Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-" cháu gái nào ạ ? " Lê Sơn ngơ ngác hỏi

- " cũng không có gì đâu haha" lão hiệu trưởng cười cười

" Mie nó già rồi mà cứ bày đặt thần thần bí bí " Lê Sơn rủa thầm trong lòng, cứ lờ đi giả bộ không quan tâm xem lão làm gì được ta.

chờ một lúc lâu mà lão cũng không chịu nói năng gì, bác bảo vệ cũng đã đứng chờ ngoài cửa, cuối cùng không chịu nổi sự mặt dày của lão Lê Sơn bèn lên tiếng:

-" thưa thầy còn chế độ lương bổng thế nào ạ"

-" vì cậu là người mới nên trường chỉ có thể trả lương theo hình thức thử việc thôi, nhưng chúng ta vẫn ký hợp đồng bình thường, mức lương thử việc vào khoảng 1200$ một tháng và có thể sẽ được tăng theo thời gian" lão hiệu trưởng trả lời dứt khoát .

-" nếu không có việc gì nữa thì em xin phép đi ạ"

-" ừ, cậu về lớp đi"

Lê Sơn về lớp theo bác bảo vệ nhưng trong lòng không khỏi thầm rủa lão ta vài lần.

Vừa bước vào cửa lớp, Lê Sơn hơi ngạc nhiên khi trong lớp chỉ có bốn người, hai nam và hai nữ, tuổi tác nhìn qua cũng còn khá nhỏ tuổi. Nhưng mà Cũng phải thôi, hồi trước Lê Sơn học thì lớp cũng chỉ có gần chục mạng. Lê Sơn bỏ ba lô xuống bàn sau đó viết tên mình lên bảng rồi hướng về phía dưới nói :

- “ chào các em tôi là Lê Sơn, tôi sẽ là chủ nhiệm của các em trong thời gian tới …. bla bla”

Rào rào rào rào, một loạt vỗ tay vang lên làm Lê Sơn không khỏi cảm thấy lâng lâng về bài diễn thuyết của mình, đồng thời cũng mừng thầm, không ngờ có cục tiền từ trên trời rơi xuống . Lê Sơn bắt đầu mở cuốn sổ chủ nhiệm ra tiếp tục nói:

-“ lứa tuổi của tôi thì cũng hơn các em một xíu thôi nên các em có tâm sự gì thì cứ trò chuyện cởi mở với tôi, đầu tiên chúng ta hãy giới thiệu bản thân để mọi người quen biết lẫn nhau, đầu tiên là em ” Lê Sơn chỉ vào đứa nhỏ ngồi đầu bàn .

-“ em tên nguyễn Thiện Hùng, năm nay mười một tuổi, năng lực hệ hỏa ạ” đứa nhỏ giọng tự hào nói.

-“ tốt, mời em bên cạnh” Lê Sơn chỉ vào người con gái bên cạnh mà không biết nói gì hơn, con cái nhà ai mà xinh thế không biết

-" chào thầy, em là lê trần Thảo Vân, năm nay em 16 , năng lực hệ lôi" cô gái giới thiệu lưu loát, đồng thời không ngừng liếc nhìn Lê Sơn tràn ngập sự tò mò.

-" cảm ơn em, em có cùng năng lực với thầy đấy, tôi mời bạn tiếp theo"

-" em là trương Duy Khôi, năm nay mười bốn tuổi, năng lực hệ hỏa"

-" mời em tiếp theo"

-" em là lê kim phượng, năm nay em mười bảy tuổi, năng lực hệ thủy ạ"

Cũng may không có ai lớn tuổi hơn mình, Lê Sơn thở phào nhẹ nhõm cất tiếng nói:

-" Tốt, chúng ta đã giới thiệu làm quen với nhau, thầy cũng biết các em bị rớt trong kì xét tuyển nhưng các em cũng đừng nản lòng, cha ông ta có câu là trong một trăm người thành công thì có đến chín mươi chín người là do họ cần cù, chỉ một phần trăm là họ thông minh thôi, thầy không có ý nói các em không thông minh, nhưng chỉ cần các em cần cù thì tỉ lệ đậu của các em đã là chín mươi chín phần trăm rồi"

-" được rồi, bây giờ tất cả chuẩn bị qua phòng thực hành để làm bài kiểm tra về trình độ của các em, các em có tất cả năm phút để chuẩn bị "

Trong thời gian năm phút đồng hồ ngắn ngủi, Lê Sơn bị bốn học sinh tra khảo đủ thứ trên đời, nào là thầy có bạn gái chưa, chưa có thì để em giới thiệu bà bác già cho thầy, nào là thầy có thích ăn chíp chip không bla bla .....khiến Lê Sơn choáng váng hết cả đầu

vừa ra khỏi lớp Lê Sơn đã thấy bác bảo vệ đứng đó, hiển nhiên là do Lê Sơn là người mới nên cần được hướng dẫn. Sau vài câu khách sáo, bác dẫn cả đám vào phòng thực hành số 6 .

nhìn lại căn phòng thực hành khiến Lê Sơn không khỏi bồi hồi, cơ mà nhìn đến đám máy móc trong phòng thì Lê Sơn khóc không ra nước mắt. Trời ạ, mấy thứ này xài thế nào đây ....

Thấy bác bảo vệ chuẩn bị rời đi, Lê Sơn đành mặt dày nhờ chỉ dẫn khiến bác bảo vệ trợn mắt há mồm, đám học viên cũng trợn mắt không ngừng chỉ trỏ, thầy giáo quái gì mà cứ như người trên rừng mới xuống thế

Lê Sơn thẹn quá hóa giận rút trong ví ra một cái thẻ bạch kim giơ trước mặt đám học viên đồng thời giõng dạc nói :

- " cười cái gì mà cười, muốn biết phải hỏi chứ có gì đâu mà phải giấu dốt, thấy trên tay thầy cầm cái gì không?, cái này là thẻ chứng nhận siêu năng lực của thầy, cấp 7, nằm trong top 100 người mạnh nhất thế giới, thế nào?, sợ chưa ahahahaha" Lê Sơn cười tự sướng

Cả đám học viên nhìn Lê Sơn bằng cặp mắt nóng bỏng, trời ạ ! Cuối cùng cũng gặp được siêu năng lực gia cấp 7 trong truyền thuyết .

Thấy ai cũng ngơ ngác không ai nói năng gì, Lê Sơn lại tiếp tục hỏi bác bảo vệ cách thức hoạt động của các loại thiết bị này. Sau khi được giải thích kĩ càng Lê Sơn cũng hiểu được chức năng của từng thiết bị, các thiết bị này so với hồi Lê Sơn học tiên tiến hơn không ít.

Bác bảo vệ giờ này đã nhìn Lê Sơn bằng cặp mắt khác xưa, đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài mà. Cười cười với Lê Sơn vài câu rồi bác cũng đi ra.

- " e hèm, chúng ta bắt đầu kiểm tra, như các em cũng biết là yêu cầu để vào trường hy vọng này cũng hơi khắt khe so với những trường khác một chút, nhưng mà chỉ cần điểm trung bình các em qua được 10 điểm là được"

- " thưa thầy, năm nay trường yêu cầu điểm trung bình là 11" Thảo Vân lê tiếng đính chính.

-" à... ờ thầy nhớ nhầm, năm nay nhà trường có vẻ căng quá, hồi xưa thầy thi phần lý thuyết được 0 điểm nhưng trường vẫn nhận cơ mà năm nay không được như thế nữa rồi haha"

Lê Sơn bước đến trước máy đo siêu năng lực rồi mở cuốn sổ chủ nhiệm ra nói:

-" thầy mời Thiện Hùng bước lên đây"

-" có em" Thiện Hùng nhanh nhẹn bước lên

-" Bây giờ em đặt tay lên chỗ có hình bàn tay này, sau đó giải phóng năng lực của em vào đó, em hiểu không?"

- " hiểu rồi ạ, lần trước thi vào đây em có từng sử dụng qua" Thiện Hùng nói thế nhưng trong lòng thầm nghĩ " đâu có phải ai cũng nhà quê như thầy đâu"

-" vậy thì tốt, bắt đầu đi! "

Thiện Hùng truyền năng lực vào máy đo, vài giây sau máy đo hiện lê số 12.

-" năng lực đạt cấp 1 , 2 vạch, được rồi em về chỗ đi. ... người tiếp theo, Thảo Vân! '

-" vâng, có em" Thảo Vân lên tiếng

-"em biết cách rồi chứ?" Lê Sơn lên tiếng hỏi

-" vâng ạ" Thảo Vân trả lời

Giọng nói mới ngọt ngào làm sao, Lê Sơn càng nhìn càng thích cô bé có cùng năng lực với mình, người đâu mà vừa xinh vừa có giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào chứ đâu có như con bé thanh thanh suốt ngày làm người khác bực bội.

-" được rồi, em bắt đầu đi" Lê Sơn nói.

-" cấp 1, 7 vạch. Mời em Thảo Vân về chỗ.... tiếp theo thầy mời em Duy Khôi"

-" 9 vạch, có vẻ em cần cố gắng nhiều hơn đó khôi à, em về chỗ đi....thầy mời Kim Phượng lên bảng"

-" cấp 1, 6 vạch, cũng tạm ổn rồi. Thầy mời em về chỗ"

- " tiếp theo chúng ta sẽ chuyển qua phần kiểm tra độ nhanh nhạy, chắc cái này các em cũng đã làm qua rồi nhưng thầy vẫn muốn nhắc lại một lần nữa, các em hãy đặt tay vào chỗ có hình bàn tay này, sau đó dùng năng lực điều khiển quả bóng trên sân kia né tránh các chướng ngại vật , thời gian càng lâu thì các em sẽ được điểm càng cao , thầy mời Thiện Hùng lên đây "

-" sao lúc nào cũng là em đầu tiên vậy?" Thiện Hùng cau có nhưng vẫn bước lên

-" lắm chuyện, thầy thích gọi ai thì gọi, không được ý kiến, bắt đầu đi"

-" 10 điểm, hơi thấp so với cấp độ, nếu em không muốn rớt trong đợt thi sau thi bài lý thuyết em phải được trọn 10/10 hoặc cố gắng ở phần thực hành này hơn, nếu không cố gắng thì rớt chắc. Được rồi em về chỗ đi"

-" thầy mời Thảo Vân lên đây"

-" vâng ! " Thảo Vân nhanh nhẹn đáp rồi bước lên.

-" bắt đầu đi" Lê Sơn nói

-" vâng" Thảo Vân bắt đầu bài kiểm tra

-" 9 điểm, quá tệ so với cấp độ, nhưng mà em cũng chỉ cần 7 điểm lý thuyết là có thể đậu, cố gắng lên em, thầy mời em về chỗ"

-" vâng ạ!" Thảo Vân cười ngọt sớt khiến Lê Sơn không khỏi lâng lâng

-" thầy mời Duy Khôi lên đây"

-" 12 điểm ! không tệ, nhưng em lại là người phải cố gắng nhiều nhất trong lớp đấy, nếu lý thuyết em được 10/10 thì em còn thiếu ít nhất 3 điểm nữa thì em mới có cơ hội, cố gắng lên "

-" thầy mời Kim Phượnglên đây "

- " 17 điểm, tốt, với số điểm này đáng lẽ em phải đậu rồi chứ" Lê Sơn nghi vấn hỏi.

-" thua thầy lần trước em bị ốm nên thành tích không được cao" Kim Phượngngượng ngùng nói.

-" sẽ ổn thôi, do thành tích em cao nhất lớp nên em được bầu làm lớp trưởng kiêm tổ trưởng, cố gắng giúp đỡ các bạn nhé"

-" vâng ạ" Kim Phượng ngọt ngào cười.

Cảm thấy không còn chuyện gì cần làm nữa Lê Sơn bèn nói:

-" buổi kiểm tra đến đây là kết thúc, thầy chỉ phụ trách kiểm tra tình hình các em còn các thầy cô khác sẽ phụ trách công việc giảng dạy, thầy sẽ kiểm tra vào thứ 3 và thứ 6 hàng tuần, giản tán ! "

-" khoan đã thầy ơi" Thảo Vân lên tiếng.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang