Mục lục
[Dịch] Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng ngẫm lại cũng hiểu được, nếu không có trói buộc như thế, nhóm người bọn họ làm sao có được chín ngọc ấn! Dù sao không biết có bao nhiêu nhân vật kinh tài tuyệt diễm, dù bọn hắn không tụ tập đủ ngọc ấn nhưng vẫn tìm được vài khối, tuyệt đối không thể có chuyện không lấy được một khối nào.

- Ngọc ấn lây dính vụ khí bảy ngày biến mất, có thể nói có quan hệ tới không gian, xem ra ta xem thường vị Tử Hoa đạo nhân kia, thực lực của hắn chỉ sợ không kém hơn ta ở thời kỳ đỉnh phong nhất!

- Đại nhân, những gì nên nói ta đã nói tất cả, lời của ngươi có nghĩa không?

Thấy Nhiếp Vân lâm vào trầm tư, Vô Ngân hỏi.

- Có nghĩa, tiểu Đồng, đệ đánh một trận với hắn đi!

Nhiếp Vân tùy ý khoát tay.

- Được!

Nhiếp Đồng cũng là phần tử hiếu chiến, thấy ca ca đồng ý hưng phấn thét dài.

Hoa lạp!

Trường kiếm bay ra từ sau lưng, một đạo dải lụa bắn thẳng tới Vô Ngân.

Phác xích!

Đầu của Vô Ngân lập tức rơi khỏi cổ, ngã nhào xuống đất.

Từ lúc Nhiếp Đồng động thủ tới lúc Vô Ngân tử vong, thậm chí còn chưa được nửa lần hô hấp, Vô Ngân không kịp phan rứng thì đã xong đời.

- Thật…nhanh…

Đầu Vô Ngân lăn lộn dưới đất, thật lâu mới thốt ra câu cuối cùng, máu tươi cuồng bắn.

- Két?

- Không phải đâu!

- Yêu nghiệt! Sao lại có yêu nghiệt như vậy!

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, đám người Hoang Lăng hoàn toàn hỏng mất.

Trước đó tuy bọn hắn cảm thấy thực lực Nhiếp Đồng không kém, nhưng còn kém hơn mình, mà bây giờ cường giả tuyệt thế đánh thắng cả Tề Đào, lại bị hắn một kiếm đánh chết, không hề tốn chút công phu, thực lực mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng của bọn hắn!

- Đôi huynh đệ này đúng là quái thai…còn có phải là người hay không?

Sắc mặt Hoang Lăng đờ đẫn, nhìn hai thiếu niên, trong lòng cảm thấy tràn đầy vô lực.

- Ta còn tưởng rằng thật lợi hại, ca ca, thực lực người này thật kém cỏi!

Đúng lúc này thanh âm Nhiếp Đồng truyền tới, nghe được câu nói của hắn, cả nhóm người muốn òa khóc.

Đáng thương bọn hắn còn muốn liên thủ tính kế hai huynh đệ…may mắn chưa thực hiện, bằng không…

Hiểu được điều này, ánh mắt mọi người nhìn Hoang Lăng mang theo cừu hận.

Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Hoang Lăng sao không biết họ nghĩ gì, cảm thấy bất đắc dĩ, phi thường buồn bực.

Thực lực Nhiếp Vân sâu không lường được chính là tình hình thực tế, nhưng mình lại không nhìn ra được rõ ràng là vì lúc trước Nhiếp Đồng bị vài cường giả Thiên bảng vây công thiếu chút nữa tử vong, thực lực chắc chắn không vượt qua Bích lão, mà bây giờ một trăm Bích lão tụ chung một chỗ chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hắn.

Hoàn toàn chẳng khác gì là hai người, tiến bộ nhanh như vậy dù mình là thần tiên cũng không ngờ được đi?

- Chúng ta bị Chiểu Trạch hoàng phong làm chậm trễ hơn hai ngày, đi đường lại mất bốn ngày, hiện tại đã tiến vào Vụ Khí chiểu trạch hơn sáu ngày, nếu còn không nhanh hơn một chút, đợi Tử Hoa Ngọc Ấn biến mất, không còn khả năng đi vào, nhanh đi thôi!

Biết lúc này giải thích cũng vô dụng, Hoang Lăng đành đổi lực chú ý của mọi người.

- Không sai, chúng ta nhất định nhanh lên! Đi thôi!

Nhiếp Vân cũng biết chuyện nghiêm trọng, liền hối thúc.

- Ta dẫn đường!

Hai mắt Mặc Vô Đạo tỏa sáng, thiên phú thiên nhãn mở ra, dẫn dắt mọi người đi nhanh về phía trước.

Thiên phú thiên nhãn đích thật là thiên phú tốt nhất khi đi vào nơi này, đối với cường giả vào đây mà nói kinh khủng nhất là Địa Ngục hàn lưu, nhưng lúc này lại không còn chút nguy hiểm, mỗi lần chứng kiến Mặc Vô Đạo đều dẫn mọi người quanh quẩn đi qua, bình yên vô sự.

Còn có vô số trận pháp chỉ cần chạm vào sẽ gây ra công kích thật lớn, nhưng ở trong mắt thiên nhãn sư lại có trăm ngàn chỗ hở, mọi người một đường đi tới, rất nhanh đã đi tới trước cung điện nguy nga.

Cung điện cao mấy trăm trượng, vắt ngang trước mặt mọi người. Vô biên vô hạn, nhộn nhạo một cỗ chân khí dày đặc dao động, tựa hồ cả cung điện là một vật thể chứa đựng linh khí cực lớn, có thể hấp thu bổ sung trong không gian, duy trì trận pháp vận chuyển.

Trước mặt là một cánh cửa thật lớn, trước cửa có ba bãi đá. Bên trên có những hố lõm cỡ lòng bàn tay, bên trong điêu khắc đồ văn đặc thù.

- Trong hố lõm là địa phương khảm Tử Hoa Ngọc Ấn, chỉ cần bỏ vào là có thể mở cổng lớn, tiến vào ngoại điện, ta tới trước đi!

Hoang Lăng đi tới vươn tay lấy ra một ngọc ấn bỏ vào hố lõm.

- Ta cũng tới đi!

Nhiếp Vân ném ra hai ngọc ấn.

Oanh long!

Ba ngọc ấn vừa vào hố lõm, bãi đá phát ra ánh sáng chói mắt, ngay sau đó cửa đá khổng lồ chi nha một tiếng chậm rãi mở ra.

Còn chưa tiến vào trong cửa đá tràn ra một cỗ linh khí nồng hậu, khiến tinh thần sảng khoái.

- Tử Hoa động phủ, ta lại tới nữa…

Cảm nhận được hương vị quen thuộc, trong lòng Nhiếp Vân nhớ tới những người cùng đi với mình kiếp trước, không khỏi cảm khái. Hắn theo sát phía sau Mặc Vô Đạo đi nhanh vào bên trong.

Kiếp trước hắn tới nơi đây, không chuẩn bị được gì, thực lực cũng không có gì đặc biệt, gian nan hiểm trở, nguy cơ trùng trùng, thật có thể nói là cửu tử nhất sinh, mà kiếp này chẳng những tụ tập đủ chín khối ngọc ấn, còn có thiên phú thiên nhãn, có thể nhìn ra hết thảy nguy hiểm, không gặp được nguy cơ, biến hóa to lớn làm người muốn than khóc.

- Vào đi thôi!

Mọi người nối đuôi đi vào, vừa vào trong liền cảm thấy một cỗ linh khí nồng hậu tràn đầy, làm da thịt như nhảy lên, sảng khoái nói không nên lời.

Mở to mắt, phía trước là đại điện rộng lớn, trung ương có một bãi đá hình tròn, ngoài ra không còn vật gì khác.

- Sao lại là một bãi đá? Dựa theo đạo lý cho dù là ngoại điện cũng có không ít bảo vật đi?

Mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt cảm thấy mê hoặc.

- Lên bãi đá nhìn xem!

Mọi người đồng thời nhảy lên.

Hai bên bãi đá cắm hai thanh bảo kiếm, hàn quang lóng lánh, vừa nhìn liền biết không phải vật phàm.

- Nơi này có một thạch bia!

Trên bia đá rậm rạp chữ viết, mọi người vội vàng đi qua.

Chỉ thấy trên bia đá viết: “Có thể đi vào Tử Hoa động phủ của ta, nói rõ vận khí các ngươi không tệ, nơi này có hai lối đi, có thể rút ra trường kiếm, như vậy có thể đi vào, hai lối đi có sinh có tử, ta ở bên trong để lại bảo bối, chỉ cần thông qua khảo nghiệm là đạt được!”

Lời nói thông tục dễ hiểu, không hề có năng lượng sóng gợn, chẳng qua mỗi chữ đều mang theo vẻ kiệt ngạo bất tuần, tà khí tận trời, làm cho người ta vừa nhìn liền nhịn không được tán dương.

- Hai thông đạo? Chúng ta tiến đường nào?

Hoang Lăng đứng trước bia đá, nhìn quanh một lần, khẽ cau mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
28 Tháng một, 2023 20:18
cùng map lúc đầu 12 trưởng lão bang top 2 mới thien kiều cảnh về sau đệ tử bình thường bang cùi hơn toàn hạp hư cảnh thằng ad viết truyện sáng tạo vãi
vudo556
05 Tháng mười một, 2022 13:29
ss rcr 4r oa 2v g ỷ y4.. vn. 5v.ffft y3 3d
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:33
ngu hết phần thiên hạ
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:32
*** có thiên phú ngụy trang mà đi chôm đồ ko thèm dùng
boy_QN92
19 Tháng bảy, 2021 23:54
Truyện này đọc tới chap 4xx là hết nuốt nổi. Cảm giác não tàn vcc
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
lol
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
chuyện ***
Ta Khanh Duy
11 Tháng sáu, 2021 23:48
Ai có sơ đồ cảnh giới cho mình với?
Hieu Le
10 Tháng ba, 2021 21:38
Chương 209 thấy xàm chết mẹ...chí tôn là lực lượng đỉnh phong cao nhất... mà 4 thằng chí để sát thủ đến giết người trước mặt thì 4 thằng chí tôn sống làm loz gì nữa...
Hieu Le
15 Tháng mười hai, 2020 20:59
hay
thientukiem
14 Tháng mười hai, 2020 17:34
truyện 70 chap đầu đọc thấy buff main dã man
Hà Tiến Dũng
22 Tháng tư, 2020 14:42
Đọc hay đấy chứ nên đọc thử
Kooz Chrysalis
14 Tháng tư, 2020 14:52
Các chiến hữu, Cho em xin Sơ đồ Cảnh Giới với ạ... thank
Ngoc Duy Nguyen
15 Tháng một, 2020 22:34
th main đốt nhà cướp của miết
Hieu Le
04 Tháng một, 2020 19:34
thằng lìn t.giả này thiếu gái hay sao,n.vật 9 đi đâu cũng dụng gái làm a hùng rơm vậy,đọc hơn 2k chương toàn gái ụ mie nứng thật,cái gì cũng gái trong đó mà éo làm ăn dc gì Atsm gê gớm
Khuất Hoàng Trung
02 Tháng mười một, 2019 22:51
Tàng thư viện dnay lắm Quảng cáo thế
Hieu Le
10 Tháng sáu, 2019 17:08
chán đọc mấy con nhân vật nữ toàn não tàn, suốt ngày gây chuyện , main theo dọn shit cho nó miết
Hieu Le
09 Tháng sáu, 2019 07:14
truyện đọc cũng ổn, chỉ ghét cái kiểu tu tiên ôm đồm, 1 mình mang theo 1 bọn vai phụ dek làm dc trò trống gì chỉ gây phiền gây rối, có chuyện cho main đi xử lý.
Hieu Le
08 Tháng sáu, 2019 11:02
câu chương quá
SuBin Bạch
04 Tháng sáu, 2019 22:13
cảnh giới cụ thể cho xin
BÌNH LUẬN FACEBOOK