- Cổ Qua, chớ có giả bộ, cỡ như ngươi, ta chỉ cần một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi.
Một gã đệ tử chi thứ, vừa nói vừa đi đến bên cạnh Cổ Qua, hướng về trước mặt Cổ Qua đánh một quyền.
Trước kia ở nơi này, lúc nào cũng có người khi nhục Cổ Qua, nhưng hắn luôn nhẫn nhịn, nhưng hôm nay thì không giống.
Lần này là Cổ Qua tới lập uy, oán khí nhiều năm vào giờ khắc này có thể bùng nổ rồi.
Ầm…
Cổ Qua đánh ra một uyề, tuy đi sau mà đến trước, nặng nề đánh trên người tên đệ tử này.
Lực lượng năm ngàn cân, cho dù Cổ Qua đã thu hồi chín thành lực lượng, nhưng cũng không phải là thứ mà tên đệ tử kia có thể thừa nhận.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng xương gẫy giòn vang, tên đệ tử kia liền nằm trên mặt đất, không biết sống chết.
- Ta đã nương tay, đừng trêu chọc ta nữa. Coi như là các ngươi đã Quán đỉnh hay là trở thành võ giả, vẫn không phải là đối thủ của ta.
Cổ Qua ngạo nghễ đối mặt nhìn mọi người, một lời lửa giận rốt cục đốt sạch.
Toàn bộ mọi người đều há hốc mồm, đây là cái tên Cổ Qua khốn cùng kia sao? Đây là cái tên mặc cho bọn hắn dùng lời nói lăng nhục là vô năng tiểu tử kia sao? Mới vừa rồi mọi người còn quơ tay múa chân, toàn bộ đều có chút sợ hải lui về phía sau.
Đột nhiên, một đạo thanh âm lạnh lùng, từ phòng luyện công bên trong truyền ra.
- Cổ Qua, ngươi thật là uy phong.
Cổ Qua biết cái thanh âm này là thanh âm của Cổ Tranh, cháu đại trưởng lão Cổ gia.
Cổ Tranh từ hai năm trước, đạt được cảnh giới Địa giai hạ phẩm, lực lượng thân thể năm trăm cân, lại học công pháp gia tộc. Hắn từng được xếp hạng thứ ba mươi chí trên “Tiên Vũ Kiều Sở bang”, là nhân vật lợi hại nhất trong tất cả những thanh niên đồng lứa ở Cổ gia.
Bất giác mọi người liền nhượng ra một lối đi, Cổ Tranh từ phòng luyện công từ từ đi ra.
Cách ăn mặt của Cổ Tranh giống như một công tử phú gia, đầu đội Tử Kim di quan, thân mặc áo sợi, bên hông đeo ngọc đái, rong tay cầm một cái chiết phiến, bộ dạng hoàn toàn không giống với người luyện công.
Hôm nay hắn lòng tràn đầy tự tin có thể hoàn toàn qua đươc thử nghiệm của gia tộc, hắn tới đây chẳng qua là tới để khoe khoang một phen. Hơn nữa lấy tu vi Địa giai hạ phẩm võ giả của hắn, cộng thêm đại trưởng lão chuẩn bị, tiến vào Tiên phái là rất có hi vọng.
Bên cạnh Cổ Tranh còn có một vị thiếu nữ xinh đẹp, nhìn qua cũng chỉ tầm mười bốn mười lăm tuổi. Con mắt nàng chăm chú nhìn trên người Cổ Tranh, hiển nhiên, nàng đối với Cổ Tranh sùng bái đến cực điểm.
- Lăng nhi.
Cổ Qua nhìn thấy thiếu nữ liền trở nên thất thần. Lúc trước khi hắn mới sáu tuổi, khi Cổ Qua còn bé bị Tử Điên tôn giả ăn mòn não vực, chính là nhờ có Cổ Lăng, giúp cho hắn có đươc niềm vui.
Năm hắn chín tuổi, Cổ Lăng luôn luôn đi theo bên cạnh Cổ Qua, mỗi ngày đều gọi ca ca không ngừng, Cổ Qua đối vối muội muội không phải dòng chính này thích vô cùng. Nhưng kể từ khi phát hiện Cổ Qua không thể Quán đỉnh, Cổ Lăng cũng rời khỏi Cổ Qua, ngược lại bám theo bên người Cổ Tranh như hình với bóng.
Trong thời gian Cổ Lăng rời đi, lúc đầu Cổ Qua thật là có chút không thích ứng, sau đó dần dần cũng thích ứng, nhưng vẫn thường xuyên nhớ tới Cổ Lăng. Chẳng qua là mấy năm gần đây lại quên mất.
- Lăng nhi là để cho ngươi gọi sao?
Cổ Tranh vênh mặt hất hàm chỉ vào Cổ Qua. Hắn từng nghe Cổ Lăng nói đến đoạn thời gian khi còn nhỏ, thường chơi đùa cùng một người tên là Cổ Qua, trong lòng tràn đầy ghen tỵ.
- Ngươi bây giờ là một phế vật, ta không cùng ngươi so đo. Cút nhanh khỏi nơi này đi, tránh cho ô uế bản thiếu gia đích thân ra tay.
- Vù.
Cổ Tranh mở chiết quạt ra, động tác tiêu sái cực kỳ.
- Cổ Qua, ngươi đi nhanh đi. Kiếm pháp Cổ Tranh ca ca rất cao, hơn nữa nội lực lại càng đạt tới hậu thiên đỉnh phong, lục lượng thân thể một ngàn cân, ngươi tuyệt đối không phải là đủ thủ đâu.
Lời nói Cổ Lăng lạnh lùng, thỉnh thoảng liếc về phía Cổ Tranh ánh mắt lại hết sức ấm áp, trong giọng nói hiển nhiên là gièm pha Cổ Qua.
Tĩnh táo. Phải tĩnh táo.
Cổ Qua nhìn người thiếu nữ quen thuộc ngày xưa trước mặt, nhưng lại nói ra lời bất cận nhân tình đến không ngờ. Cổ Qua biết, Cổ Lăng mặc dù cũng mang họ Cổ, nhưng cùng Cổ gia không hề có quan hệ máu mủ, chỉ có dựa vào Cổ gia cường giả, mới có thể có địa vị ở Cổ gia. Mấy năm nay Cổ Qua vẫn thông cảm cho Cổ Lăng, nhưng giờ phút này, tim của hắn như tan vở.
- Cổ Qua, ta nói ngươi không nghe thấy sao? Cút nhanh lên, đừng cản đường đi của ta và Cổ Tranh ca ca. Đợi lát nữa đại trưởng lão tới, còn phải tiến hành khảo nghiệm đây.
Cổ Lăng nhướng mày, mắt hạnh trợn to, hiển nhiên là thật sự có chút ít nóng nảy.
Cổ Qua lù lù đứng ở nơi đó, mặc dù trong lòng khó chịu, thế nhưng lúc này Cổ Qua thong dong vô cùng. Hắn tiêu sái hướng phòng luyện công bước đi thong thả.
- Hôm nay ta chỉ muốn thông qua chọn lựa mà tới.
Mọi người ngây ngẩn cả người, Cổ Tranh cũng có chút nghi ngờ. Một tên nô bộc phế vật không thể Quán đỉnh, lại có thể tiến vào phòng luyện công, có thể thông qua chọn lựa sao?
- Cổ Qua, nếu ngươi còn đi tiếp một bước, đừng trách ta xuất thủ.
Cổ Tranh thấy Cổ Qua không để ý tới lời mình nói nên quát lớn, trên mặt mũi có chút khó chịu. Thu hồi chiếc quạt, hiển nhiên thật sự muốn động thủ.
- Vút…
Cổ Qua đột nhiên gia tốc, dưới chân như có gió lốc xuất hiện, tốc độ cực nhanh, làm cho ánh mắt người ta có chút theo không kịp. Cổ Qua mười năm qua ngày ngày tập luyện bày trận bộ pháp, không khỏi kinh thế hãi tục. Cổ Qua chẳng qua là dùng dao mổ trâu giết gà mà thôi.
Cổ Tranh chỉ cảm thấy trước mắt một đạo bóng xám hiện lên, thân thể lảo đảo. Nhưng hắn phản ứng cực nhanh, lập tức đứng vững cước bộ, lớn tiếng quát:
- Cổ Qua, ngươi lại dám đánh lén. Xem ta như thế nào thu thập ngươi.
Đột nhiên, chỉ nghe phía sau đám người truyền đến một tiếng quát. Trong tiếng quát này còn có chất chứa nội lực, chúng đệ tử nghe tiếng không dám có một cử động nhỏ nào.
- Lập tức dừng tay. Hôm nay Tiên phái chọn lựa, các ngươi lại ở chỗ này đánh nhau.
Phía sau đám người, một thanh âm già nua vang lên, đám đệ tử vốn là xem náo nhiệt, nhất thời yên lặng như tờ.
Cổ Tranh biết là gia gia tới, vội vàng thả kiếm trong tay ra, dừng lại cước bộ.
- Gia gia, nô tài Cổ Qua này không lo chẻ củi nấu cơm, ngược lại lại chạy tới phòng luyện công làm loạn. Hôm nay là ngày Tiên phái chọn lựa đệ tử ưu tú, ta thân trưởng tôn, tự nhiên là xuất thủ trừng phạt, không thể để trách nhiệm cho người khác.
Đại trưởng lão Cổ Long là một vị lão nhân khoảng sáu mươi tuổi, tinh thần khỏe mạnh, trên mặt hồng quang, không có một tia yếu nhược nào. Bên cạnh hắn có một tên ăn mặc như quan lại, nhưng đối với Cổ Long hết sức cung kính.
Cổ gia là đại tộc của Tiên Vũ Đế Quốc, cho dù là thành chủ thành Thanh Nhận đích thân đến, cũng phải đối với Cổ Long có ba phần cung kính.
Cổ Long liếc mắt nhìn Cổ Qua, nhất thời kinh ngạc vạn phần.
- Làm sao có thể, ta không nhìn lầm chứ?
Đại trưởng lão đi vào nhìn Cổ Qua, khuôn mặt kích động ngừng thở...
- Không sai, chân khí tràn đầy đến tận bên ngoài cơ thể, chính là đặc điểm của Địa giai trung phẩm võ giả. Đứa nhỏ này ngày hôm qua còn không thể Quán đỉnh, hôm nay liền trở thành Địa giai trung phẩm võ giả. Ôi trời ơi... Phải biết rằng, cho dù có trải qua Quán đỉnh mà muốn trở thành võ giả cũng cần thời gian hai năm. Cái này là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ đứa nhỏ này luôn luôn giấu diếm thực lực, nhưng hôm này cũng chạy không thoát đôi mắt của ta? Ổn định. Phải ổn định, Địa giai trung phẩm võ giả, có thể có tiến vào Đông Duyến Tông trở thành nội môn đệ tử, Cổ gia ta ngoại môn đệ tử rất nhiều, nhưng nội môn đệ tử, gần mười năm nay không có người nào.....
Sứ giả thành chủ cũng lộ vẻ mặt không thể tin được. Hắn và đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, khóe miệng chất đầy ý mừng.
Thông thường cho dù Quán đỉnh sớm nhất cũng là mười tuổi, trở thành võ giả ít nhất cũng cần phải mất hai năm, lực lượng hai trăm cân.
Chân chính tiến vào Địa giai hạ phẩm cần ba năm trở lên, giống như Cổ Tranh vậy mười bốn tuổi đạt được Địa giai hạ phẩm chính là thiên tài rồi, huống chi khoảng cách giữa Địa giai trung phẩm cùng hạ phẩm cũng cần ít nhất là bảy năm thời gian. Chỉ cần đi vào Địa giai trung phẩm, vậy thì vô cùng có khả năng trở thành Thiên giai võ giả.