nhau. Nếu có trang bị Truyền kỳ thì bàn tiếp. Thế nào?
Nhiếp Ngôn nói.

Hắn không phải là không có cách, kỹ năng Thiên Thần Trọng Tài có thể giúp hắn đi xuyên qua cả rừng lửa kia để lấy trang bị. Mặc dù hơi phí phạm, nhưng nếu đem so với trang bị Truyền kỳ, thì dù có phải đợi nó cooldown 10 ngày cũng đáng.

Hoàng Kim Địa Long chi giác chính là vật phẩm Truyền kỳ, tuy không biết thuộc tính của nó thế nào, nhưng chắc chắn sẽ không tệ. Còn như trang bị khác thì cũng khó nói, dầu gì thì từ cấp Á truyền kỳ trở lên, cũng sẽ không kém.

- Ngươi có cách lấy được ư?
Pháp Lam sửng sốt hỏi.

Trong tình huống này, dưới cái nhìn chằm chằm của mười mấy công hội, lại muốn lấy trang bị đồng thời không đắc tội với ai, thật không biết khó đến cỡ nào.

- Ta có cách thật!
- Nếu ngươi có thể lấy được, thì ta đồng ý phân chia như vậy.
Hồ Li Bán Tỉnh nói. Dù sao thì có vẫn tốt hơn không có.
- Ta cũng đồng ý!
Pháp Lam nói. Thật ra chuyện này rất dễ quyết. Bởi bình thường thì của ai cướp được sẽ là của người đó. Nhiếp Ngôn đã chịu chia phần, đấy là vì hắn nghĩ tới hiệp ước liên minh giữa bọn họ. Nên Nhiếp Ngôn có lấy Hoàng Kim Địa Long chi giác, cũng không ai dị nghị gì.

Nhưng bản thân Nhiếp Ngôn nếu độc chiếm hết trang bị thì lại khó coi vô cùng. Bởi Ngưu Nhân Bộ Lạc không hề tham gia đối phó với Hoàng Kim Địa Long. Già Lam Thánh Điện và Thần Thánh La Mã Đế Quốc ra sức nhiều nhất, tử thương cũng vô số. Nếu không chia phần cho bọn hắn, chắc chắn sẽ làm rạn nứt mối quan hệ liên minh này.

Đôi khi, phải chấp nhận trả giá, thì mới càng gặt hái được nhiều hơn!

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK