Mục lục
[Dịch] Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày đó đại chiến năm đại Chí Tôn trên quảng trường, lực ảnh hưởng của nó thật sự quá lớn, chỉ qua ba ngày ngắn ngủi nhưng người trong thành Lạc Thủy đã biết rõ toàn bộ.

- Như thế nào không tin? Ngày đó ta ở đế đô trông thấy...

Thành Lạc Thủy xuất hiện cường giả tuyệt thế, hơn nữa chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, người ở địa phương nhỏ tràn ngập tự hào, bọn họ hớn hở khoe khoang khắp bốn phía.

- Ân? Ngươi nhìn người kia có ba con yêu thú đi theo phía sau.

Đột nhiên có người chú ý tới tổ hợp Nhiếp Vân đi vào thành.

- Là Nhiếp Vân thiếu gia!

- Không sai, chính là Nhiếp Vân thiếu gia, hắn lại quay trở về...

- Bây giờ không phải là Nhiếp Vân thiếu gia, là Vân Vương đại nhân!

- Ta lại nhìn thấy Vân Vương đại nhân, về sau Trương lão tứ sẽ không dám chê cười ta nữa.

Nhìn thấy thân ảnh thiếu niên chậm rãi đi tới, người chung quanh xôn xao, các biểu lộ sùng bái, hưng phấn đều có.

Nhiếp Vân đại chiến tại đế đô chưa qua bao lâu nhưng tin tức truyền đi quá nhanh, hiện tại hắn trở thành thần tượng của người trẻ tuổi trong Thần Phong đế quốc, mỗi người đều tự hào khi được gặp hắn.

- Có danh tiếng quá lớn cũng không tốt, sớm biết như vậy có lẽ nên hóa trang một chút.

Nhìn thấy mình bêến thành tiêu điểm của mọi người, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu.

Có đôi khi có danh tiếng cũng phiền toái, ít nhất tự do bị hạn chế.

Nhiếp Vân dẫn theo ba đại yêu thú tạm thời rời khỏi thành Lạc Thủy, hắn bắt đầu hóa trang mới thật không dễ dàng thoát khỏi ánh mắt sùng bái của mọi người, thuận lợi trở lại phủ đệ Nhiếp gia.

Phủ đệ Nhiếp gia vẫn không có gì khác với lúc trước, sau khi nhìn một vòng liền đi tới phủ thành chủ.

- Ân? Quả nhiên là dấu vết yêu nhân lưu lại.

Tiến vào phủ thành chủ, nhìn dấu vết trên mặt đất, đôi mắt Nhiếp Vân híp lại.

Căn cứ vào dấu vết lưu lại, xác thực là nhân loại và yêu nhân chiến đấu mới có thể lưu lại, chẳng lẽ hai người Dương Ngạn và Phùng Tiêu thật sự bị yêu nhân giết hay sao?

Kiếp trước Dương Ngạn vì mình cho nên mất đi cánh tay, đến nỗi yêu nhân tiến công không thể bỏ chạy ra ngoài, việc này đã trở thành chuyện hắn ăn năn suốt đời, kiếp nầy hắn muốn nghĩ cách đền bù nhưng không ngờ...

Cho dù hay người này có thật đã chết hay không, sống thì thấy người, chết phải thấy thi thể.

Ai giết thì hắn sẽ tìm ra, cũng làm gia tộc hăocj thế lực đó hoàn trả gấp trăm ngàn lần.

Hắn chậm rãi tìm kiếm trong phủ thành chủ một vòng, trừ một ít dấu vết chiến đấu thì không có gì lưu lại.

- Người nào?

Thời điểm Nhiếp Vân tìm tòi không có kết quả và có ý định rời khỏi nơi đây, đột nhiên cách đó không xa có tiếng thét to vang lên, một đội binh sĩ mở cửa đi vào.

- Ngươi là người nào? Nơi này là phủ thành chủ, tư xông phủ thành chủ, chính là tử tội!

Đội trưởng đi đầu mặc khôi giáp màu đen xông vào, trên mặt mang theo thần thái vênh mặt hất hàm xem thường, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nhiếp Vân.

- Khôi giáp màu đen? Các ngươi là người phương nào?

Đôi mắt Nhiếp Vân nheo lại.

Đồng phục đội thủ vệ thành Lạc Thủy không phỉa như vậy, hắn biết rõ ràng, căn bản không phải là khôi giáp màu đen, vừa nhìn đã biết đám người này không phải là người phủ thành chủ thành Lạc Thủy.

- Làm càn, ngươi tự tiện xông vào phủ thành chủ đã là tử tội, đội trưởng của chúng ta hỏi ngươi, tại sao ngươi không trả lời, thật to gan.

Một binh sĩ lên tiếng rống to.

Nhiếp Vân đã thay đổi dung mạo nhưng thực lực lại cao, đám binh sĩ bình thường này căn bản không nhìn ra thực lực cụ thể, còn tưởng rằng là tiểu nhân vật.

- Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, thân thể Nhiếp Vân biến mất, ngay sau đó trên không trung xuất hiện vài thân ảnh, hắn lập tức bóp cổ tên binh sĩ vừa nói chuyện.

- Ta hỏi các ngươi, binh sĩ ban đầu của phủ thành chủ đâu rồi, các ngươi là người phương nào?

Bàn tay bóp cổ tên binh lính, gương mặt Nhiếp Vân không mang theo chút biểu tình gì,

- Lại dám thi triển yêu pháp trước mặt ta, nhất định là yêu nhân, mọi người cùng nhau động thủ, giết yêu nhân này cho ta.

Đội trưởng thấy người trước mắt vừa ra tay đã bóp cổ thuộc hạ của mình, lập tức bị giật mình, còn tưởng rằng đối phương thi thiển loại yêu pháp nào đó cho nên sốt ruột rống to thành tiếng.

Hắn còn chưa hô xong, trên cổ có cảm giác đau đớn, bàn chân cũng rời khỏi mặt đất, bị đối phương dùng tay còn lại bắt lấy.

- Ah...

- Mọi người đừng nhúc nhích. . .

Lúc này chúng hộ vệ có ngốc cũng biết trước mắt người này thực lực không, tất cả đều dọa sắc mặt biến, liên tiếp lui về phía sau.

- Trả lời ta!

Bàn tay Nhiếp Vân run lên bóp cổ hai người kêu răng rắc.

- Đúng, đúng!

Tên binh sĩ và đội trưởng đều bị bóp cổ run rẩy toàn thân, sợ tới mức vội vàng đáp ứng.

- Chúng ta là binh sĩ thành Lạc Nam, phụng lệnh thành chủ tới nơi này thủ hộ phủ thành chủ ngừa thành Hà Sơn, thành Tế Bắc chiếm nơi đây...

Đội trưởng sợ nói muộn cho nên nói không ngừng.

- Thành Lạc Nam? Thành Hà Sơn? Thành Tế Bắc? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Nhiếp Vân sững sờ.

- Đột nhiên thành chủ thành Lạc Thủy mất tích, thành Lạc Nam chúng ta, thành Tế Bắc cùng các tòa thành khác phân chén canh, đều phái binh của mình tới, chúng ta chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, đại nhân hạ thủ lưu tình. . .

Đội trưởng liên tục cầu xin tha thứ.

- Tám đại thành trấn phân canh?

Gương mặt Nhiếp Vân mang theo lạnh lùng càng nặng.

Trước khi mình đi bảo Dương Ngạn, Phùng Tiêu lưu lại trong thành Lạc Thủy, không nghĩ tới lại bị tám đại thành trấn ngấp nghé, biết sớm như vậy nên lưu Phong Lang Vương hoặc là Hắc Nham lại nơi đây!

- Là thành chủ phân phó chúng ta làm như vậy, không liên quan gì tới ta, ta chỉ là lâu la, thả ta ra!

Trong lời của tên đội trưởng mang theo âm thanh nức nở.

Bọn chúng là binh sĩ trải qua sinh tử, tuy thực lực của người trước mắt cường đại nhưng vẫn không thể làm bọn họ lên tiếng khai báo, mấu chốt là lạnh lùng trong mắt đối phương.

Loại ánh mắt này chính là không đặt nhân mạng trong lòng, chỉ cần mình dám nói một câu nói dối, chỉ sợ nghênh đón hắn chính là tử vong ngay lập tức.

- Thành chủ các ngươi ở đâu?

Nhiếp Vân biết rõ hỏi những lũ tiểu nhân này không ra gì cho nên quát hỏi.

- Bẩm đại nhân, thành chủ của chúng ta đang ngồi thuyền lớn trên Lạc Thủy hà, đang thương nghị công việc với người phụ trách các thành trì.

Đội trưởng vội vàng hô.

- Lạc Thủy hà? Hừ!

Nhiếp Vân đánh tên đội trưởng một kích, tiếng nổ trầm đục vang lên, gân cốt bẻ gẫy, mắt thấy không sống nổi.

- Các ngươi phân thành trấn khác cũng bỏ đi, phân thành Lạc Thủy, chết đi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
28 Tháng một, 2023 20:18
cùng map lúc đầu 12 trưởng lão bang top 2 mới thien kiều cảnh về sau đệ tử bình thường bang cùi hơn toàn hạp hư cảnh thằng ad viết truyện sáng tạo vãi
vudo556
05 Tháng mười một, 2022 13:29
ss rcr 4r oa 2v g ỷ y4.. vn. 5v.ffft y3 3d
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:33
ngu hết phần thiên hạ
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:32
*** có thiên phú ngụy trang mà đi chôm đồ ko thèm dùng
boy_QN92
19 Tháng bảy, 2021 23:54
Truyện này đọc tới chap 4xx là hết nuốt nổi. Cảm giác não tàn vcc
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
lol
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
chuyện ***
Ta Khanh Duy
11 Tháng sáu, 2021 23:48
Ai có sơ đồ cảnh giới cho mình với?
Hieu Le
10 Tháng ba, 2021 21:38
Chương 209 thấy xàm chết mẹ...chí tôn là lực lượng đỉnh phong cao nhất... mà 4 thằng chí để sát thủ đến giết người trước mặt thì 4 thằng chí tôn sống làm loz gì nữa...
Hieu Le
15 Tháng mười hai, 2020 20:59
hay
thientukiem
14 Tháng mười hai, 2020 17:34
truyện 70 chap đầu đọc thấy buff main dã man
Hà Tiến Dũng
22 Tháng tư, 2020 14:42
Đọc hay đấy chứ nên đọc thử
Kooz Chrysalis
14 Tháng tư, 2020 14:52
Các chiến hữu, Cho em xin Sơ đồ Cảnh Giới với ạ... thank
Ngoc Duy Nguyen
15 Tháng một, 2020 22:34
th main đốt nhà cướp của miết
Hieu Le
04 Tháng một, 2020 19:34
thằng lìn t.giả này thiếu gái hay sao,n.vật 9 đi đâu cũng dụng gái làm a hùng rơm vậy,đọc hơn 2k chương toàn gái ụ mie nứng thật,cái gì cũng gái trong đó mà éo làm ăn dc gì Atsm gê gớm
Khuất Hoàng Trung
02 Tháng mười một, 2019 22:51
Tàng thư viện dnay lắm Quảng cáo thế
Hieu Le
10 Tháng sáu, 2019 17:08
chán đọc mấy con nhân vật nữ toàn não tàn, suốt ngày gây chuyện , main theo dọn shit cho nó miết
Hieu Le
09 Tháng sáu, 2019 07:14
truyện đọc cũng ổn, chỉ ghét cái kiểu tu tiên ôm đồm, 1 mình mang theo 1 bọn vai phụ dek làm dc trò trống gì chỉ gây phiền gây rối, có chuyện cho main đi xử lý.
Hieu Le
08 Tháng sáu, 2019 11:02
câu chương quá
SuBin Bạch
04 Tháng sáu, 2019 22:13
cảnh giới cụ thể cho xin
BÌNH LUẬN FACEBOOK