Mục lục
[Dịch] Vĩnh Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phi Thiên Dạ Xoa!

Ma vật hung dữ trong truyền thuyết, toàn thân cương cân thiết cốt, lực lớn vô cùng, hình dạng giống quỷ thần, sau lưng mọc cánh thịt, có thể bay lượn ở tầng trời thấp, là thủ lĩnh trong thâm uyên ma nhân, còn gọi la ma tướng.

Nhất là Phi Thiên Dạ Xoa, cực kỳ có trí tuệ tương đương loài người, vũ kỹ cao thâm, bởi vì có thể bay, cao thủ dưới nhục thân cảnh quả thực vô địch.

Đối mặt với loại ma tướng này chỉ có cao thủ thần thông bí cảnh, mới có thể trấn áp, chống lại được.

Nhất là da của Phi Thiên Dạ Xoa, bên ngoài là chất xương cứng chắc, phi kiếm cũng khó chặt đứt, sức sống bên trong vô cùng lớn mạnh, cho dù chém rơi đầu vẫn có thể tiếp tục giết người, vài canh giờ mới đoạn khí chết .

Loại ma vật này lướt như tia chớp, tốc độ cực nhanh, một tên cũng phải nhiều cao thủ vây sát, huống hồ mười tên.

Sắc mặt Phương Hàn cực kỳ khó coi.

Hắn cảm giác được sự nguy hiểm, tim đập thình thịch.

Về ma tướng Phi Thiên Dạ Xoa, hắn cũng đã xem qua ở “Chư Thế giới”, bên trong chú trọng miêu tả sự khủng bố của chúng, chủng tộc trong thâm uyên, đầu tiên là ma nhân, sau đó là dạ xoa, sau mới là Phi Thiên Dạ Xoa.

Một tên Phi Thiên Dạ Xoa có thể thống lĩnh một vạn đến hai vạn ma nhân, thật sự là yêu ma đại tướng.

Với năng lực của hắn, nếu như thi triển “Linh phong kiếm”, có lẽ có cơ hội giết chết một tên Phi Thiên Dạ Xoa, nhưng là hai con, nhất định một chữ chết

“Rét rét, rét rét, rét rét…”

Mười tên Phi Thiên Dạ Xoa vừa rơi xuống phía sau người trẻ tuổi yêu dị Hồng Phấn thái tử, đều phát ra những âm thanh chói tai khó nghe, theo sau, trong đó một tên ma tướng tay cầm xiên thép phát ra tiếng người rành rọt: “Tốt, Vũ Hoa Môn, hôm nay nơi đây nhiều đệ tử như vậy, thật sự là quá tốt rồi.có thế khiến chúng ta có được không ít huyết nhục, đặc biệt là cao thủ thần biến cảnh giới, có thể vận địa ma luyện thi pháp, có thể luyện thành Đại lực kim thi! Chúng ta còn có thể đoạt được vài món linh khí”.

Tên ma tướng này chiếu nguyệt quang, trên xiên thép lấp lánh lam quang, hiển nhiên là ngấm độc.

Nhãn thần màu đỏ của ma tướng, bắn phá đống đệ tử Vũ Hóa Môn, Khi Phương Hàn chạm tới nhãn thần hắn, dường như cảm thấy chính mình rơi vào một cái huyết trì, trong miệng mũi đều là khí tanh mùi máu.

Ma tướng Phi Thiên Dạ Xoa trí tuệ rất cao, tinh thông các loại ngôn ngữ văn tự chứ cũng không phải là dã thú đơn giản, không suy nghĩ, chỉ biết giết chóc, ăn thịt người.

“Các ngươi địa ma và nhân ma, luôn luôn báo thù lẫn nhau, địa ma là ma đạo thất mạch, tu luyện các loại tài liệu thân ngoại hóa thân tốt nhất.Hiện nay lại liên hợp với nhau, phải chăng là đã có thỏa thuận gì?”

Nguyên Kiếm Không thứ mười sơn hà bảng lạnh nhạt nói.

“Ba vị ma hoàng dưới đất , đã cùng chư vị ma môn đại đế chúng ta đã ký một hiệp định công thủ, quyết tâm thanh trừ thập môn tiên đạo, trước tiên bắt đầu từ sa mạc Hãn Hải, tiếp sau, đại quân dần dần đẩy mạnh, tiêu diệt rất nhiều vương triều thiên hạ thập môn tiên đạo thủ hộ, đồng thời phá hủy tiên đạo thập mạch các ngươi, lập nên đất nước lý tưởng của chúng ta.Đất nước trong lý tưởng của ma môn đại đế là người, yêu, ma cùng tồn tại, cùng sinh sống, mua bán, trồng trọt, kinh doanh trong thành, không kỳ thị lẫn nhau, không chem giết lẫn nhau, cũng không lấy tướng mạo làm khác biệt, nhưng thủy hỏa bất dung, thời thượng cổ, người, yêu, thần, ma cùng tồn tại, thế mới là thời đại hoàng kim lý tưởng, là các ngươi tiên đạo, phân chia đẹp xấu, thiện ác, khiến chúng ta yêu ma tàn sát lẫn nhau, bắt đầu chiến tranh.Hiện nay cừu sát vốn có đều kết thúc, những thứ phân chia đẹp xấu, thiện ác tiên đạo các ngươi cuối cùng sẽ bị tiêu diệt.Giữa thiên địa, lại lần nữa nghênh đón thời đại hoàng kim không có đẹp xấu, không có thiện ác, người, thần, yêu, ma cùng tồn tại”.

Hồng Phấn thái tử nói nhỏ nhẹ, giống như một cô gái, thanh âm ngot nị ‘ vì thế cái chết của các ngươi chỉ là bắt đầu mà thôi”.

“Địa để ma hoàng”.

Phương Hàn nghe mỗi từ ngữ của thái tử Hồng Phấn, nhớ ra trong “Chư Thế Giới”, ma chia làm ba loại

Loại thứ nhất, là nhân ma.

Cũng chính là loài người, tu luyện ma đạo, luyện thành thần thông.Tỷ dụ “Tiên Thiên Ma Tông”, “Trường Hận Ma Tông”, “Hồng Trần Ma Tông” của ma môn thất mạch, …

Loại thứ hai, là địa ma. Chính là dưới đất vực sâu, sinh tồn hung tàn, sinh mệnh có trí tuệ rất mạnh.

Loại thứ ba, là thiên ma. Thiên ma thần bí nhất, đến từ bầu trời khác, chủng loại đa dạng, am hiểu việc đánh chiếm, giết chóc.

Loài người tu luyện ma đạo, đến trường sinh bí cảnh, có thế xưng là ma đế.

Địa ma, tu luyện đến trường sinh bí cảnh, có thể xưng là ma hoàng.

Thiên ma, tu luyện đến trường sinh bí cảnh, có thể xưng là ma thần.

Công pháp tu luyện của ma đạo, là thiên ma của bầu trời khác, tại thời thái cổ, đến nhân gian, truyền lại, tu luyện hoàn toàn khác tiên đạo, hơn phân nửa là hấp thụ huyết nhục, bức hiếp cưỡng đoạt, võ công cũng là những cảm xúc tiêu cực thúc dục bản thân, như nộ, hận, ác, tàn nhẫn,… kích thích tiềm năng cơ thể.

Không giống tiên đạo điều dưỡng, ôn nhuận, nhẹ nhàng, tinh thần thông minh.

Giữa trời đất, thiên ma của bầu trời khác là thần bí nhất.

Địa ma số loại nhiều nhất.

Nhưng thế lực lớn nhất, là thất mạch ma đạo của nhân ma, chư vị ma môn đại đế, kẻ nào cũng thần thông quảng đại, pháp lực vô biên. Nhân ma là công pháp, võ công của loài người tu luyện ma đạo, chứ không phải ma thân chân chính. Nhưng chúng lấy trí tuệ phi phàm, lĩnh hội ma đạo thần thông, còn cải biến cho càng hoàn mỹ, càng phù hợp loài người tu luyện.

Có ma môn đại đế, thậm chí đem tiên đạo và ma đạo hỗn hợp với nhau, tạo ra các loại tuyệt thế thần thông, tiên ma hợp nhất, xưng bá thiên địa.

Thiên, địa, nhân, tam ma, tương trợ cũng có công kích, ví dụ như ma môn đại đế, có kẻ ngao du vực ngoại hư không, bắt thiên ma, phong ấn lên, chế thành pháp khí.

Những điều này, đều là nhắc đến trong “Chư Thế Giới”.

Hiện tại, cảnh giới của Phương Hàn, đã dần tiếp cận đến nhục thân cảnh đệ bát trọng thông linh, trí nhớ khắc sâu, có chút bản lĩnh trông qua là nhớ rồi.

“Phi Thiên Dạ Xoa, thứ tốt đấy, Vũ Hóa Môn chúng ta cũng thiếu loại hình nhân hung mạnh này, dời núi tu phòng, đào hầm tìm ngọc. Ở đây có mười tên, chúng ta nhất nhất bắt gọn, cống hiến cho môn phái, giao cho trường lão xóa bỏ trí nhớ nguyên sơ của chúng, luyện chế lại, e rằng có thể đạt được mười món tặng phẩm linh khí, còn lập công lao lớn”.

Mạc sư tỷ đột nhiên trên mặt lộ ra ý cười: “Nguyên sư đệ, ngươi tru sát Hồng Phấn thái tử, chư vị nội môn đệ tử, bày kiếm trận, tru sát mười dạ xoa, ngoại môn đệ tử còn lại, phá ra ngoài , đánh chết sa phỉ”.

Trong khi nói, Mạc sư tỷ đột nhiên vung tay lên.

Một sợi dây thừng dài, toàn thân màu vàng, bên trên còn buộc mấy cái chuông Tử Kim, như là linh xà từ tay nàng bay ra, trói mười tên dạ xoa kia.

Cùng lúc đó, sau lưng nàng, một thanh phi kiếm màu lam phóng lên trời, chém giết mà đi.

Theo lệnh nàng, bốn vị nội môn đệ tử, đều dùng phi kiếm của mình, cùng phi kiếm màu lam của nàng, hình thành một Ngũ giác tinh thần trận đồ.

Vù vù vù vù…

Ngũ giác tinh thần trận đồ thành hình, năm thanh phi kiếm, pháp lực ảnh hưởng tương hỗ, tả hữu tương bổ, uy lực đại tăng, xoay tròn bất định, hình thành một trụ kiếm xoay tròn mãnh liệt, cát vàng bốn phía đều bị cuốn tung lên, khắp trời tối đen như mực.

Mà “Nguyên Kiếm Không” lại hừ lạnh một tiếng, bích lục pháp y trên người lóe lên, kết thành một quyển sáng, khiến thân thể hắn lăng không trôi lên, Ngân xà kiếm trong tay hóa thành một ngân xà hung mãnh sáng chói, quấn quanh hướng thái tử Hồng Phấn.

Chém giết kịch liệt, mở màn!

“Thiên kê chí dương tác!”

Mười tên dạ xoa ma tướng, đang muốn động thủ, đột nhiên lúc đó nhìn thấy Mạc sư tỷ, trên tay bay ra một sợi dây thừng dài, trên dây trói tản ra mùi hùng hoàng mãnh liệt, lan truyền theo gió, vừa ngửi thấy là cảm giác sức cùng lực kiệt, sợi dây đầy linh tính bay múa quấn quanh, đã trói lấy bọn chúng lại.

Hóa ra, sợi dây trói này là một bảo khí, dùng tinh của hùng hoàng nghìn năm, hỗn hợp các loại thiên tài địa bảo, chín nghìn chín trăm chín mươi chín con gà trống ngũ sắc đẻ lúc khí dương đầu giờ ngọ, máu huyết mào gà, nung trong lò đan ở Vũ Hoa Môn, do trưởng lão thần thông cực cao chế luyện, tập trung pháp lực, chuyên khắc chế địa ma.Địa ma bình thường, chỉ cần trói vào là bất tỉnh nhân sự.

Cho dù là Phi Thiên Dạ Xoa, bị trói vào, cũng khó mà giãy dụa. Hình như dùng làm mềm gân cốt ra, sức lực phải giảm quá nửa.

Luyện chế dây trói này, khó mà có tinh của hung hoàng vạn năm, khó hơn là chín nghìn chín trăm chín mươi chín con gà trống ngũ sắc, lại còn là gà trống ngũ sắc đẻ lúc giờ ngọ.

Lúc ấy, khi một vị trưởng lão ở Vũ Hóa Môn chế luyện bảo vật này, từng tự mình hạ sơn, đến hoàng triều Đại Cách, vương triều Đại Đức, vương triều Húc Nhật, trong nhiều tiểu quốc, bỏ ra nhiều tiền bạc, nhờ những nhân vật cao cấp thu thập, thu thập góp nhặt ba năm, mới thu thập được nhiều gà trống ngũ sắc đẻ đúng giờ ngọ thế này.

Ngẫm lại, rất nhiều vương triều Vũ Hóa Môn khống chế, dân cư đủ một hai trăm triệu, thu thập gà trống ngũ sắc đẻ lúc giờ ngọ cũng khó khăn như vậy. Món bảo khí này tu luyện mất bao nhiêu khó khăn.

Đây là bảo bối chuyên khắc chế ma tộc dưới thâm uyên, gà trống vốn là dị thường dương cương, giỏi chiến đấu, đẻ lúc giờ ngọ, lại càng thuần dương, một ít tinh huyết trong mào ở trên đầu càng là thuần dương trong thuần dương.

Luyện chế thành những sợi dây trói này, hang vạn huyết của gà trống ngũ sắc thuần dương, hồn phách tinh thần hung mãnh, dung nhập trong đó.

“Bảo khí này, sao lại ở trong tay các ngươi”.

Hồng Phấn thái tử, trên người tỏa ra hồng quang, cũng lăng không bay lên, nhìn thấy mười tên dạ xoa bị dây trói chặt, kẻ nào kẻ nấy giãy giụa mãnh liệt nhưng sức lực giảm mạnh, bị phi kiếm xuyên tim mà qua.

“Hồng Phấn thái tử, bọn ta muốn giết ngươi, sao không tính toán chu toàn?”

Mạc sư tỷ cười lạnh.

“Giết!”

Đang lúc này, xung quanh cát vàng cuộn sóng tách ra, thấy tình thế không ổn, một luồng khói xông ra, lạc đà giẫm đạp, đại quân cuồn cuộn, nghiền áp đè tới.

“Ngoại môn đệ tử còn không ngăn cản?”

Mạc sư tỷ lại mạnh mẽ hét lên một tiếng

Mấy vị thân vương hoàng thất, công chúa hoàng triều Đại Đức, bổ sát tới tấp, chặn đường sa phỉ.

“Chúng ta cũng giết, đây là rèn luyện thân thể, cơ hội tốt chiến đấu thực tế” Hồng Di quận chúa nói.

“Tốt’’, Phương Hàn xem đấu pháp thấy tâm tình kích động, nhưng biết đây không phải là việc bản thân có thể tham gia được, ngay sau đó vung chém ma kiếm cùng quận chúa Hồng Di, Lưu Khang, sát nhập vào trong sa phỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK