Mục lục
[Dịch] Lục Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thần Tiên Hội?”

Hoàng minh rõ ràng là rất kinh ngạc, lúc trước y có nghe Thẩm Thạch nhắc tới tình hình Hồng Mông thế giới của hiện tại, Nhân tộc cường thịnh, Tu tiên vô cùng phát triển, các môn phái tu chân nhiều như sao trên trời, trong đó cũng có nhắc tới Thần Tiên Hội, nhưng dù sao thì Thần Tiên Hội cũng chỉ là một thương hội có lịch sử lâu dài mà thôi, so ra thì tự nhiên thua kém với danh môn đại phái đặc biệt là Tứ Chính danh môn là cơ nghiệp của Nhân Tộc Lục thánh lưu truyền cho đời sau.

Hoàng Minh khi nghe điều này cũng không ngoại lệ, lúc trước y nghe qua về Thần Tiên Hội từ Thẩm Thạch nhưng cũng không có phản ứng gì nhiều, Hoàng Minh vẫn là chú ý nhiều, cẩn thận lắng nghe đến sự tình của Tứ Chính danh môn, có lẽ Hoàng Minh muốn biết rõ những huyn đệ năm đó của mình để lại cơ nghiệp như thế nào.

Nhưng khi đột nhiên nghe Thẩm Thạch nói Thần Tiên Hội có khả năng là kẻ hạ độc thủ thì Hoàng Minh ngây ngốc một chút nói: “Tại sao ngươi lại nghĩ là thương hội này?”

Tuy rằng lúc trước không kể ra tỉ mỉ cho Hoàng Minh nhưng Thẩm Thạch đối với Thần Tiên Hội hiểu rất rõ, thương hội này tiềm phục ở Hồng Mông thế giới lâu như vậy hiển nhiên là một quái vật khổng lồ, cực kì cao thâm mạt trắc, nhiều năm qua trong thế giới tu chân vẫn luôn có suy đoán rằng thực lực của Thần Tiên Hội tuyệt đối không hề thua kém Tứ Chính danh môn. Mà quan trọng hơn là lần này sau khi tiến vào Thiên Hồng Thành, Thẩm Thạch còn biết một chuyện khác, Tứ Chính danh môn tuy là cơ nghiệp muôn đời của Lục Thánh nhưng ở Thiên Hồng Thành, bảo vệ nơi đây, quản lí nơi đây cùng Thanh Long sơn mạch, Yêu Tộc đế cung phế tích bla bla đều là do một tay Thần Tiên Hội nắm giữ.

Chỉ là một cái thương hội tại sao lại có quyền uy lớn như vậy, điều này làm cho người ta nghi hoặc, nhưng lâu thành quen nó trở thành điều hiển nhiên với mọi người cũng như trong thiên hạ này cường đại nhất chính là Tứ Chính danh môn. Mà từ góc nhìn của Thẩm Thạch thì Thần Tiên Hội cùng Tứ Chính danh môn sẽ có các loại quan hệ phức tạp trong tối. Nếu tra ngược lại dòng lịch sử thì Thần Tiên Hội cũng xuất hiện vừa vặn vào lúc nhân yêu đại chiến, chắc chắn có mối với quan hệ với Lục Thánh năm đó.

Thẩm Thạch do dự hồi lâu, hay là đem chuyện suy nghĩ trong lòng này nói ra Hoàng Minh biết nhưng chuyện này dù gì thì Thẩm Thạch hay Hoàng Minh đều không có chứng cứ, tất cả cũng là suy đoán của mình thôi. Cho nên Hoàng Minh có chút kinh ngạc nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu nói: “Mà thôi dù sao cũng là suy đoán cũng không có kết quả gì, ta cũng không biết có thể li khai khỏi Yêu Hoàng Điện này để báo thù không?

Thẩm Thạch nhìn Hoàng Minh một hồi, chỉ thấy hoàng y bó sát thân thể của nam tử đứng cạnh kim sắc quan tài, khuôn mặt tang thương, ánh mắt ảm đạm, nghĩ lại cũng đúng Hoàng Minh đã ở trong địa cung cô tịch này đã qua vô tận năm tháng, không có cách nào thoát ra Yêu Hoàng Điện một bước, Thẩm Thạch không tránh khỏi trong lòng cũng thắt lại một chút.

Nhưng Hoàng Minh tựa hồ rất bình tĩnh, sau một thoáng xuất thần, Hoàng Minh rất nhanh khôi phục lại, có lẽ dòng thời gian dài đằng đẳng quá mức buồn chán đã khiến cừu hận từ từ biến mất. Hoàng Minh nhìn Thẩm Thạch, bình tĩnh nói:

“Tốt rồi chuyện này cuối cùng cũng kể xong rồi, đá rất lâu rồi không có ai đến đây, không thể cùng ai trò chuyện, điều này coi như là một niềm vui với ta, ít nhất cũng khiến ta cảm thấy ta hoàn toàn cũng không có giống những thứ quỷ vật bên ngoài kia.”

Thẩm Thạch im lặng, Hoàng Minh tiêu sái cười nói: “Ngươi cũng không cần khổ sở cho ta, mọi người đều có số mệnh, ta vốn dĩ đã như thế. Còn ngươi một mặt tu luyện công pháp thần thông mặt khác nhân duyên kết hợp lại tu luyện Yêu Tộc bí pháp Âm Dương chú, ta có vài câu, không biết ngươi có muốn nghe hay không?”

Sắc mặt Thẩm Thạch liền biến đổi, hắn tự nhiên biết Hoàng Minh đang cố ý chỉ điểm cho hắn nên vội vàng cúi người hành lễ, nói: “Mời tiền bối dạy bảo.”

Hoàng Minh khoát tay trầm ngâm một lát sau mới nói: “ Ngươi có biết Âm Dương Chú chính là bí truyền bí pháp chỉ có Yêu Hoàng nhất mạch mới có?”

Thẩm Thạch nói: “Vâng, vãn bối có biết…đã xem qua một ít văn tự ghi chép.”

Hoàng Minh gật đầu nhẹ một cái, nói: “Thời điểm đó môn bí pháp này chỉ có Yêu Hoàng nhất mạch truyền thừa, đừng nói là nhân tộc ngay cả Yêu Tộc cũng không có cơ hội tu luyện, vậy mà ngươi có thể tu luyện thành công bước đầu quả thực làm cho ta có chút kinh ngạc, bởi vì trước kia…chưa từng có nhân tộc tu luyện qua loại bí pháp này. Nếu ta nhớ không lầm thì vào năm đó chỉ có một số Yêu Hoàng nhất mạch mới có thể tu luyện.”

Thẩm Thạch ngạc nhiên, ngẩng đầu lên, Hoàng Minh cười nhạt một tiếng, khoát tay nói: “Ta đương nhiên biết rõ ngươi là một nhân tộc không có quan hệ gì với Yêu Hoàng nhất mạch, hôm nay nghĩ lại, lời đồn đó chắc là sai rồi. Nhưng theo ta thấy, đạo hạnh của ngươi không cao, không biết là do dị biến gì mà tu thành linh khiếu, cùng với đan điền của công pháp nhân tộc, hai nơi này linh lực bất đồng nhưng lại có thể tụ tập về một chỗ, làm sao có thể như vậy?”

Thẩm Thạch gật nhẹ đầu, xác thực lời Hoàng Minh nói, Hoàng Minh bình tĩnh nói tiếp: “Loại tu luyện này đúng là nói một đường làm một nẻo, trước mắt chưa nhận ra, nhưng khi đạo hạnh của ngươi tăng tiến lúc đó sẽ có hiện tượng bài xích, lúc đó khi ngươi vận hành linh lực lên xuống hai nơi linh khiếu và đan điền sẽ không được bình an vô sự như bây giờ, một khi ngươi bắt đầu tu luyện hai nơi sẽ bắt đầu tranh đấu tranh đoạt linh lực, dây dưa vơi nhau, làm ảnh hưởng kinh mạch toàn thân, giống như trong cơ thể ngươi có hai người nội đấu liên miên bất tận, đến một lúc nào đó kinh mạch của ngươi chịu không nổi áp lực sẽ nát vụn ra, ngươi chỉ có một con đường chết.”

Thẩm Thạch ngẩng đầu lên, trong nội tâm xuất hiện sự sợ hãi, những năm gần đây hắn chuyên tâm tu luyện Âm Dương Chú, nhưng không ngờ lại có hậu quả đáng sợ như vậy. Trong lòng hắn cũng có chút không tin tưởng, nhưng nhìn thần sắc Hoàng Minh không giống đang bỡn cợt hắn, trong nhất thời tâm trạng rối bời, vô thức mà hỏi Hoàng Minh: “Thật , thật sự nghiêm trọng như vậy sao?”

Hoàng Minh phất tay bình tĩnh nói: “Những lời ta nói, tin hay không tuỳ ngươi, tu luyện hai công pháp nhiều như vậy trong lòng ngươi có hay không phát hiện ra điều dị thường? Tóm lại tất cả do ngươi quyết định.”

Thẩm Thạch im lặng thật lâu, nói: “Tiền bối, người xem trên thân thể vãn bối có tai hoạ ngầm vậy có cách nào giải quyết mới là tốt?”

Hoàng Minh nói: “Rất đơn giản, bỏ một cái giữ lại một cái. Đạo hạnh ngươi không cao, chỉ cần ngươi buông bỏ một công pháp, triệt để phá vỡ ‘Đn điền’ dư thừa kia, còn lại một cái tự nhiên đạo hạnh của ngươi sẽ tinh tiến mạnh mẽ. Trừ cách đó ra, vẫn còn một cách nữa, bởi vì trên cơ thể ngươi hai cái đan điền và linh khiếu kết hợp lại với nhau, từ hai loại linh lực có thể hợp lưu lại, kì thật ngươi cũng có lợi rất lớn, đạo hạn của ngươi có thể tiến thêm một bước dài đấy.”

“Loại pháp môn này ta truyền cho ngươi, nhưng cuối cùng ngươi lựa chọn cái nào để tu hành thì đều dựa vào ngươi thôi.”

Hoàng Minh nói xong liền chậm rãi xoay người rời đi, không hề nhìn lại Thẩm Thạch.

===============

Luyện Âm Dương Chú, có vài câu

Đan điền Linh khiếu, sẽ đối đầu

Phá một chọn một, ngươi tự quyết

Hoặc là hợp nhất đạo thêm sâu.

===============

Hoàng Minh sau hồi tỉ tê

Mới đưa một chút vấn đề nói ra

Công lực ngươi muốn tiến xa

Chuyên tu một cái hoặc là nghe ta

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK