Vút vút vút.
Hàng nghìn con chim từ trên trời cao lao vụt xuống, đuổi sát sau lưng Lâm Siêu. Tuy thể chất của bọn chúng không cao, trong đó đại đa số thể chất của bọn chúng chỉ khoảng 20 lần. Thế nhưng tốc độ bay của bọn chúng không hề thua kém đôi cánh rồng của Lâm Siêu là bao, hơn nữa năng lực chiến đấu cũng không yếu. Phần lớn quái vật chính là khắc tinh của con người.
Ầm ầm ầm…
Từng quả cầu lửa, nham thạch từ trên trời bay xuống như mưa, số lượng vô cùng dày đặc, đập vào những tòa nhà trên đường phố. Một ít xác thối du đãng trên đường bị những quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống đánh trúng thân thể, đem thân thể của chúng đốt cháy thành tro.
Lâm Siêu không tiết kiệm nguồn năng lượng tế báo mà mở ra năng lực ‘Thượng đế Lĩnh vưc’ bao trùm một phạm vi 300 mét. Bất cứ một vật thể nào di chuyển trong phạm vi này đều hiện ra trong mắt hắn, nắm bắt quỹ tích di chuyển của chúng, rồi tránh né.
Bay về phía trước!
Bay về phía trước!
Lâm Siêu như biến thành một cái hỏa tiễn màu đen, bay thẳng một đường về phía trước. Đối với những con chim biến dị này cho dù con mồi của chúng có di chuyển theo đường zích zắc, bay vòng vẻo đều không có ý nghĩa gì. Bọn chúng dùng thị giác để khóa chặt con mồi, cho dù đó không phải là chim ưng, những loài chim biến dị khác đều có thể phát hiện ra con mồi từ khoảng cách 10 nghìn mét, rồi đuổi theo.
Những con chim này đã trải qua biến dị, đôi mắt của chúng có đủ các loại năng lực khác nhau. Có con có khả năng cảm ứng nhiệt, có con có khả năng nhìn xuyên thấu, có con có khả năng khóa chặt con mồi dựa vào phản xạ ánh sáng…Bởi vậy, Lâm Siêu mới không thể tiếp tục trốn tránh,một khi đã bị bọn chúng phát hiện ra thì chỉ có thể bỏ chạy!
Grào!
Bỗng nhiên, từ trên nóc một tòa nhà gần đó, trong giây lát có một con bò sát dài khoảng sáu bảy mét lao vọt lên, há cái miệng lớn đỏ như máu ngoạm vào Lâm Siêu.
Lâm Siêu giật nảy cả mình, con quái vật này xuất hiện quá đột ngột, hắn không có cách nào cảm ứng thấy nó được. Tuy Lâm Siêu không năng lực vực cảm ứng thế nhưng kỹ năng cận chiến của hắn đạt cấp tông sư. Đối với sự thay đổi của thiên địa xung quanh vô cùng mẫn cảm, bất cứ địch ý dù yếu dù mạnh thế nào hắn cũng có thể cảm nhận được.
Ầm!
Tốc độ suy nghĩ của Lâm Siêu không đuổi kịp tốc độ phản ứng của cơ thể. Hắn chỉ kịp nghiêng người né tránh, thế nhưng vì quá gấp cho nên hắn không thể nào hoàn toàn tránh thoát được. Thời cơ tấn công của con quái vật này có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.
Trong nhất thời, Lâm Siêu đã bị con thằn lằn cắn trúng. Hàm răng sắc bén của nó xé rách quần áo của hắn, đâm vào da thịt, một cơn đau đớn truyền đến. Tuy thể chất của Lâm Siêu tăng lên 136 lần, thế nhưng sức phòng ngự của da thịt không thể nào so sánh với độ rắn chắc của quái vật.
Thế nhưng, kinh nghiệm chiến đấu của Lâm Siêu vô cùng phong phú. Hắn không có ra sức giãy dụa mà điều đầu tiên hắn làm là triệu hồi Gen chiến giáp. Bộ Thủy thần Chiến giáp từ trong cơ thể hiện ra, bao bọc xung quanh người hắn, vừa kịp lúc chặn hàm răng quái vật cắn xuống. Khiến cho hàm răng của quái vật bị chặn lại không có cách nào tiến thêm nữa.
Dựa vào sức mạnh hàm răng của con quái vật này chưa đủ sức để đột phá sức phòng ngự của bộ Thủy thần Chiến giáp.
Ầm!
Con thằn lằn này cực kỳ ác liệt cắn chặt Lâm Siêu không nhả ra. Đôi cánh rồng đã bị hàm răng của con thằn lằn cặt chặt lại, không thể nào tiếp tục vỗ cánh nữa. Sự cân bằng bị đánh tan, thân thể Lâm Siêu bị mất khống chế lao vụt xuống dưới. Lao thẳng vào một dãy nhà lớn, đâm thủng những bức tường bằng xi-măng cốt thép, tạo thành một cái lỗ to. Tốc độ lao xuống của cả Lâm Siêu và con thằn lằn không có chậm lại, đâm xuyên qua tất cả những bức tường, những chướng ngại vật bên trong dãy nhà đó. Sau đó, phá vỡ cửa sổ bay ra ngoài đường, rơi xuống nóc một chiếc xe hơi.
Chiếc xe hơi ngay lập tức đi đập nát bét, cửa kính vỡ loảng xoảng.
Cơ thể Lâm Siêu vô cùng đau đớn. Tuy rằng, bộ Thủy thần Chiến giáp đã giúp giảm đi rất nhiều lực va chạm. Thế nhưng, dưới vận tốc gấp hai ba lần tốc độ âm thanh, lực va chạm, lực phản chấn mạnh đến mức không thể nào tưởng tượng được!
Điều vui mừng duy nhất chính là, độ cứng rắn của Thủy thần Chiến giáp khiến cho những bức tường chẳng khác nào đậu hủ, vừa đụng vào đã vỡ tan ra. Nên không có gây ra bao nhiêu thương tổn cho hắn. Nếu như chẳng may va phải một thứ gì đó cứng rắn, thì lúc này hắn không có chết thì cũng đã chết ngất đi.
Hàm răng của thằn lằn cắn chặt phần hông của Lâm Siêu, nên cũng hứng chịu va đậm. Lúc này nó đã bị trọng thương, trên làn da màu xanh lục của nó thầm đấm máu tươi. Thế nhưng nó rất hung hăng cắn chặt không rời, thà chết cũng không nhả ra.
Lâm Siêu cố nén đau đớn, nhân lúc nó chưa kịp phản ứng lại nhanh chong giơ nắm đấm lên. Lúc này, Lâm Siêu đã hoàng kim hóa cánh tay, dùng sức đấm thẳng vào đầu thằn lằn.
Ầm!
Một quyền này đập thẳng vào đầu thằn lằn, một tiếng xương vỡ vang lên, cơn đau khiến cơ thể nó vặn vẹo điên cuồng. Không biết nó lấy sức mạnh từ đâu lắc đầu ném Lâm Siêu bay thẳng ra ngoài.
Lâm Siêu ở trên không xoay người một cái vững vàng đáp xuống đất. Vừa mới chạm đất một cái, bàn chân hắn dẫm mạnh lao vút về phía con thằn lằn trước mặt, cổ thương như tia chớp đâm thẳng ra.
Phốc một tiếng, đầu của của nó đã bị cổ thương xuyên thủng, thân thể của nó co rúm lại, tứ chi không còn giãy dụa nữa, cái đuôi co lại.
Con thằn lằn biến dị này chỉ là một con quái vật có thể chất khoảng sáu mươi, bảy mươi lần, đồng thới có năng lực ngụy trang mạnh mẽ. Được xưng là sát thủ trong giới tự nhiên, cho dù là quái vật có thể chất gấp một trăm lần cũng có thể bị nó đánh lén giết chết.
Nhưng đáng tiếc lần này nó chọn sai mục tiêu, không những thể chất của Lâm Siêu mạnh gấp đôi nó, còn sở hữu Gen chiến giáp. Có thể chặn đứng đòn tấn công bất ngờ của nó, không bị nó cắn đứt làm hai đoạn. Một khi đánh lén thất bại, sức tấn công chính diện của nó không mạnh, chỉ có thể lựa chọn quay đầu chạy trốn.
Nếu như đụng phải quái vật biến dị khác, khi đánh lén thất bại, phản ứng đầu tiên của nó chính là quay đầu chạy trốn. Thế nhưng Lâm Siêulại là nhân loại, trên người không có khí tức cuồng dã. Dựa vào trí thông minh của nó, nó không thể nào phán đoán ra được sức mạnh thật sự của Lâm Siêu. Cho nên mới cắn chặt không bỏ.
“Kéc~~!”
Lâm Siêu đã bị rất nhiều con chim đuổi kịp, những tiếng kêu sắc bén, chói tai của chúng truyền khắp các con phố. Dưới sự tấn công bất ngờ của thằn lằn biến dị, khoảng cảnh giữa Lâm Siêu và đàn chim đã bị rút ngắn trong nháy mắt chỉ còn lại không tới 100 mét.
Đối với tốc độ gấp hai ba lần tốc độ âm thanh, chỉ cần khoảng 0,1 giây bọn chúng có thể nhào thẳng đến trước mặt hắn.
Sắc mặt Lâm Siêu trở nên âm trầm, nhấc trường thương đánh bay một con chim có bộ lông màu nâu xám, sau đó vỗ mạnh đôi cánh rồng, tiếp tục lao về phía trước.
Ầm ầm ầm!
Đàn chim nhanh chóng bao vây tầng tầng lớp lớp xung quanh Lâm Siêu, có con trực tiếp lao thẳng vào hắn, có con chỉ bay xẹt qua người , có con thì há miệng bắn ra cầu lửa, hàn băng, lưỡi đao gió công kích hắn.
Lâm Siêu xứử dụng cổ thương nhanh chóng đỡ gạt, đánh bay tất cả những con chim lao về phía hắn. Thế nhưng, số lương chim chóc bao vây xung quanh hắn quá nhiều, trước sau trái phải bu kín đặc, không cho hắn có cơ hội nghỉ ngơi. Hơn nữa bọn chúng liên tục tấn công, chặn đường khiến cho Lâm Siêu không có cách nào thoát khỏi vòng vây.
Cắt đuôi cũng không được, giết cũng không xong!
Đây chính là điểm đáng sợ của thú triều.
Lâm Siêu quyết định không bảo lưu sức mạnh, nhanh chóng tiến vào trạng thái hoàng kim hóa, vừa không ngừng lao đi, vừa không ngừng đánh giết những con chim lao về phía mình.
Bỗng!
Lâm Siêu cảm thấy cánh tay mình trở nên yếu ớt vô lực, cổ thương vốn định đâm vào ngực của một con chim trước mặt hắn thì lại đột ngột bị chuyển hướng đâm vào móng vuốt của nó. Đầu óc mê muôi, giống như cảm giác bị mất nhiều máu, hình ảnh trước mắt bị nhòe đi.
“Có độc!”
Lâm Siêu biến sắc mặt, đưa tay chạm vào vết thương ở phần eo, máu từ bên trong đó chảy ra, màu sắc đỏ tươi dần dần chuyển sang màu đen.