Mục lục
[Dịch] Vĩnh Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giết một đầu Tu La mà đã khiến những người ở đây kinh ngạc như vậy, nếu ta đem thi thể Hồng Phấn Thái tử đưa ra, không biết bộ dáng bọn họ sẽ thế nào đây?”

Cảm thấy ánh mắt mọi người xung quanh đều tập trung trên người mình, trong đó có kinh ngạc, có không tin, có rung động, Phương Hàn không khỏi đắc ý, trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người khiến cho hắn có chút cảm giác thỏa mãn.

Bất quá hắn biết rõ tuyệt không thể lấy thi thể Hồng Phấn thái tử ra được, sau này thì có lẽ được nhưng hiện tại thì không thể. Tuy thi thể của Hồng Phấn thái tử có thể hoán đổi lấy một viên Âm Dương Vạn Thọ Đan, bất quá sức đan dược này còn không quan trọng bằng tính mạng của bản thân.

Thế là hắn bất động thanh sắc lấy xương gai Tu La ra, đặt lên trên bàn lớn, cũng không nói lời nào, không làm gì, đứng im không nhúc nhích, làm cho người ta có một loại cảm giác thâm sâu khó dò.

“Quả nhiên là xương gai Tu La, là lân phiến tập trung tinh hoa toàn thân của Tu La, chỉ cần tế luyện lại một chút là có thể chế tạo được một phi kiếm cấp bậc linh khí, thật sự là khó có được a. Bất quá nếu có thể mang về toàn bộ thi thể thì tốt rồi.”

Cầm xương gai Tu La trong tay, mấy vị trưởng lão quan sát Phương Hàn, tựa hồ có chút không tin tưởng, nhưng xương gai Tu La là thật nên cũng chỉ có thể thừa nhận hắn có đủ tư cách tham gia cuộc thi khảo hạch nội môn đệ tử.

“Mặc kệ xương gai Tu La này có phải là do ngươi giết chết hay nhờ người khác giết chết, ngươi nộp lên xương gai Tu la thì đạt được công trạng hạng nhất. Cầm lấy ngọc bài này, nghỉ ngơi ba ngày sau đó đến Thiên Không Viện tiến vào Thiên Ma chiến trường để tiếp nhận khảo hạch, thông qua khảo hạch thì trở thành nội môn đệ tử. À còn nữa, môn phái sớm có quy củ, nếu có đệ tử giết chết Tu La thì ban cho một viên Tinh Nguyên Đan, một viên Ích Cốc Đan.”

Trong lúc nói chuyện, trưởng lão đã cầm hai bình nhỏ cùng với ngọc bài giao cho Phương Hàn, sau đó phất phất tay ý bảo Phương Hàn lui xuống.

“Tạ ơn Long sư tỷ dẫn đường.”

Phương Hàn tiếp nhận xong, quay sang hướng hoàng y nữ tử tỏ vẻ cảm ơn.

“Không cần đa tạ, khảo hạch nội môn đệ tử không giống với ngoại môn đệ tử, hàng năm đều có mấy vạn đệ tử có đủ tư cách tham gia khảo hạch nhưng có thể chân chính thông qua khảo hạch thì chỉ có vài trăm người. Bất quá ngươi có thể giết chết Tu La, chắc hẳn việc thông qua khảo hạch nội môn cũng không quá khó khăn. Ngày sau nổi danh trên Sơn Hà Bảng, đến lúc đó chúng ta có thể sẽ là đối thủ cạnh tranh a. Ta sẽ chú ý đến ngươi.”

Hoàng y nữ tử mỉm cười.

Phương Hàn thấy vậy cũng không nói nhiều, chào một tiếng rồi cáo lui ra ngoài.

Qua những gì vừa thấy, hắn đoán vị hoàng y nữ tỷ rất có thể là một nội môn đệ tử có địa vị cực cao, thậm chí hơn rất có thể là cao thủ trên Sơn Hà Bảng và chắc chắn bài danh trên Ngân Xà Kiếm Nguyên Kiếm Không.

Bởi vì Nguyên Kiếm Không là người bài danh cuối cùng trên Sơn Hà Bảng.

Ngọa Tiên Viện, Phương Hàn về tới tiểu viện của mình, cảm giác an tường bình hòa trở lại. Có được danh ngạch khảo hạch nội môn đệ tử, hắn có ba ngày để điều chỉnh tinh thần và thể xác, rồi đến Thiên Không viện, tiến vào Thiên Ma chiến trường tiếp nhận khảo hạch tàn khốc.

Khảo hạch nội môn đệ tử so với ngoại môn đệ tử thì khó khăn gấp mười! Hung hiểm gấp mười!

Nghỉ ngơi trong chốc lát, hắn đem kinh nghiệm chiến đấu khi giết Hồng Phấn Thái Tử, trận chiến dưới lòng đất với Huyết Lang, Huyết Hùng, Huyết Biên Bức Dạ Xoa, Tu La kiểm điểm lại một lần, tự đánh giá những ưu điểm, khuyết điểm của bản thân, xem xét lại sai lầm của mình.

Hồi ức đến trưa, rồi đến tối, Phương Hàn cảm giác tinh thần sung mãn, toàn thân tràn ngập tự tin, thu được lợi ích không nhỏ, lại mở Chư Thế Giới ra, tìm kiếm thông tin về khảo hạch Thiên Ma Chiến Trường.

Chư Thế Giới là một quyển nhập môn bách khoa toàn thư, không có phương pháp tu luyện cụ thể, nhưng lại phi thường hữu dụng, làm cho đệ tử hiểu rõ thiên văn địa lý, quy củ của môn phái, thông tin về các loại khảo hạch càng được giới thiệu kỹ càng, rõ ràng.

“Thông đạo đến Thiên Ma chiến trường là do chưởng giao sử dụng vô thượng thần thông mở ra, nối liền giữa thế giới này với Ngoại Vực Thiên Không. Tại Thiên Ma chiến trường, có rất nhiều vô hình Thiên Ma, cực kỳ nguy hiểm, nếu đệ tử có đại trí tuệ, đại nghị lực, đại thành tựu tiến vào Thiên Ma chiến trường, chiến thắng sự quấy nhiễu của thiên ma thì có thể trở thành nội môn đệ tử.”

“Thì ra Thiên Ma chiến trường là vậy. Một địa phương ở giữa không gian vũ trụ, có đủ ba chủng tộc tiên, nhân, ma. Ta chưa từng gặp qua Thiên Ma, trong truyền thuyết Thiên Ma cũng không có thật thể, chỉ là một đám khí lưu, một làn khói, một khối thần trí có thể mê hoặc người tu hành, thậm chí có loại Thiên Ma đẳng cấp cao có thể luyện thành thật thể, trở thành Ma Vương! Ma Thần!”

Phương Hàn thầm nghĩ.

Thiên Ma cùng với Ma khác nhau là Thiên Ma chỉ là một luồng thần niệm, dù có mạnh tới đâu cũng chỉ là một luồng khí lưu, giống như ầm hồn quy vật, chỉ có thiên ma cực mạnh mới có thể dùng ma niệm cường đại để ngưng tụ thành thực thể, hóa thân thành Ma Vương, Ma Thần.

Ma Vương Thiên Ma cũng giống như Đại Tu La, tương đương với cao thủ Thần thông bí cảnh của tiên đạo.

Ma Thần Thiên Ma thì tương đương với cao thủ Trường sinh bí cảnh.

Thiên Ma chiến trường là nơi khảo nghiệm tâm tính của đệ tử, hơn phân nửa Thiên Ma đều là vô hình, không có khả năng xuất hiện Thiên Ma cấp bậc Ma Vương. Nhưng cho dù chỉ là vô hình Thiên Ma, tùy thời tiến vào đầu óc của người, xâm nhập vào tư tưởng, chiếm lĩnh thể xác cũng phi thường khủng bố. Khảo hạch như thế này, đệ tử chỉ có thể dựa vào nghị lực của bản thân mà chống đỡ sự xâm chiếm của Thiên Ma.

“Thiên Ma! Thiên Ma a!” Diêm đột nhiên kêu lên, “Thiên Ma chính là tài liệu tốt nhất để luyện chế đan dược.”

“Ta cũng không muốn bị Thiên Ma tiến nhập vào thân thể khiến cho người không ra người, quỷ không ra quỷ, Vũ Hóa Môn có hơn mười vạn ngoại môn đệ tử, mỗi người đều là tinh anh so với ta đều tốt hơn nhiều lắm, nhưng cũng chỉ có năm ba ngàn có thể trở thành nội môn đệ tử, có thể thấy được khảo hạch này có khó khăn cực lớn, ngàn người mới có một người thành công. Hơn nữa trong Thiên Ma chiến trường khẳng định lúc nào cũng có người để ý, ta không thể sử dụng lực lượng của ngươi, chỉ có thể dựa vào năng lực bản thân, phải cố gắng tu luyện một phen a.”

Phương Hàn khép Chư Thế Giới lại, bắt đầu tính toán nên tu luyện như thế nào.

Suy nghĩ một lát tay hắn nhoáng lên một cái, một viên Huyết Đan lớn cở hạt đào hiện ra trên tay hắn, cầm viên Huyết Đan ném vào trong miệng, ngậm một chút rồi nuốt xuống.

Lập tức ngay lúc đó, trong dạ dày hắn nổi lên một cổ nhiệt khí, tản mát khắp toàn thân, tràn ngập gân cốt, truyền lên đến não, khiến cho đầu não nóng lên, tựa hòa muốn tan chảy ra.

“Dược lực thật mạnh!”

Đầu Phương Hàn choáng choáng, giống như bị say, rồi lại cảm thấy hết sưc thoải mái, cảm giác phiêu đãng, lâng lâng như đang ở trên mây.

“Đương nhiên! Dược lực một viên Huyết Đan mạnh hơn Tinh Nguyên Đan ngươi vừa được phát rraast nhiều! Tinh Nguyên Đan của Vũ Hóa Môn cũng chỉ là hàng loại thường mà thôi. Vũ Hóa Môn mặc dù thực vật rất tinh xỏa, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể giúp thân thể tăng lên đến sáu bảy mã lực mà thôi, còn xa mới có thể đạt đến Thần thông bí cảnh. Chỉ dựa vào đan dược như Huyết Đan mới có thể đề cao tố chất thân thể. Muốn ngựa chạy nhanh nhất định phải cho nó ăn thức ăn tốt. Đây mới là chân lý.” Diêm nhìn thấy Phương Hàn nuốt viên Huyết Đan do hắn luyện chế không khỏi đắc ý nói: “Nhanh tu luyện đi, tranh thủ lúc dược lực còn chưa lắng xuống!”

Phương Hàn nghe vậy vội vàng vận khởi Nguyên thần tinh thần thuật, đồng thời thân thể hắn cũng không ngừng đánh ra các chiêu quyền pháp.

Hắn hiện tại ở trong trạng thái giống như say mà không phải say, giống như tỉnh mà không phải tỉnh. Một trạng thái tinh thần rất kỳ quái, như lúc người ta đánh Túy quyền vậy, trong tâm không có lo sợ, không có ưu sâu, là trạng thái tốt nhất để tu luyện.

Băng băng băng!

Khi thân thể không ngừng vận động, khí huyết mạnh mẽ lưu chuyển, không ngừng chạy lên não bộ.

Một canh giờ trôi qua, hai canh giờ trôi qua.

Phương Hàn không ngừng rèn luyện thân thể, rèn luyện tinh thần, mệt mỏi thì chỉ nghỉ ngơi trong chốc lát. Chờ đến khi tinh thần sáng láng thì lại tiếp tục tu luyện, hoàn toàn không để ý đến thời gian.

Dưới cường độ tu luyện như vậy, trong đầu hắn ngày càng trở nên rõ ràng, đối với cơ cấu trong não cũng ngày càng tinh tường hơn”.

Hô lập! Đột nhiên Phương Hàn bước tới một bước, đánh ra một chưởng mãnh liệt, cửa sổ bị kình phong đánh ra chấn động kịch liệt.

Ầm ầm!

Khí huyết dâng lên, mặt Phương Hàn đỏ đến tận mang tai, cảm nhận được một bộ vị thần bí trong đại não.

“Thần Biến huyệt! Đây là Thần Biến hiệt!”

Khi Phương Hàn cảm giác được bộ vị thần bí trong não thì toàn thân chấn động, hắn biết được rốt cuộc bản thân cũng tiến vào tầng cuối cùng của Thân thể cảnh, Thần biến cảnh giới!

Trong đại não có một huyệt vị gọi là Thần Biến huyệt. Huyệt này khống chế hoạt động của khí quan trong thân thể, thay đổi chiều cao, kiểm soát các bộ vị mấu chốt, nếu luyện tới Thần biến cảnh giới, có thể khống chế Thần biến huyệt chậm rãi thay đổi hình thể bản thân! Sau đó từng bước trở nên mạnh mẽ, thay đổi theo phương hướng khiến cho thân thể càng ngày càng hoàn mỹ! (Chú: Thần Biến huyệt tương được với tuyến yên của não.)

Thần biến!

Chữ “Biến” chính là vì đó mà ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK