• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

….

“Tiết tiểu ca, vệ sĩ này của ta thân thủ cũng được chứ nhỉ?”

Na Cổ Đạo nghiêng mắt nhìn sang Tiết Thiên Y, mỉm cười hỏi.

“Cũng không tệ lắm.”

Tiết Thiên Y gật đầu.

“Cái gì gọi là không tệ, thật sự là rất lợi hại!”

Sắc mặt Chu Kiên Cường khoa trương, sợ hãi than.

“So với ngươi thế nào?”

Na Cổ Đạo lại hỏi Tiết Thiên Y.

“Hắn mạnh hơn ta.”

Tiết Thiên Y phong khinh vân đạm nói.

Chu Kiên Cường nói: “Tiết ca, theo ta thấy thì hai người các ngươi không chênh lệch lắm! Hơn nữa ngươi so với hắn trẻ hơn, thêm mười năm tám năm nữa, nói không chừng đã mạnh hơn hắn!”

“Ngươi lúc này chính là khiêm tốn.” Na Cổ Đạo nhìn thấy Cuồng Phong đang quay người trở về, nói khẽ: “Trong Diệp Thị công quán, ta nhìn thấy ngươi một chiêu đánh lui hai huynh đệ Diệp Long, Diệp Hổ. Cái này đã đủ chứng minh Cuồng Phong không bằng ngươi, ngươi so với hắn mạnh mẽ hơn rất nhiều!”

Tiết Thiên Y từ chối cho ý kiến, thản nhiên nói: “Mạnh mẽ thì sao, yếu thì sao? Chúng ta đi lại trên đời, làm việc không phải lúc nào cũng dựa vào nắm đấm.”

“Có thể có lúc, nắm đấm của một người cứng rồi, thực lực mạnh rồi, lời hắn nói sẽ càng hữu dụng hơn! Tiết tiểu ca cho rằng đúng hay không?”

“Rất đúng!”

“Ha ha, Tiết tiểu ca, ta đối với ngươi cảm thấy rất hứng thú, nếu như ngươi có thể giúp ta làm việc, ta sẽ cho ngươi thứ mà ngươi mộng tưởng: biệt thự xa hoa nhất, xe vô cùng phong cách, nữ nhân thật xinh đẹp… Vô luận ngươi muốn cái gì, ta đều tận lực thỏa mãn ngươi!”

Chu Kiên Cường nghe thế tròng mắt như muốn rớt xuống, hai tay dùng sức xoa xoa, hưng phấn nói: “Ông chủ Na, ta cũng muốn giúp ngươi làm việc…”

Na Cổ Đạo cười cười, không để ý đến Chu Kiên Cường, ánh mắt vẫn vô cùng bình tĩnh nhìn Tiết Thiên Y, chờ hắn trả lời.

“Ông chủ Na, ngươi sai rồi. Thứ mà ta theo đuổi cũng những cái ngươi nói hoàn toàn khác nhau.”

Tiết Thiên Y nhếch miệng cười cười, nghênh đón ánh mắt tràn ngập hứng thứ của Na Cổ Đạo: “Ta đến Yến Kinh, chẳng qua là vì đi học, cố gắng sau này thi đậu vào một trường đại học tốt. Đây là kì vọng của ông ta đối với ta, cũng là mộng tưởng làm người của ta cho tới nay. Mặt khác, ta còn rất trẻ, không muốn bước chân vào xã hội quá sớm. Ta nghĩ cứ thanh thản học xong đại học, rồi dùng kiến thức của mình kiếm sống, vậy là cuộc đời đã không có gì tiếc nuối rồi. Cho nên ông chủ Na à, thật sự xin lỗi!”

Na Cổ Đạo giật mình, lập tức thoải mái cười: “Ta ngược lại đã quên, ngươi mới chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi mà thôi. Ở cái độ tuổi này, có lẽ là đang học trường cấp hai, hay là cấp ba? A, nói thật, thực lực cùng khí chất mà ngươi biểu lộ ra rất dễ làm người ta bỏ qua vấn để tuổi tác của ngươi. Được rồi, con người có chí riêng, ta không miễn cưỡng ngươi. Nhưng nếu có một ngày ngươi đối với sách vỡ đột nhiên mất hứng thú, cánh cửa của Na Cổ Đạo vẫn luôn mở rộng hoan nghênh ngươi.”

“Ta sẽ cân nhắc.”

Na Cổ Đạo khẽ thở dài, trên mặt mang theo vài phần tiếc hận, từ trên người lấy ra một danh thiếp vàng mang theo một mùi thơm thanh nhã đưa cho Tiết Thiên Y: “Đây là danh thiếp của ta, ngươi cầm lấy đi. Tại Yến Kinh này, nếu như ngươi gặp phải vấn đề gì khó giải quyết, tùy lúc có thể tìm ta, ta nhất định dốc hết sức!”

“Cảm ơn.”

Tiết Thiên Y nhận danh thiếp, tiện tay bỏ vào trong túi áo.

Lúc này Cuồng Phong đã trở về, liếc mắt nhìn Tiết Thiên Y rồi dùng thanh âm cung kính nói với Na Cổ Đạo: “Na tổng, sự tình người giao ta đã làm xong.”

“Làm tốt lắm! Cực khổ cho ngươi!” Na Cổ Đạo gật đầu khen ngợi sau đó đối với hai người Tiết Thiên Y và Chu Kiên Cường làm ra tư thế mời: “Hai vị, mời lên xe, ta mang hai ngươi ra khỏi đây.”

Tiết Thiên Y nhíu mày muốn cự tuyệt, Chu Kiên Cường đã vội hỏi: “Tiết ca, lên xe thôi, trước mắt đã an toàn, lát nữa chúng ta lại tìm một chỗ ở khác. Ta biết rõ ngươi đánh bại đám hỗn đản kia quả thực dễ như trở bàn tay. Có điều cảnh sát đã sắp đến, tuy chuyện này không phải do chúng ta sai nhưng bị cảnh sát quấn lấy chính là chuyện phiền toái. Hiện tại có cơ hội thoát thân, không đi có phải ngu không, ngươi nói đúng chứ?”

Tiết Thiên Y suy nghĩ một chút, liếc mắt nhìn Na Cổ Đạo rồi mới gật đầu: “Được.”

Nụ cười trên mặt Na Cổ Đạo rực rỡ hẳn lên, mời Tiết Thiên Y và Chu Kiên Cường cùng lên chiếc xe Mercedes hào hoa chồng đạn, sau đó Cuồng Phong cũng ngồi xuống.

Năm chiếc xe sang trọng đồng thời nổ máy, phóng như bay ra khỏi khu phố.

Thanh danh của Na Cổ Đạo tại Yến Kinh vô cùng hiển hách, hơn nữa vệ sĩ Cuồng Phong dưới tay hắn vừa rồi hiển lộ ra thực lực cường hãn, nhân số Hảo Hán Minh tuy nhiều nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn họ rời đi.

Đến tận khi đoàn xe của Na Cổ Đạo biến mất tại góc đường, trong đám người Hảo Hán Minh, nam tử gọi là Cổ Thượng Tảo mới hùng hùng hổ hổ lấy điện thoại đi động ra, bấm một số điện thoại.

“Đại ca, có người vừa gây sự trên địa bàn của chúng ta ở Xuân Phong lữ quán, phố Hán Vương.”

Sau khi điện thoại, biểu lộ của Cổ Thượng Tảo liền biến thành cung kính.

“Thân phận của đối phương như thế nào?”

Một thanh âm lạnh lung từ bên kia truyền tới.

“Hai học sinh khoảng mười sáu, mười bảy tuổi.”

“Tình huống bây giờ thế nào rồi?”

“Hai người đã chạy thoát, các huynh đệ bị thương không ít, một cánh tay của Thanh Diện Thú bị phế đi, Hoa hòa thượng bị đánh bất tỉnh…”

“Hai học sinh mười mấy tuổi cũng không thu thập được? Một đám phế vật!”

“Đại ca, người hãy nghe ta nói. Không phải chúng ta phế vật mà là do ‘Phật công tử’ nhúng tay vào. Hoa hòa thượng chính là bị vệ sĩ Cuồng Phong dưới tay hắn đánh bại.”

“Na Cổ Đạo? Hắn và hai học sinh kia có quan hệ gì?”

“Nghe nói là bằng hữu của Na Cổ Đạo. Trong hai học sinh đó có một tên biết đánh nhau, trừ Hoa hòa thượng ra thì Thanh Diện Thú cùng huynh đệ chúng ta đều là bị thương trong tay hắn.”

“Hừ, bằng hữu của Na Cổ Đạo thật là nhiều! Bộ dáng của hai học sinh kia ngươi có nhớ kỹ không?”

“Hóa thành tro ta cũng nhận ra!”

“Tốt, lập tức cho người đi thăm dò, điều tra bọn chúng học trường gì, tìm cơ hội giáo huấn bọn chúng một chút!”

“Bên Na Cổ Đạo kia làm sao đây? Vạn nhất…”

“Hừ, Na Cổ Đạo hắn tuy lợi hại, nhưng trên đầu chúng ta cũng có đại nhân vật bảo kê! Không cần dây vào hắn, các ngươi cứ buông tay làm đi! Nếu như Na Cổ Đạo cố ý nhúng tay vào, vậy thì để cho hai Thần Tiên bọn hắn đánh nhau, chúng ta cứ trốn một bên xem!”

“Hiểu rồi!”

Khách sạn Tinh Cung là một nơi dừng chân ăn uống, giải trí, nghỉ ngơi thuộc hàng năm sao trong các khách sạn ở Yến Kinh. Vô luận là phương diện nào thì khách sạn Tinh Cung tuyệt đối cũng có thể đứng trong top ba.

Tuy đêm đã khuya, nhưng ở thành phố lớn phồn hoa như Yến Kinh thì lúc này, cuộc sống thối nát về đêm mới bắt đầu đi vào cao trào.

Bên trong cánh cửa lớn của khách sạn Tinh Cung, 24/24 đều có tám cô gái dáng người cao gầy, thanh xuân tịnh lệ đứng chào đón khách. Gió đêm lành lạnh lướt nhẹ qua bộ sườn xám đỏ trên người các cô làm lộ ra một cặp chân thon dài, cặp đùi trắng như tuyết lúc ẩn lúc hiện tại chỗ xẻ cao của bộ sườn xám làm dưới ánh đèn vàng trong đêm, khung cảnh như tăng thêm vài phần xuân sắc mê người.

Bãi đỗ xe trước khách sạn, từng dãy xe xịn đẳng cấp thế giới đang đỗ, hơn nữa còn có từng chiếc xe không ngừng đi vào. Từ trên những chiếc xe, từng vị khách quần áo ngăn nắp, khí chất siêu phàm bước xuống, vừa nhìn cũng biết là nhân vật quyền quý nổi tiếng, tầng lớp thượng lưu.

Những người này hoặc là đi một mình, hoặc là đi một cặp, hoặc là tốp năm tốp ba, sau khi đậu xe ở trước cửa liền mỉm cười dẫm trên thảm đỏ chậm rãi bước vào khách sạn.

Người thích cuộc sống về đêm đương nhiên đa số là người trẻ tuổi. Mà trong những người trẻ tuổi này, người có tiền, công tử thiếu gia vì muốn chiếm được nhiều sự chú ý của mọi người đương nhiên là ra ngoài phải tận sức ăn mặc một phen. Ai nhìn cũng tinh thần phấn chấn, phong độ nhẹ nhàng, hơn nữa bước chân lại ưu nhã, nụ cười trên mặt thì làm cho người khác mê muội. Lúc đi qua cửa vào làm cho các tiểu thư đứng tiếp khách ở hai bên xuân tâm nhộn nhạo, hâm mộ không thôi.

Những công tử thiếu gia đêm nay quang lâm nơi này, không ít trong đó là khách quen của khách sạn Tinh Cung. Có một số cô gái đứng tiếp khác thậm chí chỉ cần liếc nhần liền biết rõ thân phận như vàng của bọn hắn. Hơn nữa, chỉ cần một câu tùy tiện của bọn hắn, họ cũng có thể biến thành Phượng Hoàng, cả đời không cần khổ sở vì tiền.

Chỉ có điều, so với họ, những nữ phục vụ ăn uống, ca hát vô luận là dáng người hay dung mạo đều không thể nghi ngờ là ưu tú hơn rất nhiều. Do vậy mặc dù các cô gái đứng tiếp khách này đã chuẩn bị tư thế, dung nhan, nhiều lần liếc mắt đưa tình thế nào thì cũng không nhận được sự ưu ái của những thiếu gia này.

Sau hai mươi phút, đoàn xe của Na Cổ Đạo đã chậm rãi đậu trước cửa khách sạn Tinh Cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK