• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới chân Cổ Qua linh động, tránh thoát bảo kiếm tập kích, một tay chế trụ ba hỏa cầu, đột nhiên hướng Hàm Chương Trinh đánh tới.

Vèo… Vèo… Vèo…

Ba đạo hỏa cầu vốn là linh hỏa dưới đất, thiêu đốt sinh mệnh, bị Cổ Qua khống chế nhất thời mất đi mục tiêu. Khi hỏa cầu tới bên cạnh Hàm Chương Trinh, nhất thời tìm được mục tiêu, đuổi Hàm Chương Trinh không tha…

Một tiếng rắc vang lên.

Hàm Chương Trinh tự lo không xong, bảo kiếm mất đi ngự khí rơi trên mặt đất.

Cổ Qua đã phát ra huyết tính.

Nhặt bảo kiếm lên, chạy thẳng tới bên Hàm Chương Trinh.

"Nghe cách nói của người này, hẳn là sư huynh đệ của Đổng Thanh. Nếu như hắn trở lại tông phái nói ra chuyện chúng ta lấy được bảo khố, sợ rằng sẽ bị trưởng lão trong tông phái cướp lấy. Lúc trước hắn muốn giết ta không được, bây giờ ta liền giết hắn.

Thân pháp Hàm Chương Trinh không như Cổ Qua, không tới một phút đồng hồ trên ngươi Hàm Chương Trinh đã bị đốt ra mấy cái lổ thủng. Y phục toàn bộ cháy hết, râu tóc đều không còn, mặt mủi đen xì.

- Cho ngươi thống khoái đây.

Cổ Qua giẫm chận hướng phía trước bay tới, vòng ra sau Hàm Chương Trinh, nhắm trúng đỉnh đầu, hung hăng chặt xuống.

Phụt…

Máu tươi bắn ra, ba hỏa cầu kẹp thi thể Hàm Chương Trinh lại, nhanh chóng thiêu đốt.

Vù vù…

Không tới nửa phút thiêu đốt hầu như không còn.

- Xì xì xì...

Hỏa cầu cũng không có thiêu đốt Hàm Chương Trinh xong mà yếu bớt. Ngược lại ba hỏa cầu hợp hai làm một, tựa hồ hấp thu năng lượng của Hàm Chương Trinh, tia sáng tăng mạnh, một vài chổ màu đỏ dần chuyển thành màu lam.

“Cầu lửa này linh lực dư thừa. Cũng không thể lãng phí. Ta hút..."

Ánh sáng hỏa cầu dưới sự thôn phệ của Cổ Qua, từ từ yếu dần, cuối cùng biến mất vô hình.

Trải qua một cuộc đại chiến, Cổ Qua mỏi mệt vô cùng, năng lượng trong cơ thể toàn bộ bị điều động. Chủ yếu nhất chính là, trên con đường tử vong Cổ Qua đã đi một lượt, nhìn Hàm Chương Trinh hóa thành hư vô, Cổ Qua liền nghĩ đến kết quả của mình.

“Phải trở nên mạnh mẻ, nếu không, đừng nói là báo thù cho cha, chính là tự vệ cũng không được. Ta hấp thu cầu lửa này linh lực thập phần lớn mạnh, đã bổ túc tổn thất lúc đối chiến vừa rồi. Phệ Quyết mặc dù đột phá, nhưng không có pháp quyết chân chính, không gặp nguy hiểm, không thể tùy tiện thôn phệ. Con đường tu luyện thực tế chính là đợi đến khi tiến vào Thiên giai trung phẩm, mở được hắc châu, lấy ra Phệ Quyết cùng Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm tiến hành tu luyện. Hay là trước tiên đem linh lực của hỏa cầu kia luyện hóa."

Cổ Qua bay lên tấm bia đá, hắn sợ trong lúc luyện hóa, tấm bia đá sẽ bị người đánh cắp đi, khoanh chân ngồi xuống.

Bắt đầu luyện hóa.

Âm Hỏa dưới đất, tất nhiên nguồn gốc là một ngọn lửa trong ma động, thu thập đại lượng Địa Âm khí. Bên trong Địa Âm mộc, trải qua trăm năm, Địa Âm mộc cháy hết, hóa thành Địa Hỏa, cung cấp cho Tu Chân giả cùng Ma Nhân khu động.

Cổ Qua luyện hóa ba tiểu hỏa này, chẳng qua chỉ là viền ngoài của Địa Âm hỏa, nhưng đối với Cổ Qua mà nói đã là sung túc vô cùng.

Nửa canh giờ đi qua, trong lỗ mũi Cổ Qua không ngừng toát ra bạch khí lượn lờ. Bạch khí này đọng lại mà không tán, bay ra xa xa, ước chừng trăm mét.

Sắc mặt Cổ Qua đỏ ửng, mô hôi to như hạt đậu cuồn cuộn rơi xuống.

"Phần khó khăn nhất đã luyện hóa được. Xem ra không có pháp quyết Phệ Quyết, thật sự là quá mức khó khăn. Hơn nữa, cách dùng không chính xác, tổn thất đại lượng linh lực. Dù vậy, ta cũng có thể tấn cấp thành Thiên giai hạ phẩm.”

Lần đầu tiên luyện hóa, Cổ Qua thu hoạch khổng lồ, đột phá Thiên giai hạ phẩm.

Vừa rồi Địa Âm hỏa cắn nuốt Hàm Chương Trinh, linh lực càng thêm dư thừa, lập tức sẽ phải hướng vào ngọn lửa màu lam phía trong chuyển hóa. Khi đó lại bị Cổ Qua mạnh mẽ hấp thu, ẩn chứa linh lực rất nhiều, trợ giúp Cổ Qua đột phá Thiên giai hạ phẩm, quá mức dễ dàng.

Cổ Qua thu thế, Địa giai thượng phẩm cùng Thiên giai hạ phẩm vốn là không có cách gì xác định, chẳng qua chỉ là chân khí tinh thuần hơn. Hiện tại chân khí Cổ Qua tinh thuần, tung hoành trong kinh mạch thể nội.

Địa giai hạ phẩm có chân khí xuất hiện trong hai mạch Nhâm Đốc. Kỳ kinh bát mạch của Địa giai trung phẩm được chân khí đả thông. Kinh mạch toàn thân của Địa giai thượng phẩm tràn đầy chân khí.

Thiên giai hạ phẩm chân khí tinh thuần, đợi đến Thiên giai trung phẩm, chân khí chuyển hóa chân nguyên, chân chính thực chất hóa. Lúc đó biến hóa trong cơ thể nghiêng trời lệch đất, não vực mở rộng ra, thần niệm xuất hiện, một vài loại pháp bảo liền có thể vận dụng. Có thể nói Cổ Qua từ trong hắc châu lấy ra bí tịch, chính là Thiên giai trung phẩm.

Chẳng qua là, Thiên giai trung phẩm cực kỳ khó đột phá. So với Địa giai trung phẩm, nói khó hơn gấp mười lần cũng không ngoa.

Cổ Qua thu nhiếp tâm thần. Hắn vừa định từ trên tấm bia đá nhảy xuống, chỉ cảm thấy ngoài một dặm, có người cấp tốc hướng bên này chạy tới.

"Xem ra đột phá Phệ Quyết rất có lợi. Chỉ cần đối phương không ẩn náu, liền có thể cảm giác được một chút. Người này hẳn là Đổng Thanh, ta không thể để cho hắn phát hiện ta cùng người phát sinh quá kích chiến. Bảo kiếm này chôn ở trong đất, ta khiêng tấm bia đá đi về phía trước vài chục thước."

Chôn kiếm xong, Cổ Qua khiêng tấm bia đá trên vai, triển khai bộ pháp nhanh chóng phóng về phía trước.

………………….

Cổ sư đệ, là ta, ngươi chậm một chút.

Đổng Thanh từ xa thấy Cổ Qua, lớn tiếng la lên. Dưới chân hắn vô cùng khẩn cấp, chạy thật nhanh tới chỗ Cổ Qua. Thấy tấm bia đá hoàn hảo không tổn hao gì để ở bên cạnh, trên mặt nhất thời lộ ra nụ cười.

Đổng Thanh năm nay mới mười bảy tuổi. Mặc dù vào tiên môn, thoát khỏi phàm tục, nhưng dù sao vẫn còn nhỏ, thấy bảo vật hiển nhiên là vui mừng quá đỗi.

- Cổ sư đệ, ngươi còn tốt chứ. Di? Ngươi vừa đột phá, hiện tại ngươi và ta giống nhau, là Thiên giai hạ phẩm rồi.

Đổng Thanh chỉ có kinh ngạc, đôi mắt nhìn về tấm bia đá.

- Tuyền Ki Tông di vật. Nghe nói năm đó khi Tuyền Ki Tông bị diệt tông, chưởng giáo chân nhân đem tinh thạch pháp quyết cùng pháp bảo của Tuyền Ki Tông đem phong ấn trong tấm bia đá này. Ha ha... Hôm nay rơi vào trong tay hai người chúng ta, sau này tu vi của chúng ta sẽ đột nhiên tăng mạnh. Để ta xem một chút tấm bia đá này rốt cuộc có gì kỳ dị.

Tấm bia đá này nói là tấm bia đá, chỉ là nó có hình dáng giống một chút. Thật ra thì màu sắc đen sì phía trên một chữ cũng không có, phía dưới hình tròn, trừ nặng một chút ra thì cùng với những tảng đá thông thường không có gì khác nhau.

Đổng Thanh đưa tay chạm dọc theo tấm bia, đột nhiên, thân thể chấn động:

“Chân nguyên lực, nơi này lại có chân nguyên lực, năng lượng khổng lồ tinh thuần như thế ở Tu Chân Giới cũng không có bao nhiêu. Nếu như ta có thể đem chân nguyên lực bên trong hấp thu, ít nhất cũng có thể đến tới Thiên giai đỉnh phong, thậm chí Thông Huyền cũng có thể. Nơi này nhất định là có đại lượng tinh nguyên thạch.”

Trong lòng Đổng Thanh mừng như điên, ở trên tấm bia đá vuốt mãi không ngừng. Tu chân vật phẩm nhìn là một chuyện, sờ ở trong tay là một chuyện khác. Đổng Thanh mặc dù nhập môn không lâu, nhưng một chút nhãn lực căn bản vẫn phải có.

- Cổ sư đệ, vì để tránh cho đêm dài lắm mộng, chúng ta đi suốt đêm hồi báo Đông Duyến Tông.

Đổng Thanh nói xong cắn răng, từ trong tay áo móc ra một ngọc bài. Ngọc bài này lớn tầm lòng bài tay, phía trên có khắc đồ án một con Tứ Sí Thanh Điểu.

- Thần Hành Phù tương đối trân quý. Cổ sư đệ ủy khuất một chút, cùng ta ngồi Tứ Sí Thanh Điểu về tông môn vậy.

Tay trái Đổng Thanh nắm lấy ngọc bài, tay phải đánh ra một đạo pháp quyết. Không tới một khắc đồng hồ, phía chân trời Thanh Điểu khổng lồ bay tới.

- Cổ sư đệ, đây là Tứ Sí Thanh Điểu, trong đó hai cánh có thể ngăn trở, để phòng ngừa người té xuống. Ngươi chỉ cần tay giữ lấy lông vũ của Thanh Điểu là được.

Thanh Điểu thật lớn, có thể chở được năm nghìn cân, chở tấm bia đá căn bản không phải là vấn đề.

Cổ Qua nghe Đổng Thanh nói như thế, lập tức trong lòng mấy động.

"Xem ra theo ý của Đổng Thanh này mà nói, hắn hiển nhiên là không muốn đem ba thành của tâm bia kia chia cho ta. Mặc dù ta đã đột phá Thiên giai hạ phẩm, hơn nữa còn giết chết một Thiên giai trung phẩm, đó là chuyện tình cờ. Nếu như cùng Đổng Thanh trở mặt, cũng không phải điều tốt nhất, ta trước thử hỏi hắn một chút."

- Đổng sư huynh, lúc ngươi mời ta hỗ trợ, cũng đã có nói phân cho sư đệ ba thành. Tấm bia đá này quá lớn quá nặng, không bằng chúng ta hiện tại sẽ đem nó bổ ra, xem một chút bên trong rốt cuộc là vật gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK