Mục lục
[Dịch] Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà…cho dù là như vậy kiếp trước đệ đệ vẫn luyện thành kiếm pháp rất mạnh, khi Yêu tộc phá thành đã cứu mình…bởi vậy có thể tưởng tượng, thiên phú của đệ đệ rốt cục đáng sợ bao nhiêu!

Chỉ sợ thiên phú của hắn không nằm trong khí hải, mà là thân thể, mình cấp cho hắn Linh Tê Luyện Thể quyết, vừa lúc bù đắp lại chỗ thiếu hụt này!

- Ca ca, lực lượng của đệ thăng cấp tới cực hạn, độc khí của Hoàng Phong đối với đệ đã vô dụng!

Không biết qua bao lâu, Nhiếp Vân còn đang chìm đắm trong hồi ức lại bị thanh âm của Nhiếp Đồng cắt đứt, hắn ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy hiện tại trên người đệ đệ mặc dù không có chân khí gì cường đại, nhưng đứng ở đó lại giống như một thanh bảo kiếm vừa ra khỏi vỏ, sắc bén làm người ta không dám nhìn thẳng, tựa hồ giết chóc trong khoảng thời gian này làm cho hắn càng thêm tiến bộ.

- Thực lực tăng trưởng thêm bao nhiêu?

Nhìn một lúc, Nhiếp Vân phát giác ngay cả mình cũng không nhìn ra được thực lực cụ thể của Nhiếp Đồng, nhịn không được cười hỏi.

- Cho dù gặp Hoang Trần, đệ cũng có thể cùng hắn một trận chiến!

Trường kiếm run lên, kiếm hoa bay xuống, Nhiếp Đồng tự tin nói.

- Tốt, hiện tại đệ còn mạnh hơn ta! Ha ha!

Chứng kiến đệ đệ càng ngày càng mạnh, Nhiếp Vân vui mừng cười to.

- Đúng rồi, ca ca, hiện tại chúng ta đi tìm tổ ong sao?

Nhiếp Đồng hỏi.

- Tìm tổ ong? Tìm làm gì, dù sao chúng ta cũng không vội trở về, tùy tiện tìm một chỗ nghỉ một lát, chờ bọn hắn chiến đấu với bầy ong kia xong xuôi rồi nói sau!

Dù sao hắn có thiên nhãn, cũng không sợ thất lạc đám người kia.

- Không đi tìm? Nga, đệ đã biết, nguyên lai là ca ca muốn âm bọn hắn…hắc hắc!

Nhiếp Đồng vừa nghĩ liền hiểu được, hưng phấn nhảy dựng lên, liên tục vỗ tay:

- Ca ca, phía trước có một phiến đất trống, vừa vặn chúng ta có thể đào cái hang nghỉ ngơi một lát. Cho bọn hắn chịu chút cực khổ đi!

- Ha ha, cứ làm như thế!

Thấy đệ đệ cao hứng phấn chấn, Nhiếp Vân cũng thấy vui vẻ.

Hai người lập tức tìm mảnh đất trống ngoài thủy vực đào động, phong ấn cửa động, Nhiếp Vân lấy hai cái ghế cùng một cái bàn, bày rượu cùng thức ăn.

Ban đầu thu bảo vật tại Tử Quỳnh sơn mạch, ngay cả những cái giá cũng thu, đương nhiên có cả bàn ghế, nằm trên ghế uống rượu ăn thịt, rất thích ý.

- Nhiếp Đồng, cho đệ xem một chút tình thế của bọn họ!

Ngón tay Nhiếp Vân bắn ra, một cỗ thiên nhãn khí bay vào trong cơ thể Nhiếp Đồng, trong mắt Nhiếp Đồng chợt lóe hào quang, liền nhìn thấy tình huống đám người Hoang Lăng.

Khí tức của thiên phú đặc thù truyền vào trên thân người thường cũng có thể sử dụng, chẳng qua thời gian rất ngắn, nhưng có Nhiếp Vân bên cạnh thiên nhãn khí liên tục không ngừng, đối với Nhiếp Đồng mà nói chẳng khác gì biến thành thiên nhãn sư.

Đương nhiên làm sao có được thiên nhãn khí, Nhiếp Vân đổ hết lên người sư phụ của hắn, nói sư phụ truyền lên người mình…

Dù sao giải thích thật phiền toái, chỉ đành nói như vậy.

Bên này Nhiếp Vân uống rượu ăn thịt, vừa thưởng thức vừa quan sát, vô cùng thoải mái, mà bên kia đã sắp không kiên trì được nữa.

Chiểu Trạch Hoàng Phong hợp bầy đi ra kiếm ăn, sẽ hình thành một loại thú triều, thú triều này có thể duy trì ba ngày ba đêm, hiện tại còn lâu mới chấm dứt.

- Hoang Lăng bệ hạ, ta nhịn không được!

Thần Nhạc đế quốc Viễn Phong thực lực khá thấp trong nhóm người, tuy không bị độc phong đâm trúng nhưng hô hấp nhiều độc khí đương nhiên không chịu nổi.

Là quốc chủ một đế quốc, chuẩn bị không ít đan dược giải độc, nhưng độc khí thật sự quá nhiều, đan dược càng lợi hại cũng đề kháng không nổi.

Vào lúc này ánh mắt Viễn Phong đã biến thành màu đen, thất khiếu chảy máu, cả người run rẩy như bị kinh phong.

- Ta có một viên giải độc đan, có lẽ có thể hòa dịu một chút!

Hoang Lăng cắn răng ném qua một viên đan dược.

Bình thuốc giải độc này do lão tổ luyện chế thời gian thật lâu, bản thân Hoang Lăng cũng không nỡ dùng…nhưng đây là thời cơ tốt mượn sức lòng người, không bỏ được hài tử không bắt được lang!

Viễn Phong nuốt viên đan dược, quả nhiên thất khiếu hòa dịu không ít, chỉ còn ngũ khiếu vẫn còn lưu máu.

Kiên trì thêm nửa ngày, lại có ba bốn người bắt đầu hốt hoảng.

- Mặc Vô Đạo, ngươi dùng thiên nhãn nhìn xem Nhiếp Vân bọn hắn đi đâu? Có tìm được tổ ong hay không?

Thấy càng lúc càng nhiều người trúng độc, Hoang Lăng rốt cục không chịu nổi vội vàng kêu lên.

- Được!

Bởi vì mải lo chém giết nên Mặc Vô Đạo không có thời gian tìm kiếm Nhiếp Vân, bây giờ nghe phân phó hai mắt thả ra hào quang đột nhiên nhìn về phía trước.

- Kháo!

Mới nhìn thoáng qua, Mặc Vô Đạo thiếu chút nữa nổi điên.

Xuất hiện trong tầm nhìn của hắn, Nhiếp Vân cùng Nhiếp Đồng đang nằm trên ghế dựa uống rượu, tiêu sái nói không nên lời.

Nhưng cảnh tượng cũng chỉ nhoáng lên trong mắt liền mất, sau đó một mảnh mơ hồ, không nhìn thấy gì khác.

Mặc Vô Đạo biết đây là Nhiếp Vân lợi dụng linh hồn lực lượng cường đại của bản thân che chắn thiên nhãn của mình, làm cho mình không thể phát hiện hành động cụ thể của bọn họ.

- Làm sao vậy? Bọn hắn không tìm được tổ ong sao?

Thấy Mặc Vô Đạo chỉ nhìn thoáng qua liền mắng một tiếng, Hoang Lăng không biết đã xảy ra chuyện gì vội vàng hỏi.

- Không tìm được tổ ong?

Mặc Vô Đạo nín nghẹn, tức giận đến sắc mặt xám ngắt, cười lạnh nói:

- Bọn hắn căn bản không đi tìm tổ ong, mà là nằm dưới đất uống rượu!

- Nằm dưới đất uống rượu? Làm…chẳng lẽ bọn hắn không sợ Chiểu Trạch Hoàng Phong?

Hoang Lăng không thể tin được lỗ tai của mình.

Nhiều Hoàng Phong như vậy, độc khí nồng đậm như thế, hô hấp cũng trúng độc, ở trong hoàn cảnh như vậy còn uống rượu, chẳng lẽ Mặc Vô Đạo đã nhìn lầm? Hay đầu óc Nhiếp Vân phá hủy?

- Ta cũng không biết, tóm lại đừng hi vọng bọn hắn, chúng ta vừa giết vừa tiến về phía trước đi!

Mặc Vô Đạo chỉ nhìn thoáng qua nên không biết mình nhìn đúng hay không, đành lắc lắc đầu nói.

- Ân, hết thảy dựa vào chính mình, tiếp tục động thủ!

Hoang Lăng cũng biết đạo lý này, quyền quyền vung lên, từng bầy ong rơi xuống.

- A…ta không chịu nổi nữa!

- Ta cũng không chịu nổi!

Như vậy duy trì hơn hai ngày, rốt cục có người không kiên trì nổi, nguyên bản khi tới đây sáu thế lực có mấy chục người, hiện giờ chỉ còn lại tám, thậm chí cả Viễn Phong cùng Thần Dương đế quốc hoàng đế cũng bị độc chết.

Họ vừa chết, cường giả đi cùng họ đều lấy ngọc ấn vào tay, tuy rằng Hoang Lăng rất bất mãn nhưng không thể ngang nhiên cướp đoạt, đành phải từ bỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
28 Tháng một, 2023 20:18
cùng map lúc đầu 12 trưởng lão bang top 2 mới thien kiều cảnh về sau đệ tử bình thường bang cùi hơn toàn hạp hư cảnh thằng ad viết truyện sáng tạo vãi
vudo556
05 Tháng mười một, 2022 13:29
ss rcr 4r oa 2v g ỷ y4.. vn. 5v.ffft y3 3d
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:33
ngu hết phần thiên hạ
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:32
*** có thiên phú ngụy trang mà đi chôm đồ ko thèm dùng
boy_QN92
19 Tháng bảy, 2021 23:54
Truyện này đọc tới chap 4xx là hết nuốt nổi. Cảm giác não tàn vcc
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
lol
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
chuyện ***
Ta Khanh Duy
11 Tháng sáu, 2021 23:48
Ai có sơ đồ cảnh giới cho mình với?
Hieu Le
10 Tháng ba, 2021 21:38
Chương 209 thấy xàm chết mẹ...chí tôn là lực lượng đỉnh phong cao nhất... mà 4 thằng chí để sát thủ đến giết người trước mặt thì 4 thằng chí tôn sống làm loz gì nữa...
Hieu Le
15 Tháng mười hai, 2020 20:59
hay
thientukiem
14 Tháng mười hai, 2020 17:34
truyện 70 chap đầu đọc thấy buff main dã man
Hà Tiến Dũng
22 Tháng tư, 2020 14:42
Đọc hay đấy chứ nên đọc thử
Kooz Chrysalis
14 Tháng tư, 2020 14:52
Các chiến hữu, Cho em xin Sơ đồ Cảnh Giới với ạ... thank
Ngoc Duy Nguyen
15 Tháng một, 2020 22:34
th main đốt nhà cướp của miết
Hieu Le
04 Tháng một, 2020 19:34
thằng lìn t.giả này thiếu gái hay sao,n.vật 9 đi đâu cũng dụng gái làm a hùng rơm vậy,đọc hơn 2k chương toàn gái ụ mie nứng thật,cái gì cũng gái trong đó mà éo làm ăn dc gì Atsm gê gớm
Khuất Hoàng Trung
02 Tháng mười một, 2019 22:51
Tàng thư viện dnay lắm Quảng cáo thế
Hieu Le
10 Tháng sáu, 2019 17:08
chán đọc mấy con nhân vật nữ toàn não tàn, suốt ngày gây chuyện , main theo dọn shit cho nó miết
Hieu Le
09 Tháng sáu, 2019 07:14
truyện đọc cũng ổn, chỉ ghét cái kiểu tu tiên ôm đồm, 1 mình mang theo 1 bọn vai phụ dek làm dc trò trống gì chỉ gây phiền gây rối, có chuyện cho main đi xử lý.
Hieu Le
08 Tháng sáu, 2019 11:02
câu chương quá
SuBin Bạch
04 Tháng sáu, 2019 22:13
cảnh giới cụ thể cho xin
BÌNH LUẬN FACEBOOK