Mục lục
[Dịch] Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới sự dẫn dắt của Viên Lễ Huân, Hạ Nhất Minh nhanh chóng mang theo Bạch Mã Lôi Điện cùng Bảo Trư rời đi. Tuy nhiên, trước đó Kỳ lân thanh chủ đã cố bắt chuyện vài câu với Bảo Trư, hy vọng nó có thể quay trở về Đồ Đằng bộ tộc, nhưng tiểu Bảo Trư này lại không chút do dự. Thái độ kiên định của nó khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy vô cùng vui mừng, hung hăng vò bộ lông của nó khiến cho tán loạn cả lên.

Viên Lễ Huân vừa buồn cười, vừa tức giận tiếp lấy Bảo Trư, rồi lấy ra cái lược gỗ chải lại bộ lông trên người của nó cho trở lại như cũ.

Hạ Nhất Minh hơi lắc đầu, nói:

- Lễ Huân, Bảo Trư có năng lực tự làm sạch mình, nàng không cần phải quản nó.

Dựa theo kinh nghiệm của hắn, bản thân hắn mấy năm qua từng nhiều lần khi dễ Bảo Trư, đem bộ lông trên người nó biến thành như lông chó vậy.

Nhưng chỉ quay đi quay lại, bộ lông trên người nó đã khôi phục nguyên trạng, năng lực thần kỳ đó từng khiến cho Hạ Nhất Minh vô cùng tán thưởng, hơn nữa lại càng trở nên không kiêng kỵ.

Bảo Trư ở trong lòng Viên Lễ Huân phẫn nộ lầm bầm vài tiếng, nhưng những kháng nghị của nó không hề có câu trả lời, đến ngay cả Bạch Mã Lôi Điện cũng dùng ánh mắt to đẹp thương xót nhìn Bảo Trư.

- Lễ Huân, Thất Thải cung là địa phương nào? - Hạ Nhất Minh hăng hái hỏi.

Bắc Cương Băng Cung tên đầy đủ chính là Thất Thải Băng Cung, cho nên hắn mơ hồ đoán được, nơi đây cũng giống như Vạn Trương Hỏa Sơn của Lưu Ly đảo, hơn nữa rất có khả năng đấy chính là nơi có Thủy hệ thần lực.

Viên Lễ Huân mỉm cười, số lần nàng cười ngày hôm nay so với tổng mấy năm đến Băng Cung còn nhiều hơn mấy lần.

Mặc dù Băng Tiếu Thiên đã từng nhiều lần dặn dò nàng, khi chưa tu luyện Hàn Hệ tâm pháp tới mức tận cùng thì tâm cần phải tĩnh, không được có gợn sóng. Chỉ như vậy thì ngày sau mới có khả năng tiến vào cảnh giới Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả.

Nhưng mà, sau mấy năm xa cách, khi nàng gặp lại Hạ Nhất Minh trong lòng vô cùng kích động không thể che dấu được, bởi vì nàng vĩnh viễn không quên được bản thân vì sao lại cam tâm tình nguyện tới nơi đây.

Đó chính là bởi vì nàng muốn trở nên mạnh mẽ, không muốn trở thành gánh nặng cho Hạ Nhất Minh.

Nhưng hôm nay nhìn lại, nàng trên cơ bản đã hoàn thành tâm nguyện của mình, đương thời ngoài mấy vị Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả ra, còn không có người nào dám xúc phạm tới nàng.

- Nhất Minh, Thất Thải cung là nơi trọng yếu nhất trong Băng Cung, nơi đó chính là thế giới toàn nước. - Viên Lễ Huân nhẹ nhàng nói, tiếng nói của nàng giống như loài chim bách linh, thanh âm động lòng người:

- Ở trong đó tu luyện đối với người tu luyện Thủy hệ công pháp sẽ có chỗ tốt rất lớn. Ngày trước lúc thiếp đột phá cảnh giới tôn giả cũng ở trong Thất Thải cung suốt một năm.

Hạ Nhất Minh hơi nhướng mày, hắn âm thầm gật đầu, bản thân đoán không hề sai, đó chính là nơi chứa đựng Thủy hệ thần lực.

Đôi mi thanh tú của Viên Lễ Huân hơi nhếch lên, nàng lo lắng nói:

- Ở bên trong Thất Thải cung tu luyện mặc dù có hiệu quả rất mạnh, nhưng thời gian chỉ có mấy ngày ngắn ngủi cho nên chỉ sợ hiệu quả cũng không được cao. Hơn nữa....

Nàng chần chờ một chút, cuối cùng vẫn nói:

- Đối với Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả mà nói, có hay không có vào trong Thất Thải cung tu luyện thì cũng không có ý nghĩa gì quá lớn.

Hạ Nhất Minh hơi gật đầu, hắn đương nhiên hiểu rõ ý tứ Viên Lễ Huân nói.

Đương kim thế gian, cường giả mạnh nhất chính là Nhân Đạo Đỉnh Phong, những người này đứng ở trên đỉnh cao của thế giới, nếu còn muốn bọn họ tiếp tục cố gắng để giỏi hơn thì không có khả năng.

Bởi vì tiếp tục tiến thêm một bước nữa chính là thần đạo.

Với hoàn cảnh thiên địa chi lực thiếu thốn như hiện nay, muốn tìm cách tấn chức thần đạo chẳng khác nào là tự tìm tử lộ.

Đây là kinh nghiệm do vô số lần người đi trước thử qua, trừ khi đại hạn buông xuống đầu, thì quyết không có người nào đủ dũng khí để thử nghiệm.

Nhìn ánh mắt lo lắng của Viên Lễ Huân, Hạ Nhất Minh cười nói:

- Nàng yên tâm, ta lần này tiến vào trong Thất Thải cung cũng không phải là vì tu luyện chân khí, mà là muốn ngưng luyện Thủy hệ thần lực.

Đôi mắt hắn bắn ra tinh quang, nói:

- Chỉ cần có thể thành công ngưng tụ Thủy hệ thần lực là có thể chính thức làm cho ngũ hành đại viên mãn.

Cảm thụ được niềm tin mãnh liệt của Hạ Nhất Minh, trái tim Viên Lễ Huân nhanh chóng đập vài cái, nàng nhẹ nhàng ân một tiếng, trong nội tâm tràn ngập niềm vui sướng.

Mặc dù đối với nàng mà nói, thần chi lực lượng lúc này còn tương đối xa xôi, nhưng chỉ cần tu vi võ đạo của Hạ Nhất Minh có thể không ngừng cao hơn, là nàng không còn cầu gì nữa.

Sang ngày tiếp theo, Hạ Nhất Minh cùng Viên Lễ Huân đi tới Thất Thải Cung nơi nổi tiếng nhất ở Bắc Cương.

Nếu nói đây là một tòa cung điện thì không bằng gọi là sơn cốc mới chính xác.

Ở lối vào sơn cốc này có một vị tôn giả của Băng Cung ngày đêm thủ hộ.

Có lẽ bởi vì Băng Tiếu Thiên đã sơm thông báo cho nên vị tôn giả Băng Cung này cũng không tiến ra ngăn cản hai người bọn họ.

Ngược lại, người này đối với Hạ Nhất Minh tương đối kính trọng, mặc dù tuổi tác song phương hơn kém nhau quá nhiều nhưng hắn vẫn dựa theo lễ nghi vãn bối để làm việc, một chút cũng không có biểu hiện kiêu ngạo.

Hạ Nhất Minh biết, Băng Tiếu Thiên khẳng định đã đem thân phận của hắn truyền ra ngoài, nếu không lấy thân phận của một tôn giả sẽ tuyệt đối không có thái độ như vậy.

Tiến vào trong sơn cốc, Hạ Nhất Minh nhất thời có thể thấy được một khu vực hồ nước rộng lớn.

Bất quá, điều chính thức hấp dẫn ánh mắt của hắn chính là ở bên trên hồ nước đang có những thứ giống như đám mây nhiều màu bay là là.

Những đám mây màu sắc này bao phủ khắp toàn bộ hồ nước, chúng mơ hồ tỏa ra thất thải quang mang kỳ diệu. Hạ Nhất Minh ngưng thần xem xét, chỉ thấy những đám mây nhiều màu đang phiêu đãng trên mặt nước kia liên miên không dứt, hơn nữa từ đó còn tỏa ra một loại lực lượng thần kỳ, phảng phất như có thể hấp thu nhân tâm vậy.

Tinh thần hắn hơi hoảng hốt một chút, hắn có một loại cảm giác kỳ lạ, đó chính là tinh thần của mình giống như bị những đám mây này xâm nhập vào vậy.

Ngay lúc này, các lực lượng trong người hắn bắt đầu ngo ngoe như muốn động.

Vô luận bốn hệ thần lực trong ngũ hành lực, hay Quang Ám hợp bích chi lực giờ phút này cũng tuôn ra khỏi đan điền.

Chân khí trong cơ thể Hạ Nhất Minh liên miên không dứt, mặc dù không phóng ra ngoài, nhưng lại mãnh liệt di chuyển làm cho Hạ Nhất Minh phải bừng tỉnh.

Hắn hít sâu một hơi, cũng không phóng thích chân khí khổng lồ ở trong cơ thể ra ngoài, mà chậm rãi thu nó trở lại vào trong đan điền.

Đồng thời, Thần Niệm lực lượng từ trong não vực phát tán ra, nhất thời đã khiến cho tâm thần đang hoảng hốt dẫn bình tĩnh lại.

Viên Lễ Huân kinh ngạc a lên một tiếng, nàng chậm rãi nói:

- Nhất Minh, những đám mấy bảy màu ở đây có khả năng mị hoặc nhân tâm, lần đầu thiếp tiến vào đây mặc dù có thâm hàn tâm pháp trợ giúp nhưng cũng bị mê mẩn suốt sáu canh giờ mới có thể thoát ra. Chàng có thể trong nháy mắt thoát ra, thì có thể thấy được chàng hơn thiếp rất nhiều.

Hạ Nhất Minh cuống quít lắc đầu, nói:

- Không đúng. Nàng khi đó ngay cả tu vi tôn giả cũng không đến, còn ta hôm nay đã là Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả cho nên năng lực chống cự của hai bên không thể so sánh được.

Viên Lễ Huân che miệng cười khẽ nói:

- Nhắc tới Nhân Đạo Đỉnh Phong, thiếp lại nhớ tới một việc.

Hạ Nhất Minh hết sức phối hợp hỏi:

- Chuyện gì?

- Động Thiên Phúc Địa Ngao Bác Duệ đại nhân khi lần đầu tiên tiến vào Thất Thải cung cũng bị lung lạc suốt một khắc thời gian mới có thể thoát ra.

Viên Lễ Huân nghiêm mặt nói:

- Bất quá, tôn chủ đại nhân cũng nói, trong lịch sử Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả lần đầu tiên tiến vào đây nhìn thấy đám mây bảy màu, Ngao Bác Duệ đại nhân chính là có biểu hiện tốt nhất.

Hạ Nhất Minh hơi gật đầu đánh giá cẩn thận lại bốn phía ở xung quanh. Nơi đây ngoại trừ đám mây bảy sáng đang lượn ờ trên mặt hồ là khiến cho người ta chú ý, thì ngay cả nước ở trong hồ cũng tương đối quái dị.

Tiến lên vài bước, Hạ Nhất Minh đứng ở bên cạnh hồ, ánh mắt của hắn lúc này trở nên tương đối thú vị.

Dưới sự bao phủ của đám mây bảy sắc, nước ở trong hồ được chia làm bảy loại màu: Hồng, chanh, vàng, lục, thanh, lam, tử. Bảy loại mày sắc bất đồng được ánh sáng phản xạ khiến cho người ta phải chói mắt, trong lòng Hạ Nhất Minh lúc này dâng lên một suy nghĩ kỳ dị, hắn sửng sốt nửa ngày mới chậm rãi vươn tay, muốn đưa tay chạm vào nước dưới hồ.

- Nhất Minh. - Thanh âm của Viên Lễ Huân vội vã vang lên.

Hạ Nhất Minh hơi giật mình, động tác cũng theo đó mà đỉnh chỉ, hỏi:

- Làm sao vậy?

- Nước trong hồ không đơn giản đâu. - Viên Lễ Huân nghiêm nét mặt nói.

- Chúng nó mặc dù đều ở trong cùng một hồ nước, nhưng nhiệt độ mỗi chỗ lại khác nhau rất xa.

Nàng chỉ vào vùng nước màu tím ở gần đó, nói:

- Nơi này là lạnh nhất, cũng là chỗ mà thiếp tu luyện băng hệ công pháp tốt nhất, mà theo thứ tự đi tới thì có chỗ sẽ không phải là nước nữa.

- Không phải là nước? - Hạ Nhất Minh không hiểu hỏi, ánh mắt hắn nhìn về phía xa nhất, nơi khu vực màu hồng tồn tại. Nước ở nơi đó vẫn chậm rãi lưu động, ít nhất bề ngoài thì nó không hề có điều gì cổ quái.

Viên Lễ Huân hơi gật đầu, sắc mặt của nàng tương đối ngưng trọng, nói:

- Ta tu luyện Thủy hệ công pháp chia làm ba loại hình thái: Băng, thủy, vụ. Mà ba loại hình thái này đều có thể từ trong thủy chi lực lượng tìm ra.

Hai mắt Hạ Nhất Minh hơi sáng ngời lên, hắn khó tin nói:

- Nơi này có vụ khí?

Cũng không phải là Hạ Nhất Minh kinh ngạc, mà vô luận hắn nhìn thế nào thì chỗ màu đỏ vẫn là nước, chỉ là hắn cũng tin tưởng Viên Lễ Huân sẽ tuyệt đối không lừa hắn.

- Đúng. Nơi đó chính là sương mù. - Viên Lễ Huân cảm khái nói:

- Nếu như không có ba loại hình thái bất đồng của Thủy chi lực lượng, thì ngay cả các vị tiền bối có trợ giúp thiếp cũng không thể trong thời gian ngắn cũng thể thành công quang hóa thần binh.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh một lần nữa lại rơi về phía vùng nước màu hồng ở phía xa, hắn rốt cục đã biết, Thất Thải cung quả nhiên thần bí khó lường, nó có được những loại lực lượng cường đại khiến cho người ta khó có thể giải thích được.

- Nhất Minh, chàng ở chỗ này từ từ tu luyện, thiếp không tiếp tục quấy rầy nữa. - Viên Lễ Huân mỉm cười nói. Mặc dù nàng không nỡ rời xa Hạ Nhất Minh, nhưng nàng cũng biết được cơ hội để ngoại nhân tiến vào Thất Thải Cung để tu luyện là rất khó. Nếu tiếp tục lãng phí thời gian thì có lẽ cuối cùng sẽ phải hối hận rời đi.

Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng bóp chặt tay Viên Lễ Huân, hắn gật đầu một cái.

Nhìn theo bóng lưng Viên Lễ Huân biến mất, Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi rồi đảo mắt nhìn xung quanh. Sơn động to lớn như này, bây giờ chỉ còn có một mình hắn ở lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK