Chẳng mấy chốc trước mặt hắn xuất hiện một ông lão mặc một bộ quần áo dài màu trắng . Hình dạng ông lão không có gì đặc biệt cả , ừm nếu đặc biệt thì chắc rằng chỉ có nụ cười luôn tỏ ra " thân thiện " của ông lão , đến mức hắn chỉ muốn tiến lên cho ông lão mấy phát đạp vào mặt cho bõ ghét .
Thấy ông lão cứ cười cười tiến lại gần hắn , hắn tự nhiên nổi da gà bất giác lùi ra sau một bước . Thấy ông lão dừng lại , hắn mới " bình tĩnh " lại được mà đứng đối diện với ông lão .
" À ừm ... giờ lão cho thể cho ta biết là ta đang gặp chuyện quái gì không ? " . Hắn hắng giọng một cái rồi hỏi ông lão .
Ông lão ra vẻ " ngạc nhiên " rồi hỏi lại hắn : " Ta tưởng ngươi biết rõ rồi chứ ? " .
Hắn vẻ mặt không hiểu , nói :" Biết cái gì ? " .
Ông lão nói : " Thì ngươi đã ký hợp đồng rồi còn gì ? " .
Hắn vẻ mặt càng đơ hơn hỏi : " Ta ký với lão cái khỉ gì nhỉ ? vào lúc nào ? , ở đâu , giờ nào , phút nào , giây nào ? ".
Ông lão rất thản nhiên nói : " Hợp đồng hướng dẫn sử dụng game ! , vào lúc tối , ở nhà người , 12 giờ đêm , 0 phút , 0 giây ... " .
Lục lại trí nhớ của mình về cái hợp đồng đó , mất một lúc lâu sau đột nhiên hắn mới giật mình một cái nghĩ : " Này đừng bảo là cái điều khoản game đấy nhé " .
Ông lão đột nhiên nở nụ cười bảo : " Đúng vậy , người nhớ ra rồi hả ? " .
Hắn đưa mắt nhìn ông lão nói : " Phải ? mà lão đọc được suy nghĩ của ta à ? " .
Ông lão gật đầu đáp : " Chính xác , ta có thể đọc được suy nghĩ của ngươi " .
" Này lão có thể dừng đọc suy nghĩ của ta được không ? thế không hay tí nào cả ! ". Hắn nói
" Không được ! , vì ngươi đang ở hệ thống này nên ta lúc nào cũng nghe được , đấy không phải là do ta muốn hay là không " . Ông lão lắc đầu đáp
" Được rồi ! không cần nói nhiều nữa ! nói cho ta biết , tại sao lại là ta ? " . Hắn lắc lắc đầu rồi nói .
" Ờ thì , ngươi là người cực kỳ đặc biệt , là ..... à mà ta đâu có ép buộc ngươi đâu ? ta hỏi kỹ ngươi rất nhiều lần rồi mà ! tại người cứ khăng khăng muốn tham gia mà thôi " . Ông lão miệng nói thế nhưng đầu nghĩ thầm : " Chả lẽ bảo hắn là ta chẳng may random chọn ra hắn , vì hắn quá xui xẻo mà bị chọn ? .... " .
Nghe xong lời ông lão , hắn nhớ đến một đống chữ " OK " hắn đã click vào , hắn đột nhiên có cảm giác hối hận muốn tự vả vào mặt mình mấy cái . " Mợ nó chứ , biết thế mình đọc trước cái điều khoản kia " . Hắn vừa hối hận vừa nghĩ ( Lời tác giả : nếu cho hắn việc tương tự chắc hắn cũng chả thèm đọc ="=)
Thấy ông lão vẫn ngồi cười " từ ái " nhìn mình , cơn hối hận của hắn lập tức chuyển sang tức giận , giận cá chém thớt , hắn quay sang hỏi ông lão : " Thế lão là ai ? , lão có tên không ? , ít nhất lão phải tự giới thiệu đi chứ ! " .
Ông lão dường như không để ý đến cơn tức giận của hắn , ra vẻ đắc ý nói : " Ta tên Tử , ta là chủ nhân .. à ừm người quản lý cái hệ thống này ... mà nói cho ngươi biết , ta là thần đấy ! " .
"Lão là thần ? ". Tuy biết lão đích thị là thần tiên trong truyền thuyết nhưng nhìn cái bản mặt chỉ muốn đập cho vài phát của lão làm hắn không tin lắm phải hỏi lại lần nữa
" Phải " . Ông lão tự hào xác nhận
"..." . Hắn không nói gì nhưng đầu thầm nghĩ :" Cái mặt vừa già vừa xấu thế kia mà kêu là thần , thần thần cái ... nói thật đến ta còn đẹp trai hơn lão ! " .
Ông lão nhìn hắn cười cười nói : " Thế phải trông như thế nào mới gọi là thần ? ".
" Ít nhất phải đẹp trai , phong độ , giống như .. t.." . Chữ "ta" trong miệng hắn chưa kịp nói ra thì hắn đã phải há mồm ra mà nhìn ông lão , à không lúc này không thể gọi là ông lão nữa , mà là một mỹ nam tử ! cực kỳ đẹp trai , khuôn mặt như ánh dương quang, mày kiếm , mắt như 2 vì sao sáng đang nhìn chằm chằm vào hắn .
"Lão ... lão .. " . Hắn đơ ra nhìn mất một lúc lâu
"Sao ? , thấy nguyên dạng của ta thế nào ? " . Một giọng nói đầy từ tình , đầy nét cuốn hút khiến người ta phải tin tưởng vang lên bên tai hắn
"Đây là hình dạng thật của la.. ngươi ? " . Hắn định gọi là " lão " nhưng nghĩ không ổn nên đổi lại cách xưng hô
"Phải!". Tử xác nhận
"Sao ngươi phải biến thành lão già làm gì ? " . Hắn phân vân hỏi lại
"À thì ! ta có đọc qua truyện cổ tích nước ngươi , nên ta muốn biến thành hình dáng được gọi là ông bụt trong truyện của nước ngươi để dễ có sự tin tưởng ấy mà ! ". Tử thản nhiên mỉm cười nói
"...".Quang tắt tiếng . " Mợ nó , cái bản mặt muốn đấm kia là ông bụt ? ". Hắn thầm nghĩ
Tuy đã chắc chắn là Tử không nói dối , hắn là thần rồi , nhưng không hiểu sao Quang vẫn thấy khó chịu , chậc , ai bảo Tử đẹp trai hơn hắn .... , hắn thấy hơi tự ti . Vì vậy nên hắn cãi cùn : " Ta vẫn chưa tin người là thần ! " .
Tử vẫn nở cười thản nhiên treo trên miệng , hỏi câu hỏi cũ : " Thế ta phải như thế nào thì mới gọi là thần ?".
"Hừ ! nếu ngươi là thần thì ngươi thử biến thành một mỹ nữ đẹp nhất nước ta , à không đẹp nhất tất cả sinh linh này đi , đẹp hơn cái gọi là tinh linh tộc , gì gì nữa ấy .... " . Hắn hừ một cái nói nhưng lòng lại nghĩ : " Đảm bảo hắn không dám biến đâu , nam nhân thì phải có tự trọng của.... " .
Mạch suy nghĩ của hắn bị cắt đứt vì hắn nhìn thấy ở trước mặt hắn xuất hiện một nữ tử . Nữ tử này đẹp đến không bút mực nào tả siết , cái gì người mẫu , hoa hậu nếu so với nữ tử này thì chả khác gì đống rác so với hàng hiệu cả . Chậc ! ba vòng cực chuẩn , mà trang phục thì ... ừm hơi thiếu vải một chút , một đầu tóc dài đen mượt xuống đến tận chân , da trắng mịn lại mơ hồ tỏa ra ánh sáng mờ ảo mà thần thánh , mắt nguyệt , mày ngài , miệng anh đào , đôi chân trần nhỏ mà xinh xắn ... .
Chỉ thấy mỹ nữ này đi đến người hắn , một mùi hương thoải mái mà dễ chịu lan vào mũi hắn , mỹ nữ dừng lại ở trước mặt hắn , mở miệng nói : " Ta có thể coi là thần hay chưa ? nếu chưa thì ngươi cần ta phải làm gì nữa thì ngươi mới thỏa mãn đây ? "
Hương thơm phả vào mặt hắn , một giọng nói như hoàng anh xuất hiện bên tai hắn , ấm áp , tự nhiên mà như muốn làm hắn phải tin tưởng phải khuất phục vậy .
Nếu một nam nhân cực kỳ bình thường , nhìn thấy một mỹ nữ trong khoảng cách cực gần mở miệng hỏi mình một câu cực kỳ ám muội như vậy thì sẽ ra sao , nếu hắn không nổi điên lên mà làm gì ..... là may rồi , nhưng không thể tránh được có những ý nghĩ không được trong sáng cho lắm .
Mà nhân vật chính của chúng ta là một người con trai cực kỳ bình thường , đang trong độ tuổi khí huyết cương phương nên trong đầu đã manh nha những ý nghĩ ....
Mỹ nữ trước mặt đột nhiên biến sắc mặt một cái , hừ lạnh hỏi hắn : " Người nghĩ cái gì vậy ? ".
Chỉ thấy mắt hắn trợn trừng , hú lên một tiếng , tự vả vào mặt mình 2 cái rồi quay lưng ra ngồi xuống ôm đầu lẩm bẩm .
Tử rất ngạc nhiên , biến trở về bộ dáng mỹ nam tử , tiến lại gần hắn thì chỉ nghe thấy những tiếng như là : " Mợ nó .... nó là con trai ... nó là đàn ông .... mày không gay .... tỉnh lại đi ... nó là đàn ông ... mày không phải là thằng gay quang ơi ... mà nó xinh thế thì gay cũng chả sao ... MÌNH ĐANG NGHĨ CÁI KHỈ GÌ THẾ NÀY !!!.... " .
Lẩm bẩm một hồi lâu , hắn đột nhiên vùng dậy rồi chỉ vào mặt Tử hét lên : " Sao tự nhiên ngươi lại lừa tình ta làm gì ? " .
Tử thản nhiên nói : " Ngươi bảo ta biến thành còn gì " .
"..." . Quang lần thứ 3 tắt tiếng , lần này thì hắn lựa chọn im lặng .. vì hắn cảm thấy hơi .. cứng họng .
Đột nhiên hắn mở miệng ấp úng nói với Tử : " Ờ ... ừm .. nếu ngươi là thần thì ngươi có thể làm ta có hình dạng giống ngươi ... một chút được hay không ? ".
Tử thú vị nhìn hắn nói : " Giống ta ? ngươi muốn giống ta hả ? Ngươi muốn giống ta để làm gì ? " .
" Thì ... ngươi biết đấy .. nếu người làm được thì ta tin ngươi là thần ... " . Hắn mở miệng lắp bắp nói
"Ồ ... vậy sao ? ngươi muốn giống ta hả ? việc này không phải không được !". Tử nở một nụ cười nhìn hắn ... không hiểu sao hắn thấy nụ cười này lại có chút hơi .. tà ác .
"Ừm, càng giống càng tốt ! " . Hắn nói
"Càng giống càng tốt sao ? " . Nụ cười của Tử càng đậm hơn .. cùng với nét tà ác ngày một rõ ràng hơn ..
"Được ! ta đáp ứng ngươi , sẽ giúp ngươi GIỐNG ta hết mức có thể " . Tử hơi nhấn mạnh chữ " giống" nói với hắn
"Được được .. cảm ơn ngươi!". Quang lúc này nào còn biết sự tà ác trên nụ cười của Tử mà đã vội vàng cảm ơn hắn . Chính về sau nghĩ lại , hắn có cảm giác cực kỳ hối hận về hành động của mình , nếu được quay lại thời gian thì hắn sẽ bóp cổ " hắn" trong quá khứ mà nói :" Đồ ngu ! , đừng tin hắn , hắn sẽ biến chúng ta thành.. giống hắn thật đấy " .
Sau một hồi " Kinh hỷ " , hắn đã bình tĩnh lại , lúc này hắn có cảm giác nhìn Tử cũng không đến nỗi gai mắt lắm , hắn liền điều chỉnh tâm trạng lại , trầm giọng nói : " Được rồi Tử , nói giúp cho ta biết cái gì là Tự thân hệ thống đi ! ".
Tử gật đầu nhìn hắn nói : " Tự thân hệ thống là ... " .