Mặc Hàn lấy ra một viên đan dược có màu xanh rồi đưa cho Thanok và nói ra: “Ta có rất nhiều việc cần phải bàn với cậu, trước hết hãy trị thương đã.”
Thanok ngẩn ngơ cầm viên đan dược, nó có hình tròn màu xanh và tỏa ra một mùi hương dịu nhẹ làm mũi ông sảng khoái, nhưng ông chẳng hề biết gì về nó cả.
“Cái viên này là gì vậy?!” Thanok lắp bắp hỏi.
Mặc Hàn cười khổ, ông quên rằng những người mới gia nhập như Thanok chưa hề có một chút kiến thức gì về Tu Chân Giới, ông đành phải giải thích: “Vậy này được gọi là đan dược, nó có nhiều tác dụng khác nhau, viên đan dược trên tay cậu sẽ giúp vết thương của cậu lành lại, nó được gọi là Liệu Thương Đan.”
“Nó thần kỳ như thế?!” Thanok nói, ông có vẻ không tin tưởng lắm khi nhìn vào viên đan dược trên tay.
Mặc Hàn nghiêm túc gật đầu nói: “Yên tâm đi, nguyên liệu làm nên nó là những cây thuốc quý, và một chuyện nữa, nó khá là đắt đấy.”
Mặc Hàn đổi từ “linh dược” thành từ “thuốc quý” để Thanok có thể dễ dàng hiểu hơn.
“Vậy thì tôi xin cảm ơn Mặc lão.” Thanok gật đầu một cái, ông lấy hết can đảm bỏ viên thuốc lạ vào miệng, và rồi ngay khi Thanok vừa cắn nát đan dược, một luồng nước mát lạnh chảy ra từ miệng ông và lan ra toàn bộ thân thể, Thanok dần cảm thấy không đau đớn nữa, khi ông kiểm tra, Thanok thấy các vết thương đang khép lại một cách nhanh chóng.
“Quả thật là thần kỳ.” Thanok cảm khái trong lòng, ông ngẩng đầu lên rồi nhìn Thanh Vũ đang đứng trước mặt đám đông, ánh sáng hoàng kim từ đôi cánh đã thu lại, bây giờ đôi cánh chỉ phát ra một vài tia sáng long lanh rực rỡ nhẹ nhàng mà thôi.
Thanh Vũ nhìn đám đông đang chú ý vào hắn bằng những ánh mắt hiếu kỳ và ngỡ ngàng, thậm chí một số còn cuồng nhiệt nữa, may mắn rằng hắn đã luyện tập đứng trước đám đông khá nhiều, cho nên Thanh Vũ không cảm thấy lo lắng hay bồn chồn gì hết.
“Ta rất lấy làm tiếc gì sự mất mát của mọi người vào hôm nay, tuy nhiên, cuộc sống chỉ có tiến chứ không được lùi bước, hãy đưa tiễn những người đã mất bằng sự kính trọng nhất và hãy tiếp tục sống một cuộc đời xứng đáng với những gì mà người đã khuất hi vọng.” Thanh Vũ chậm rãi nói, âm thanh dịu nhẹ ẩn chứa Quang Minh Linh Lực làm tâm trạng của đám đông bớt căng thẳng đi.
“Ta xem nơi này đã không còn đủ chắc chắn để cho mọi người sinh sống nữa, vì vậy, ta đề nghị rằng, mọi người hãy theo ta trở về một nơi ở khác, ở đó có tường thành dày và cao, nó như một tòa pháo đài cực kỳ kiên cố, bọn ta có lương thực và nước uống sạch sẽ, ta cam đoan rằng mọi người sẽ sống tốt ở đó.”
Đám đông nghe Thanh Vũ nói xong, họ ngây người một lúc lâu, sau đó đám đông lại nhìn nhau như đang xem mọi người có quyết định như thế nào. Rory cũng vậy, ông lấy hết can đảm bước về phía trước và hỏi ra tiếng lòng của đám đông.
“Tôi tin rằng một người cao thượng như ngài sẽ không bao giờ lừa gạt chúng tôi.”
“Vì vậy, tôi muốn hỏi ngài một câu hỏi.” Rory bình tĩnh nói.
“Ông cứ hỏi, ta rất sẵn lòng trả lời.” Thanh Vũ gật đầu, từ tốn nói.
“Nơi ở mà ngài nói cách đây bao xa? Liệu chúng tôi sẽ sống sót khi di chuyển đến đó?” Rory hỏi.
Thanh Vũ cười trả lời, một câu hỏi mà hắn đã chuẩn bị sẵn từ khi lập kế hoạch, Thanh Vũ đã thể hiện sức mạnh của hắn, sự ôn hòa và mục tiêu của Giáo Đình, chứng minh Thanh Vũ là đồng minh của họ, và bây giờ họ đang dần dựa vào Thanh Vũ, và câu hỏi này ẩn chứa khát vọng của đám đông, một nơi ở tốt hơn, cái mà họ luôn cần khi muốn sinh tồn trong thế giới tiến hóa đầy khắc nghiệt.
“Nơi ở của chúng ta được gọi là Thập Linh Hỏa thành, nó cách đây khoảng một trăm km mà thôi, mọi người có thể đi đến đó trong vòng sáu tiếng đồng hồ, và ta chắc chắn rằng mọi người sẽ an toàn khi di chuyển, bởi vì mọi người sẽ được bảo vệ bởi một đội quân gọi là Quân Đoàn Gaia.” Thanh Vũ chậm rãi nói.
“Quân Đoàn Gaia?!” Rory lẩm bẩm.
“Đó là một đội quân hoạt động với các mục đích cứu người và tiêu diệt Venger, tin ta đi, họ có một sức mạnh vượt trội đủ để nghiền nát bầy Venger vừa tấn công nơi đây.” Thanh Vũ nói tiếp.
“Quân Đoàn Gaia lại mạnh như vậy?” Rory ngạc nhiên.
“Mặc lão, Quân Đoàn Gaia có bao nhiêu người?” Thanok cũng hiếu kỳ, ông nhìn Mặc Hàn rồi hỏi.
“Bọn họ có khoảng hai ngàn người thì phải, ta cũng không rõ lắm, nhưng ta biết rằng ba Quân Đoàn Trưởng đều là người thức tỉnh năng lực tiến hóa, họ có một sức chiến đấu rất mạnh và một tinh thần kiên cường.” Mặc Hàn trả lời.
“Giáo Đình có cả một đội quân sao?”
“Không ngờ con người bên ngoài căn cứ chúng ta lại phát triển đến thế.”
“Tôi ngưỡng mộ họ quá, một cuộc sống tốt, lại được bảo vệ bởi một đội quân hùng mạnh, nó chính là thiên đường.”
“Con trai, chúng ta được cứu rồi.” Người đàn ông chống nạng thở dài một hơi, ông xoa đầu đứa con rồi nói, một tay ông nắm chặt lấy tay người vợ, ba người của một gia đình vừa tìm thấy một tia sáng lẻ loi trong màn đêm lạnh giá.
Và tia sáng kia thật ấm áp và đẹp đẽ làm sao! Người thanh niên kia có một sức cuốn hút kỳ lạ, họ có thể cảm nhận được khí chất mà hắn tỏa ra khiến lòng họ cảm thấy nhẹ nhõm và an toàn.
“Mọi người không cần phải đoán mò nữa, họ đã đến đây rồi.” Thanh Vũ bỗng phát hiện điều gì, hắn cười nói và xoay người nhìn về một hướng, đám đông thấy vậy, họ cũng nhìn theo.
Màn đêm bỗng chốc bị đẩy lùi, bên dưới cơn mưa đang yếu dần, cả một đội quân với khí thế mạnh mẽ, các đôi mắt đầy lạnh lùng và cứng rắn hơn cả thép, chỉ nhìn qua một lần thôi đủ để tạo ra một ấn tượng rất tốt về đội quân này.Tựa hồ họ có chung một nhịp thở, họ có chung một linh hồn và một cỗ chiến ý có thể lay chuyển bất cứ thứ gì! Tinh nhuệ, kiên cường, đầy tinh thần và trách nhiệm, tất cả tạo nên một Quân Đoàn xứng đáng với tên gọi của nó, Quân Đoàn Gaia.
Dẫn đầu là ba người mặc những bộ giáp màu trắng bạc bắt mắt, chúng có một sức phòng thủ cực mạnh, người đầu tiên là một cô gái có mái tóc màu bạch kim được buộc lên gọn gàng, cô có một ánh mắt đầy oai hùng như một nữ chiến tướng thời cổ đại, và tỏa ra khí chất như một vị anh hùng trong thần thoại cổ xưa, tay cô đang cầm một cây cung khá lớn, đó là Quân Đoàn Trưởng Rinka!
Đứng bên trái là một người đàn ông vạm vỡ, ông cầm hai cây đao hình bán nguyệt, ông tỏa ra một khí chất bình tĩnh và trầm ổn, nhưng họ có thể tưởng tượng một người như vậy khi bạo phát sẽ đáng sợ đến dường nào, đó là Quân Đoàn Trưởng Richard!
Người đứng bên phải là một cậu thanh niên trẻ tuổi, cậu có một đầu tóc đầy màu sắc, và một ánh mắt đang bốc cháy, đám đông đứng khá xa khi nhìn thấy cậu ta, nhưng họ cảm thấy mình đang đứng trước một ngọn lửa có thể thiêu rụi cả một vùng đất rộng lớn, đó là Quân Đoàn Trưởng Dieter!
Đằng sau là những thành viên của Quân Đoàn, họ mặc các bộ giáp sáng bóng với hai tay là một thanh kiếm và một cái thuẫn sáng bóng và sắc bén, chúng được làm từ một loại kim loại có tên là Bạch Tinh Kim, một loại kim loại thích hợp với những người sử dụng Quang Minh Linh Lực, Thanh Vũ đã mua chúng từ trong cửa hàng của Hệ Thống.
Trong những ánh mắt đầy hâm mộ của đám đông, Quân Đoàn Gaia đáp xuống mặt đất rồi cùng nhau hô to:
“Tham kiến Giáo Hoàng.”
Tiếng hô của hơn một ngàn người tạo nên một uy thế khiếp người và to lớn như có thể vang vọng xuyên qua cả tầng trời cao.
“Thật mạnh.” Rory khiếp sợ.
“Bọn họ là Quân Đoàn Giaa?!”
“Trời ơi, tất cả họ đều có thể bay!”
“Đúng vậy, tôi chỉ nghĩ rằng ngoài Giáo Hoàng và Mặc lão thì không ai bay được chứ?!”
“Tất cả họ đều có năng lực tiến hóa sao?!”
“Tất cả đều tiến hóa cấp hai trở lên, sức chiến đấu của họ khiến tôi phải run sợ.” Một người tiến hóa cấp hai nói, ánh mắt đầy kinh hãi, bất kỳ một người nào trong Quân Đoàn Gaia đều có thể giết hắn trong vòng mười giây.
“Quân Đoàn Gaia quá mạnh.” Thanok rung giọng nói.
“Cậu còn chưa nhìn thấy khi họ chiến đấu thật sự đâu, sự tồn tại của họ chính là một sức uy hiếp đối với kẻ thù, và chính là một niềm vinh hạnh của Giáo Đình.” Mặc Hàn chậm rãi nói, ánh mắt ông ta đầy tán thưởng, sau sự việc xảy ra và làm cho Nathan chết, có thể các Quân Đoàn Trưởng đã “chải chuốt” Quân Đoàn Gaia rất mạnh tay.
“Tốt lắm, Quân Đoàn Gaia nghe lệnh, hãy bảo vệ những người này cho đến khi trời sáng, chúng ta sẽ khởi hành trở về Thập Linh Hỏa thành.” Thanh Vũ gật đầu rồi nghiêm giọng nói.
“Vâng!” Ba Quân Đoàn Trưởng gật đầu.
Đến đây, việc của Thanh Vũ đã hết, hắn ta quay đầu đi rồi tìm một tảng đá để ngồi xuống, hắn bị tấn công bởi năng lực tiến hóa dạng linh hồn của Venger làm cho cơ thể bị thương nhẹ, bây giờ Thanh Vũ cần nghỉ ngơi và tịnh dưỡng vài tiếng để khôi phục trạng thái tốt nhất.
Mặc Hàn đến gần Thanh Vũ rồi ngồi xuống như một tượng đá, ông ta đang làm nhiệm vụ bảo vệ Thanh Vũ, ông biết rõ sức mạnh của Giáo Hoàng không hề vượt trội như vẻ bề ngoài, sau khi sử dụng thủ đoạn gì đó để tăng sức mạnh, Giáo Hoàng tất nhiên sẽ suy yếu.
“Mặc lão, tôi xin phép được đi an táng các đồng đội.” Thanok đến gần rồi nói vào tai Mặc Hàn.
“Đi thôi.” Mặc Hàn nhẹ nhàng trả lời.
“Quân Đoàn Gaia thiết lập phòng ngự bảo vệ nơi này trong bán kính một km, tất cả những thành viên vào vị trí sẵn sàng chiến đấu, các nhân viên y tế hãy sắp xếp và chữa trị thương thế của mọi người.” Rinka đứng trước Quân Đoàn Gaia rồi cao giọng nói.
“Vâng!”
“Những ai bị thương hãy tập trung đến đây, các nhân viên y tế của Quân Đoàn Gaia sẽ giúp đỡ mọi người.” Mira bước ra từ giữa Quân Đoàn, cô mang theo hơn một trăm người do cô quản lý và được bảo vệ ở vòng trong khi di chuyển đến đây.
“Tất cả nhờ vào cô đấy Mira.” Rinka đến gần rồi nói với Mira.
“Tôi hiểu rồi.” Mira cười trả lời.
“Lucas, hãy kêu một số người dọn dẹp đống hỗn độn này, mùi máu sẽ dẫn tới một số phiền toái.” Dieter nhíu mày nói trong khi hít phải mùi máu tanh.
Lucas gật đầu, cậu sử dụng một thiết bị như hình cái loa phóng đại âm thanh rồi nói lớn: “Những ai mất đi người thân hãy an táng cho họ, chúng tôi sẽ dọn dẹp nơi này.”
Từng mệnh lệnh, từ chỉ đạo từ ba Quân Đoàn Trưởng làm cho đám đông ngay ngắn rõ ràng, một số người bị thương thì chạy đến chỗ của bác sĩ Mira, một số người mất đi người thân bắt đầu tìm kiếm thi thể và tiến hành hỏa táng, cơn mưa rào đang tan biến, áng mây đen dần bị tách ra rồi mất hút để lộ ra một khoảng không và các vì sao trở lại chính vị trí của chúng.