Mục lục
[Dịch] Vĩnh Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hai người là Hồng Thiên Kinh của Ngọc Hoàng điện! Tư Mã Trùng của Thái Hư điện, là người nổi bật trời sinh đại khí vận của Vô Cực Tinh Cung ta! Bọn họ cư nhiên đã đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, mau mau để bọn họ đi vào.”

Hồng Thiên Kinh, Tư Mã Trùng đã tới bên ngoài Thuần Dương điện, mà trưởng lão, đệ tử của Thuần Dương điện cũng đều nhận ra hai người, thế cho nên quang tráo lập tức được mở ra, để hai người này tiến vào Thuần Dương điện phủ.

Chỉ chốc lát hai người đã tiến vào Thuần Dương điện, lập tức tiến thẳng tới quảng trường Thuần Dương Chi Long, đồng thời rống to: “Vừa rồi tên đệ tử Phương Ngọc của Thánh nữ điện đi vào chính là gian tế! Chư vị đệ tử, mau chóng xuất thủ giết chết hắn, có lẽ hắn tới Thuần Dương điện để cướp đoạt Thuần dương chi lực, sau này sẽ làm uy lực của kiện tuyệt phẩm đạo khí Hoàng Tuyền Đồ kia tăng lên, một khi tuyệt phẩm đạo khí này phục hồi, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi! Mau chóng giết chết hắn đi! Mau mau mau!”

Trong lúc nói chuyện, hai người nhanh như chớp giết tới chỗ Phương Hàn đang đứng.

“Là chuyện gì vậy? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Giờ khắc này tất cả trưởng lão đều như trong mộng, không biết Hồng Thiên Kinh cùng Tư Mã Trùng nói tới chuyện gì.

“Không nên nghe lời hai người Hồng Thiên Kinh cùng Tư Mã Trùng này… Bọn họ chính là gian tế của yêu ma, đã sớm tiềm phục trong Vô Cực Tinh Cung chúng ta, Phương Ngọc đã nhận được mệnh lệnh của Thánh nữ tới lấy trở về trợ giúp đệ tử của Thánh nữ điện. Mà hai người kia thấy hơi tiền nổi máu tham, muốn triệt để giết người diệt khẩu, mọi người mau ngăn cản hai người này lại!”

Đột nhiên lúc này một tiếng rít gào vang lên.

Đó chính là thanh âm của tên gian tế mà Phương Hàn bố trí, Long Côn Bảo.

“Hả? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Nghe thấy thanh âm của Long Côn Bảo, có trưởng lão, thậm chí đệ tử của Thuần Dương điện đều tung ra phi kiếm, chặn hai người Hồng Thiên Kinh cùng Tư Mã Trùng lại.

Có trưởng lão phát ra cấm pháp bắt đầu vặn vẹo hư không phía trước đại điện, ý đồ ngăn cản Hồng Thiên Kinh cùng Tư Mã Trùng!

Tư Mã Trùng cùng Hồng Thiên Kinh, cái mũi thiếu chút nữa bị dập!

“Tiểu tử này đã bị Phương Hàn khống chế được tâm linh!” Tư Mã Trùng quay đầu liếc mắt nhìn Hồng Thiên Kinh. Hai cao thủ này đột nhiên xuất thủ, một cỗ lực lượng khổng lồ chấn động hướng về phía Long Côn Bảo.

“Có chuyện gì hãy từ từ nói rõ, phụ thân của Long Côn Bảo chính là Phó điện chủ của Đa Bảo điện, không thể tùy ý giết hắn.” Một số Vạn cổ cự đầu trấn thủ bên ngoài Thuần Dương điện đều điên cuồng hét lên, xuất kiếm, pháp bảo ra ngăn cản Tư Mã Trùng cùng Hồng Thiên Kinh.

Phanh!

Lực lượng khổng lồ va chạm vào nhau.

“Chư vị trưởng lão, Long Côn Bảo đã bị khống chế tâm linh, các ngươi nhìn đi! Phương Hàn đã bắt đầu muốn động thủ rồi, hắn đang thi triển pháp lực phong tỏa khoảng không rồi.”

Tư Mã Trùng, Hồng Thiên Kinh vội vàng tản mát ra thần niệm cường hoành.

Sau đó thân thể Hồng Thiên Kinh liên tục biến ảo, đột nhiên tung ra một chưởng bắn nhiếp trọn vẹn hơn mười lần, một cỗ lực lượng quỷ bí xuất hiện trong thân thể, ngưng tụ thành một cánh tay thật lớn, lăng không chộp tới. Vèo vèo vèo vèo vèo, linh hồn mọi người như muốn rời khỏi thân thể khi cỗ lực lượng quỷ bí này hướng tới.

“Đại Linh Hồn thuật! Thu hoạch linh hồn!”

Chứng kiến một chiêu này của Hồng Thiên Kinh, Tư Mã Trùng biến sắc, lập tức nhận ra môn thần thông này của Hồng Thiên Kinh, cư nhiên là Đại linh hồn thuật! Một trong ba nghìn đại đạo. Lợi hại e rằng không thể tưởng tượng. Một khi xuất thủ, chỉ cần là sinh linh có linh hồn đều bị hắn cướp đi.

A!

Long Côn Bảo bị một chưởng này bao phủ, chỉ thấy trong thân thể hắn bay ra vô số linh thức , toàn thân héo rũ, Thiên Địa Pháp Tướng cũng giải thể, cuối cùng bàn tay Hồng Thiên Kinh chấn động, thân thể hắn trực tiếp chấn thành bột mịn, bị Đại linh hồn thuật đánh lên, quả thật không có sức hoàn thủ, triệt để hủy diệt, lâm vào tử vong!

“lúc này có hô to gọi nhỏ cũng đã muộn rồi! Long Côn Bảo đã bị ta khống chế tâm linh, làm rối thoáng cái cũng đủ thời gian để ta luyện hóa.”

Nghe thấy tiếng cuồng khiếu của Hồng Thiên Kinh, Tư Mã Trùng ở bên ngoài Thuần Dương điện. Phương Hàn cũng không thèm để ý, hiện tại hắn đem tất cả công hiến đổi thành Thuần Dương điện, khoảng chừng có sáu bảy trăm ngàn viên.

Những viên Thuần Dương đan này dùng để thúc giục Hoàng Tuyền Đồ, đủ có thể khiến Hoàng Tuyền Đồ cuồng bạo, trực tiếp luyện hóa Sở Nam công tử, sau đó tăng cường thực lực, cướp lấy ba nghìn con Thuần Dương Chi Long ở đại điện Thuần Dương điện.

Đám Thuần Dương Chi Long này chính là do Thuần Dương khí ngưng kết thành, sau nhiều năm đã thu thành thần linh, thực lực rất mạnh, hơn nữa nếu có thể liên tục không ngừng bổ sung vô tận thuần dương lực. Nếu như luyện hóa ba nghìn con Thuần Dương Chi Long này, Phương Hàn biết cho dù Hoàng Tuyền Đồ không thể khôi phục lực lượng như thời kỳ toàn thịnh, cũng đủ để diễn hóa ra hư ảnh của Luân Hồi Chi Bàn.

Nhưng mà ba nghìn Thuần Dương Chi Long cực kỳ lợi hịa, mỗi một con đều có uy năng kinh thiên động địa. Từng đầu từng đầu tiến tới, Phương Hàn thật cũng không sợ, chỉ sợ đồng loạt áp xuống mà thôi.

Cùng lúc đó quanh thân Phương Hàn cuồn cuộn ma khí, bố trí thành một đại trận thủ hộ cự đại. Hoàng Tuyền Đồ triệt để hiển hiện ra trong ma khí, thủ hộ quanh thân hắn.

Cả người hắn cũng trốn trong Hoàng Tuyền Đồ, bất kể như thế nào trước tiên chèo chống qua một hồi. Dưới sự bảo vệ của Hoàng Tuyền Đồ, bản thân sẽ ở bên trong triệt để luyện hóa Sở Nam công tử.

“Bất kể như thế nào! Trước tiên luyện hóa Sở Nam công tử, sau đó tu thành Bất Tử Chi Thân rồi hãy nói.”

Trong nháy mắt.

Sáu bảy ngàn vạn viên đan dược tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ rồi bốc cháy, hóa thành hư ảo. Thuần Dương hỏa diễm mênh mong mà hào hùng một lần nữa thẩm thấu khắp các ngõ ngách trong Hoàng Tuyền Đồ.

Hỏa diễm Thuần Dương cuồn cuộn xoay tròn, giống như một khối mặt trời bên trong Hoàng Tuyền Đồ, hỏa diễm đủ có thể khiến khí linh của thượng phẩm đạo khí bốc hơi.

Phải biết rằng khí linh của thượng phẩm đạo khí chỉ hấp thu được ba ngàn vạn viên Thuần Dương đan, nhiều hơn thì khí linh sẽ bị tổn thương nghiêm trọng. Trực tiếp không thể chống đỡ được!

Thế nhưng Hoàng Tuyền Đồ không phải thượng phẩm đạo khí mà là tuyệt phẩm đạo khí lợi hại gấp trăm lần so với thượng phẩm đạo khí!

Cho nên hiện tại, Diêm chẳng những không quan tâm, hơn nữa còn đắm chìm trong ngọn lửa Thuần Dương, hưng phấn quên cả chính mình.

“Cạc cạc, cạc cạc cạc! cư nhiên có nhiều hỏa diễm Thuần Dương đan cấp cho ta tiêu sái như vậy, ta rốt cuộc sắp khôi phục lực lượng rồi! Ngay cả Chư Thiên còn phải run rẩy trước lực lượng của ta! Trực tiếp thiêu đốt bảy ngàn vạn viên Thuần Dương đan, cái này mà ở trong Huyền Hoàng đại thế giới chính là bảy ngàn vạn ức đan dược đó, chẳng khác gì tiêu xài hết kho đan dược của một đại môn phái.”

Đắm chìm trong ngọn lửa Thuần Dương đan, thân thể Diêm bành trướng, lại lần nữa bành trướng, dài đến vạn trượng, một đầu Long Vương mở to mắt, tinh quang bắn ra, vạn đạo quang mang kéo dài ra bốn phía, muốn đâm rách hư không, đánh vỡ bổn nguyên.

Mà trong Hoàng Tuyền Đồ, được cỗ Thuần Dương đan này thúc dục, Luân Hồi lực cự đại cũng dũng mãnh tiến ra, những đạo Luân Hồi Lực này thập phần cổ quái, không đen không trắng, không phải bột cũng không có màu, giống như một loại chất lỏng chảy xuôi, lại giống như là thể khí, mỗi một sợi đều giống như hình thể còn sức sống, vặn vẹo, khi thì biến thành hình thể long xà, khi lại biến thành đóa hoa sen, hỏa diễm ma thần, quỷ vật, vô thường, Dạ Xoa, thần tiên, đế vương… Trăm ngàn hình thể, cùng một chỗ như sóng triều.

Đây là hàng tỉ loại nguyên khí, cùng vài loại lực lượng có địa vị cao nhất trong hư không tối tăm của Luân Hồi Lực.

Hàng tỉ thời không trong vũ trụ thiên địa cũng có hàng tỉ loại nguyên khí, các loại nguyên khí cũng chia ra làm cao thấp. Trong đó Tiểu Túc Mệnh Thuật mà Phương Hàn tu luyện thành dẫn động lực lượng số mệnh thần bí trong hư không cơ hồ là có địa vị cao nhất. Nhưng mà Luân Hồi Lực cũng là một trong vài loại lực lượng đỉnh phong.

Chẳng qua là Phương Hàn không tu luyện Đại luân hồi thuật, không lĩnh ngộ được sự tinh diệu của Luân Hồi Lực, cho nên không cách nào tu thành thần thông.

Nhưng mà pháp bảo Hoàng Tuyền Đồ này lại có thể thi triển ra vô cùng vô tận Luân Hồi Lực, chỉ cần có đủ Thuần Dương đan thiêu đốt, có thể phát huy ra thần thông còn mạnh hơn cả Tô Tú Y.

“Phương Hàn, ta phải giết ngươi! Súc sinh! Ngươi lại muốn luyện hóa công tử ta. Công tử chính là vận mệnh thiên tử, tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất. Làm sao có thể bị ngươi luyện hóa, ba nghìn đại đạo! Đại hộ thân thuật! Đại đóng băng thuật! Cửu cửu chí tôn! Vạn thần chi vương! Chư Thần Quốc Độ!”

Lúc này Sở Nam công tử bị áp chế trong Hoàng Tuyền Đồ, Bát Bộ Phù Đồ, Đại hỗn độn lôi kiếm, còn có bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của Phương Hàn, Tiểu Túc Mệnh Thuật đồng loạt ngăn chặn tên Sở Nam công tử đang cuồng bạo này.

Sở Nam công tử không hổ là nhân vật cường hoành Bất Tử Chi Thân đỉnh phong, tuyệt cảnh trước mắt vậy mà Phương Hàn vẫn không thể làm gì được hắn. Thế Giới Chi Thụ không thể hấp thu nửa điểm nguyên khí của hắn.

Thế nhưng khi bảy ngàn vạn viên Thuần Dương đan được thiêu đốt trong Hoàng Tuyền Đồ, Luân Hồi Lực dũng mãnh tiến ra, cũng đồng nghĩa với ngày tận thế của Sở Nam công tử.

Luân Hồi Lực cuồng bạo bao trùm Sở Nam công tử, tất cả đạo thuật của hắn dưới tác dụng của Luân Hồi Lực, hoàn toàn tan rã, Luân Hồi Lực thậm chí thẩm thấu vào trong mỗi tấc huyết nhục của hắn.

Đại luân hồi thuật bài danh rất gần trong ba nghìn đại đạo, còn cao hơn cả Đại tai nạn thuật, Đại Âm dương thuật, Đại Ngũ hành thuật. Mặc dù Sở Nam công tử tu thành rất nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo, thế nhưng cũng không có loại nào vượt qua được Đại luân hồi thuật, cho nên hắn cũng không thể nào ngăn cản Luân Hồi Lực của Hoàng Tuyền Đồ.

“Súc sinh!”

Sở Nam công tử cảm giác được huyết nhục của mình đang tan rã, hắn càng thêm cuồng bạo, hai mắt đỏ ngàu, trừng trừng nhìn Phương Hàn, trong miệng phun ra hỏa diễm ngàn trượng, tựa hồ như muốn triệt để luyện hóa Phương Hàn.

“Vô ích, ta tiêu hao bảy ngàn vạn viên Thuần Dương đan tới luyện hóa ngươi, ngươi nên biết đây là khái niệm gì.” Phương Hàn không chút dao động, hỏa diễm của Sở Nam công tử đối với hắn mà nói, quả thật chỉ như cơn gió thổi qua cửa mà thôi, không có khả năng gây thương tổn cho hắn, hiện tại hắn dùng toàn bộ lực lượng áp chế Sở Nam công tử, không để hắn tự bạo.

Nếu như trong tuyệt vọng Sở Nam công tử tự bạo Bất Tử Chi Thân, vậy thật sự có khả năng thoát khỏi Hoàng Tuyền Đồ.

Rốt cục uy lực của Thế Giới Chi Thụ cũng tăng lên, hung hăng hấp thu tinh huyết nguyên khí của Sở Nam công tử. Tinh huyết nguyên khí trên người hắn biến hóa, tại đỉnh cao nhất của Thế Giới Chi Thụ đọng lại kết thành một viên Trường Sinh quả.

“Thiên địa ấn quyết, Càn Khôn vỡ vụn!”

Phương Hàn thấy một màn như vậy, hai tay chắp lại, một lần nữa thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, hung hăng đánh lên người Sở Nam công tử.

Lập tức thân thể Sở Nam công tử lại chia năm xẻ bảy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK