Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Tam lạnh nhạt cười: "Mục đích của ta khi tới nơi này là đi qua Địa Ngục lộ. Sát Lục Chi Vương, ý tốt của ngài ta nhận, mời ngài mở cánh cổng vào Địa Ngục lộ, ta nguyện cùng với Sứ Giả Địa Ngục thông qua khảo nghiệm lần này. "

Sắc mặt của Sát Lục Chi Vương chợt biến đổi: "Các ngươi muốn liên thủ với nhau, cùng vượt qua Địa Ngục lộ? Chẳng lẽ các ngươi đã quên chính mình xuất thân từ đâu rồi sao? "

Hồ Liệt Na cười lạnh nói: "Ở cái thế giới này, không có địch nhân nào là vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là mãi mãi trường tồn. Thay vì cả hai người lần lượt vào rồi lần lượt chết, tại sao lại không cùng liên thủ thông qua, như vậy sẽ có cơ may còn sống mà ra ngoài và trở thành Sát Thần chính thức? Chuyện chúng ta ở trong đó ra sao, không cần ngài phải bận tâm đến. Sát Lục Chi Vương vĩ đại, thỉnh ngài cứ dựa theo quy củ của Sát Lục Chi Đô mà làm. "

Một vầng sáng màu đỏ nhạt từ trên người Sát Lục Chi Vương phóng thích ra, nếu không phải vì trong lòng có điều cố kị, hắn đã tiện tay đem hai người trước mắt hủy diệt. Lấy thực lực của Hồ Liệt Na và Đường Tam bây giờ, trước mắt hắn bất quá cũng như con kiến hôi bình thường. Nhưng hắn thực sự không thể ra tay với họ. Hắn sợ, sợ Sát Lục Chi Đô vì hành động này của hắn mà bị hủy diệt. Thế giới này dù có âm u, lợi hại thế nào đi chăng nữa, một khi đã chọc tới thế lực sau lưng hai người này, chỉ sợ cũng không thể tồn tại được nữa.

"Đã như vậy, các người cùng đi Địa Ngục lộ đi. Nếu các ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của Địa Ngục lộ, trở thành Sát Thần, vậy thay ta vấn an trưởng bối của các ngươi.", ngữ khí của hắn rõ ràng đã trở nên lãnh đạm, mang theo vài ý tứ châm chọc. Địa Ngục lộ là nơi các ngươi có thể xông ra xông vào thoải mái túy tiện sao? Cho dù là hai người thì cũng chuyện đó cũng không có dễ dàng gì.

Sương mù nồng đậm màu đỏ từ trên người Sát Lục Chi Vương chợt phóng thích ra, hơi thở khổng lổ mãnh liệt bức bách Đường Tam và Hồ Liệt Na không thể không nhanh chân bay lùi lại. Sau khi thối lui cả chục bước, hai người họ mới có thể miễn cưỡng trụ lại được.

Hơi thở mà Sát Lục Chi Vương phóng thích không phải là sát khí, mà là hơi thở tà ác cực độ, làm xương tủy người khác tưởng như muốn đông cứng lại. Làn sóng tà ác băng lãnh màu đỏ chậm rãi tản ra, cơ hồ trong nháy mắt, đã lan ra khắp toàn trường.

Những đọa lạc giả đang ngồi xem bữa tiệc đều hưng phấn thần kì, bọn họ đều hi vọng có thể chứng kiến bộ dáng của Địa Ngục lộ khi được mở ra. Thế nhưng, tất cả bọn họ đều không biết rằng tính mạng của mình sắp tan thành mây khói.

Ngoại trừ Sát Thần cùng Sát Lục Chi Vương, chưa từng có kẻ nào có thể thấy tận mắt hình dáng mở ra của Địa Ngục lộ. Bởi vì đó đều là những người đã chết, hay nói cách khác, họ đã trở thành tế phẩm cho Địa Ngục lộ khi nó được mở ra.

Đường Tam cùng Hồ Liệt Na rất nhanh cũng phát hiện ra rằng, tuy hồng quang phóng xuất từ trên người của Sát Lục Chi Vương gây cho họ áp lực rất lớn, nhưng nó không hướng về phía hai người bọn họ, mà là hướng tới những người xem đang ngồi chung quanh đài.

Nguyên bổn sau khi hồng quang chạm đất thì tiếng hoan hô điên cuồng của những đọa lạc giả đang xem trận chiến trên đài dần dần yên ắng lại. Ánh mắt của từng người dần dần thừ ra rồi trở nên đỏ như máu. Trong thời gian ngắn, hồng quang ở tại địa ngục sát lục trường trở thành một tấm chắn cực đại. Tấm chắn này đi đến đâu thì tiếng kêu thống khổ thảm thiết phát ra tới đó

Bị hồng quang ảnh hưởng, nửa số đọa lạc giả trở nên điên cuồng, họ liều mạng ôm lấy mặt của chính mình, thân thể của chính mình.

Có thể đứng trong hàng ngũ đọa lạc giả, phần lớn đều là những kẻ có thực lực nhất định. Bọn họ lúc này đem khí lực của chính mình tác dụng lên trên cơ thể bản thân. Thậm chí còn phát ra âm thanh thảm thiết nhưng vẫn bao hàm sự hưng phấn, khoái cảm đến cực độ, họ đang giống như không phải bị tra tấn mà là đang tận hưởng sự sung sướng khôn cùng vậy.

Da bị cào nát, máu tươi bắn ra bốn phía. Bọn họ thậm chí còn lôi ra từ trong cơ thể nội tạng của chính mình. Sự điên cuồng như vậy cứ tiếp diễn cho đến khi tính mạng của họ hoàn toàn tiêu tán mới bị đình chỉ. Càng lúc càng có nhiều đọa lạc giả phát sinh biến hóa như vậy, chẳng mấy chốc tình trạng đó đã lan khắp toàn trường.

Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đã trải qua vô số màn giết chóc, nhưng khi đối mặt với cục diện có quy mô kinh khủng như trước mắt, sắc mặt hai người không tránh khỏi tái nhợt đi, cảm giác càng lúc càng không áp chế được sát khí trong cơ thể mình.

Liếc nhau, Hồ Liệt Na rõ ràng thấy trong mắt Đường Tam hiện lên một tia lệ khí mãnh liệt. Chỉ cần là người, chỉ cần có chút nhân tính thì khi chứng kiến một màn trước mắt này thì chắc chắn đối với Sát Lục Chi Đô, ai cũng cảm thấy ác cảm, thống hận.

Máu tươi rơi xuống mặt đất. Phần lớn máu ngưng tụ lại như một dòng suối nhỏ, theo những ống nhỏ dẫn hướng thẳng tới trung ương nơi sân của Sát lục trường mà chảy đến. Có thể thấy rõ ràng vô số chất lỏng màu đỏ giống như đầu của những con rắn nhỏ uốn éo, dần hướng về trong trường.

Đường Tam không ý thức nắm chặt tay lại, sát khí từ trong cơ thể không ngừng phát ra, tùy thời đều có thể bộc phát.

"Có thể trở thành tế phẩm của Địa Ngục lộ khi mở ra, chính là vinh quang của bọn chúng", thanh âm trầm thấp của Sát Lục Chi Vương vang lên. Lúc này, những tiếng kêu thảm thiết đã từ từ lắng xuống. Trừ Đường Tam, Hồ Liệt Na cùng Sát Lục Chi Vương, nơi này đã không còn tồn tại người sống.

Máu chảy vào sân, chúng không chảy theo hướng thẳng tắp. Không biết từ lúc nào trên mặt đất đã xuất hiện từng đạo vệt lõm, máu tươi chảy vào trong đó. Dần dần, trên mặt đất hiện lên một đồ án khổng lồ đỏ như máu.

Lúc này, Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đang ờ trong chính đồ án này, rất khó nhìn thấy toàn cảnh, nhưng bản thân hai người đều sở hữu một khối hồn cốt, tinh thần lực vượt xa so với những hồn sư cường đại bình thường. Hai người không hẹn mà cùng nhắm mắt lại, phóng thích tinh thần lực tại không trung, quan sát tình huống chung quanh.

Bọn họ phát hiện, đồ án do máu tươi ngưng kết mà thành chính là hình một sinh vật. Sinh vật này nhìn qua thì hơi giống loài chim, bất quá khi quan sát kĩ mới thấy, sinh vật này cũng không đơn giản là một con chim bình thường

Đây tột cùng là gì?

Ngay lúc Đường Tam trong lòng đang nghi hoặc, thì đột nhiên, đôi mắt của con chim nọ bỗng sáng rực lên, tinh thần lực của Hồ Liệt Na và Đường Tam tựa hồ như bị đè ép, áp lực, hồng quang khổng lồ phóng lên cao, trong nháy mắt đem thân thể hai người thu vào bên trong. Bọn họ cảm giác hết thảy chung quanh đều trở nên mơ hồ, quanh quẩn bên tai là âm thanh trầm thấp bén nhọn của Sát Lục Chi Vương: "Chúc các ngươi may mắn tại Địa Ngục lộ. "

Trong khoảnh khắc khi tinh thần lực bị cắn nát, Đường Tam rốt cục cũng thông suốt đồ án hình chim đó tựa hồ là đồ án của một con biên bức (dơi).

Dưới sự thôn phệ của huyết hồng sắc nọ, Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đồng thời cảm thấy hai chân mình tựa hồ đang lơ lửng trên không, chung quanh hết thảy đều trở nên hư ảo, tất cả cảm giác tại khoảnh khắc này đều bị phong bế toàn bộ. Cảm giác không thể khống chế thân thể của mình chính là một loại thống khổ khiến trong lòng bọn họ dâng lên một nỗi sợ hãi không tên. Bọn họ chính là đã không nhìn thấy, sát khí trên người mình đã hội tụ thành một tầng bạch quang bảo vệ thân thể hai người họ. Nếu không tồn tại sát khí này, bọn họ trong một khắc khi huyết khí lan tràn, cũng đã chính thức bị thôn phệ rồi

Sau khi tự phóng thích hồn lực của mình thì trên người Đường Tam, ngoại trừ tầng bạch quang do sát khí tạo thành, còn có thêm một tầng lam quang. Cùng so sánh với khí tức tà ác, băng lãnh của huyết quang thì lam quang được Đường Tam phóng thích tuy không mãnh liệt cho lắm, nhưng lại tràn ngập khí tức sinh mệnh, sức sống ngoan cường mãnh liệt bảo vệ Đường Tam ở trong đó. Chẳng những ngăn cách với huyết quang, mà nó còn có thể hoàn toàn ngăn cách Đường Tam với tầng sát khí nọ.

Bởi vậy, mặc dù hắn hiện tại không thể nắm rõ hết thảy sự tình bên ngoài, nhưng sát khí bị cách trở khiến hắn tạm thời không phải chịu áp lực cực lớn giống như lúc trước, thân thể trở nên thư thái hơn rất nhiều

Không biết đã trải qua bao lâu, sau một chấn động kịch liệt, thì tất cả cảm giác của hắn đều được hồi phục. Huyết quang chung quanh từ từ giảm bớt xuống.

Khi mà Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đạ hoàn toàn tỉnh táo, bọn họ mới phát hiện mình đang ở trên một bình đài hình tròn. Nơi này có đường kính khoảng năm thước, cũng không lớn lắm.

Khi hai người bọn họ ngã trên mặt đất thì cơ hồ họ cũng cùng một lúc thanh tĩnh lại, bởi vậy, ánh mắt họ cũng đồng thời rơi vào nhau

Đường Tam thấy trên người Hồ Liệt Na phóng thích ra một tầng huyết vụ, đôi mắt đã hoàn toàn biến thành đỏ như máu, xung quanh thân thể nàng ta là làn bạch quang không ngừng ba động, mà mặc dù đang nhìn Đường Tam, thân thể nàng lại kịch liệt co rút, tựa hồ đang phải gánh chịu sự thống khổ vô cùng lớn.

Trong lòng vừa động, Đường Tam trầm giọng quát: "Hồ Liệt Na, mau thanh tĩnh lại!". Vừa nói, hắn vừa đặt tay phải lên đỉnh đầu Hồ Liệt Na. Một cỗ khí tức sinh mệnh tinh khiết theo tay Đường Tam truyền vào người nàng. Dưới sự ba động của lam sắc quang mang, thân thể run rẩy của Hồ Liệt Na dần dần khôi phục lại trạng thái bình thường, huyết sắc trong mắt cũng tan biến đi.

Không có vỉnh viễn địch nhân, chỉ có vỉnh viễn ích lợi. Trước mắt chưa biết Địa Ngục lộ nguy hiểm như thế nào, cứu nàng để có thêm đồng bọn cùng liên thủ chiến đấu vượt qua cửa ải khó khăn này, còn hơn là bỏ mặc nàng, để nàng bị huyết vụ khống chế mà điên cuồng tự hủy diệt mình. Ngay lúc này, Đường Tam không ngừng nhắc nhở bản thân mình phải tạm thời buông tha hận ý đối với võ hồn điện, cùng nữ tử xinh đẹp trước mắt này hợp tác.

"Cảm ơn", nói ra hai chữ này xong , cả Đường Tam lẫn Hồ Liệt Na đều lấy làm kinh hãi, bởi lẽ thanh âm của nàng đã trở nên có chút khàn khan

Đường Tam chỉ trả lời bốn chữ:"Đồng thuyền cộng tế (cùng hội cùng thuyền). "

Nhìn Đường Tam, trong mắt Hồ Liệt Na tỏ vẻ đã hiểu, ánh mắt sau đó lưu chuyển, điều chỉnh hơi thở của chính mình, lúc này mới cùng Đường Tam quan sát xung quanh.

Bọn họ đều là người thông minh, dĩ nhiên sẻ không mù quáng đâm đầu hành động trước, mà trọng yếu nhất là đầu tiên phải nhìn nhận tình huống xung quanh.

Sau khi cẩn thận đánh giá, hai người không tránh khỏi hít vào môt ngụm lương khí. Tình hình trước mắt so với trong tưởng tượng của bọn họ còn hiểm ác hơn gấp mấy lần.

Hết thảy chung quanh đều có màu đỏ như máu, ngoại trừ bình đài màu máu hình tròn dưới chân ra, lại là vực sâu vạn trượng.

Ngoài ra, gần đó là một lối đi có bề rộng chỉ đủ để dung nạp hai chân. Lối nhỏ đó dẫn đến một thong đạo tối om, thập phần hắc ám. Nhưng từ chỗ bọn họ, đó chính là lối đi duy nhất. Liếc nhau, Hồ Liệt Na cùng Đường Tam không khỏi nhíu mày.

Hồ Liệt Na trong đầu linh quang chợt lóe: "Không biết phía dưới là cái gì. "

Đường Tam trong lòng vừa động, đối với tình thế hiểm ác phía trước, trong lòng hắn ngược lại không lo lắng gì nhiều. Mặc dù lối nhỏ phía trước là hoàn toàn treo giữa không trung, nhưng bằng vào lam ngân thảo, phi thiên thần trảo cùng bát chu mâu, hắn cam đoan rằng mình sẽ không dễ dàng từ không trung ngã xuống, với điều kiện rằng lối nhỏ này sẽ không bị đứt gãy. Mà ý tứ của Hồ Liệt Na hiển nhiên là muốn tìm một lối đi khác.

"Để ta xem xem", Đường Tam phủ phục trên mặt đất, đối với Hồ Liệt Na, hắn không thể không phòng ngừa, ló đầu ra phía ngoài, hắn cẩn thận nhìn xuống phía vực sâu mà quan sát.

Quang cảnh phía dưới bị che đậy bởi một màu đen mông lung, đầy vẻ hắc ám. Nhưng điều này không ngăn cản được tầm nhìn của Đường Tam, quang mang màu lam phóng ra từ mắt hắn, trong nháy mắt kéo gần phạm vi quan sát hơn.

Xoay người nhảy lên, vẻ mặt Đường Tam nhìn qua có chút quái dị.

"Thế nào? Ngươi thấy rõ chứ? "Hồ Liệt Na tỉnh táo hỏi.

Đường Tam gật đầu, "Phía dưới là máu, hay nói cách khác, là một Huyết trì. Nếu như ta đoán không sai, Huyết trì phía dưới chính là máu người ở Sát Lục Chi Đô nhiều năm trước tới nay do tích lại mà tạo thành, cũng là tế phẩm cho Địa Ngục lộ theo, giống như huyết tinh mã lệ. "

Hồ Liệt Na trầm tư một lúc lâu rồi nói: "Đơn giản phân tích một chút, Địa Ngục lộ chẳng những là lối để đi ra khỏi Sát Lục Chi Đô, đồng thời, cũng có thể là trung tâm của cả Sát Lục Chi Đô. "

Nàng mới nói đến đây, rõ ràng phát hiện hai mắt Đường Tam sáng rực lên, hai người cơ hồ là đồng thanh nói: "Hoặc là ta có thể nói, đây là nguồn suối năng lượng của lĩnh vực kì dị của Sát Lục Chi Đô. "

Phát hiện đối phương nói giống mình, mặt Hồ Liệt Na đỏ lên, quay mặt ra chỗ khác còn vẻ mặt Đường Tam thì có mấy phần xấu hổ, trong lòng cũng thầm giật mình. Hồ Liệt Na quả nhiên rất thông minh, không hổ là chân truyền của giáo hoàng. Biểu hiện của nàng làm hắn cảm thấy may mắn khi lựa chọn cùng đối phương hợp tác. Có một đồng bọn thong minh như thế trong chuyến đi xông qua Địa Ngục lộ đầy nguy hiểm này, hiển nhiên là một chuyện tốt.

Hồ Liệt Na đương nhiên không biết Đường Tam đang nghĩ gì, nàng vẫn tiếp tục phân tích, "Đường Ngân, ngươi có để ý thấy rằng ở Sát Lục Chi Đô này, máu là quan trọng nhất không? Cái gọi là huyết tinh mã lệ cơ hồ ở chỗ nào cũng thấy có. Giống như theo lời ngươi nói, máu ở bên trong bao hàm một loại kịch độc chậm phát tác, nhưng nó có thể mang lại tác dụng gây hưng phấn. Phương pháp có thể dùng để khống chế người trên đời này có rất nhiều, nhưng tại sao những kẻ thống trị ở Sát Lục Chi Đô vẫn đều sử dụng máu? Chỉ vì muốn gây cho người ta cảm giác thần bí thôi sao? Ta cho rằng không phải. Trong chuyện này chắc chắn phải có một bí mật gì đó. "

Đường Tam gật đầu nói: "Ý nghĩ của ta cũng giống ngươi. Mặc dù bây giờ chúng ta không biết bí mật thật sự của máu ở Sát Lục Chi Đô, nhưng ta có thể khẳng định rằng, nếu như nơi phát ra máu bị mất đi, chắc chắn sẽ trở thành đả kích lớn đối với cả Sát Lục Chi Đô, thậm chí có thể mang tính hủy diệt. Một chỗ như vậy, ta nghĩ rằng đã sớm bị tiêu diệt rồi chứ. Nhưng võ hồn điện các ngươi hết lần này đến lần khác mặc kệ nó. Chẳng lẽ là thật sự vì muốn nơi này thu dụng các đọa lạc giả thôi sao? "

Sắc mặt Hồ Liệt Na chợt đổi. Nàng ta thản nhiên nói: "Chuyện này ta không có phận sự biết rõ. Ta biết Hạo Thiên Tông các ngươi có thành kiến rất lớn đối với chúng ta. Nhưng mà chuyện chúng ta nên làm bây giờ chính là giải quyết vấn đề trước mắt đi rồi hãy nói. "

Nhẹ nhàng gật đầu, Đường Tam nhìn về mảnh hắc ám xa xa: "Con đường này ắt hẳn là cái mà người ta gọi là Địa Ngục lộ đây. Nó dài bao nhiêu, chúng ta không thể biết, nhưng có thể khẳng định rằng, Địa Ngục lộ không đơn giản là từ chỗ này đi qua chỗ đó. Phía dưới là Huyết trì với diện tích lớn. Ở đó có thể chứa đựng mãnh thú đặc thù hoặc là kịch độc, đi xuống dưới đó rất nguy hiểm. Phương pháp tốt nhất để chúng ta đi ra nơi này chính là đi từ phía trên. "

Hồ Liệt Na gật đầu nói: "Thuốc lần trước ngươi đưa cho ta rất công hiệu. Ngươi có thể có loại dược vật nào có thể giúp chúng ta phòng ngừa kịch độc không? Chúng ta từ nơi này bò xuống. Ít nhất phía dưới là Huyết trì. còn có thể có cảm giác đặt chân lên mặt đất. Nhưng mà con đường nhỏ trước mắt này lại cho ta cảm giác có nguy cơ. "

Đường Tam lắc đầu nói: "Độc trên đời này có muôn vàn chủng loại, biến hóa khôn lường, không có bất kì loại dược vật nào có thể chống lại tất cả độc dược. Cảm giác của ngươi rất giống ta, đều cảm thấy Địa Ngục lộ trước mắt này nguy hiểm. Nhưng là, phía bên dưới lại cho ta cảm giác càng thêm nguy hiểm. Trước lúc xuất phát, ta cho rằng chúng ta tốt nhất là phải thống nhất ý kiến mới được. "

Hồ Liệt na không chút do dự nói:"Vậy cứ theo lời ngươi mà làm đi. Ta chỉ đưa ra đề nghị như vậy thôi. Nếu chúng ta không có phương pháp kháng độc, thì việc đi thẳng qua Địa Ngục lộ dĩ nhiên là sự lựa chọn duy nhất rồi. Đây chỉ sợ là cách duy nhất để thông qua Địa Ngục lộ. Đáng tiếc là chúng ta không có bất kì tư liệu gì về phương diện này. Một vị Sát Thần đã từng nói qua với ta, tình huống ở trong Địa Ngục lộ thiên kì bách quái, kinh nghiệm của chúng ta so với nàng chắc chắn là sẽ khác biệt với nhau. Thay vì nói cho ta biết tường tận, cụ thể tình huống cho ta biết, tốt nhất là để ta tự trải qua, tự tìm đường đi, như vậy ta càng cẩn thận hơn. "

Đường Tam trong lòng thầm nghĩ, có lẽ, cũng chính vì nguyên nhân này mà phụ thân không giải thích cặn kẽ đường đi tới Địa Ngục lộ cho mình, muốn để mình tự thân vượt qua cửa ải khó khăn này.

Lúc này, biểu hiện bên ngoài của hai người khá là cứng cỏi, điềm tĩnh. Đối với người bình thường mà nói, khi ở trong một địa phương xa lạ lại kinh khủng như thế này, đều ước sao có thể nhanh chóng rời khỏi. Nhưng Đường Tam cùng Hồ Liệt Na lại không như thế. Hai người ngồi xuống tại chỗ, bình tâm tĩnh khí, điều tức. Sắp tới bọn họ còn không biết phải đụng phải nguy cơ như thế nào, nên lựa chọn tốt nhất bây giờ là phải bảo trì trạng thái tốt nhất.

Suốt một canh giờ, hai người cứ ngồi yên mà tu luyện. Ở trong Địa Ngục lộ này, hồn kĩ của bọn họ như trước bị một lực lượng thần bí áp chế, chỉ có thể dùng thủ đoạn như lúc ở Sát Lục Chi Đô để tự bảo vệ mình.

Đột nhiên, không phân biệt trước sau, hai người mở mắt, liếc nhau rồi đồng thời động thân. Hồ Liệt Na giải khai thắt lưng của chính mình, rất nhanh đem áo ngoài của mình cởi bỏ, lộ ra nội y bên trong.

Nội y của nàng có màu hồng phấn, gắt gao bao bọc bộ vị trọng yếu nhất trên người nàng, hạ thân cũng chỉ còn tiểu khố màu hồng phấn.

Áo ngoài giải khai như vậy, đã làm lộ ra thân thể huyền bí của Hồ Liệt Na. Bình thường thân thể của nàng bị bao bọc bởi hắc y, toàn thân ẩn giấu vô cùng tốt. Ngoại trừ hình dáng cao gầy bên ngoài, thì không ai nhìn ra vóc dáng của nàng. Nhưng mà lúc này, những đường nét huyền bí mà nàng hằng ẩn giấu đã hoàn toàn hiện ra trước mắt Đường Tam.

Thân hình của Hồ Liệt Na không sai biệt lắm so với Tiểu Vũ, da thit trắng nõn bị bao bọc bởi hồng quang ảm đạm, càng tăng thêm vài phần mị hoặc. Làn da bong loáng nhẵn nhụi của nàng thậm chí có chút phản quang, hai chân thon dài thẳng tắp, lộ ra đường nét nhu hòa.

Eo nhỏ mảnh khảnh lộ ra bên ngoài, cùng phong đồn nhếch lên, tạo thành hình vòng cung, xuân quang tại hung y xạ tiết ra, không thể tìm được bất cứ tì vết nào.

Động tác cởi áo của Hồ Liệt Na có vẻ rất tự nhiên. Nàng ném quần áo xuống đất, sau đó đem mái tóc dài cũa mình cuốn gọn lại, bắt đầu xé rách quần áo mà mình vừa mới cởi ra.

Nhìn dáng người của Hồ Liệt Na, một cỗ nhiệt lưu không thể áp chế dâng lên từ tiểu phúc của Đường Tam. Võ hồn của Hồ Liệt Na chính là yêu hồ, kĩ năng nàng am hiểu nhất chính là mị hoặc. Mà nàng lúc này không có hướng Đường Tam thi triển kĩ năng đó, nhưng thân thể mềm mại hoàn mĩ của nàng chính là thứ có tác dụng mị hoặc lớn nhất. Tuy biết rõ nguyên nhân lí giải hành động của Hồ Liệt Na bây giờ, nhưng trong thời gian ngắn, Đường Tam vẫn không tránh khỏi có chút ngây dại. Dù sao, từ lúc sinh ra cho tới nay, đây chính là lần đầu tiên trực tiếp nhìn thấy thân thể của nữ nhân như thế này.

Hồ Liệt Na bề ngoài có vẻ trông rất tự nhiên, nhưng thật ra trong lòng cực kì khẩn trương. Mặc dù nổi tiếng với kĩ năng mị hoặc, nhưng trên thực tế, nàng luôn giữ gìn cẩn thận sự trong sạch của mình. Diễm tuy rằng theo đuổi nàng đã lâu, nhưng Hồ Liệt Na chưa từng cho hắn chạm qua thân thể của nàng. Nếu như người trước mắt hợp tác với nàng không phải là Đường Tam mà là một người khác, thì nàng dù có chết cũng không để hắn thấy thân thể của mình.

"Đứng ngẩn ra đó làm gì? Còn không mau cởi áo ngoài!", Hồ Liệt Na hướng Đường Tam nói. Nàng cố gắng làm cho ngữ khí của mình bình tĩnh một chút, che giấu nội tâm đang xấu hổ.

Đường Tam lắc đầu nói: "Không cần, một kiện quần áo của ngươi cũng đủ rồi, khoảng cách giữa chúng ta không thể quá xa. "

Hồ Liệt Na tức giận, trừng mắt liếc hắn một cái, trong lòng thầm nghĩ, một kiện quần áo cũng đủ, ngươi như thế nào lại thoát được? Bất quá, trong lòng nàng cũng rất thoải mái, cùng người thông minh ở một chỗ thì khỏi phải tốn nhiều hơi sức trao đổi, giải thích. Nàng ở bên này cởi quần áo, Đường Tam cũng đã có thể hiểu được ý tứ của nàng.

Cái này gọi là, không sợ đối thủ thông minh như mình, chỉ sợ đội hữu giống như heo. Rất hiển nhiên, thông qua thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, song phương đều xác định đối phương cũng không phải là hạng người ngu ngốc. Trong Địa Ngục lộ, chẳng biết sẽ gặp phải ma quỷ phương nào, cho nên hai người bọn họ cũng chỉ còn biết từng bước từng bước vừa đi vừa quan sát cẩn tận xung quanh.

Đường Tam tự nhiên nhìn ra được ẩn ý trong mắt Hồ Liệt Na, nhún nhún vai ra vẻ bất đắc dĩ, "Là do động tác của ngươi quá nhanh. "

Nhìn quần áo đang bị xé ra trên tay mình, Hồ Liệt Na không khỏi có cảm giác dở khóc dở cười. Xem ra, sự che dấu của mình như vậy vẫn không đủ (Đây là che dấu sự mị hoặc thì phải >"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Vũ Quang Nguyễn
07 Tháng sáu, 2020 07:49
.m... kmmkkl...... nm.. v v . c cc u.m ..m
Nam Trần AG
11 Tháng năm, 2020 12:42
coi lại lần 2 r. xem mấy chương tình cảm vẫn ớn ớn. . .
Nguyễn Hoàng Phúc
27 Tháng tư, 2020 12:30
Hay
Hieu Le
31 Tháng ba, 2020 15:43
giống mình, sau 1 thời gian say mê thì cũng đỡ đỡ rồi vì về sau cảm giác không có sự chau chuốt.
Hieu Le
29 Tháng một, 2020 18:46
rất muốn biết Đường Tam cứu Tiểu Vũ như nào
Sơn Ca
23 Tháng một, 2020 00:08
Tiêu điểm nhân vật: Nhu Cốt Đấu La • Tiểu Vũ https://vidian.me/chi-tiet/nhu-cot-dau-la-tieu-vu
Tô Bảo Thiên Quân
17 Tháng mười hai, 2019 16:29
Đúng ra là nhân vặt chính, mà đọc này cảm giác như nhân vật phụ :v
Tô Bảo Thiên Quân
17 Tháng mười hai, 2019 06:40
Này đọc manghua hay hơn đọc tiểu thuyết. Trong manghua, ấn tượng về mấy nhân vật phụ mạnh hơn nhiều.
Hieu Le
28 Tháng mười một, 2019 01:33
..
Sơn Ca
09 Tháng mười một, 2019 22:05
Thông tin toàn bộ về: Đường gia tam thiếu https://vidian.me/chi-tiet/duong-gia-tam-thieu
Tất Vỹ Thành
09 Tháng mười một, 2019 13:05
Rùi còn hay hết
Hieu Le
08 Tháng mười một, 2019 11:18
đọc xong hok thấy tác dụng 100 vạn năm hồn thú ở đâu lun, thành thần mọe nó rùi méo thấy dùng
Tong Cong Linh
29 Tháng mười, 2019 13:58
Bị thiếu hơi nhiều
linhmin97
14 Tháng mười, 2019 01:14
Dịch sai chính tả hài. Dấu má sai lung tung.
Tống Linh
27 Tháng chín, 2019 14:09
Đồng chí dịch mà hok biết hồn hoàn đỏ ở cái chuỳ từ đâu ra. :))
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:09
Hãy đọc tiếp để thấy Đường Tam cứu Tiểu Vũ thế nào? Đôi khi bạn phải chảy nước mắt cảm động.
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:07
Nhận xét của bạn cũng làm mình muốn ngưng đọc giữa chừng. Nhưng mình vẫn đọc tiếp. Và thấy nhận xét của bạn không hoàn toàn đúng. Truyện vẫn cuốn hút từ cấp 70 trở lên.
huutamvotinh
21 Tháng sáu, 2019 18:07
Nhận xét của bạn cũng làm mình muốn ngưng đọc giữa chừng. Nhưng mình vẫn đọc tiếp. Và thấy nhận xét của bạn không hoàn toàn đúng. Truyện vẫn cuốn hút từ cấp 70 trở lên.
Ròi Cũng Kết Thúc
30 Tháng năm, 2019 10:14
mình chưa coi tới chương bạn tả nhưng 1 chương bên này bằng 3 chương toàn chức pháp sư ,mình đang dồn chương bên toàn chức pháp sư
Chu Trường Giang
26 Tháng năm, 2019 08:21
mở đầu thì hay, tạo dựng dc 1 thế giới đấu la rất có logic và nhiều chi tiết tiềm ẩn để khai thác. ai dè tới cấp 70 trở đi mọi thứ cứ như cố tình viết cho kết thúc sớm. và toàn nhờ ăn may chứ chả có tu luyện gì mấy. mọi thứ kết thúc vậy quá uổng. còn đầy nhân vật ko khai thác, đọc truyện xong cảm giác thế giới đấu la đó quá hẹp. nếu các bạn có thể tiêu thụ dc truyện này và thích thì hãy ghé qua truyện Toàn chức pháp sư của tác giả Loạn. sẽ ko phụ lòng kì vọng, truyện còn chưa ra hết. 1 thế giới cảm nhận dc sự bao la
Hieu Le
11 Tháng tư, 2019 15:13
ooô
Lâm Quốc Đăng
14 Tháng một, 2019 14:03
ko phải nhảy chương đâu . up ko hết chương đó . có vài chương toàn up 1/2 hay 1/3 thôi . đọc trên web thì đầy đủ
phat hoa
26 Tháng mười hai, 2018 21:20
Hay lắm các bác ạ
Anh Thuận
10 Tháng mười một, 2018 16:10
Dịch thế đéo nào đọc toàn đoạn hay thì thiếu chương
d3nh4tki3m
23 Tháng năm, 2018 16:28
Thiếu chương nhiều quá bạn ơi. Toàn đoạn gay cấn thì bị nhảy chương ko à.
BÌNH LUẬN FACEBOOK