Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm ba ngày sau quả nhiên Lê Sơn nhận được một bưu kiện tại nhà của Hương Hương, mở ra thì thấy có một giấy giới thiệu, một cuốn sổ ghi chép về công việcvà một giấy hẹn vào bảy giờ tối nay tại trường. Lê Sơn đọc qua cuốn sổ thì biết được công việc của mình không ngờ lại là chủ nhiệm của một lớp dự bị của trường. Về công việc này thì Lê Sơn biết rất rõ vì hồi xưa Lê Sơn cũng đã từng học tại lớp này. Lớp dự bị này tập trung đa số những học sinh có thực lực gần đủ nhưng chưa đạt điều kiện để tuyển thẳng vào trường. Nhà trường sẽ cử một số giáo viên chuyên môn đến và giảng dạy những kiến thức cũng như kỹ năng cần thiết để những học viên này có thể tham dự kì thi xét tuyển lần hai vào ba tháng sau. Làm giáo viên chủ nhiệm của lớp này đối với Lê Sơn mà thì thì chỉ bao quát một chữ: “nhàn”, đơn giản là giáo viên chủ nhiệm không phải dạy môn nào cả, vài ngày đầu thì có hơi cực do phải kiểm tra cũng như nắm rõ tình hình học viên rồi vài ngày sau chỉ cần đứng lớp vài phút là có thể nghỉ ngơi. Lê Sơn nghĩ đến cảnh tượng chỉ cần ngồi không mà tiền cứ bay vào túi mà không khỏi cảm thấy lâng lâng.

Nhìn vẻ mặt gã Lê Sơn đáng ghét cứ phởn ra trên bàn ăn làm Hương Hương tò mò, hỏi ra mới biết là gã đã được nhận làm giáo viên chủ nhiệm gì gì đó….nhìn gã Lê Sơn vừa ăn vừa khoe khang thành tích của mình làm Hương Hương chỉ muốn đấm một phát vào mỏ hắn cho hắn câm miệng lại.

- "ngôi trường hy vọng đó thực sự là trường đào tạo siêu năng lực gia sao?" Hương Hương thắc mắc hỏi.

- " đúng vậy nó là một trong ba ngôi trường đào tạo siêu năng lực gia duy nhất ở nước ta, hồi mười tuổi tớ có đến đó học gần một năm" Lê Sơn trả lời.

- "thế à, cậu học ở đó vậy cậu cũng là siêu năng lực gia?" Hương Hương thắc mắc hỏi, đồng thời trong lòng cũng trần đầy nghi hoặc tại sao gã chỉ học có một năm.

-" đúng vậy!" Lê Sơn trả lời cho có lệ

- "thế tại sao cậu chỉ học có một năm?" Hương Hương tiếp tục vặn hỏi.

-" biết trả lời thế nào nhỉ, hồi đó còn nhỏ chưa biết gì nên đánh lộn với người ta rồi bị đuổi" nói rồi dường như nhớ lại một kỉ niệm buồn nào đó, Lê Sơn lại cắm cúi ăn như chỗ không người.

Sau giờ học căng thẳng và mệt mỏi, Hương Hương lại lái xe đến nhà hàng quen thuộc gần nhà nhưng lần này trong xe lại không thấy Lê Sơn đâu, Hương Hương ngồi trong quán nhìn tới nhìn lui làm ngây ngất biết bao chàng trai trồng cây si trong quán, đã gần 10 phút rồi mà chả thấy bóng dáng Lê Sơn làm Hương Hương không khỏi buồn bực, đang tính gọi món thì lại thấy Lê Sơn đang ì ạch bước đến.

- "sao cậu tới trễ vậy?" Hương Hương cất tiếng hỏi

-" xin lỗi, cái xe đạp của tớ lâu ngày không chạy nên bị xì hết hơi phải đi bơm mà kẹt xe dữ quá" Lê Sơn vừa trả lời vừa ngồi xuống, sau đó cầm menu đưa về phía Hương Hương nói:

-" hôm nay cậu muốn ăn gì thì cứ tự nhiên, tớ đãi"

Hương Hương nhìn vào menu mà mắt sáng long lanh, đã nhiều lần cùng Lê Sơn đến đây ăn cơm nhưng Hương Hương vẫn chưa dám gọi những món được gọi đặc sản của nhà hàng này vì giá khá chát, gã Lê Sơn đã nói thế mình phải cho gã biết mùi mới được, cái tội thường xuyên làm cho mình tức giận này, Hương Hương đường đường chính chính bịa ra một lý do để chuẩn bị gọi một bàn đặc sản ra trò.

Hương Hương mỉm cười vẫy vẫy tay anh chàng phục vụ gần đó làm chàng trai tim đập chân run

-" quý quý quý quý khách muốn muốn muốn dùng dùng gì gì ạ?" chàng thanh niên phục vụ lắp bắp hỏi

Hương Hương gọi một loạt các món đặc sản đồng thời còn đặc biệt gọi thêm hai chén canh tổ yến khiến Lê Sơn muốn ói máu, trước giờ mình chỉ có chặt chém người khác chứ không ngờ chỉ vì vài câu nói khách sáo với Hương Hương mà lại bị chặt chém đẹp đến như vậy, Lê Sơn nghĩ đến xấp polime sắp vỗ cánh bay xa mà lòng đau như cắt.

nhìn thấy mặt Lê Sơn cứ xị một đống khi về đến nhà làm Hương Hương hơi cảm thấy có lỗi, nhưng mà cứ nghĩ đến gã cứ suốt ngày trêu chọc mình thì cái sự có lỗi ấy bị quẳng lên chín tầng mây.

Lê Sơn bị Hương Hương chặt chém một cú làm sự hứng khởi được làm thầy giáo bị vơi hết phân nửa, cảm thấy bây giờ không có việc gì cần làm, Lê Sơn bèn bật máy rồi vào mục trò chuyện linh tinh của muong69.com, đập vào mắt Lê Sơn là một cái topic với đề tài muôn thuở '' Cách xin SĐT gái ''

--- duytienlx1 ---

Các thím ạ, em dạo này hay đi ra cà phê hay gặp 1 em dùng laptop ngồi đó.

Em này thì không xinh mà dáng chuẩn.

Em tính ra xin số mà không biết xin số gái như nào.

Chẳng lẽ ra bảo 1 cái là : "Em cho anh xin số được không" ạ.

--- chithanh2411 ---

Mình xin tư vấn tí cho bạn như sau: phải tiếp cận từ từ chứ tự dưng nhào tới xin số điện thoại chắc nó trợn ngược mắt lên mà nhìn bạn đấy, bạn có thể dùng zalo, beetalk rồi "tìm quanh đây" xem có nó không, nếu không thì quan sát xem em nó ngồi laptop thì có vào facebook không, thời đại này con nào mà ko vào facebook , nếu không được nữa thì để ý xem em nó học trường nào, để ý lun bạn em nó (nếu có), rồi từ từ tìm hiểu tiếp, chứ không nên vội vàng .

--- firstlove_broke ---

-Em ơi ngày nào a cũng thấy em ngồi

đây, mình có duyên quá nhỉ

-Duyên gì?????

-Là duyên số á, số điện thoại đó

--- khangkem ---

chào e..a là bạn của a Bằng đây..

-Bằng nào a?

-Bằng ..này này ..rồi mô tả cho nó coi...

thế là có số

gợi ý :

A bạn a Bằng nè

A Bằng nào ạ?

A Bằng cổ chân í :))

---aloha----

đi qua hỏi: "Đt e dùng mạng gì? Anh có ông chú làm ở viettel....blah blah" thế là có số

Thấy dân chúng f.a tư vấn nhiệt tình quá làm Lê Sơn cũng nóng máu lên, mặc dù vẫn f.a nhưng ai bảo f.a không tư vấn chuyện này được:

---Le.son---

đi qua vô tình làm cốc cafe rớt vào laptop nếu em nó tát cho phát thì nó có bồ rồi hoặc là chú xấu quá xác định sẵn trường hợp này nhé. nếu e nó mặt tái mét mếu mếu rồi trấn tĩnh thì lau nhanh đi cho e nó xong tiện thể xin số điện thoại bảo nếu trục trặc gì thì alo cho anh. Đảm bảo có số rồi nhá.

Còn chú muốn nói chuyện được tự nhiên thì phải hiểu tâm lý con gái, phải suy nghĩ như con gái ấy. đầu tiên mua cái si líp về mặc, hôm sau bắt chuyện về si líp, kiểu như: ấy có thích loại có ren ko, ấy hay mặc màu gì vậy, mình hay mặc mầu hồng nè...

Sau khi đọc một đống tin tức Lê Sơn tắt máy rồi nằm dài ra giường, bây giờ cũng đã ba giờ chiều rồi, chuẩn bị tắm rửa sửa soạn thôi.

Hương nhìn Lê Sơn trong bộ vest mà mắt sáng như sao, tim đập thình thịch, không ngờ gã này mặc vest lại đập chai như thế. Lê Sơn thấy Hương Hương nhìn chằm chằm thì không khỏi đắc ý .

Sau khi báo cáo với Hương Hương để lại đồ ăn tối cho mình cũng như dặn cô nàng đóng cửa cẩn thận rồi Lê Sơn phóng lên chiếc ô tô hai bánh phóng như điên đến trường hy vọng.

Nhìn lại cổng trường Hy Vọng mà Lê Sơn chợt có cảm xúc bồi hồi. nếu không có chuyện đó thì chắc mình đã được tốt nghiệp tại đây rồi, Lê Sơn thở dài rồi dắt con xe bước vào cổng.

- "mời cậu xuất giấy ra vào " bác bảo vệ cổng trường lên tiếng.

Lê Sơn vội vàng đưa tờ giấy hẹn ra, bác bảo vệ xem xong đưa lại cho Lê Sơn rồi nói:

-" quả là tuổi trẻ tài cao, bác cử tưởng là tin đồn không ngờ lại là thật"

- "haha bác cứ nói quá, chỉ là giáo viên quèn thôi mà" Lê Sơn cười cười.

Sau khi xã giao vài câu, Lê Sơn dắt chiếc xe đạp vào khu để xe, nhìn khắp nơi đều là tay ga, ô tô các kiểu làm Lê Sơn hoa cả mắt. Các học viên cũng như các giáo viên đều nhìn lê như người ngoài hành tinh. Đã là thời đại nào rồi mà còn chạy xe đạp không biết.

Nhìn vào điện thoại thì mới chỉ có 6 giờ 50 phút, còn 10 phút nữa mới đến giờ hẹn Lê Sơn đành phải đi một vòng thăm quan khắp trường. Ngôi trường này diện tích vào khoảng 10 ha, bề ngoài nhìn nó có vẻ giống trường quân đội bình thường nhưng phía dưới tầng hầm là cả một sự khác biệt, phía dưới tầng hầm được xây dựng cực kỳ kiên cố là nơi thực tập của những siêu năng lực gia. Dạo hết một vòng quanh trường mà cũng chỉ nhìn thấy được vài mống người, Lê Sơn chán nản quay lại về khu văn phòng, mặc dù 5 phút nữa mới tới giờ hẹn nhưng Lê Sơn vẫn mặt dày gõ cửa phòng hiệu trưởng.

-" mời vào" một giọng nói ồm ồm vang lên

Lê Sơn nhẹ nhàng mở cửa bước vào, căn phòng hiệu trường nhìn khá đơn giản, một bộ sofa, một cái tủ sách với mấy món đồ trang trí linh tinh, ánh mắt Lê Sơn quét qua một lượt khắp căn phòng rồi nhìn về phía lão hiệu trưởng đang ngồi trên sofa, lão hiệu trưởng khá lớn tuổi, nhìn lão cũng hơn 50 tuổi rồi

-" chào thầy ạ, em là Lê Sơn, hôm nay em đến đây để nhận công việc ạ" Lê Sơn lễ phép chào sau đó mở cặp lấy giấy hẹn ra cùng giấy giới thiệu ra

Lão hiệu trưởng nhìn giấy giới thiệu rồi nhìn chăm chú vào Lê Sơn

- "cũng sắp tới giờ rồi, để thầy gọi bảo vệ đưa em đến lớp"

-" à vâng, cảm ơn thầy ạ" Lê Sơn cảm ơn rối rít, đối mặt với người không rõ nông sâu này làm Lê Sơn luôn cảm giác như tất cả đều bị nhìn thấu.

-" dù sao cũng cảm ơn cậu đã giúp đỡ cháu gái ta "

....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK