Mục lục
[Dịch] Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người này đều có thực lực Thiên Bảng đỉnh, bảy tám người bố thành đại trận, dù là siêu cấp cường giả trong Tiềm Lực Bảng cũng có thể đối kháng, thiếu niên bị vây quanh lập tức rơi vào hạ phong.

- Tốt, kế sách của các ngươi không sai, nhưng muốn bắt ta cũng phải trả giá đắt!

Thiếu niên cười lạnh, đột nhiên nhảy xuống khỏi lưng Hổ Đầu thú, nhìn đầu yêu sủng trước mắt, trong mắt lộ vẻ ôn nhu.

- Tiểu Hổ, ngươi là yêu sủng của ca ca, không thể chết ở chỗ này, bằng không ta không thể công đạo với ca ca, ta yểm hộ ngươi, ngươi lập tức rời đi tìm ca ca!

- Không được, chủ nhân dặn ta bảo vệ ngươi cùng lão chủ nhân, ta làm không được thì không tư cách gặp lại chủ nhân, phải đi cùng đi, phải chết cùng chết!

Hổ Đầu thú cùng là cường giả chí tôn, miệng nói tiếng người, trong giọng nói mang theo vẻ kiên quyết, một người một hổ không ai buông bỏ ai, soạn nhạc lên một tòa phong bi bất hủ.

- Ha ha, thật cảm động đâu, bất quá hai ngươi không ai đi thoát, toàn bộ phải chết!

Lại một tiếng cười to vang lên, một lão giả đi nhanh ra đại sảnh, người này thân hình cao lớn, tay chân thật dài, chính là Bích lão mà Nhiếp Vân từng gặp qua.

- Muốn chúng ta chết, ta cũng lột một lớp da của các ngươi!

Thiếu niên đeo mặt nạ thét dài một tiếng, đột nhiên lao về phía trước đâm ra một kiếm.

Kiếm quang lóe sáng triền miên như cơn sóng gió động trời đập thẳng vào mặt mà đến, lại như mãnh hổ xuống núi không cách nào ngăn cản, trong mũi kiếm mang theo cỗ kiếm ý đặc thù bất khuất tựa hồ như muốn đấu tranh cùng vận mệnh.

Kiếm pháp đáng sợ, động tác của thiếu niên càng thêm cổ quái, hai chân bảo trì một tư thế đứng thẳng trên mặt đất, mỗi tiến từng bước đầu gối cũng không gấp khúc, thật giống như chân của hắn là khối đá nhưng tốc độ bước tiến không chậm chạp chút nào, nhìn vào lộ ra cảm giác vô cùng quỷ dị.

- Đại Bối Hoàng Thiên chưởng!

Thấy mũi kiếm của thiếu niên mặc dù như không có chân khí, nhưng lực lượng mười phần, không thể khinh thường, Bích lão cũng biết uy lực liền hét lớn một tiếng, song chưởng từ sau lưng vỗ tới phía trước.

Đại Bối Hoàng Thiên chưởng, vũ kỹ hoàng tộc thượng phẩm, một chiêu đánh ra chưởng ấn kéo dài, nghe nói sau khi luyện tới đại thành một người đứng ở trên sông lớn có thể bằng vào chưởng lực cắt đứt dòng chảy của cả con sông.

Oanh!

Một đạo vết thương xuất hiện trên người thiếu niên đeo mặt nạ, xương ngực hắn nhất thời lõm vào vài phần nhưng hắn không lui một bước, đôi chân cứng còng vẫn kiên định tiếp tục tiến về phía trước, một kiếm tiếp theo một kiếm đánh tới.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

- Tiểu tử, thực lực của ngươi kém ta quá xa, như vậy chỉ có con đường chết!

Bàn tay liên tục quay cuồng, chưởng phong của Bích lão càng ngày càng mạnh, cục diện bắt đầu nghiêng về một phía, thiếu niên cùng Hổ Đầu thú có chút không thể chống đỡ.

Hoa lạp!

Lại một đạo vết thương hiện lên người thiếu niên, máu tươi tràn xuống.

- Kiếm tùy ta ý, kiếm minh tuyệt sát!

Chỉ nháy mắt trên người thiếu niên đã có bảy tám vết thương, nhưng hắn không hề lùi bước, vẫn anh dũng tiến về phía trước, tựa hồ kiếm pháp của hắn chỉ có đi tới mà không hề lui lại, bỗng nhiên hắn thét dài một tiếng hóa thân thành kiếm điên cuồng đâm ra.

- Trận pháp hội tụ, tập trung lực lượng ngăn cản!

Chứng kiến kiếm khí hung mãnh, Bích lão cũng không dám đón đỡ mà lui ra sau mấy bước, hai tay vươn về phía trước gợi lên ngự tự quyết trong trận pháp, khí kình cường đại nháy mắt hình thành phòng hộ trước người ngăn chặn kiếm khí bên ngoài.

- Phốc!

Một kiếm cực mạnh thất bại, uy thế đi tới của thiếu niên rốt cục ngừng lại, ho khan một tiếng phun ra máu tươi.

Oanh!

Đồng thời Hổ Đầu thú cũng bị bảy tám người vây công đánh bị thương nặng nề rơi xuống trước mặt thiếu niên.

- Tiểu Hổ…

Chứng kiến trên người tiểu Hổ xuất hiện lỗ thủng khổng lồ, máu tươi ồ ồ chảy ra, khóe mắt thiếu niên nồng đậm bi ai.

- Nhiếp Đồng thiếu gia, ta thật xin lỗi chủ nhân, chủ nhân dặn ta bảo hộ các ngươi kết quả làm ngươi bị khổ nhiều như vậy, cuối cùng còn phải…ta chết cũng không mặt mũi gặp lại chủ nhân!

Hổ Đầu thú khổng lồ nằm trên mặt đất gào thét thê lương, ánh mắt mông lung hồi ức thời gian ở chung cùng chủ nhân ngày trước, nước mắt chảy xuống.

- Tiểu Hổ, không cần nói như vậy, ngươi đã tận lực, ca ca sẽ không trách ngươi, cũng sẽ không trách ai, ca ca rộng lượng sẽ không tính toán việc này, chỉ là…đời này ta không còn khả năng gặp lại ca ca lần cuối cùng!

Trong ánh mắt cương nghị của thiếu niên hiện lên nước mắt.

- Nhưng mà tiểu Hổ, dù chúng ta chết cũng phải giết vài tên, bằng không cho bọn hắn tiêu diêu ta sẽ vô cùng khó sống!

Thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt chiến ý như lửa, nhiệt huyết như sôi.

Tựa hồ hắn vì chém giết mà sinh, vì chém giết mà chết!

- Nhiếp Đồng, tiểu Hổ!

Ngay khi thiếu niên quyết định cùng đám người Bích lão đồng quy vu tận thì một thanh âm quen thuộc từ trên không vang lên, thân hình thiếu niên như bị điện giật run lên bần bật vội ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy thân ảnh quen thuộc nháy mắt xuất hiện trong tầm nhìn, vẫn từ ái như trước, vẫn sáng ngời như vậy.

- Ca ca…

- Chủ nhân…

Chứng kiến thân ảnh kia, thiếu niên cùng Hổ Đầu thú như bị điện giật, nước mắt cuồn cuộn chảy xuống.

Ba tháng, suốt ba tháng này Nhiếp Đồng cùng tiểu Hồ thường phải thừa nhận ấm lạnh tàn khốc nhất thế gian, trong lòng chỉ có một bến cảng làm chỗ dựa, chính là ca ca, Nhiếp Vân!

Nguyên tưởng rằng đời này kiếp này khó thể gặp mặt lần nữa, nhưng không nghĩ tới trong thời khắc nguy cấp nhất, ca ca xuất hiện!

Chứng kiến Nhiếp Vân, trên người Nhiếp Đồng cùng tiểu Hổ đồng thời tràn ra dòng nước ấm, chiến ý vốn đã uể oải lại bốc cháy lên, liệt hỏa hừng hực chiếu rọi trời cao.

- Các ngươi dám đả thương đệ đệ của ta, muốn chết! Tiểu Phong, động thủ!

Cho dù thiếu niên đeo mặt nạ, nhưng chỉ nhìn thoáng qua Nhiếp Vân biết đó là đệ đệ của mình!

Nhiếp Vân biết đệ đệ bị trọng thương, hai mắt trợn tròn bạo rống một tiếng.

- Dạ!

Tiểu Phong ẩn thân một bên đã sớm không nhịn được, nghe mệnh lệnh bàn tay lập tức chộp về hướng tám cao thủ Thiên Bảng.

- Nhiếp Vân bệ hạ, nơi này là Thần Thánh đế quốc, còn chưa tới lượt ngươi ra tay…

Bích lão nhìn thấy Nhiếp Vân xuất hiện trên không trung, kêu to một tiếng, đưa ra cờ hiệu của Thần Thánh đế quốc.

- Chết đi!

Đôi mắt Nhiếp Vân đỏ hồng, làm sao còn quản Thần Thánh đế quốc, cổ tay run lên, Huyền Ngọc kiếm nặng nề đánh xuống.

- A…Đại Bối Hoàng Thiên thủ!

Chứng kiến một kiếm kia uy lực thật lớn, Bích lão biết mình không thể tránh né, đành kiên trì nghênh tiếp, hai tay đánh ra công kích cực mạnh nhất của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
28 Tháng một, 2023 20:18
cùng map lúc đầu 12 trưởng lão bang top 2 mới thien kiều cảnh về sau đệ tử bình thường bang cùi hơn toàn hạp hư cảnh thằng ad viết truyện sáng tạo vãi
vudo556
05 Tháng mười một, 2022 13:29
ss rcr 4r oa 2v g ỷ y4.. vn. 5v.ffft y3 3d
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:33
ngu hết phần thiên hạ
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:32
*** có thiên phú ngụy trang mà đi chôm đồ ko thèm dùng
boy_QN92
19 Tháng bảy, 2021 23:54
Truyện này đọc tới chap 4xx là hết nuốt nổi. Cảm giác não tàn vcc
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
lol
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
chuyện ***
Ta Khanh Duy
11 Tháng sáu, 2021 23:48
Ai có sơ đồ cảnh giới cho mình với?
Hieu Le
10 Tháng ba, 2021 21:38
Chương 209 thấy xàm chết mẹ...chí tôn là lực lượng đỉnh phong cao nhất... mà 4 thằng chí để sát thủ đến giết người trước mặt thì 4 thằng chí tôn sống làm loz gì nữa...
Hieu Le
15 Tháng mười hai, 2020 20:59
hay
thientukiem
14 Tháng mười hai, 2020 17:34
truyện 70 chap đầu đọc thấy buff main dã man
Hà Tiến Dũng
22 Tháng tư, 2020 14:42
Đọc hay đấy chứ nên đọc thử
Kooz Chrysalis
14 Tháng tư, 2020 14:52
Các chiến hữu, Cho em xin Sơ đồ Cảnh Giới với ạ... thank
Ngoc Duy Nguyen
15 Tháng một, 2020 22:34
th main đốt nhà cướp của miết
Hieu Le
04 Tháng một, 2020 19:34
thằng lìn t.giả này thiếu gái hay sao,n.vật 9 đi đâu cũng dụng gái làm a hùng rơm vậy,đọc hơn 2k chương toàn gái ụ mie nứng thật,cái gì cũng gái trong đó mà éo làm ăn dc gì Atsm gê gớm
Khuất Hoàng Trung
02 Tháng mười một, 2019 22:51
Tàng thư viện dnay lắm Quảng cáo thế
Hieu Le
10 Tháng sáu, 2019 17:08
chán đọc mấy con nhân vật nữ toàn não tàn, suốt ngày gây chuyện , main theo dọn shit cho nó miết
Hieu Le
09 Tháng sáu, 2019 07:14
truyện đọc cũng ổn, chỉ ghét cái kiểu tu tiên ôm đồm, 1 mình mang theo 1 bọn vai phụ dek làm dc trò trống gì chỉ gây phiền gây rối, có chuyện cho main đi xử lý.
Hieu Le
08 Tháng sáu, 2019 11:02
câu chương quá
SuBin Bạch
04 Tháng sáu, 2019 22:13
cảnh giới cụ thể cho xin
BÌNH LUẬN FACEBOOK