- Nghe ta chỉ huy, để cho người của các ngươi phóng ra ma pháp quần công, công kích xuống đúng chỗ đó. Nhất là các loại ma pháp như sương mù này nọ.
Nhiếp Ngôn vừa nói vừa chỉ về phía Hoàng Kim Địa Long chi giác.
Hồ Li Bán Tỉnh khá ngạc nhiên, Nhiếp Ngôn muốn làm gì đây? Phóng ma pháp quần công xuống đó không phải càng khó lấy được hơn sao? Chỉ là hắn và Pháp Lam đều không chần chừ, lập tức làm theo lời Nhiếp Ngôn, chỉ huy các pháp sư phóng ra ma pháp quần công.
Đám Pháp sư lập tức phóng ma pháp một cách tới tấp, trên bầu trời, nguyên tố ma pháp nổi lên cuồng bạo, từng quả cầu lửa dội xuống, các tia lửa bắn ra tung tóe. Ngoài hỏa hệ, còn có ma pháp thuộc lôi hệ, sấm chớp rền vang. Bên cạnh đó, thêm cả sương mù đầy trời phủ kín tầm mắt.
Chỉ thấy thi thể của Hoàng Kim Địa Long chìm trong ánh lửa, sấm chớp và sương mù. Không còn ai nhìn được cái gì chỗ đó nữa.
Các công hội vốn không hiểu xảy ra chuyện gì, nhưng khi thấy nhiều ma pháp điên cuồng phủ xuống như vậy, không ai dám tiến lên chịu chết. Tất cả đều lùi ra xa.
Không biết Hoàng Kim Địa Long chi giác và trang bị ở chỗ đó thế nào, bởi những thứ đó đều đã nằm ngoài tầm mắt mọi người. Bọn họ không hề nhìn được gì, không hiểu tại sao điều này lại khiến mọi người đều cảm thấy hốt hoảng.
Nhiếp Ngôn tiềm hành, lao về phía bên kia, thi triển kỹ năng Thiên Thần Trọng Tài, tiến vào vùng lửa đang cháy hòa cùng sấm chớp và sương mù dày đặc kia.
Lúc những ngọn lửa đỏ rực cùng với những tia sét bén vào người Nhiếp Ngôn, thì tiêu tan ngay lập tức, không gây ra bất cứ tổn thương nào.
Thiên Thần Trọng Tài có hiệu quả miễn trừ ma pháp!
Nhiếp Ngôn tiến lên trong vùng ma pháp cuồng bạo, tầm nhìn trở nên rất kém, thi thoảng có một ánh chớp nổ nhoáng lên trước mặt. Hắn không thể nhìn rõ ràng xung quanh được, chỉ có thể dựa vào trí nhớ lúc trước để lần mò vị trí đại khái, rồi sờ soạng trên mặt đất.
Một tia sáng màu vàng rọi vào mắt Nhiếp Ngôn khiến lòng hắn mừng rỡ vô cùng. Đây là ánh sáng của một món trang bị nào đó, hắn liền đưa tay sờ qua, một cái sừng dài lọt vào tay hắn, hơi cong, lại có phần xù xì.
Hẳn là Hoàng Kim Địa Long chi giác!
Nhiếp Ngôn lấy bỏ vào balo, tiếp tục tìm kiếm hồi lâu, một món, hai món, ba món, bốn món. Ngoài ra, còn có một ít mảnh gì đó, không biết là cái gì, số lượng khá nhiều, Nhiếp Ngôn cũng quăng hết vào không chút do dự.
Lĩnh chủ ác ma hóa, lúc nào cũng bạo ra rất nhiều, lần này kiếm bộn rồi.
Nhiếp Ngôn tìm thêm một lúc, chắc chắn không sót lại gì nữa mới nhanh chóng chạy như bay ra ngoài, khỏi mất công đến khi kỹ năng Thiên Thần Trọng Tài kết thúc, lại phải toi mạng chỗ này.
Nhiếp Ngôn từ trong chỗ ma pháp đầy trời chạy ra, thần không biết quỷ không hay, lẫn vào giữa đám người Ngưu Nhân Bộ Lạc.
- Đã tới tay!
Nhiếp Ngôn pm cho Hồ Li Bán Tỉnh và Pháp Lam.
Hồ Li Bán Tỉnh và Pháp Lam đều bày ra vẻ mặt khó tin, bọn hắn vẫn còn đang ngồi chờ chỉ thị của Nhiếp Ngôn, cho rằng ít nhất Nhiếp Ngôn cũng phải đợi đến khi ma pháp quần công kết thúc mới ra tay, không ngờ hắn lại pm nói đã đắc thủ!
Bên đó bốn bề đều là ma pháp quần công cuồng bạo, vẫn chưa từng dừng lại một giây nào!
- Ta có kỹ năng miễn trừ ma pháp.
Nhiếp Ngôn giải thích.
Lúc này thì Hồ Li Bán Tỉnh và Pháp Lam đều hiểu ra, chẳng trách Nhiếp Ngôn lại bảo bọn hắn ra sức phóng ra ma pháp quần công, chẳng qua là muốn bịt mắt mọi người mà thôi. Để cho Nhiếp Ngôn có thể đoạt trang bị một cách thần bí. Như vậy, đúng là vừa có thể đoạt được trang bị lại vừa không bị người khác nói ra nói vào.
- Bạo ra thứ gì vậy?
Hồ Li Bán Tỉnh hỏi. Thật ra bọn hắn đã phân xong rồi. Nếu hắn và Pháp Lam có thể lấy được bốn món từ Nhiếp Ngôn, thì mỗi người hai món.
Lĩnh chủ ác ma hóa, trang bị bạo ra cấp thấp nhất cũng phải là Á truyền kỳ.
- Một Hoàng Kim Địa Long chi giác, bốn trang bị Á truyền kỳ và một ít vật liệu vụn vặt. Chiếu theo ước định, bốn trang bị Á truyền kỳ là của các ngươi, còn thừa lại mấy vật liệu kia...
Nhiếp Ngôn nhìn ba lô một chút, nói.
- Vật liệu coi như thôi đi, ngươi nói thông tin thuộc tính của bốn trang bị kia đi.
Hồ Li Bán Tỉnh nói. Hắn không chờ nổi nữa, muốn xem thuộc tính bốn trang bị Á truyền kỳ kia ngay lập tức.
Nghe Hồ Li Bán Tỉnh nói vật liệu coi như thôi mà Nhiếp Ngôn cười thầm mãi. Bởi tất cả các vật liệu này đều là đồ tốt cả, dù sao cũng rơi ra từ trên người Hoàng Kim Địa Long.
Pháp Lam cười khổ. Hồ Li Bán Tỉnh quá gấp gáp rồi, nhưng nếu Hồ Li Bán Tỉnh đã nói không cần, hắn cũng không tiện nhắc lại, người biết đủ thì sẽ vui vẻ thoải mái. Có thể lấy được hai trang bị Á truyền kỳ đã rất tốt rồi.
Nhiếp Ngôn chia sẻ thuộc tính của bốn trang bị, tất cả đều là trang bị bốn mươi cấp, một của Chiến sĩ, hai của Pháp sư và một còn lại của Thánh kỵ sĩ. Thuộc tính không tệ, tương đương với thuộc tính của Hắc Diệu bì giáp Nhiếp Ngôn đang mặc.
Phân bốn trang bị cho Pháp Lam với Hồ Li Bán Tỉnh thì cũng coi như ba người cũng đã chia xong chiến lợi phẩm.
Nhiếp Ngôn ngoài lấy được Hoàng Kim Địa Long chi giác ra còn được thêm mười sau mảnh long lân, là vật liệu trang bị cấp Truyền kỳ. Có thể dùng để chế trang bị hoặc may vào trang bị, nhằm gia tăng phòng ngự và thuộc tính kháng ma pháp. Giá trị của một mảnh long lân xem ra cũng không kém mấy so với một trang bị Á truyền kỳ là mấy.
Nhiếp Ngôn xem một chút thuộc tính của món đồ vừa lấy được kia, Hoàng Kim Địa Long chi giác giống như một cái sừng dê cong vút, không biết làm từ chất liệu gì, sờ lên vô cùng sần sùi, mặt trên được phủ đầy hoa văn tinh xảo.
Hoàng Kim Địa Long chi giác (cấp Truyền kỳ): Yêu cầu lực lượng: 600, ý chí: 30.
Miêu tả vật phẩm: Đây là tín vật của Hoàng Kim Địa Long, có thể ký khế ước với một Hoàng Kim Địa Long.
Thuộc tính vật phẩm: Người giữ vật phẩm này có thể triệu hoán một ấu thú Hoàng Kim Địa Long 0 cấp. Ấu thú Hoàng Kim Địa Long: cấp 0, công kích 32 - 33, phòng ngự: 30, lực lượng: 30, nhanh nhẹn: 20, trí lực: 2, tốc độ di chuyển: 22, tốc độ công kích: 21. Tỷ lệ phát triển: 15. Lúc thăng tới số cấp nhất định, sẽ học được ma pháp long tộc.
Giới hạn sử dụng: giới hạn thiện lương thủ tự sử dụng. Sau khi sử dụng được buộc định.
Chú thích: Để vật phầm vào ba lô sẽ có hiệu quả.
Nắm giữ Hoàng Kim Địa Long chi giác có thể triệu hoán hoặc thu hồi ấu thú Hoàng Kim Địa Long, tương đương với việc có thêm một không gian sủng vật. Ấu thú Hoàng Kim Địa Long có thể thăng cấp, tỷ lệ phát triển của một sủng vật cũng chính là yếu tố quyết định phẩm cấp của nó. Tỷ lệ là 5 tương đương với phẩm cấp bình thường, khoảng khoảng 10 đã là cực phẩm, còn tỷ lệ mà đạt tới 15 chính là loại nghịch thiên rồi.
Bình thường, giá của một sủng vật có tỷ lệ phát triển 10 ở cửa hàng npc đã lên tới hai, ba ngàn kim tệ. Còn tỷ lệ đạt tới 15 chưa hề thấy bán. Nếu như giá trị tôn kính ở Tạp La Nhĩ thành được 50 điểm mới có thể mua được một sủng vật nghịch thiên nhưng giá đắt như trên trời, có thể nói là vạn kim cũng khó mà mua được.
Huống hồ Hoàng Kim Địa Long còn có thêm thuộc tính thiên phú: lúc thăng tới số cấp nhất định, có thể học được ma pháp long tộc. Điều này càng khiến giá trị của Hoàng Kim Địa Long tăng lên mấy lần.
Nhưng mang theo sủng vật luyện cấp quả thật rất tốn công sức, đành đợi rồi nghĩ biện pháp sau vậy.
Nhiếp Ngôn đột nhiên nhớ tới quả cầu thủy tinh năng lượng biến dị trong ba lô, nếu lúc này dùng nó để cải biến ấu thú Hoàng Kim Địa Long thì không biết kết quả sẽ thế nào.
Hắn lại nhìn tới những mảnh long lân vừa lấy được.
Hoàng kim long lân: vật phẩm đặc thù. Vật liệu cấp truyền kỳ. Có thể dùng để chế tạo trang bị Truyền kỳ, hoặc sử dụng kỹ năng may vá cao cấp để khâu lên áo giáp. Có thể khiến giáp tăng thêm 20% phòng ngự, thêm 30 điểm kháng ma pháp và 30 điểm kháng độc.
Các loại vật liệu mà khi khảm lên có thể làm tăng thêm tới 20% điểm phòng ngự, 30 điểm kháng ma pháp và 30 điểm kháng độc là cực kỳ hiếm thấy. Bởi dù sao đây cũng chỉ là vật phẩm phụ thêm. Nếu như đem nó khảm lên trang bị Á truyền kỳ, Truyền kỳ thì phải nói là vô cùng hiệu quả.
Nhiếp Ngôn có hơn mười sáu mảnh Hoàng kim long lân, tha hồ mà dùng.
Tính ra mà nói, Nhiếp Ngôn là kẻ được lợi nhiều nhất. Bởi trong cuộc chiến với Hoàng Kim Địa Long này, Ngưu Nhân Bộ Lạc hầu như không hề bỏ sức, lại có thể lấy được Hoàng Kim Địa Long chi giác cấp Truyền kỳ và hơn chục mảnh Hoàng kim long lân. Đúng là vớ bẫm. Còn Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện bị Hoàng Kim Địa Long giết hơn một ngàn người, chia ra, mỗi công hội cũng thiệt hơn 500 mạng, bọn họ lấy được trang bị Á truyền kỳ, coi như cũng chỉ bù lại được một chút tổn thất của công hội mà thôi.
Ma pháp dần dần lắng xuống, các công hội nhìn về phía trước, nhưng chỉ thấy một bãi đất trống, làm gì còn bóng dáng của Hoàng Kim Địa Long chi giác nữa?
- Mẹ nó, bug?
- Hoàng Kim Địa Long chi giác đâu rồi?
Các người chơi của hơn mười công hội chửi bới loạn xạ không ngớt.
Hoàng Kim Địa Long chi giác biến mất trước mắt họ, có ai sẽ cam tâm tình nguyện đây?
Bọn hắn vô cùng bực bội, rõ ràng vừa nãy Hoàng Kim Địa Long chi giác vẫn còn ở đó, lúc nãy thì ma pháp quần công phủ xuống dữ dội, không ai có thể vào đó để cướp Hoàng Kim Địa Long chi giác được. Làm sao có thể xuyên qua nhiều ma pháp quần công như thế để lấy Hoàng Kim Địa Long chi giác chứ?
Nhưng Hoàng Kim Địa Long chi giác lại thật sự biến mất, đến chút bóng dáng cũng không thấy đâu.
Điều này khiến tất cả đều vô cùng bực bội.
Vừa rồi Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện đột nhiên phóng ra ma pháp rất đáng ngờ, thế nhưng bọn hắn không thể chỉ dựa vào hành động khác thường đó để cáo buộc Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện làm điều này được?
Bọn hắn không có bằng chứng. Hơn nữa, thực lực cũng kém xa. Có muốn tra xét cũng không có dũng khí. Chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo mà thôi.
- Có hơn hai vạn người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đang tiến vào Tội Vực hạp cốc!
Một người nói nhỏ vào tai của hội trưởng công hội Hắc Ám Du Hiệp.
Sắc mặt của vị hội trưởng kia hơi thay đổi một chút, rồi chậm rãi mang theo người của Hắc Ám Du Hiệp rút lui.
Sau đó, một đám các công hội khác cũng theo nhau rời đi, tất cả bọn hắn đều rõ ràng ở đây sắp xảy ra một trận tranh chấp dữ dội. Tránh việc trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết oan thì phải nhanh chóng rút lui.
Quách Hoài cũng báo lên cho Nhiếp Ngôn biết có hơn hai vạn người của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đang tiến lại đây, hiện tại đã đến cửa vào của Tội Vực hạp cốc rồi.
- Nhanh vậy ư?
Nhiếp Ngôn giật mình hỏi. Chuyện này nằm ngoài dự tính của hắn, hắn còn tưởng rằng chỉ cần bên phía Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm vừa điều động là Quách Hoài sẽ có được tin tức rồi. Cho nên không hề lo lắng gì. Không ngờ Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm lại tới nhanh như vậy!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK