- " Anh Sơn ơi, ở đây" Lê Lâm vẫy tay với Lê Sơn
Lê Sơn, Hương Hương cùng Thanh Thanh tiến vào bàn rồi ngồi xuống, vì bàn của Lê Sơn nằm phía trong góc của tầng 1 nên khá yên tĩnh và cũng tránh được vô số phiền phức từ người hâm mộ.
Khi thấy tất cả đã ngồi xuống, Lê Lâm cũng bắt đầu giới thiệu bản thân với hai người Hương Hương, hiển nhiên cũng chả biết Hương Hương là ai nhưng cô gái bên cạnh Lê Lâm lại nhìn Hương Hương bằng ánh mắt rực sáng nhưng hình như còn ngại ngùng điều gì đó nên cũng không mở miệng nói chuyện.
-" A!, giới thiệu với mọi người đây là Hoàng trâm, bạn gái của em " Lê Lâm bối rối nói nói nhưng gương mặt không khỏi hiện lên vẻ đắc ý.
Đã nghe Lê Lâm nói qua là mang theo bạn gái nhưng mà không ngờ cô nàng này lại xinh đẹp như vậy, nhìn khí chất, trang phục cô nàng thì hoàn cảnh của cô nàng không phú thì cũng quý, Lê Sơn nhìn hoàn cảnh của mình mà không khỏi tự ti, thằng em hồi nào còn lẽo đẽo theo mình mà bây giờ đã đủ lông đủ cánh rồi, đã thế còn có gấu trước cả thằng anh của nó.
-" Xin chào mọi người " Hoàng trâm ngượng ngùng nói,
-" Chào em dâu xinh đẹp , ở đây toàn người một nhà nên em cứ tự nhiên đi nha đừng ngại " Lê Sơn mỉm cười nói, đối với cô em dâu tương lai này Lê Sơn tương đối hài lòng.
-" Hừ!, chỉ giỏi nịnh bợ " Thanh Thanh bất mãn nói.
-" Còn đỡ hơn người nào đó có muốn cũng chả ai thèm nịnh " Lê Sơn cũng phản bác lại một câu.
-" Anh... anh" Thanh Thanh tức giận không nói nên lời, nhưng rút kinh nghiệm từ những lần bị Lê Sơn trêu tức nên cũng không bộc phát, chỉ dùng ánh mắt tức giận về phía Lê Sơn như muốn ăn tươi nuốt sống Lê Sơn vậy.
- " Chúng ta gọi món đi nào!" Hương Hương thấy tình huống không ổn thì bắt đầu giải vây, đồng thời cũng bất đắc dĩ, Lê Sơn cùng cô em gái của mình cứ như khắc tinh trong truyền thuyết vậy.
-" Được " mọi người đồng thanh đáp ứng, Thanh Thanh nhanh chóng chọn được món khoái khẩu mực xào chua ngọt, dường như việc ghét Lê Sơn đã làm cho Thanh Thanh ghét lây qua cả Lê Lâm nên Thanh Thanh cũng chả kiêng kị gì gọi thêm 1 tô canh tổ yến khiến Lê Lâm nhỏ máu.
Hương Hương thì không biết vì lý do gì mà cũng chỉ chọn 2 món rau xào, Lê Sơn thì càng không khách khí gọi 5, 6 món, làm Lê Lâm hộc máu chính là những món đó không có món nào có giá dưới 300k cả, đặc biệt là 5 con tôm hùm hawai giá lên tới 400k một con, cũng may là Lê Sơn cũng chỉ gọi nước uống bình thường chứ Lê Sơn mà gọi vài loại thức uống đặc biệt thì Lê Lâm chỉ có nức đi cướp ngân hàng để trả nợ mất.
Các món ăn được mang lên khá nhanh. Lê Lâm, Hoàng trâm cùng Hương Hương trò chuyện khá vui vẻ, còn Thanh Thanh cùng Lê Sơn thì lại cắm đầu vào ăn như chỗ không người, nhìn thấy cảnh này Lê Lâm cũng bất đắc dĩ, ông anh họ của mình chả bao giờ giữ ý giữ tứ cả.
Thấy thời cơ đã đến, Lê Lâm chuẩn bị đề cập đến vấn đề chính thì một giọng nói vang lên:
- "Mẹ nó đường đường là khách sạn 4 sao mà một đĩa có lèo tèo vài cọng rau, cái này thật là hết chỗ nói. Thanh Thanh, Lê Lâm à, anh cũng thông cảm cho hai em đang tuổi ăn tuổi lớn nhưng mà cũng phải thông cảm cho tụi anh một chút chứ, hai em sao có thể ăn như vậy, một bàn đồ ăn thoáng cái đã bị hai em xử gần hết rồi "
Lê Lâm đứng hình! câu chuẩn bị nói bị nuốt vào trong bụng, cũng không dám phản bác lại Lê Sơn, ai biểu mình có việc nhờ người ta chứ, Thanh Thanh đang gặm cái đùi gà cũng đứng hình nhìn Lê Sơn với ánh mắt không thể tin tưởng, rõ rằng 5 cái đùi gà với 5 con tôm hùm thì mỗi người sẽ được một cái nhưng một mình hắn ta đã xơi tái 2 cái đùi gà + 2 con tôm hùm rồi, bây giờ còn đổ lỗi cho nàng ăn nhiều?
-" Gặp qua không ít người mặt dày, nhưng cũng không ngờ có người mặt dày như vậy, rõ ràng chính mình xơi sạch đồ ngon, còn bày đặt nói người khác ăn nhiều, đây là cái loại người gì à! " Thanh Thanh tức giận nói vu vơ, nhưng những lời này nhằm vào ai thì tất cả mọi người đều biết.
-" Mọi người cứ ăn tự nhiên, nếu thiếu thì cứ gọi thêm " Lê Lâm vội vàng lên tiếng, hắn cũng bó tay với ông anh họ này, mỗi lần ổng ăn no là lại nói chuyện trên trời dưới đất.
Thanh Thanh khẽ " hừ" một tiếng tỏ vẻ bất mãn nhưng cũng không nói gì nữa.
Cảm thấy đã no, Lê Sơn dừng đũa, Lê Lâm thấy thế thì vội vàng lên tiếng :
-" Anh sơn, em gọi anh tới hôm nay thứ nhất là giới thiệu bạn gái của em với anh, còn thứ nhì là em muốn nhờ anh giúp đỡ một chuyện "
-" Huh!, chú muốn nhờ anh chuyện gì? " Lê Sơn lên tiếng hỏi.
-" Cuối tuần này em muốn dẫn Hoàng trâm đến gặp bố mẹ em, có gì anh đi cùng chúng em nha"
-" À!!! " Lê Sơn chợt hiểu ra lần này lại phải làm bà mối rồi, Lê Sơn cũng hiểu tính tình của ông chú mình, cực kì cổ hủ, không tới 18 tuổi thì quên cái chuyện yêu đương gì đi . Lê Sơn suy nghĩ một hồi thì gật đầu đồng ý, dù sao thì lâu rồi cũng chưa đi thăm cô chú nên tiện thể đi một chuyến cũng tốt.
Thấy Lê Sơn đồng ý, Lê Lâm cũng phởn lên không ít, bắt đầu luyên thuyên đủ thứ trên trời dưới đất.
-" Hai em quen nhau lâu chưa? " Lê Sơn hướng Hoàng trâm hỏi.
- " Dạ cũng được 8 tháng rồi ạ" Hoàng trâm đỏ mặt ngượng ngùng trả lời, sau đó nở nụ cười ngọt ngào hướng về phía Lê Lâm.
-"Các em có hay nhắn tin với nhau không? " Lê Sơn tiếp tục hỏi.
-" Không ạ, ba mẹ không cho em xài di động, em chỉ được xài máy bàn nhưng bố mẹ em cũng quản kỹ lắm ạ " Hoàng trâm thật thà nói, dù sao mấy chuyện này cũng chả cần dấu làm gì.
-" Aizzz, hồi xưa anh cũng giống như em vậy, anh từng bồ kết 1 cô bé gần nhà. Cô bé xinh lắm, má núm, răng khểnh tóc dài. anh thích cô bé ấy lắm. đã bao nhiêu lần muốn tỏ tình nhưng không dám. Lên lớp 7 anh lấy hết can đảm để tỏ tình thì cô ấy chuyển nhà lên Hà Nội và mất liên lạc. chuyện cũng 1 khoảng thời gian rồi, cũng tại hồi đấy bị cấm điện thoại với nhứt nhát, nên cũng chả hiểu khái niệm xin số điện thoại là gì cả. "nói rồi Lê Sơn thở dài một tiếng, haizzz anh chém gió cũng chẳng dễ dàng gì.
3 cô gái dùng ánh đồng cảm nhìn vào Lê Sơn, không ngờ tuổi thơ của Lê Sơn lại buồn như vậy, còn Lê Lâm thì xém nữa té ghế, hồi xưa cạnh nhà Lê Sơn làm oé có đứa con gái nào mà giờ ổng lại chém gió kinh thế.
-" Lê Sơn cậu cũng đừng buồn, chuyện đã xảy ra lâu rồi mà! " Hương Hương lên tiếng an ủi.
-" Đúng vậy, đúng vậy " Thanh Thanh cùng Hoàng trâm cũng gật đầu phụ họa.
-" ặc, thì lúc đầu cũng hơi buồn, nhưng không ngờ sau 4 năm dài dằng dặc, 2 đứa lại gặp nhau, vui lắm. Và rất nhanh chóng 2 đứa trao đổi số điện thoại cho nhau. anh thấy hình như em ý cũng thích thích anh, vì hôm nào hai đứa cũng nhắn tin với nhau tới tận khuya mới đi ngủ. Mà anh để ý thấy nhắn tin suốt như thế mà cứ 3, 4 ngày mới phải sạc điện thoại 1 lần. kể ra điện thoại pin trâu phết. anh kể cái chuyện này cho em nghe để xem em với Lê Lâm có cần thì anh để lại rẻ cho cái Nokia 1280 hàng chính chủ nokia của anh với giá là 169k nhé ”.
Cả đám đứng hình!!!!