Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Sơn mà biết suy nghĩ của Hương Hương thì có khi uất ức đập đầu vào tường chết quách đi cũng nên, nhìn mình chuẩn men thế này mà bảo bị gay à .

“ cuối cùng cũng đã được ra chơi ” Hương Hương mệt mỏi vươn vai thở dài, đồng thời cũng nhìn về phía Lê Sơn xem gã làm gì mà cả tiết cũng chả thấy nói tiếng nào, không xem thì thôi, xem rồi Hương Hương cũng không biêt nói gì hơn, thì ra cái gã Lê Sơn chết tiệt này đã ngủ khì từ lúc nào rồi hèn gì gã lại im lặng như vậy. Hương Hương đành mặc kệ gã Lê Sơn rồi ngồi tám với tụi con gái trong lớp.

- “ này Lê Sơn, dậy đi. Hết giờ học rồi ! " thấy tới giờ ra về rồi mà gã Lê Sơn vẫn còn đang chống tay nhìn lên bảng, mặc dù đầu hơi cúi xuống nhưng nếu không chú ý kĩ thì sẽ thấy rằng hắn đang chăm chú nghe thầy cô gảng bài . Vừa gọi xong mọi người ngồi cạnh cứ nhìn Lê Sơn bằng ánh mắt kinh dị khiến người gọi là Hương Hương cũng xấu hổ lây. Hương Hương bực mình ấn mạnh đầu Lê Sơn xuống khiến Lê Sơn xém nữa bị cái bàn cướp mất nụ hôn đầu đời .

Lê Sơn tỉnh giấc ngáp dài một cái khiến cả người sảng khoái, ai da ngủ thật là đã. Nhưng vừa ngẩng đầu lên đã thấy mọi người nhìn mình bằng mắt kì quái như nhìn người ngoài hành tinh vậy, Lê Sơn chợt ngẩn ngơ nhưng mà nghĩ lại mình cũng có làm gì đâu nên cũng chả quan tâm mà quay về phái Hương Hương thì thấy Hương Hương đang dọn dẹp sách vở

- “ ra chơi rồi à ?” Lê Sơn hỏi

Hương Hương trợn mắt nhìn Lê Sơn rồi xách cặp đi ra ngoài cửa, khi nhìn thấy vài người cũng đang vội vàng đi ra khỏi lớp thì lê sơ mới ngớ ra, đồng thời cũng khâm phục tài năng ngủ của mình, các thành viên trong lớp cũng bắt đầu nhìn Lê Sơn với cặp mắt khác xưa , gã Lê Sơn này tài ngủ trong lớp quả là không có đổi thủ . Lê Sơn cũng vội vàng dọn dẹp sách vở rồi đi đến khách sạn hà nội, đi được nửa đường thì chợt điện thoại trong túi vang lên, nhìn vào màn hình thì thấy đây là một số không có trong danh bạ, đang tính không nhấc máy nhưng nghĩ một hồi Lê Sơn lại bấm vào nút chấp nhận. đầu đây bên kia là giọng của một người đàn ông trung niên :

- “ alo Lê Sơn đấy à ?”

Lê Sơn thầm giật mình vì chợt nhớ ra giọng nói kia là của ai, không ngờ lại là lão hiệu trưởng cũ hồi cấp hai, nhưng mà Lê Sơn nghĩ mãi không ra lão gọi cho mình làm gì không biết, phải biết rằng hồi xưa vì đánh nhau mà Lê Sơn bị gọi lên phòng hiệu trưởng không biết bao nhiêu lần.

- “ chào thầy ạ, lâu lắm rồi không gặp, thầy có khỏe không ạ ?” Lê Sơn lễ phép nói , còn trong lòng có chửi lão hiệu trưởng hay không thì có trời mới biết .

- “ cảm ơn em thầy vẫn khỏe, nghe bố em nói em mới đi núi voi về đúng không ?”

- “ vâng ạ, thầy gọi em có chuyện gì không ạ ?”

- “ hôm nay bố em có nhờ thầy tìm hiểu vài thông tin mật, hỏi ra mới biết là em cần, em cần những thông tin đó để làm gì ?”

Không ngờ lão già nhà mình lại tốt bụng đột xuất như vậy, bình thường mà nhờ lão có khi đến tết cũng chưa xong trừ khi phải gọi thêm bà chằn nữa thì may ra lão mới chịu giúp đỡ, Lê Sơn thấy lão hiệu trưởng giúp đỡ thì không khỏi mừng rỡ, vội vàng trả lời

- “ vâng hiện giờ em đang rất cần những tài liệu đó ạ, còn lý do thì xin phép em không thể nói rõ được ! ”

- “ thầy cũng muốn giúp em nhưng mà những tài liệu em cần đều đã được mã hóa cấp 5 sao, dù muốn nhưng thầy không thể nào giúp em được, nhưng mà thầy có cách để em có thể xem các tài liệu đó ”

Lúc đầu Lê Sơn có hơi hụt hẫng nhưng nghe đến đoạn cuối thì mừng rỡ vội vàng nói:

- “ có cách gì ạ ?”

- “ em có thể đến làm giáo viên của trường hy vọng, thầy sẽ viết thư giới thiệu cho em, khoảng hai ba ngày nữa sẽ nhà trường sẽ gửi thư mời đến nhà em, em cứ chuẩn bị những gì có trong thư là được”

Lê Sơn thầm giật mình, ngôi trường hy vọng này đối với người thường thì cũng chả nổi tiếng gì, nhưng trong giới siêu năng lực gia việt thì nó chính là một trong ba trường đào tạo siêu năng lực gia duy nhất của quốc gia, tuy nhiên điều kiện tuyển sinh của trường này khá cao nên sỗ lượng học viên khá ít ỏi, Lê Sơn hồi lớp 8 có học tại ngôi trường này tầm hơn một tháng rồi bị đuổi do thành tích đánh lộn với mấy thành viên lớp khác, giờ hồi tưởng lại thì thấy hồi đó mình trẻ trâu thật, có tí xích mích cũng hở ra là đánh người. Lê Sơn suy nghĩ một hồi thì trầm ngâm cân nhắc, quả thật Lê Sơn rất cần những tài liệu đó nhưng nếu chấp nhận thì thời gian đâu mà dạy cơ chứ. Nhưng nếu không dạy thì...

-" thưa thầy chỉ cần làm giáo viên ở đó là được xem những thông tin em cần phải không ạ ?" Lê Sơn thắc mắc hỏi

-" đương nhiên rồi, chỉ cần em làm giáo viên ở đấy thì sẽ có tư cách được xem" lão hiệu trưởng trả lời một cách chắc chắn .

- “ thưa thầy em cũng muốn dạy lắm nhưng mà dạo này em phải đi học với hiện tại đang đang làm vệ sĩ cho người ta nên chuyện này có hơi khó….. ”

- “ chuyện này thì em yên tâm, thầy cũng đã bàn chuyện này với bố em rồi, em có thể dạy vào buổi tối, thôi thầy cúp máy đây, em cứ suy nghĩ đi nhé”

- “ vâng ạ !”

Trời ạ , quên hỏi tiền lương rồi, Lê Sơn nhớ lại màn lúc nãy thì xém ngất xỉu, bị dụ đi làm không công thì có mà vỡ mồm. thôi dù gì cũng đã lỡ rồi cứ phải báo cho mẹ một tiếng mới được. Vừa Nói chuyện với lão hiệu trưởng xong thì cũng vừa lúc đến được trước chiếc BMW của Hương Hương, Lê Sơn cũng không khách khí chui thẳng vào buồng lái phụ, thắt dây an toàn rồi nói với Hương Hương ngồi bên cạnh :

- " này Hương Hương chiều nay cậu có bận việc gì không? "

Hương Hương đang có tâm trạng bất mãn với lên sơn nghe Lê Sơn hỏi thế thì khẽ cau mày, chắc gã Lê Sơn này lại định trốn việc đi chơi đây mà, dạo này không hiểu sao Hương Hương thường hay muốn quản chuyện thường ngày của Lê Sơn, chẳng lẽ chưa gì mình đã muốn làm vợ người ta rồi sao?, Hương Hương nghĩ đến đây thì chợt đỏ mặt .

- " chiều nay tớ rảnh, cậu có chuyện gì à? "

- " cũng không có gì, hôm nay tớ mới nhận được một lời mời làm thầy giáo trường hy vọng, tớ đang phân vân không biết phải làm sao "

-" cậu làm cái gì thì liên quan gì tới tớ....cái gì, cậu làm thầy giáo ! Ahahaha cậu có mà dạy người ta ngủ gật thì có " Hương Hương nghe Lê Sơn nói thì cười nghiêng ngả, cũng may mà có dây an toàn đỡ chứ không cũng bị ngã cho dập mặt.

-" ngủ gật trong lớp còn đỡ hơn ai kia bày đặt sáng tác truyện ba con heo trong lớp rồi bị phạt đứng cả buổi " Lê Sơn cũng không yếu thế phản bác.

-" ba con heo cái đầu cậu, đấy là truyện tình yêu tay ba" Hương Hương tức giận phản bác.

- “ ờ, trong truyện tình yêu tay ba của cậu có cảnh gì mờ ám kiểu con heo không ?” Lê Sơn thắc mắc hỏi .

- “ hừ, truyện tớ viết là truyện tình yêu trong sáng”

-“ ờ, cái truyện tình yêu trong sáng của cậu có cái gì mờ ám không ?”

-" cậu ...cậu ..." Hương Hương tức giận không nói nên lời.

- " khụ khụ, Hương Hương cậu lo lái xe đi” Lê Sơn tỉnh bơ.

Hương Hương tức giận nhìn Lê Sơn, cái gã Lê Sơn chết tiệt này ngày nào không làm mình tức thì không chịu được sao. Tức giận thì tức nhưng Hương Hương vẫn chạy xe về nhà bình thường.

Thấy Hương Hương chăm chú lái xe, Lê Sơn liền lấy điện thoại bấm một dãy số, khoảng 10 giây sau rút cuộc mẹ Lê Sơn cũng nhấc máy

- "alo ! Lê Sơn đấyà?”

- “ vâng con đây mẹ ơi”

-“ gọi cho mẹ có việc gì không con, hay lại gọi xin tiền đấy?”

-“ ặc, đâu có, ông hiệu trưởng cũ hồi con học ổng mời con làm giáo viên mẹ ạ”

-“ có chuyện đó à, thôi thì con cứ nhận đi con, mình đi làm để học thêm nhiều kinh nghiệm con ạ.”

-“ vâng, ổng nói 3 ngày nữa có thư mời, thế nhá mẹ ơi, con cúp máy đây”

Lê Sơn vừa cúp máy vừa lẩm bẩm, sao bữa mẹ mình thiếu nhiệt tình thế nhỉ, bình thường mà nói chuyện gì cũng bị hỏi cặn kẽ từ a-z, thế mà bữa nay cứ thế mà gật đầu cái rụp, chẳng lẽ có chuyện gì mờ ám ? ….

Trong khi đó trong một căn phòng, thu sương cũng bừa tắt điện thoại vừa nói với người bên cạnh:

- “ cảm ơn thầy đã nhận thằng Lê Sơn dùm tôi, còn về phần trình độ giảng dạy của nó thì thầy có thể yên tâm, sẽ không làm thầy thất vọng.”

-“ tôi tin tưởng cô, nhưng bắt một đứa nhỏ chưa học đại học đi làm thầy giáo có vẻ hơi….dù gì nó vẫn còn nhỏ mà” người bị gọi là thầy đáp

-“ tôi cũng hết cách rồi, thằng nhỏ Lê Sơn này mấy năm nay nó đi chơi lêu lổng bên ngoài dữ quá, trong năm học còn đỡ, cứ hè tới là nó lại hết lên rừng lại xuống biển chả biết đâu mà lần, đã thế còn không chịu liên lạc với gia đình hại tôi lo lắng cả ngày. Thôi thì cứ cho nó một công việc rồi kiếm cho nó một người vợ để quản chứ tôi cũng không biết làm gì hơn thầy ạ”

……….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK