Mục lục
[Dịch] Hồi Đáo Tam Quốc Đích Đặc Chủng Thư Kích Thủ (Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

My Hoàn đi đến phía sau Vương Xán, cầm một tấm khăn lụa, sau khi nhúng ướt thì nhẹ nhàng chà lưng cho Vương Xán.

Bàn tay mềm mại không xương vạch qua vạch lại trên lưng khiến Vương Xán ngứa ngáy khó chịu.

Nếu không phải muốn để My Hoàn có một quá trình từ từ tiếp nhận, hắn đã sớm đứng dậy ôm lấy My Hoàn rồi bắt đầu làm gì thì làm rồi. Vương Xán ngồi trong thùng tắm, rất thoải mái nhưng cũng rất dày vò.

"Phù phù!"

Vương Xán phun ra một ngụm trọc khí, giảm bớt tâm tình bức thiết trong lòng.

Nhưng My Hoàn vẫn chà lưng cho Vương Xán, căn bản không có xu thế phát triển, Vương Xán cười nói: "Đừng cọ lưng nữa, cọ phía trước đi."

Có lẽ là My Hoàn ngại quá, nàng ta không vòng ra trước mà vẫn đứng phía sau Vương Xán.

Như vậy, thân thể của nàng ta phải áp sát thùng gỗ, chỉ lát sau áo lót trên người đã ướt nhẹp, làm lộ ra hết thân hình rung động lòng người.

Khi tay nàng ta cọ cái ngực nóng rực ấy, tim cũng đập bình bịch.

Khi nàng ta thành thân với Lưu Bị, đừng nói là vuốt ve ngực Lưu Bị, ngay cả ngón tay cũng chưa từng động, chỉ như khúc gỗ nằm trên giường. Hiện tại tiếp xúc gần gũi với Vương Xán, khiến trong lòng My Hoàn dâng lên cảm giác rất kỳ lạ. Người trước mắt rất chân thật, rất cường kiện, khiến nàng ta tim đập nhanh, máu cũng bắt đầu sôi trào.

Thân thể của My Hoàn nghiêng lên trước, bộ ngực sữa tùy ý tựa vào lưng Vương Xán.

Da thịt tiếp xúc, Vương Xán lập tức có cảm giác.

Vương Xán cảm thấy sau lưng mềm mềm, mắt đột nhiên trợn lên.

Mà lúc này, tay của My Hoàn tiếp tục đi xuống, sau khi nàng ta tiếp xúc với cây thiết côn lửa nóng như lửa đó, thân thể đột nhiên cứng lại rồi, trở nên không thể khống chế, giống như hóa băng ra đó.

Sau đó tay My Hoàn vội vàng buông ra.

"Rầm!"

Vương Xán rốt cuộc không nhịn được nữa, trực tiếp từ trong thùng gỗ đi ra.

My Hoàn có chút sững sờ, nhưng Vương Xán lại hoàn toàn không áp chế được, xoay người đối mặt với My Hoàn, sau đó từ trong thùng gỗ bước ra. Hắn vươn tay ôm lấy My Hoàn rồi bước về phía giường.

Lúc này My Hoàn giống như là nai con đang chấn kinh.

Nàng ta bị Vương Xán ôm vào trong ngực, tim đập thình thịch, dựa vào ngực Vương Xán, cảm thấy rất an tâm.

" Đại vương, tắt đèn, tắt đèn."

My Hoàn bị Vương Xán ném lên giường, thấy đèn còn sáng thì rất lo, trên mặt lộ ra vẻ thẹn thùng.

Vương Xán bá đạo nói: "Kệ nó, không cần quan tâm!"

My Hoàn từ chối vài cái tượng trưng, cuối cùng kháng nghị không có hiệu quả, chỉ có thể cam chịu để đèn sáng.

Vương Xán hung mãnh lao lên, đè lên người My Hoàn. Hắn vươn tay ra cởi áo lót trên người My Hoàn, nhìn da thịt giống như bạch ngọc đó, chậc chậc ngợi khen rồi nhẹ nhàng vuốt ve, giống như vuốt tơ lụa mềm nhẵn, vô cùng thoải mái, vô cùng nhu hòa.

Không khí trở nên ám muội.

"A!"

Đột nhiên, trong phòng truyền đến một tiếng thét kinh hãi.

My Hoàn sắc mặt tái nhợt sắc mặt tái nhợt, thân thể run run, giống như là bị sợ hãi.

Vương Xán nhìn My Hoàn nằm bên dưới, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn đầu tiên là ngẩn người, sau đó cúi đầu nhìn xuống, chỗ hai người tiếp xúc thân mật rõ ràng còn có một vết máu, điều này khiến cho Vương Xán rất mơ hồ.

My Hoàn không phải đã được gả cho Lưu Bị ư?

Sao vẫn...

Vương Xán trong lòng vừa kinh ngạc vừa kinh hỉ, cảm thấy thằng ôn Lưu Bị đó phải chăng là bị liệt dương. Vương Xán nhìn My Hoàn với vẻ yêu thương, cũng dừng động tác, hỏi: "Tiểu Hoàn, ngươi không phải đã được gả cho ư Lưu Bị? Sao vẫn còn như vậy.

My Hoàn bị Vương Xán hỏi vậy thì xấu hổ nói: "Khi Thiếp thân và Lưu Bị thành thân, cũng làm quá một lần. Nhưng lần đó rất đau, ta không chịu nổi, sau đó Lưu Bị bất đắc dĩ liền dừng lại. Sau lại có mấy lần, Lưu Bị cũng muốn làm, nhưng ta vẫn sợ, liên tục mấy lần như vậy. Lưu Bị dứt khoát không đến phòng của ta nữa, có chuyện gì ư?"

Vương Xán cười ha ha, lắc đầu nói: "Không có việc gì, không có việc gì!"

Lúc này, trong lòng Vương Xán thậm chí không ngừng phỉ nhổ Lưu Bị, thằng ôn đó chắc không phải là vô năng chứ.

Chút chuyện nhỏ này mà cũng không làm được.

Hai người nói chuyện trong chốc lát, tay Vương Xán lại không dừng lại, luôn vuốt ve thân thể My Hoàn. Chỉ chốc lát sau, My Hoàn liền thích ứng, nói khẽ: "Đại vương, đã không đau nữa rồi."

Vương Xán nghe thấy vậy thì lập tức tinh thần tỉnh táo.

Trên giường, một đôi nam nữ si tình tận tình hoan ái triền miên.

Không biết lúc nào hai người cuối cùng mới ngừng lại.

Ngọn đèn tỏa ra ánh sáng mờ mờ, nhưng thân thể quyến rũ của My Hoàn đã ướt đẫm, giống như mới từ trong nước đi ra. Mặt nàng ta ửng đỏ, mắt hơi nheo lại, giống như thoải mái đến cực điểm. Lúc này, trong lòng My Hoàn cảm thấy rất vui thích, khúc mắc trong lòng cũng đã biến mất.

Trước kia, nàng ta từng nghe những phụ nhân lớn tuổi nói chuyện phòng the, rất là sung sướng khoái trá.

Nhưng khi My Hoàn tự thể nghiệm tự thể nghiệm thì cảm thấy không phải như vậy.

Khi Nàng ta và Lưu Bị quan hệ, trước giờ đều cảm thấy rất thống khổ, vô cùng khó chịu.

Khi đó, My Hoàn có nhận thức của mình, cảm thấy chuyện đó rất đáng sợ. Nhưng hiện tại My Hoàn và Vương Xán hoan ái xong, cảm thấy nhân sinh rất tuyệt vời, rất hưng phấn.

Thật lâu sau, My Hoàn mới hồi sức.

Nhưng, Vương Xán rất nhanh đã lại khôi phục, thằng em lại hùng dũng ngẩng cao đầu. Vương Xán sống ở trong cung, có dược thiện bồi bổ thân thể đặc biệt, bảo đảm cho sự long tinh hổ mãnh, nếu không lịch đại đế vương cũng sẽ không có con cháu đầy đống.

My Hoàn thấy vậy thì vội vàng xua tay lắc đầu: "Đại vương, ngài tới chỗ của tỷ muội khác đi, thiếp thân không được rồi ."

Sau khi nói xong, My Hoàn nằm trên giường, một đầu ngón tay cũng không muốn động.

Vương Xán thấy My Hoàn không được thì liền mặc quần áo, đi tới chỗ Ngô Hiện.

Vương Xán trước tiên tới viện tử của My Hoàn rồi mới tới chỗ của Ngô Hiện là có tính toán.

Bởi vì My Hoàn và Ngô Hiện đều có người khuyên nhủ, trong lòng có chỗ dựa. Chính bởi vậy phòng tuyến tâm lý của hai người dễ dàng đột phá. Về phần vợ cả Cam thị của Lưu Bị, Vương Xán vẫn chưa biết tính tình của Cam thị cho nên không định lập tức tới viện tử của Cam thị. Vương Xán sau khi tới phòng của Ngô Hiện thì thấy trên người Ngô Hiện mặc cũng rất ít.

Tựa hồ Ngô Hiện biết Vương Xán sẽ đến.

Ngô Hiện đối mặt với Vương Xán, hoàn toàn là một nữ tử ngoan ngoãn, không nói nhiều, cười cười nghênh đón Vương Xán, sau đó cởi quần áo cho Vương Xán rồi hai người tắt đèn đi ngủ.

Toàn bộ quá trình rất nhanh chóng.

Nhưng khi Vương Xán và Ngô Hiện tiếp xúc da thịt thì cuối cùng lại phát hiện một chuyện quái dị.

Đến bây giờ Ngô Hiện vẫn là một thân trong trắng.

My Hoàn và Lưu Bị ít nhất cũng từng tiếp xúc da thịt, nhưng Vương Xán từ trong miệng Ngô Hiện biết được chuyện khiến Vương Xán giật nảy mình, khi Ngô Hiện gả cho Lưu Mạo, Lưu Mạo đã là một con ma ốm, ngày tháng còn lại không nhiều, không có năng lực sinh hoạt vợ chồng. Nói một cách khác, Ngô Hiện gả đi hoàn toàn là xung hỉ, hoặc là hầu hạ Lưu Mạo.

Tình huống Như vậy khiến Vương Xán cảm khái không thôi, người của lão Lưu gia so đều như vậy?

Lưu Bị như vậy!

Lưu Mạo cũng như vậy!

Đương nhiên, người cao hứng nhất là Vương Xán.

Hắn ra sức khai khẩn, cống hiến cho ra bản thân và nghiệp lớn sinh sản của vì nhân loại. trong phòng ngủ ấm áp, cảnh xuân vô hạn.

Hai người giống như củi khô lửa bốc, vô cùng cuồng nhiệt.

Cuối cùng hai người nằm trên giường, đều thở hổn hển.

Nhưng sau khi Ngô Hiện nghỉ ngơi trong chốc lát, khôi phục thể lực một chút, đứng dậy mặc quần áo rồi đi pha nướng ấm về, rửa ráy cho Vương Xán.

Bởi vậy, cũng có thể nhìn ra gia giáo và tính cách của Ngô Hiện, làm việc trung quy trung củ, rất cẩn thận

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK