- " woa !" cả hai cô con gái cùng hô lên rồi trừng mắt nhìn chậu hoa Lê Sơn vừa đặt lên bàn làm Lê Sơn đắc ý không thôi, không thể tưởng tượng được trên đời lại có loài hoa nào đẹp như vậy.
-" anh hai cái này không phải hoa giả đó chứ? " Lê Linh nghi ngờ hỏi, đây là lần đầu tiên cô thấy một loại hoa kì lạ như vậy, hoa sen mọc trên đất?, mặc dù cũng có loại sen đất nhưng hình dáng của nó đâu có giống loại này.
Hương Hương cũng gật đầu tỏ ý nghi ngờ khiến mặt Lê Sơn ngày càng đỏ, không phải đỏ vì xấu hổ mà đỏ mặt vì tức giận, mịe nó, hoa sen tuyết gần ngàn năm mà dám nói là hoa giả là sao, nhưng Lê Sơn cũng không phát tác ra, ai bảo chỉ mình Lê Sơn có loài hoa này cơ chứ, mà chậu hoa này nhìn qua cũng chẳng giống hoa thật là mấy, làm gì có hoa nào mà lá có màu ngọc bích, hoa thì lại trong suốt như pha lê??. Lê Sơn cũng đành ngậm ngùi giải thích :
-" này hai người đẹp, đừng có nói lung tung, người ta nghe thấy người ta cười cho thúi mặt bây giờ, mà hai người không biết cũng phải thôi, đây chính là hoa sen tuyết, dù có đi khắp thế giới cũng không có cây thứ hai đâu, nó đã được chín trăm chín mươi chín năm tuổi rồi, đúng vào ngày sinh nhật của bé linh nó sẽ đạt một ngàn năm tuổi, lúc đó nó sẽ có linh tính giống như con người, mỗi tối nó sẽ tỏa mùi hương rất dễ chịu giúp những ai ngửi nó sẽ cảm thấy tâm hồn thư thái, nó còn giúp cho người ngửi nó tránh được mọi bệnh tật nữa " nói rồi Lê Sơn đưa đến trước mặt Lê Linh
-" tặng cho em nè! "
Lê Linh hết sức vui vẻ nhận lấy chậu hoa, ghé sát mũi vào cánh hoa hít một hơi, cảm thấy một mùi thơm dịu tỏa ra khiến tâm hồn lâng lâng thoải mái, nhẹ nhàng đặt chậu hoa xuống, Lê Linh vòng tay ôm cổ hun lên má Lê Sơn một cái
-" cảm ơn anh hai, em rất thích, hihi"
Hương Hương thấy cảnh này thì thầm khinh bỉ Lê Sơn, hừ nói dóc mà không biết ngượng, bày đặt 999 năm, đúng là lừa tình con nít, Hương Hương cảm thấy Lê Linh đáng yêu đang bị lừa gạt nên bất bình vạch trần Lê Sơn :
-" bé linh à, đừng có tin lời anh hai của em, làm gì có cây hoa nào như thế? "
-" em tin anh hai của em, hihi, bình thường anh ấy nói chuyện hơi ẩu chút thôi chứ tính anh ấy thật thà lắm " Lê Linh vội vàng bào chữa cho Lê Sơn, dù sao cũng không thể để chị dâu tương lai có ấn tượng xấu với anh hai của mình được.
-" hừ, có mà bom bay đầy trời kia kìa " Hương Hương đầy bất mãn thốt lên một câu.
-" đâu đâu, chị Hương Hương, bom bay đầy trời đâu? " Lê Linh thơ ngây hết nhìn ngang nhìn dọc mà không thấy gì sau đó dùng ánh mắt bất mãn nhìn Hương Hương
-" chị Hương Hương, sao chị lại gạt em? "
-" cô ta là dân lừa đảo, đương nhiên thích lừa gạt rồi
" Lê Sơn chợt chen vào một câu
-" sao?, chị Hương Hương, thì ra chị thích lừa đảo"
Lê Linh chợt mất hứng :
-" sao không nói cho em biết sớm? "
-" chị không có lừa đảo " Hương Hương rất buồn bực, mình chỉ muốn châm chọc Lê Sơn một chút thôi, nào ngờ bị đổ oan là dân lừa đảo
-" chị Hương Hương, chị lừa đảo cũng không sao đâu , em còn là một cô gái siêu cấp xinh đẹp " Lê Linh đành an ủi
Hương Hương xém tan vỡ, mình có lừa đảo gì đâu, mà cô nàng Lê Linh an ủi cũng quá khủng bố đi chứ
Lê Sơn thì ôm bụng cười haha nhưng khi gặp ánh mắt " giết người " của Hương Hương thì im bặt
khẽ nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn xinh xắn của Lê Linh khiến cô nàng bất mãn hừ một tiếng, Lê Sơn cười nói :
-" thấy bé linh, ngoan ngoãn như vậy, anh quyết định sẽ vào bếp làm vài món ngon đãi em một bữa, à Hương Hương cậu cũng ăn cơm với tụi mình luôn nhé "
-" ừ cũng được, cậu có biết nấu ăn không vậy, có cần tớ giúp gì không? " Hương Hương nói, hiển nhiên cũng không để ý sự trêu chọc của Lê Sơn ở trong lòng
-" thôi không cần đâu, cậu cứ ngồi đó chơi đi, cứ để đấy cho tớ " nói rồi Lê Sơn chạy tót vào trong bếp, để lại hai người trong phòng khách nói chuyện rôm rả.
~ nửa tiếng sau
Lê Sơn dọn lên một đống thức ăn, một nồi cháo gà, một đĩa gà nướng, một đĩa lòng gà xào mướp, một đĩa rau trộn, một đĩa nấm xào và cuối cùng là một đĩa đầy ắp lá lốt cuốn thịt . Từ cách thức trang trí đến mùi vị đều không kém gì đầu bếp 5 sao thậm chí còn hơn khiến cho Hương Hương không khỏi tự ti.
Nhìn Lê Sơn cứ ăn như hùm như hổ, húp cháo mà cứ húp sùm sụp còn hơn cả chết đói khiến Hương Hương khẽ nhăn mặt, còn Lê Linh thì cứ cặm cụi ăn mà không nói gì làm Hương Hương cảm thấy hơi kỳ lạ , lúc nãy hai người nói chuyện rất rôm rả cơ mà...
Cảm thấy đã no bụng, Hương Hương buông đũa, lấy khăn giấy lau miệng, không ngờ Lê Sơn lại nấu ăn ngon như vậy, nhất là cái món lá lốt cuốn thịt, gần một nửa đĩa thịt bây giờ đã nằm gọn trong bụng Hương Hương rồi, nhưng thấy Lê Sơn và Lê Linh vẫn cắm đầu ăn uống mà không nói năng gì thì Hương Hương không nhịn được hỏi :
-" bé linh, sao nãy giờ em im lặng vậy? "
-" suỵt! " Lê Linh khẽ nói nhỏ, nói rồi cô nàng lén nhìn qua Lê Sơn, thấy Lê Sơn vẫn đang ăn mới thở phào một hơi, nhỏ giọng nói :
-" trời, chị hù chết em, may mà lúc ăn chị không nói gì đấy, chị mà nói vài câu thôi là em với chị trào hết cơm phở ra ngoài bây giờ "
-" sao vậy? " Hương Hương mơ mơ màng màng chả hiểu cái cái mô tê gì cả
-" à, nói chung là chị đừng có nói chuyện với anh hai em lúc ăn cơm là được rồi " Lê Linh nhỏ giọng nói
-“ đừng có nghe em tớ nói bậy, bọn tớ không có thói quen nói chuyện lúc ăn cơm thôi ” Lê Sơn lên tiếng làm Lê Linh sợ hãi ,vội vàng cúi xuống giả vờ ăn
-“ Hương Hương, cậu ăn no chưa ? ” Lê Sơn lại lên tiếng hỏi
-“ ừm, tớ ăn no rồi ” Hương Hương vừa nói vừa kết hợp động tác vỗ vỗ bụng nhưng chợt cảm thấy hành động của mình hơi “thiếu văn hoá” nên cũng giả vờ cúi đầu tiếp tục ăn còn khuôn mặt thì đã đỏ bừng .
-“ cậu cứ ăn tự nhiên như ở nhà , à , cậu thấy món lá lốt cuốn thịt tớ làm như thế nào ?”
-“ rất ngon, một mình tớ ăn gần nửa đĩa luôn”
Hương Hương trả lời.
-“ quả nhiên là ăn được” Lê Sơn lầm bầm
-“ hả ???”
-“ à, món giun gấu quấn lá lốt này tớ mới làm lần đầu thôi” Lê Sơn nói.
-“ giun gấu?, là con gì ?” cả Hương Hương và Lê Linh cung thắc mắc
-“ cái đó mà cũng không biết à ?, thế có biết thịt của con gấu là thịt gì không ?” Lê Sơn hỏi
-“ đương nhiên là thịt gấu” Lê Linh nhanh nhảu trả lời trước, Hương Hương cũng gật đầu phụ hoạ
-“ thì đó, thịt của con gấu gọi là thịt gấu, còn giun trong bụng con gấu gọi là giun gấu, thế mà cũng hỏi”
Oẹ…oẹ, Hương Hương cùng Lê Linh bịt miệng chạy tót vào nhà vệ sinh , Lê Sơn ở lại mà chả hiểu cái mô tê gì, tự nhiên chạy nhà vệ sinh làm gì không biết…buồn nôn? ,…chẳng lẽ có baby??
~ 5 phút sau
Lê Linh cùng Hương Hương với gương mặt tái nhợt bước tới bàn ăn, dùng ánh mắt giết người nhìn Lê Sơn nhưng cũng không nói gì
-“ hai người sao vậy? ,chạy vô nhà vệ sinh làm gì thế ” Lê Sơn nghi ngờ hỏi
-“ cậu/anh hai đi chết đi” ~~~~