• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





Ra khỏi Đạm Tình Cư, Tần Mộ Phong không còn lòng dạ diễn kịch nữa, bèn đẩy bốn thị thiếp một mình quay về Thính Phong Hiên.

Vở kịch của y là diễn cho Thiên Mạch xem, nàng không quan tâm, y hà tất phải diễn tiếp.

Phi Yến đáng chết, quấy nhiễu cơn hứng thú của y. Ả đột nhiên xuất hiện ở Vương phủ rốt cuộc có mục đích gì? Nếu mục đích của ả là tiền tài bảo vật cũng chẳng sao, nếu mục đích của ả là chỗ văn kiện bản đồ canh phòng cửa ải quan quan trọng cơ mật kia, y chỉ e sẽ không có những ngày tháng sống yên ổn.

Thiên hạ không có thứ gì Phi Yến không trộm nổi, nếu bản đồ canh phòng cửa ải rơi vào trong tay địch quốc, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi. Nghe nói Phi Yến chỉ nhận tiền không nhận người, chẳng nhẽ ả thực sự sẽ vì tiền mà bán nước ư?

Ngồi trước bàn sách Tần Mộ Phong vì Phi Yến mà đau đầu khôn xiết, day day cái trán đang đau nhức, y không khỏi nhớ lại lời nàng. Nữ nhân ấy không ngờ dám chửi y là heo giống. Nghĩ tới việc Bình Nam Vương hắn tung hoành tình trường nhiều năm như vậy, ai chẳng nói y phong lưu hào phóng, chỉ có ả dám nói y như vậy. Nếu hai người không phải địch nhân, y quả thật rất muốn đùa giỡn với ả.

Y hôm nay đối với việc thương tổn Thiên Mạch có phải rất thành công hay không? Hẳn là vậy đi, nếu không thành công, thì sao có thể khiến cho người luôn bình tình như Phi Yến đồng tình chứ?

Liễu Thiên Mạch, dám gả cho ta thì phải có bản lãnh chịu đựng sự trả thù của ta. Cô khiến ta mất Thải Hà, ta sẽ khiến cô trả giá đắt.

Liễu Thiên Mạch, gã sao lại nhớ tới nàng?

Y vốn tưởng rằng có thể khiến hoàng đế ban hôn nhất định sẽ là một nữ nhân có thủ đoạn, ai ngờ rằng Thiên Mạch lại là một kẻ chỉ biết khóc lóc sướt mướt, hơi tí là hai chân mềm oặt ra. Lại còn là dâm phụ đã bị người khác xuyên qua, cùng những gì y nghĩ dạo trước quá là khác biệt.

Liễu Thiên Mạch không yêu gã, gã có thể cảm giác rõ ràng nàng đối với gã không chút mảy mảy tình ý nào, chỉ có niềm bất đắc dĩ sâu đậm. Nàng là bị ép gả cho y chăng? Hai người tương tự đều là thân bất do kỷ?

Bất kể là có phải bị ép hay không, thì sự xuất hiện của nàng đã hại chết Thải Hà luôn là sự thật không thể chối cãi, y sẽ khiến nàng trả giá đắt.

- Phi Dương. –Tần Mộ Phong trầm ngâm, trên mặt đầy vẻ sát khí.

- Vương gia. –Thị vệ bên người Phi Dương nghe thấy hắn triệu vào, từ bên ngoài cửa tiến tới, mặt không chút biểu cảm.

- Tăng cường thủ vệ Vương phủ. –Đối phó Phi Yến ngoài cách phòng bị không có bất cứ biện pháp nào, Liễu Thiên Mạch đúng là sát tinh, ngày đầu tiên gả vào Vương phủ đã chọc phải Phi Yến, sau này còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

- Vâng. –Phi Dương không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng gã biết theo lệnh chủ nhân đi làm sẽ không sai.

Tần Mộ Phong liền đổi vẻ lỗ mãng ngày thường, ngưng trọng nói:
- Phi Yến xuất hiện ở Vương phủ.

Nghe được hai chữ Phi Yến, luôn bình tĩnh như Phi Dương cũng không kìm nổi hơi nhíu mày. Nữ nhân đó là sát tinh nức danh, đụng phải ả nhất định không phải chuyện tốt. Tuy tên hai người cùng có một chữ ‘Phi’, song cấp bậc của ả cao hơn gã rất nhiều.

- Tuân mệnh. –Phi Dương hơi khom lưng nhận lệnh, trên mặt vẫn là vẻ đạm mạc xưa nay.

- Trông chừng chặt chẽ nữ nhân kia, đừng để nàng có cơ hội tác quán. –Tần Mộ Phong hơi ngưng lại:
- Đừng bị bề ngoài của nàng đánh lừa, tuy nàng rất nhu nhược nhưng ta luôn cảm thấy được nàng không hề đơn giản. –Lần đầu tiên nhìn thấy nàng y đã có cảm giác như vậy. Nữ nhân đó quá đỗi nhu nhược, có vẻ không chân thật. Bất kể nàng tạo chủ ý gì, y đều sẽ khiến nàng không dễ chịu sống qua ngày.

Vương gia quá đa nghi, Liễu Thiên Mạch nhát gan yếu đuối, vừa nhìn biết ngay là người dễ bị ức hiếp, nàng có thể tác quái gì chứ?

- Vâng. – Phi Dương ngẩng đầu, liếc Tần Mộ Phong một cái:
- Vương gia, ngài có phải cực đoan quá hay không? Thiên Mạch phu nhân là kẻ vô tội. –Người sáng suốt đều biết Liễu Thiên Mạch vô tội, Vương gia vì sao không rõ chứ? Người ta đều nói nam nhân gặp ái tình sẽ biến thành kẻ ngốc, quả nhiên là thật. Thải Hà cô nương ấy, quả là đã câu mất hồn phách của y rồi. Trên thân Liễu Thiên Mạch cô nương có một loại khí chất những cô gái bình phàm không có, mông lung như tiên tử. Trong mắt gã, Thải Hà không bằng một phần vạn của nàng. Không biết Vương gia phát điên vì cái gì, thừa thời gian đi ngược đãi Liễu cô nương làm vui thú.

Tần Mộ Phong hừ lạnh một tiếng:
-Không cần cung kính với nàng như thế.

- Vương gia. –Phi Dương đầy ẩn ý nói:
- Có lẽ Thiên Mạch phu nhân mới thích hợp với ngài nhất. –Bốn thị thiếp của Vương phủ, bao gồm cả Thải Hà cô nương đã chết, thì ai nấy đều là hướng về quyền thế phú quý mà theo y. Mà Liễu Thiên Mạch luôn lạnh nhạt hờ hững, hiển nhiên không đặt địa vị danh lợi vào mắt. Nếu muốn tuyển thê, Liễu Thiên Mạch là lựa chọn tốt nhất.

Phi Dương theo y đã nhiều năm, hiện giờ lại vì một nữ nhân thấp hèn lên tiếng, nữ nhân đó rốt cuộc có ma lực gì đây?

Cơn giận dữ của Tần Mộ Phong xông quá ngực, cơn ngươi lóe lên:
-Ả rốt cuộc đã cho ngươi ưu đãi gì?

-Thiên Mạch phu nhân không cho ti chức bất kỳ chỗ tốt nào. – Phi Dương không nhún nhường không gian dối trả lời. Gã là người ngoài cuộc, luôn thấy rõ hơn Vương gia chút ít, nữ nhân nào bên người Vương gia tốt nhất gã trong lòng đều biết.

-Thiên Mạch phu nhân? –Tần Mộ Phong cười lạnh:
- Nếu ả tốt đẹp như vậy, thưởng cho ngươi thế nào?

Phi Dương ngẩng đầu, nhìn thẳng Tần Mộ Phong:
- Vương gia, ngài hận Liễu cô nương không vẻn vẹn chỉ vì Thải Hà cô nương đấy chứ? –Y quả thực đã bị cừu hận lu mờ tâm trí, không phân biệt ra được ai mới là viên minh châu thật sự.

Tần Mộ Phong nhíu mày:
- Ngươi đã biết. –Ân oán của y với Liễu gia, trong chốc lát không thể nói rõ ra được.

- Liễu cô nương vô tội. –Liễu Thiên Mạch là cô gái tinh tế xuất trần như thế, vốn dĩ phải được người yêu thích, đáng tiếc sinh nhầm vào Liễu gia, lại càng gả nhầm người.

Tần Mộ Phong lạnh lùng cười nói:
- Ngươi quả thật rất quan tâm ả, ta chơi chán sẽ thưởng cho ngươi. –Liễu Thiên Mạch không biết đã từng có bao nhiêu nam nhân, dù cho y thưởng nàng cho Phi Dương, nàng cũng chẳng có gì để nói.

Lấy tính tình của Liễu Thiên Mạch, nàng cũng chẳng dám nói gì.

- Ty chức không dám.

Phi Dương ngoài mặt cung kính, trong lòng lại vô cùng khinh bỉ. Vương gia đối với nữ nhân quá vô tình, rồi một ngày nào đó sẽ nếm phải trái đắng.

- Phái một nha hoàn cho Liễu Thiên Mạch, giám sát nhất cử nhất động của ả.

- Vâng. –Liễu Thiên Mạch đáng thương quá, phái cho nàng một nha hoàn tính tình ôn hòa nhu thuận vậy.

Dán mắt vào bóng lưng Phi Dương, Tần Mộ Phong cười càng lạnh lẽo. Bản lãnh câu dẫn nam nhân của Liễu Thiên Mạch quả là vô song, ngày đầu tiên vào Vương phủ đã nhận được đồng tình của Phi Dương.

Ngoài song cửa, một chiếc bóng mông lung nhìn Tần Mộ Phong, hơi nhếch khóe miệng…

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK