Giải bóng đá sân mini do học viện Quốc Học tổ chức đã chọn khu liên hợp thể thao Hoàng Nam làm địa điểm thi đấu chính. Tuy chỉ là giải quy mô trường nhưng thu hút sự quan tâm của không ít nhà tài trợ nên phần thưởng rất hậu hĩnh, chưa kể đến số tiền thưởng mỗi trận thắng để khích lệ tinh thần thi đấu. Chính vì vậy, dù ít hay nhiều thành viên tham gia, mỗi lớp đều cố gắng cử ra hai đội tham dự giải. Đội bóng nam của lớp K.H30 (K = ký hiệu khoa, H = ký hiệu ngành, 30 = khóa học) mang tiếng là sinh viên năm ba nhưng do thành tích hai năm trước quá tệ nên phải đá vòng loại với các tân sinh viên. Trận đầu tiên đã bị lớp đàn em F.A18 vùi dập với tỷ số 3-8 nên trận đấu này nhất định phải thắng nếu muốn tiếp tục đi tiếp.
Đồng hồ đã điểm 3 giờ 25 phút nhưng trời vẫn còn nắng chang chang. Đám con gái đi theo cổ vũ, tay liên tục phe phẩy quạt mà mồ hôi vẫn túa ra huống chi đám con trai đang phơi nắng ngoài kia. Thằng Quang tay đeo băng đội trưởng vừa khởi động nhẹ vừa làu bàu:
- Mày biết tại sao hôm nay thằng Hải không đi đá không?
- Tao cũng chẳng rõ nữa. - Thằng Huân, lớp trưởng kiêm thủ môn đội bóng lắc đầu:
- Sáng nay nó gọi điện nhờ tao điểm danh hộ, nói là có việc bận đột xuất.
- Bận? Bận đến nỗi không dám gọi điện cho tao. Chắc lại lo chạy show rồi ngại không dám lên lớp gặp mặt tao chứ gì. Lớp đã thiếu người còn trốn nữa thì đá với ai?
- Thôi, mày nóng làm gì, mỗi người mỗi công việc, hơn nữa cái này đâu ép được. - Thằng Huân nhẹ giọng đỡ lời cho bạn.
- Chỉ mỗi mình nó có việc bận thôi chắc, đây là công việc của tập thể chứ có phải riêng mình tao đâu. Lần nào cũng thiếu người rồi đuối sức ở hiệp sau cho chúng nó vượt qua.
- Thôi được rồi mà. Cũng may hôm nay có thằng Minh...
-.... Mặc có vừa không? - Thằng Huân tỏ ra quan tâm nhưng thật ra hắn muốn đánh lạc hướng vấn đề khi quay sang nói chuyện với thằng Minh.
- Cũng tạm ổn. - Thằng Minh trả lời, đồng thời đánh mạnh hai tay ra phía sau và nghiêng đầu sang trái, phải. Bộ đồ trên người có vẻ hơi chật so với vóc dáng của hắn.
- Có biết đá banh không? Nom tướng tá này chắc chơi thể thao cũng dữ dằn chứ hả? - Thằng Quang ngó từ trên xuống dưới một lượt với ánh mắt nửa ngưỡng mộ nửa ganh tỵ.
- Nói chung là cũng nắm được luật nhưng chưa ra sân bao giờ.
- Không sao, đá xíu là quen liền. Dễ như ăn bánh ấy mà.- Thằng Quang động viên nhưng trong lời nói của hắn ẩn chứa chút bất an.
Bất chợt, thằng Nam - tiền đạo của đội bóng ghé tai hắn nói nhanh:
- Mày cho thằng Minh vào đá thay thằng Hải có ổn không? Nhỡ mà ai phát hiện ra là tiêu cả lũ.
- Mọi chuyện tao tính cả rồi. Hơn nữa khi đăng ký tham dự tao điền đầy đủ tên tất cả đám con trai trong lớp, không thiếu một ai. Cho dù có phát hiện thì đã sao? Thằng Minh là thành viên trong lớp chứ có phải người ngoài đâu. Mày cứ yên tâm ngồi ngoài mà dưỡng thương. Cùng lắm thì cho thằng Quân ra sân.
Thằng Nam không nói gì, hắn khẽ gật đầu và bước ra khỏi sân như thể muốn gửi gắm: " Được, tao tin ở mày".
- Nào, mọi người. - Thằng Quang đưa hai tay lên cao ra hiệu. Lập tức cả đội bóng tập hợp thành một vòng tròng, tay người này khoác vai người kia, đầu chụm vào trong.
- Bây giờ như vầy: tao, thằng Minh, thằng Sơn đá dưới. Mày làm tiền đạo nhé Chiêu nhưng không cần lên cao.
- Mày tính cầm hòa hả? Không thắng trận này là đi chắc. - Thằng Sơn lên tiếng.
- Tao có xem tụi này đá trận trước. Chúng nó đá tấn công kinh khủng lắm, đặc biệt là thằng số ba đó. - Hắn chỉ vào thằng đen trũi vạm vỡ như con trâu ở đội bên kia.
- Không biết có phải lai Phi không mà khỏe khủng khiếp, càn lướt tốt. Trận trước mình nó ghi năm bàn, khóa được nó là tạm giải quyết được vấn đề. Minh, giúp tao trị thằng đó nhé. Thằng Sơn có bóng thì lên, mà đừng ham bóng quá không thủ nhà được. Tạm thời là như vậy, tùy theo tình hình sẽ có những thay đổi sau. Quyết thắng nhé. - Thằng Quang đưa tay ra phía trước.
Cả đội cùng đặt lên trên tay thằng Quang và đồng thanh:
- Quyết thắng.
Sau vài thủ tục trước trận đấu, đội thằng Quang xui xẻo phải đá ở phần sân bên trái bị ngược nắng, làm nhỏ Phương lật đật đi mượn nón lưỡi trai cho thằng Huân. Đội F.K16 được phát bóng trước. Đúng như lời thằng Quang, đối thủ lập tức lao lên tấn công phủ đầu. Không chỉ riêng thằng số 3, số 7 đội bạn cũng tỏ ra là mũi nhọn nguy hiểm. Ngay khi bắt đầu trận đấu, số 7 từ phía sau vọt xuống rất nhanh để đón đường chuyền của đồng đội. Chỉ với một nhịp vẩy banh sang trái nhưng kỳ thực là đảo qua phải, hắn đã vượt qua thằng Minh một cách dễ dàng. Bất ngờ vì bị qua người chóng vánh nhưng với phản ứng nhanh nhẹn của một sát thủ, thằng Minh xoay người bám theo ngay. Thằng Sơn cũng kịp thời có mặt để áp sát số 7 về sát biên bên phải. Cảm thấy khó khăn khi xoay sở với hai người, số 7 xoay người che bóng ở sát đường biên. Canh thằng Sơn vừa kê chân phá bóng, lập tức xoay người đẩy banh lên trên một nhịp, thoát khỏi sự đéo bám của thằng Sơn trước khi căng ngang vào trong. Thằng số 3 nhanh như cắt, tăng tốc thoát khỏi sự đeo bám của thằng Huân, dễ dàng đệm bóng vào lưới, không cho thằng Huân bất kỳ cơ hội cản phá nào.
1 - 0 cho đội FK16
Bàn thắng được ghi ngay từ những phút đầu tiên khiến cả lớp K.H30 cảm thấy sững sờ, không ngờ đối thủ lại mạnh như vậy. Thế mà ánh mắt thằng Minh vẫn không rời số 7. Từ khi bị vượt qua đến giờ hắn luôn miệng lẩm nhẩm điều gì đó như đang đếm nhịp.
- Không sao, mới có một bàn. Thời gian còn nhiều, chúng ta gỡ lại, lo gì. - Thằng Quang lên tiếng động viên tinh thần cả đội và đưa banh về giữa sân.
Tiếng còi nổi lên là lúc trận đấu được tiếp tục. Thằng Chiêu đẩy banh cho đội trưởng trước khi vọt lên nhận lại banh từ pha bật tường. Ngay lập tức thằng số 3 đã áp sát khiến hắn khó lòng xoay sở. Liếc mắt sang trái, thằng Quang đã bị số 2 kèm chặt. Liếc qua phải thì thằng Sơn cũng bị số 7 theo sát. Nhắm không thoát khỏi sự đeo bám, thằng Chiêu tung một cú sút cầu may về phía khung thành trong tư thế không thật thoải mái. Bóng bay nhẹ và sệt, bị thủ môn đội kia bắt dễ dàng. Với chỉ một cú vẩy mạnh bằng tay trái, bóng đã bay đến giữa sân và thằng số 7 đã ngay lập tức có mặt để phát động một đợt tấn công mới. Vẫn là cuộc đối đầu giữa số 7 và thằng Sơn nhưng hoàn cảnh đã thay đổi. Với tốc độ vượt trội, số 7 dễ dành vượt qua thằng Sơn để băng xuống, trước mặt hắn lúc này là thằng Minh. Hắn đã làm một chuyện hết sức dại dột khi sử dụng lại bài cũ trước một sát thủ, từng được mệnh danh là Bạch Dạ Lang. Chỉ một cú kê chân vào giữa bóng rất nhanh và chuẩn xác đã khiến số 7 mất đà, ngã xuống.
Trọng tài vẫn cho trận đấu tiếp tục vì thằng Minh cản phá hợp lệ. Bóng vừa được đẩy lên, thằng số 3 đã có mặt ngay lập tức cắt ngang và cướp lấy. Chứng tỏ chúng phối hợp với nhau rất ăn ý, bọc lót tốt. Tuy còn lọng cọng khi để đối phương dễ dàng cướp bóng nhưng xét về tốc độ thì ai bì kịp hắn. Thoắt một cái, thằng Minh đã xuất hiện ngay trước mặt khiến số 3 tỏ ra rất bất ngờ. Nhưng xét về tốc độ và kỹ thuật cá nhân thì số 3 vượt trội so với đồng đội của hắn rất nhiều. Hắn ra chân đảo qua banh ba lần, nhanh đến nỗi làm người ta hoa mắt. Ngay lúc hắn dẫn banh vượt qua thằng Minh vẫn đứng như trời trồng. Một mình đối diện với thằng Huân và điều gì tới cũng đã tới.
2 - 0 cho đội F.K16
- Không có gì phải áy náy đâu Minh, tụi nó giỏi quá. - Thằng Quang vỗ vai động viên khi ôm bóng đi ngang qua.
Bị dẫn trước hai bàn khiến cả lớp ai cũng nản, chỉ riêng thằng Minh bật cười một cách khó hiểu, hắn cười vì bất lực của bản thân hay vì một lý do khác? Tiếng còi lại nổi lên cho trận đấu được tiếp tục. Thằng Chiêu không còn dám mạo hiểm tấn công nữa, hắn chủ động chuyển về cho thằng Sơn. Thằng Sơn lại đẩy bóng cho thằng Huân. Bóng chỉ loanh quanh ở phần sân nhà nhằm giảm nhịp độ trận đấu và hưng phấn đang lên của lớp F.K16. Bọn chúng dường như nắm được ý đồ của thằng Quang nên đã chủ động chơi áp sát, một kèm một chứ không đuổi theo trái banh nữa. Thằng Huận bị kèm sát, tỏ ra khá lúng túng khi đón trật đường chuyền của đồng đội. Chớp lấy thời cơ, số 3 tăng tốc lao về phía khung thành.
Rất may là thằng Minh đã xuất hiện kịp lúc để hỗ trợ như đã tiên đoán trước được trường hợp này. Số 3 liền đảo chân lách người sang trái làm động tác giả, nhưng kỳ thực là nhắm về bên phải. Động tác rất nhanh nhưng thật kỳ lạ khi thằng Minh vẫn theo kịp. Bất chợt, người ta trông thấy số 3 nở một nụ cười tự mãn, hắn lại lách người sang phải và lần này là thật. Càng ngạc nhiên hơn khi thằng Minh vẫn án ngữ phía trước như đã biết trước từng suy nghĩ hành động của hắn. Tỏ ra khá bất ngờ nhưng không hề nao núng, hắn tiếp tục giở bài khác. Lần này hắn định làm thằng Minh hoa mắt như vừa nãy khi liên tục đảo hai chân qua banh. Là một kẻ ma mãnh, số 3 không dẫn đi mà khéo léo móc banh qua háng thằng Minh trong khi vẫn đảo chân làm động tác giả. Như đã chắc mẩm vào khả năng qua người của hắn, số 3 và cả đội cùng nhào lên tấn công. Lý thuyết là vậy nhưng thực tế không như mong muốn, người đời có câu "vỏ quýt dày có móng tay nhọn" Thằng Minh nhanh như cắt thò chân ra phía sau chặn được quả banh như thể đã biết đối thủ sẽ làm như vậy. Khi mà cả đội bên kia đã lỡ đà thì thằng Chiêu thét lên:
- Minh, chuyền cho tao.
Số 2 còn chưa kịp phản ứng thì thằng Chiêu đã vượt qua, băng xuống tung cú sút sấm sét vào góc xa khung thành rút ngắn tỷ số xuống còn 2 - 1. Bàn thắng có phần may mắn do đối thủ sơ hở nhưng phần nào lấy lại tinh thần cho cả đội.
- Tuyệt lắm Minh, sao mày biết được nó làm động tác giả vậy.- Thằng Quang đang cùng đồng đội ăn mừng liền quay sang hỏi.
- Là nhịp thở. - Thằng Minh đáp gọn lỏn.
- Là sao? - Mấy thằng trong đội đồng thanh hỏi.
- Có giải thích tụi bay cũng không hiểu. Nói chung là tao đã nắm được nhịp sinh học nên biết trước khi nào chúng sẽ giở trò.
- Ừ, sao cũng được. Khỏi phải giải thích rắc rối, chỉ cần khóa được bọn nó là ổn. Lần sau tụi nó có banh mà không cướp được thì cứ phá ra ngoài biên cho tao.
Trận đấu lại được tiếp tục. Đội F.K16 như một con dã thú bị chọc giận, điên cuồng lao lên tấn công nhưng đều bị thằng Minh xuất hiện kịp thời cản phá. Trong suốt hiệp thi đấu thứ nhất, bóng hầu như chỉ lăn bên phần sân đội thằng Quang nhưng không có thêm bất kỳ bàn thắng nào được ghi. Dưới cái nắng chang chang cộng thêm diễn biến căng thẳng của trận đấu khiến người nào cũng ướt đẫm mồ hôi. Khỏe như thằng số 3 mà quần nhau với thằng Minh hơn 15 phút đã thở không ra hơi. Luật sân mini không hạn chế thay người nên đội F.K16 định dùng chiến thuật lấy thịt đè người nhưng rốt cuộc đều thành thịt ươn cả. Liên tục tấn công nhưng không thể vượt qua được thằng Minh, hắn xuất hiện tại bất kỳ điểm tranh chấp bóng nào, chạy qua chạy lại như con thoi. Sút xa đã khó, chuyền cho đồng đội càng khó hơn khi thằng Minh luôn theo sát và di chuyển liên tục. Với thằng Minh, hiệp 1 chẳng khác gì bài khởi động trong những kỳ huấn luyện khắc nghiệt mà hắn từng trải qua. Văng vẳng từ đâu đó ở phần sân bên kia, tụi nó vừa ngồi thở vừa kháo nhau.
- Bộ thằng này là người không phổi hả?