Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Thần cưỡi ngựa giữa đường, ánh mắt đảo lung tung tò mò nhìn xung quanh. Chợt nhìn thấy thiếu nữ trong tửu điếm kia, hay nói đúng hơn là nhìn kiếm của nàng.

"Kiếm của người kia? Thật là xảo."

Tiêu Thần cưỡi hắc mã xuyên qua dòng người náo nhiệt. Kiếm kia vốn gọi là Lăng Siêu, là tuyệt thế hảo kiếm hiếm thấy trên thế gian. Năm đó hắn từng nhiều lần nhìn thấy thanh kiếm này, nhưng vì nhiều chuyện mà không tiện nhìn kỹ. Không ngờ vài năm sau lại có dịp nhìn thấy nó một lần nữa.

Thiếu nữ này có một thân phận không tầm thường, Tiêu Thần rõ, cầm Lăng Siêu mà là phàm tục thì mới là chuyện lạ. Nhớ lại người kia, cũng cảm thấy có chút cảm khái, chỉ dùng một thanh Lăng Siêu kiếm liền quét ngang thiên hạ.

Không biết rằng người kia hiện tại đã đến cảnh giới nào rồi. Người đời nghĩ y chỉ là cửu cảnh, lại không biết y đã sớm chạm đến thập cảnh, cách kiếm tiên chi cảnh một đoạn không dài.

...

Tiêu Thần cưỡi ngựa một đường, đảo mắt nhìn lại đã thấy mình đang đứng trước tòa nhà nhỏ nằm trong hẻm. Phía trên nhà nhỏ trên mặt cửa có gắn một tấm bảng, vì bị bụi bậm phủ lên nên tấm biển vô cùng dơ bẩn.

Đối với nơi này, Tiêu Thần thật sự rất quen thuộc, bởi vì mười năm trước hắn từng rèn kiếm tại nơi này.

Mặc dù sinh ý thường thường không tốt.

...

Tối đến, ánh trăng treo cao tỏa ra ánh sáng nhu hòa, gió lạnh thấu xương.

Trước cửa tiệm có người đứng, vươn tay gõ cửa. Người gõ cửa không rõ lai lịch. Trong tối, gương mặt y khuất lẫn không nhận ra rõ dung mạo lai lịch, có điều thanh đại đao trên vai y quả thật quá bắt mắt, nó khiến cho người ta không nhịn được sinh ra hàn ý.

Tiêu Thần mở cửa, tùy ý nhìn ra ngoài, bình thản nói: “Bổn điếm không kinh doanh vào ban đêm, mời khách quan đi rồi ngày mai hẵng đến."

Người kia thản nhiên đánh giá Tiêu Thần, nhếch miệng nói, thanh âm ồ ồ như tiếng sấm: “Ồ, vậy nếu ta muốn đi vào trong thì sao?.”

Hắn chợt đổi giọng, cười lạnh: “Xem ra nhà ngươi không biết thân phận của ta nên mới tỏ thái độ như vậy. Mà cũng phải thôi, vì ngươi là người tới từ phương xa mà, không biết bản địa có địa đầu xà cũng rất bình thường."

"Ồ? Vậy thì thế nào?"

Tiêu Thần đứng trong bóng tối, bình tĩnh nhìn đại hán.

"Ha ha, gan đúng là lớn."

Đại hán cười lạnh, chợt lạnh lùng nói: "Có vài chỗ, không chào đón người sống."

Tiêu Thần ồ một tiếng, kinh ngạc nói: "Ý ngươi là?"

"Có nghĩa là chỗ này chỉ tiếp người chết."

Đại hán nói xong liền vung đao chém xuống, một đao này trầm trọng như bàn thạch, nhanh như bôn lôi. Chém xuống, có tia lửa tróc ra, đồng thời soi sáng gương mặt của Tiêu Thần ở trong bóng đêm khi bị bóng tối che khuất.

Chợt Tiêu Thần động, cánh tay nâng lên cao, phốc phốc phốc, mười mấy đạo phi châm bay ra ngoài, cắm vào người của đại hán.

Trong không trung, đại đao như diều đứt đây rơi xuống đất phát ra tiếng lanh lảnh, mà đại hán thì đứng bất động tại chỗ, hai mắt đầy hung ác nhìn về phía Tiêu Thần. Bỗng dưng một tia máu từ mắt trái hắn chảy ra, kế đó là mắt phải, rồi mũi, miệng, lỗ tai.

Ầm.

Đại hán ngã xuống mặt đất, làn da nhanh chóng trở nên đen xì, có thể nhìn được bằng mắt thường thân thể y đang dần hủ hóa.


Tiêu Thần bình tĩnh nhìn thi thể hủ hóa, lầm bầm một câu: “Mười năm, không ngắn cũng không dài, nhưng rất nhiều chuyện vẫn như cũ không cách nào thay đổi.”

Tiêu Thần thanh lý cái xác, lau dọn mặt đường, sau đó chốt cửa cẩn thận rồi đi vào phòng.

...

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Thần mệt mỏi tỉnh dậy, nhìn căn phong bề bộn, đôi mày nhíu chặt lại, ngáp một cái dài rồi đứng dậy bắt đầu vệ sinh cửa hiệu.

Trước cửa, mặt đường cứng rắn, không lộ ra màu mè. Cái bảng trên cửa chỉ có ghi hai chữ tiệm rèn đơn giản. Hai chữ vừa nguệch ngoạc vừa khó coi, là năm đó hắn tiện tay viết lên. Mười năm trôi qua, rất nhiều chuyện thay đổi, nhưng hai chữ kia thì lại không.

....

Phong Tử Yên như thường lệ đi dạo trong thành, vượt qua dòng người náo nhiệt, nàng nhìn thấy hẻm nhỏ không người. Đồng thời nhìn thấy một tiệm rèn nhỏ, bên trong có một vị nam tử anh tuấn đang ngồi đọc sách.

Nghĩ nghĩ, nàng chậm rãi đi tới trước cửa tiệm kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK