….
“Khách sạn này là ta mở đấy, các ngươi cùng bọn chúng đã ở hai nơi khác nhau. Cái khác ta không dám cam đoan, ít nhất ở đây tuyệt đối sẽ không có ai dám quấy rối các ngươi!”
Na Cổ Đạo quay đầu nói với Tiết Thiên Y và Chu Kiên Cường.
Vừa rồi lúc trên đường, Na Cổ Đạo đã từ trong miệng Chu Kiên Cường biết được nguyên nhân phát sinh xung đột giữa bọn họ và Hảo Hán Minh. Biết bọn họ muốn tìm khách sạn nên liền cho tài xế chạy trực tiếp đến đây.
“Ông chủa Na, khách sạn này của ngài ít nhất cũng là ba sao trở lên a? Gian phòng rẻ nhất ở một ngày cũng phải mấy trăm ngàn?”
Chu Kiên Cường nhìn tòa nhà khí thế to lớn đó, đèn đuốc sáng trưng, cảm thán nói: “Loại người nghèo giống như chúng ta, gian phòng mười mấy ngàn đã là rất tốt rồi, trên trăm ngàn bình thường đều không dám nghĩ đến!”
Tiết Thiên Y gật gật đầu, đối với lời nói của Chu Kiên Cường tỏ vẻ đồng ý.
Na Cổ Đạo cười cười, trong tay không biết từ khi nào đã có hai tấm thẻ màu vàng đưa về phía Tiết Thiên Y và Chu Kiên Cường: “Tiết tiểu ca, Chu tiểu ca, đây là thẻ khách quý của khách sạn Tinh Cung chúng ta…”
“Thẻ khách quý?” Ánh mắt của Chu Kiên Cường sáng ngời, thò tay đem hai cái thẻ khách quý nhận hết, lật trước lật sau xem mấy lần rồi mới kín đáo đưa cho Tiết Thiên Y một cái, nuốt nước miếng cười nói:
“Ông chủ Na, mang tấm thẻ này đến khách sạn của ngài tiêu phí có bao nhiêu ưu đãi? Có thể mướn phòng miễn phí không?”
Na Cổ Đạo cười híp mắt nói: “Dưới tình huống bình thường có thể giảm giá 50%, bất quá đối với đêm nay hai người các ngươi vào ở thì… Hết thảy đều miễn phí!”
“Miễn phí? Bà mẹ nó, ông chủ Na, ngài nói thật à? Chúng ta thật sự có thể mướn phòng ngủ miễn phí một đêm?”
“Khách sạn này là ta mở, ta nói chính là sự thật!”
“Vậy thì tốt quá!” Chu Kiên Cường vui thích đem thẻ khách quý cất đi, thuận tiện vỗ mông ngựa Na Cổ Đạo một câu: “Ông chủ Na, ngài là người tốt, ngài thật là một mạnh thường quân lớn nha!”
Tiết Thiên Y không muốn vô duyên vô cớ nhận ân huệ của người khác, hắn cuối đầu nhìn thoáng qua thẻ khách quý trong tay, cau mày:
“Ông chủ Na, như vậy…. Có vẻ không tốt lắm?” truyện copy từ tunghoanh.com
“Tiết tiểu ca, đây là do người bạn này nguyện ý tặng…, tấm thẻ này xin ngươi nhận lấy.”
Vẻ tươi cười trên mặt Na Cổ Đạo vẫn không giảm.
“Tiết ca, ông chủ Na nhiệt tình như thế, ngươi lại không biết xấu hổ đi cự tuyệt sao? Hơn nữa hiện tại đã nửa đêm rồi, chúng ta đi đâu tìm khách sạn đây? Cũng không thể ngủ ngoài đường chứ? Nhận thẻ đi a, cũng chỉ là nghỉ lại một đêm, nghỉ ở đâu thì không phải nghỉ chứ?”
Chu Kiên Cường lo Tiết Thiên Y sẽ cự tuyệt hảo ý của Na Cổ Đạo, làm Na Cổ Đạo mất hứng nói không chừng sẽ đem thẻ khách quý kia của mình thu lại. Hắn vừa nói vừa bắt lấy tay Tiết Thiên Y, lôi kéo Tiết Thiên Y ra khỏi chiếc Mercedes.
Tiết Thiên Y bất đắc dĩ cười khổ, ngẫm lại lời nói của Chu Kiên Cường tựa hồ cũng có chút đạo lý, vì vậy hướng về phía Na Cổ Đạo đang ngồi trong xe gật đầu: “Cảm ơn.”
“Ta không thể ở lại cùng với hai vị rồi, còn nếu có chuyện gì thì các ngươi có thể dựa theo số điện thoại trên thẻ khách quý liên hệ với ta. Hẹn gặp lại, chúc ngủ ngon.”
Na Cổ Đạo phất tay mỉm cười, cáo biệt với Tiết Thiên Y và Chu Kiên Cường.
Đoàn xe từ trước cửa khách sạn Tinh Cung rời khỏi, sau khi chạy được một lúc, bộ dáng tươi cười của Na Cổ Đạo dần bình thản lại.
Hắn lấy điện thoại đi động ra, gọi cho quản lý Lý của khách sạn Tinh Cung, thấp giọng dặn dò một phen, để hắn thay mình chiêu đãi thật tốt hai người Tiết Thiên Y và Chu Kiên Cường.
“Na tổng, ta xem tên tiểu tử gọi là Tiết Thiên Y kia rất cuồng ngạo, tựa hồ không muốn lĩnh tình của ngài. Chúng ta có thiết yếu phải lôi kéo hắn không?”
Đợi đến lúc Na Cổ Đạo cúp điện thoại, Cuồng Phong nhẹ giọng hỏi.
Na Cổ Đạo cười hỏi lại: “Ngươi không biết hắn là người rất đáng giá để lôi kéo sao?”
“Thế nhưng… Vì một học sinh vốn không quen, chúng ta tất yếu phải cùng vị kia sau lưng Hảo Hán Minh kết thù kết oán sao?”
“Cho dù không có chuyện này, chúng ta cùng Ô gia đó chẳng phải là đã tranh đấu nhiều năm sao?”
Na Cổ Đạo bỗng nhiên nở một nụ cười giống như một lão hồ ly:
“Diệp gia Diệp lão gia tử đối với Tiết Thiên Y đó tựa hồ rất tốt. Nếu như đám người Ô gia mượn chuyện này trở mặt cùng chúng ta, vậy chúng ta có thể thuận thế đem Diệp gia lôi theo. Đến lúc đó chẳng những có thể kéo gần quan hệ với Diệp gia mà còn làm cho Ô gia ăn một cái thiệt thòi lớn. Nếu như Ô gia thành thành thật thật, thì chúng ta coi như là nhận được một chút tín nhiệm của Tiết Thiên Y. Ít nhất hắn về sau cũng không dễ dàng xem chúng ta là kẻ địch. Khoản mua bán này tính toán như thế nào thì cũng ta cũng chỉ lời không lỗ!”
“Na tổng, ta cảm thấy rằng ngài quá đề cao tên Tiết Thiên Y rồi!”
“Có đôi khi một cánh bướm nhỏ cũng có thể nổi một hồi cuồng phong lớn, cho nên Na Cổ Đạo ta không thể xem thường bất cứ kẻ nào!”
Ánh mắt của Na Cổ Đạo như nhìn xuyên qua cửa xe, hướng về phía bầu trời đêm xa xa nhìn lên:
“Vừa rồi trong nháy mắt ta thấy trong ánh mắt của Tiết Thiên Y xuất hiện một loại tự tin vượt quá tưởng tượng của ta… Không, đó là một loại cảm giác ngồi trên thiên hạ, khí thế mặc kệ bất kể người nào! Tiết Thiên Y này, tuyệt không đơn giản như hắn biểu hiện ra!”
“Có lẽ chỉ là cảm giác của ta…” Na Cổ Đạo lại bổ sung một câu: “Nhưng cảm giác của ta luôn rất chuẩn!”
Cuồng Phong mím chặt môi không nói thêm gì nữa, trong lòng hắn dâng lên một loại nguy cơ trước giờ chưa từng có giống như mây đen bao phủ.
…
“Thật sự muốn ở lại chỗ nào?”
“Nhất định! Bà mẹ nó, ta mới phát hiện nhà hàng này chính là năm sao đó! Khó trách hai ngày nay mí mắt trái của ta cứ giật giật, mắt trái nhảy chính là phúc tinh đến a…!”
“Thế nhưng loại cao cấp này tựa hồ không thích hợp cho người thân phận như chúng ta tiến vào. Ngươi có để ý mấy nữ nhân viên tiếp khách đứng ở cửa khách sạn, thấy ánh mắt bọn họ có điểm quái dị hay không?”
“Mặc kệ nó, chính miệng ông chủ Na bảo là tất cả đều miễn phí, chúng ta bị ngu hay sao mà không ở! Đi thôi Tiết ca, để chúng ta cùng đi xem khách sạn năm sao một chút, hưởng thụ đãi ngộ của khách quý cao cấp!”
“Ăn thịt người thì cắn ngắn, bắt người thì nương tay. Ngươi có nghĩ tới hay không, ông chủ Na với hai chúng ta vốn không quen biết, tại sao lại đối với chúng ta tốt như vậy?”
“Cái này… Chẳng lẽ là bởi vì hai người chúng ta lớn lên quá hại nước hại dân?”
“…”
“Ta đoán chừng ông chủ Na có hai người con gái, hơn nữa đều đã đến tuổi kết hôn nhưng vẫn không thể tìm được bạn trai phù hợp. Ông chủ Na thấy hai chúng ta tuổi trẻ tài cao, chí hướng rộng lớn, lớn lên đẹp trai, cảm thấy đây là thời cơ nên đạ nghĩ trăm phương ngàn kế nịnh nọt chúng ta để cho chúng ta tới nhà hắn làm con rể… Đúng thế, đây nhất định là ý đồ của hắn để lôi kéo chúng ta!”
“…”
“Nhưng ý đồ của hắn chắc là sẽ không thực hiện được đâu nha! Trường trung học Thập Lục ở Yến Kinh chính là nơi tập trung các thiếu nữ xinh đẹp, lại được xưng là nơi tạo ra hoa khôi đại học, ta làm sao có thể bởi vì một mầm cây như cô con gái hắn mà buông tha cả một mảng lớn rừng cây của trung học Thập Lục?”
“…”
“Tiết ca, đừng nhìn ta như vậy, chỉ đùa chút thôi mà! Đi thôi, chúng ta ở chỗ này một đêm rồi sáng mai vỗ mông rời đi. Mặc kệ ông chủ Na kia có ý đồ gì, đến lúc đó đều không có quan hệ với chúng ta! Hơn nữa, lúc này đêm hôm khuya khoắt, chúng ta có thể tới đâu tìm khách sạn tiện nghi như vậy chứ?”
“Nói cũng đúng… Được rồi, nghe lời ngươi vậy!”
“Tiết ca sáng suốt!”
…
Đưa mắt nhìn hướng đoàn xe của Na Cổ Đạo rời đi, Tiết Thiên Y cùng Chu Kiên Cường đứng trước cửa khách sạn Tinh Cung thấp giọng thảo luận một hồi rồi mới kề vai sát cánh đi vào.