"Ta thề Tử ạ, ngươi có bị làm sao không thế? Ngươi là thần mà làm ăn vô trách nhiệm thế này à?".
"Chả phải ngươi bảo ta là đưa loại ngươi đang nghĩ mà?".
"Ta đâu nghĩ đến cái đấy" Hắn dở khóc dở cười nói.
"Có!" Tử nói giọng chắc chắn.
"Ta..." Hắn bó tay tắt tiếng, rút kinh nghiệm từ vụ áo lót và quần lót, hắn biết là bây giờ dù hắn có kêu gào thế nào đi chăng nữa, thì tên Tử có da mặt dày so với vạn lý trường thành kia, cũng sẽ không quan tâm.
Bóp bóp trán, hắn nhìn nhìn cái gói trong tay, thấy trong đó có một mảnh giấy, hắn liền lấy ra xem, thì thấy trên đó đề mấy chữ to đùng: "Hướng dẫn sử dụng".
"....".
"Hử? Sau khi uống một phút nếu kịp nôn ra thì sẽ không có tác dụng?" Hắn đang mừng rỡ, chuẩn bị làm Thị Lam nôn ra thì Tử nói:
"Bây giờ là 1 phút 1 giây...1 phút 2 giây...".
"Thôi RIP, anh đây không rảnh!" Hắn kiếm một sợi dây, trói chặt Thị Lam lại vào gốc cây, sau đó quay ngươi tiến lại chỗ ba người Lăng Thiên.
"Chết rồi! Không ổn!'" Quan sát sắc mặt của ba người Lăng Thiên, hắn thầm kêu không ổn, vội vàng lướt nhanh lại chỗ ba người.
Cầm lấy cổ tay Lăng Thiên, sắc mặt hắn trầm trọng, thầm rủa một câu, con mụ kia thật ác độc, hạ mỗi người bọn hắn một loại độc khác nhau.
Hắn đứng dậy, nhíu mày một cái liền hú dài một tiếng. Tiếng hú vừa dứt, một bóng đen khổng lồ liền đáp xuống người hắn, đây rõ ràng là Lang Vương đã "mất hút" cả ngày hôm nay.
Hắn đặt một tay lên đầu Lang Vương, dọc theo cánh tay hắn, bắt đầu từ vai liền bị bao phủ bởi một luồng khí màu trắng. Dòng khí này theo cánh tay hắn, truyền thằng vào đầu của Lang Vương.
Mất chưa đầy mười lần hô hấp, hắn bỏ tay ra, ánh mắt hơi có chút mệt mỏi, nhìn Lang Vương nói:
"Ta đã chữa khỏi cho ngươi rồi, giờ ngươi có thể rời đi".
Lang Vương đứng đấy nhìn hắn, ánh mắt chần chừ, nó có một linh cảm, chỉ cần nó đi theo nhân loại trước mặt, thì sẽ có một ngày nó trở nên cực kỳ cường đại đến mức không thể tưởng tượng được!.
Cuối cùng ánh mắt Lang Vương tỏ ra quyết định, nó liền hú dài một cái, sau đó thân mật dụi dụi đầu vào người hắn.
"Hả?" Hắn vốn đã quay người đi rồi, thấy Lang Vương làm thế liền quay người lại tò mò nói: "Ngươi muốn gì?".
Lang Vương há cái miệng sói to đùng ra, từ miệng nó bay ra một giọt máu màu vàng nhạt, giọt máu này nhìn cực kỳ đặc biệt, đây chính là bản mạng tinh huyết của nó. Mà nó đã quyết định tôn hắn làm chủ!.
"Ngươi muốn đi theo ta?" Vốn là người đọc khá nhiều tiểu thuyết loại này, hắn thừa hiểu giọt máu này có ý gì, thấy Lang Vương có ý đi theo mình, hắn cũng không từ chối. Có một con ma thú cường đại nhận mình làm chủ, ngu gì hắn không nhận.
Đưa tay chạm vào giọt máu, giọt máu như có linh tinh, ngay lập tức dung nhập vào người hắn. Trong đầu hắn hiện ra một mối liên kết với Lang Vương.
"Tinh..Tinh...Thông báo nhận thú nuôi thành công, bắt đầu mở ra hệ thống thú nuôi, xin ký chủ khi nào có thời gian hãy vào tìm hiểu!" Giọng nói của hệ thống làm hắn giật mình, nhưng ngay lập tức hắn liền mừng rỡ, có một chức năng mới tương đương hắn sẽ có một khả năng mới, đề tồn tại ở cái thế giới này, hắn phải có càng nhiều năng lực càng tốt!.
"Chủ Nhân!" Trong đầu hắn truyền đến một ý nghĩ.
"Là ngươi hả?" Hắn quay sang Lang Vương hỏi.
"Vâng thưa chủ nhân!" Lang Vương gật gật cái đầu to đùng.
"Đừng gọi ta là chủ nhân, ta không quen, gọi ta là...Quang đi!".
"Vâng thưa Quang chủ nhân!".
"...." Hắn bóp bóp đầu, Lang Vương thật dễ bảo nhỉ.
"Ngươi có tên không?".
"Thưa Quang chủ nhân, không có!".
"Từ bây giờ ngươi sẽ tên là Trương...Tuyết!". Hắn nhìn nhìn bộ lông của Lang Vương thuận miệng nói.
Tội nghiệp Lang Vương nào biết tên phân biệt nam nữ khác nhau, thấy chủ nhân đặt tên cho mình thì tỏ ra vui mừng đáp:
"Vâng thưa Quang chủ nhân!".
"Giờ ngươi ở đây canh gác giúp ta, ai đến thì cứ việc xử đẹp, nên nhớ không được giết, chỉ được đánh cho... cùng lắm là tàn phế! Rõ chưa!".
"Vâng thưa Quang chủ..".
"Ngươi mà nói thêm một câu chủ nhân nữa thì...".
"Vâng!" Lang Vương rất thức thời đáp.
"Hệ thống! Đăng nhập chức năng hệ thống thú nuôi!".
"Đang khởi động, sẽ đưa ký chủ đến màn hình thú nuôi trong 5,4,3,2,1,0... dịch chuyển!".
Một lần nữa, hắn lại ở trong trạng thái linh hồn, ở trước mặt hắn là hình ảnh ba chiều của Lang Vương. Trước đó có một tấm bảng, trên tấm bảng ghi.
"Huyết thống: 99,99% Phong Ảnh Lang, đánh giá: huyết mạch cấp thấp, chỉ tiết: gồm có các khả năng như sau......, 0,01% Huyết Lang, đánh giá: huyết mạch cấp trung, chi tiết: gồm có các khả năng như sau...".
"Đánh giá khả năng tiến hóa và phát triển: Trung bình".
"Tư chất: tốt".
"Cường hóa: chưa".
"Kỹ năng: Phong nhận, Huyết nhận, Di tốc, Bạo tốc, Cường Hóa".
"Hệ thống chỉ số: Sức mạnh: 101, Tốc độ:150, Thể Chất: 300, Trí Tuê: 200, Tùy biến: 10".
"Điểm tiềm năng có thể cộng: 10 điểm".
"Tùy Biến? Là cái gì vậy?" Hắn nhìn qua một lượt rồi tò mò hỏi.
"Là khả năng đặc biệt, tăng chỉ số phần trăm bất ngờ!" Hệ thống trả lời.
"Vẫn chả hiểu!" Hắn bó tay nghĩ.
"Nói đơn giản là thế này, nếu tùy biến cao, con Phong Ảnh Lang của ngươi có thể bất ngờ tăng vọt về chất lượng, đây là một chỉ số đầy sự rủi ro!" Tử không nhịn nổi, bắt đầu xuất hiện nói.
"Nó có ảnh hưởng đến dộ tiến hóa không?".
"Theo lý thuyết là có!".
"Vậy chắc cũng ảnh hưởng đến phát triển nhỉ!".
"Theo lý thuyết là vậy".
"Vậy theo như hệ thống nói thì, bây giờ ta có thể nâng cấp, cường hóa, cho Lang Vương học kỹ năng, thay đổi huyết mạch... giống trong game?".
"Phải!".
"Okay, đơn giản, hệ thống có bao nhiêu điểm tăng hết vào tùy biến!".
"Tiểu Tử, ngươi làm thật?" Tử trừng mắt nhìn hắn nói.
"Chứ sao không?" Hắn nhún vai nói.
"Dù sao nó có phế đi chăng nữa, ta chỉ cần reset lại là được!".
"....".