“Cái này! Kiện pháp bảo này là bảo bối gì lại biến thái như thế!”.
Nhìn danh sách trang kim thư Phương Hàn liệt ra, ba người đều biến sắc, bọn họ quả thực đều chưa từng gặp pháp bảo biến thái như thế. Đây quả thực là rườm rà hơn nhiều một kiện tuyệt phẩm đạo khí.
Từng đạo từng đạo trận pháp đều cần tâm huyết suốt đời người cũng chưa chắc luyện chế thành công.
“Chiếc vòng này ta cũng không biết gọi là gì, là lần đó có duyên kỳ ngộ lấy được phương pháp luyện chế, luyện mãi không thành, nhưng nếu lần này có thể luyện được thì cho dù là hạ phẩm đạo khí cũng nhất định lấy được lòng tiểu thư Bảo Di. Một bước lên trời, không biết chư vị có thể giúp ta không?”.
Phương Hàn thản nhiên nói.
“Cái này…Kiện pháp bảo này luyện chế thành công quả thật có thể lấy được lòng tiểu thư Bảo Di, cực kỳ có lợi cho sự phát triển của chúng ta, chỉ có thể liều mạng một phen”. Lão giả thần bí dường như hạ quyết tâm.
"Đúng vậy, liều mạng luyện chế. Ta lại còn một số khả năng ẩn giấu, nếu có thể thi triển ra cũng có chút hi vọng”. Nữ tử hiền lành nói.
Đại hán mặt rỗ sắc mặt âm trầm, nhưng rõ ràng cũng đồng ý luyện chế.
“Luyện chế kiện bảo bối này cần không ít tài liệu Tiên giới. Một bộ phận cần bẩm báo Phân Bảo Nham để xin, nếu không xin được thì chỉ có thể nhờ chư vị nghĩ cách”. Phương Hàn lại nói.
“Cái này…” Lão giả thần bí nói: “Trên người ta lại có rất nhiều tài liệu, thân là luyện bảo sư mà. Nhưng trước khi đại tiểu thư kia đến, thời gian vẫn còn bảy trăm hai mươi năm, trong khoảng thời gian này với tư chất của Ulla đạo hữu nhất định sẽ tìm được đại lực bồi dưỡng của Phân Bảo Nham, tài liệu gì cũng không thiếu”.
“Xem đi! Chúng ta bắt đầu chuẩn bị, âm thầm luyện chế, không thể để người ta phát hiện nếu không có người phá hoại thì vô cùng phiền hà”.
“Điều này quả thực cần phải chú ý”.
“Tốt lắm, trước hết chúng ta hoàn thành nhiệm vụ luyện chế rồi hãy bắt đầu luyện chế bảo bối!”…
Sâu trong Phân Bảo Nham, lúc này Minh Vị đó lại nhận được tấu báo về Ulla vương tử.
“Ngay trước mặt đột phá cảnh giới, trong cơ thể ẩn chứa nhiều loại thần thông luyện pháp bảo, cũng không có bí mật gì nhiều, cũng không có sức mạnh ấn giấu nào! Ta thấy người này cũng rất bình thường”. Minh Vị cầm tấu suy nghĩ: “Không biết lần này hắn sẽ luyện chế bảo bối gì để đón tiếp tiểu thư Di Bảo? Mật xưởng luyện bảo này do ta phụ trách, nếu có thể có một hai nhân vật thiên tài cũng là công lao của ta, được lòng Bảo chủ, nên phải quan sát nhiều”.
Trong lúc “Minh Vị” suy nghĩ, vèo! Một đạo phù lục cuốn tới, xuất hiện trước mặt hắn.
"Ừm? Đại tiểu thư đã đã trở lại? Bảo chủ bảo chúng ta ra yết kiến?”.
Thân thể hắn khẽ động sau đó dừng lại, phân phó thuộc hạ: “Ulla vương tử lần này nhất định phải luyện chế một món bảo bối để cống hiến, phàm là tài liệu hắn báo, có trân quý cũng cấp cho hắn. Lần này cũng coi như khảo nghiệm hắn một lần”.
"Dạ!"
Mấy thuộc hạ thoáng nhìn nhau rồi lui ra.
"Minh Vị" hài lòng gật đầu đứng dậy, thế giới xung quanh bao lấy mình, bắt đầu tiến hành bước nhảy hư không.
Thế giới của hắn lóe lên, không biết đã lướt qua bao nhiêu không gian trong Phân Bảo Nham, nếu là trong tinh không đã nhảy qua khoảng cách trên trăm khối tinh cầu, nhưng hiện tại vẫn là trong Phân Bảo Nham, có thể thấy nơi đây lớn đến cỡ nào.
Đột nhiên, "Minh Vị" dừng lại, trước mặt xuất hiện một cung điện cổ xưa ngưng kết bởi Hỗn Độn chi khí .
Trên cung điện có viết một chữ “Bảo” cực lớn.
Trước mặt cung điện rất nhiều cao thủ bay tới.
"Minh Vị, ngươi cũng tới? Nghe nói trong xưởng luyện bảo gần đây ngươi phụ trách có xuất hiện một nhật vật tu vi hơi thấp một chút nhưng có thể khống chế Thiên Giới Tịnh Hỏa?”.
Minh vị vừa hạ xuống đã nhìn thấy một đạo sĩ mặt dài đi tới, lên tiếng hỏi.
"Mạch Vị! Tin tức của ngươi thật nhanh nhạy, không sai, chỗ ta mới tới một luyện bảo sư thiên tài, đang muốn bồi dưỡng!” . Minh vị vẻ mặt cười mà như không cười, nói.
"Minh Vị, Mạch Vị, nhanh vào trong thôi, đừng để đại tiểu thư chờ lại gây ấn tượng không tốt”.Một lão giả tay cầm phất trần nói.
“Vũ Vị, vội vàng vậy?"
Minh Vị và Mạch Vị mặt dài rõ ràng rất kính sợ lão đạo này, bởi lão là cao thủ Hỗn Động Cảnh, tương đương với Khô Vinh chân quân, cho dù là trong Phân Bảo Nham cũng có địa vị vô cùng tôn quý.
Lập tức, những “Vị” này tiến vào Hỗn Độn cung điện, vừa tiến vào đã nhìn thấy một nữ tử ngồi ở trung tâm, đằng sau đầu người này vầng sáng dày đặc thẩm thấu vào hư không, mỗi vòng quang quyền đại diện cho sự lĩnh ngộ của một này đối với pháp tắc thiên địa, nữ tử này tướng mạo thanh tú, lông mày mềm mại như rắn, trong hai con ngươi chất chứa thế giới sâu thẳm, ngón tay khẽ động, trong thời không xa xôi sâu thẳm dường như đang phát ra một hồi Phong Bạo.
Đây chính là đại tiểu thư Di Bảo.
Nhân vật sẽ tiếp nhận chức bảo chủ trong tương lai.
"Đại tiểu thư, người quả nhiên đã thành công vượt qua Tiên Giới lôi phạt, thành Hư Tiên, sau này không tai không kiếp, vĩnh hưởng tự tại, Nguyên Thần ký thác hư không." Lão đạo sĩ Vũ Vị tiến lên cung kính khom người thể hiện sự trung thành.
"Vũ lão mời ngồi. Hôm nay ta mời các chư vị nguyên lão của Phân Bảo Nham tới tụ họp, ta rời Phân Bảo Nham đã bốn ngàn năm rồi, tu hành ở bên ngoài, cuối cùng hôm nay cũng tu luyện thành công trở về, bởi vì mấy nghìn năm nữa Bảo chủ có thể sẽ phi thăng, nên dự tính trước sẽ để ta tiếp quản, hi vọng các chư vị nguyên lão phối hợp nhiều hơn”.
Đại tiểu thư Di Bảo rất tự nhiên nói.
“Đại tiểu thư nhất định có thể làm cho Phân Bảo Nham chúng ta hưng thịnh”. Minh Vị nói: "Hiện tại ta đã phân phó, để cung nghênh đại tiểu thư đến xem xét trong xưởng luyện bảo chúng ta, mỗi người đều tế luyện lễ vật, đại tiểu thư có thể đi xem một chút”.
“Xưởng luyện bảo ta cũng vì đón đại tiểu thư trở về đã chuẩn bị rất nhiều lễ vật, chờ đại tiểu thư giá lâm!”. Rất nhiều tôn giả đều lập tức nói.
“Ta đương nhiên muốn đi xem xét”.
Đại tiểu thư vừa nói xong, còn chưa dứt lời thì từ cửa một người vội vàng bước vào: “Đại tiểu thư, Cẩm Vân của thương hội Cẩm Tú phủ nghe nói đại tiểu thư trở về nên đến dâng lễ, đang chờ tiếp kiến đại tiểu thư”.
"Cẩm Tú phủ? Tin ta trở về xem ra truyền đi nhanh thật, ngay cả những thương hội xếp thứ mười mấy cũng biết rồi. Mười thương hội lớn như Thiên nhai hải quốc, Nguyên Vương Thành, Vinh Diệu Châu, Bát Thần Quan…..Thiên Địa hội quán, Chân Quân Lâu sao không có ý gì?”. Đại tiểu thư Di Bảo gõ ngón tay.
“Những thương hội lớn như Thiên Địa hội quán, Chân Quân Lâu gần đây xảy ra chuyện lớn, thiếu chủ của bọn họ hình như mất tích nên đều phải dốc sức đi tìm.”
“Là ai? Cư nhiên có thể bắt cóc tống tiền những thiếu chủ này? Lẽ nào những cao thủ Hư tiên đó đều không thôi tính được? Lâu chủ của Chân Quân Lâu xuất thân từ Đại Dịch Giáo, Đại Dịch Giáo rất am hiểu tính toán lại không tính được ai bắt cóc nhi tử à? Xem ra mấy người kia cũng có chút thần thông a”.
Đại tiểu thư Di Bảo đột nhiên cười nói: “Thiếu chủ của những thương hội đó đều là hỗn thế ma vương, coi trời bằng vung, xuất hiện nhân vật lợi hại như vậy trừng trị bọn họ một chút cũng tốt. Ta lại muốn biết kẻ bắt cóc bọn họ lợi hại như thế nào?”.
"Khởi bẩm đại tiểu thư, kẻ bắt cóc cũng không phải cao thủ cấp bậc Hư tiên, đã từng tới mua mấy thứ đồ trong Phân Bảo Nham ta hơn nữa chuyện này có chút liên quan đến Cửu Đỉnh Hiên thương hội, Bạch Hoàng thương hội. Hiện tại Thiên Địa hội quán, Chân Quân Lâu, Nhật Nguyệt Bảo Các, Chấn Vũ lâu…Đều đang diệt trừ Cửu Đỉnh Hiên thương hội, Bạch Hoàng thương hội, nhưng bọn họ phát hiện mọi việc làm ăn, tài sản của hai thương hội này đều bị di dời hoàn toàn, hiện giờ đã là một cái vỏ không!”.
Vũ Vị tiến lên bẩm báo.
“A, là một người trẻ tuổi, lai lịch thế nào?”.
Đại tiểu thư Di Bảo nghe vậy, bắt đầu có hứng thú.
“Chúng ta đã vận dụng Thiên Ky toán thuật, thông qua các loại truyền thông, địa bàn kiểm tra chặt chẽ, đã tính ra các loại khả năng. Không thể thôi toán ra người thanh niên này có lai lịch gì, nhưng có thể đoán ra hắn hẳn tới từ Huyền Hoàng đại thế giới. Gần đây bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố đã có chủ mới, là một người thanh niên tên là Phương Hàn cũng là truyền nhân của đó Hoàng Tuyền Đại Đế năm đó”.
Lại một vị tôn giả đứng lên nói.
"A? Hiền Vị, ngươi nói tiếp đi!" Trên mặt đại tiểu thư Di Bảo tỏ rõ vẻ hứng thú: “Huyền Hoàng đại thế giới tuy xuống dốc nhưng đại thế giới này có chút cổ quái, không có nhân vật nào lợi hại thì thôi chứ một khi đã có thì kinh thiên động địa, trấn áp Chư Thiên. Hiện tại cũng có một số cao thủ lợi hại như Thái Hoàng Thiên, Thái Hư thiên, Thái Hòa Thiên, Huyết Biến ma nữ, còn có Linh Lung Tiên Tôn. Nhưng ta lại chưa từng nghe qua cái tên Phương Hàn, cư nhiên có thể có được bảo bối của Thiên Vũ Chi Khố? Bàn Vũ Tiên Tôn tại thời xa xưa đã từng đấu lại Thần giới”.
"Vâng!" Tu sĩ gọi là Hiền Vị thì ra là một nữ tử. Thanh âm nhẹ nhàng: “Phương Hàn này đột nhiên quật khởi, ở Huyền Hoàng đại thế giới cũng đã vài năm, không hợp với Thái Nhất Môn, gần đây Thái Nhất Môn nghe đồn đã bắt nữ nhân của hắn, hơn nữa hiện giờ Thái Nhất Môn lại có sứ giả tiên giới giáng xuống ”.
“Sứ giả tiên giới?” Đại tiểu thư Di Bảo thần sắc lộ vẻ khiếp sợ: “Huyền Hoàng đại thế giới rất nhiều bảo tàng, luôn là đối tượng chú ý của Phân Bảo Nham. Thái Nhất Môn tuy quy mô không lớn, nhưng cao thủ đứng đầu lại rất khủng bố, hơn nữa trong truyền thuyết nhận được phù chiếu của cự đầu trênTiên giới, chí tôn vô thượng Vĩnh Hằng Thiên Quân, Tai Nạn Thiên Quân mà thành lập”.
“Vâng! Nhưng thưa đại tiểu thư, Phương Hàn còn có giao tình rất tốt với Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế!” .
“Cái gì, chuyển thế chi thân của Điện Mẫu Thiên Quân?”. Đại tiểu thư Di Bảo đứng thẳng lên: “Điện Mẫu Thiên Quân,nghe đồn tại thời thái cổ trên Tiên giới, nàng ta là người đánh cắp vận mệnh. Nhưng không ai có thể tính được hành vi của nàng. Cư nhiên giờ lại xuất hiện? Những mà nói thì nói vậy, cũng không có ai tự nguyện trêu chọc nàng ta, dù sao còn có ý chí của Lôi Đế Thiên Quân, Nhưng nếu được gặp Phương Hàn ta không ngại kết bạn với hắn, người này lá gan cũng lớn, lại dám hành động như vậy”.
"Đại tiểu thư, đây là các khoản chi của một ngàn năm qua, các loại Tiên đan, bảo khí, đạo khí, tài liệu. Người xem xem, còn có pháp bảo gần đây Phân Bảo Nham chúng ta phải luyện chế”. Lại một tôn giả trên tay nâng một quyển ngọc sách dày cộp cùng loại với « Chư Thế Giới »
"Tốt!" Đại tiểu thư Di Bảo gật đầu bắt lấy, giở ra xem rất cẩn thận, một canh giờ trôi qua…
Mà lúc này trong quảng trường luyện bảo. Phương Hàn đã qua hai ba trăm năm…